Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 172 - Chương 172. Tin Tức Về Dị Hỏa!

Chương 172. Tin tức về dị hỏa! Chương 172. Tin tức về dị hỏa!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Ngay khi Diệp Khuynh Thành sầu mi khổ kiểm, Lý Tử Thanh cười tủm tỉm lôi kéo Lâm Bắc Phàm đang khó chịu tới.

Lý Tử Thanh đắc ý nói với Diệp Khuynh Thành: "Xong rồi, hắn sẽ không nói ra, ngươi yên tâm!"

Diệp Khuynh Thành thở ra một hơi, biểu lộ nhẹ nhõm nhiều.

Nhưng là, Lâm Bắc Phàm bị uy hiếp lại cảm thấy rất khó chịu, thế là hắn nhướng mày nói: "Cô nàng, cười một cái cho gia xem!"

Diệp Khuynh Thành: "..."

Lại rảnh rỗi đi dạo một hồi, phát hiện Tiêu Viêm và Chu Nhiên - người giúp hắn luyện đan và luyện khí - không hẹn mà cùng tới.

Tiêu Viêm mang trên mặt nụ cười thản nhiên, móc ra một hộp ngọc từ trong không gian giới chỉ, nói: "Lâm huynh đệ, may mắn không làm nhục mệnh, ta và sư phó toàn lực xuất thủ, cuối cùng cũng có thể luyện được đan dược cấp tám."

Lâm Bắc Phàm mở ra xem, bên trong là một viên đan dược bạch ngọc oánh nhuận, tản ra từng trận linh vận và mùi hương thơm ngát, còn có mấy đạo văn, xem ra chính là đan dược cấp tám, ăn vào tuyệt đối đại bổ.

"Vất vả, Tiêu huynh!" Lâm Bắc Phàm cười ha hả nhận lấy đan dược.

"Lâm Bắc Phàm, kiếm ngươi muốn ta cũng luyện xong rồi." Sắc mặt Chu Nhiên tương đối khó chịu, móc một thanh kiếm tương đối thanh mảnh từ trong không gian giới chỉ ra, không có quá nhiều họa tiết, thoạt nhìn cả thanh kiếm như một khối liền, có phần trong suốt như ánh trăng.

Chu Nhiên nói: "Thanh kiếm này là ta và sư phụ dùng tài liệu của ngươi, lại thêm một chút trân tàng của ta luyện chế thành. Thanh kiếm này không chỉ không thể phá vỡ, hơn nữa còn có hiệu quả biến hình, có thể căn cứ tâm ý người sử dụng mà biến hóa. Mấu chốt nhất là, có thể lợi dụng nguyệt quang để chiến đấu và tu luyện. Trong đó rất nhiều chỗ tốt, các ngươi tự mình tìm hiểu đi. Thanh kiếm này còn chưa được đặt tên, tự ngươi đặt."

Lâm Bắc Phàm cầm thanh kiếm này lên, phát hiện hiệu quả của thanh kiếm này đúng như hắn ta nói.

Không chỉ có thể sử dụng như vũ khí, còn có thể sử dụng như pháp bảo của tu chân giả, cuối cùng còn có hiệu quả phụ trợ tu luyện, thật là một bảo kiếm hiếm có.

"Cảm tạ Chu huynh đệ!" Lâm Bắc Phàm thu kiếm.

"Chắc ngươi còn nhớ rõ ước định của chúng ta." Chu Nhiên nhắc nhở.

"Đúng rồi!" Tiêu Viêm cười tủm tỉm liếc: "Còn phiền Lâm huynh đệ nói tin tức về dị hỏa cho ta, tại hạ vô cùng cảm kích!"

Trên mặt Lâm Bắc Phàm hiện lên ý cười ấm như gió xuân, vô cùng động lòng người: "Kỳ thật các ngươi đồng thời tìm ta như vậy đúng là quá tốt, tránh để ta phải nhiều lời, bởi vì thật ra mục tiêu của các ngươi là giống nhau."

"Cái gì?" Hai người mở to hai mắt nhìn.

"200 vạn dặm ở phía đông Bách Hoa thành có một tòa tuyết sơn cao tới chín vạn trượng, nơi đó tuyết đọng quanh năm, trên tuyết sơn có một thiên trì, dưới thiên trì có một đóa dị hỏa sắp thành hình. Dị hỏa kia tên U Lãnh Hỏa, có kì hiệu chữa trị tinh thần và linh hồn. Các ngươi có thể liên thủ đoạt lấy nó. Như vậy, Tiêu huynh đệ có thể đạt được Dị hỏa, Chu huynh đệ lại có thể nhờ Tiêu huynh khống chế Dị hỏa để chữa trị tổn thương của sư phó ngươi, đây chẳng phải vẹn toàn đôi bên sao?" Lâm Bắc Phàm đắc ý cười.

Nhưng là, Tiêu Viêm và Chu Nhiên nghe được, sắc mặt co rút.

"Lâm huynh đệ, ngươi thực biết làm ăn, một tin tức vậy mà ngươi lại bán cho hai nhà?"

"Ngươi cũng quá kiếm lời, chỉ có một tin tức như vậy, bản thân ngươi cũng không phải trả giá gì đã để hai người chúng ta một người phải luyện chế ra một viên đan dược cấp tám, một người khác lại luyện chế ra một thanh thần binh lợi khí cho ngươi. Người khác đều nói Thời Không lâu chủ gian trá, nhưng ta thấy ngươi mới là gian trá chân chính!"

Sắc mặt hai vị thiên kiêu rất khó coi, có cảm giác bị đùa bỡn.

Lâm Bắc Phàm lại không tán đồng, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Các ngươi nghĩ như vậy là mười quá sai rồi! Vào thời đại này, tin tức là vô giá, các ngươi ngẫm lại xem, nếu như ta không nói cho các ngươi biết tin tức này, Tiêu huynh ngươi có thể tìm được Dị hỏa sao? Chu huynh ngươi có biện pháp khôi phục thương tổn linh hồn của sư phó ngươi sao?"

Hai người nghĩ nghĩ, phát hiện thật sự không sai, cuối cùng sắc mặt mới dễ nhìn hơn một chút.

Lâm Bắc Phàm lại nói: "Nếu các ngươi đã không trân quý tin tức này, vậy ta đem tin tức này thả ra."

"Đừng, Lâm huynh đệ, chúng ta biết sai rồi!"

"Là chúng ta không biết điều!"

Hai người vội vàng kéo Lâm Bắc Phàm, tươi cười lấy lòng, chịu nhận lỗi.

Nếu chỉ có hai người bọn họ biết, xác suất bọn hắn lấy được Dị hỏa mới lớn. Nếu để những người khác biết, nhất là đám tôn giả kia biết, bọn hắn còn cơ hội lấy được Dị hỏa sao?

"Cảm tạ Lâm huynh đệ nói cho, đại ân không lời nào cảm tạ hết được!" Tiêu Viêm nắm tay.

"Chúng ta trở về chuẩn bị, xuất phát trong ngày!" Chu Nhiên trịnh trọng sắp xếp.

Lâm Bắc Phàm giữ lại: "Mấy ngày nữa là đấu giá hội của Thời Không Lâu, rầm rộ trước nay chưa từng có, sao hai vị không đợi mấy ngày nữa lại đi?"

"Không được, ta sợ sự tình có biến, vẫn nên lập tức xuất phát thì hơn!"

"Dị hỏa trọng yếu hơn!"

Sau khi hai người ước định thời gian địa điểm ngày mai gặp mặt, lại cao hứng bừng bừng chạy về.

Lâm Bắc Phàm móc một linh quả từ trong không gian giới chỉ ra gặm, ánh mắt cổ quái:

"Cái gì mà tôn giả vậy, đại nhân?" Tiểu tinh linh Lilith hưng phấn bay tới, chảy nước miếng nhìn linh quả trong tay Lâm Bắc Phàm.

Lâm Bắc Phàm mặt không đổi sắc móc một linh quả ra cho tiểu tinh linh ăn hàng này.

"Đa tạ đại nhân!" Lilith dùng hai tay ôm linh quả, hai mắt cong thành trăng lưỡi liềm.

Lúc này, Thời Không Lâu vì việc đấu giá hội mà trở nên náo nhiệt vô cùng, thế nhưng có một kẻ trốn trốn tránh tránh lại khó chịu vô cùng.

Hắn ta chính là người sở hữu Hệ thống Phản Phái - Quang Minh.

Hi sinh một khôi lỗi, vất vả lắm mới có thể cổ động Hải Long Vương tiến công thành thị nhân loại, vừa mới bắt đầu đúng là chuyện tiến triển giống với dự liệu của hắn ta, dù cho nhờ có Thời Không Lâu nối liền các thành thị mà nhân loại trở nên cường đại chưa từng có, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của lão Yêu Vương Hải Long Vương.

Quang Minh tự tin, cho dù là Thời Không lâu chủ thần bí khó lường, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của đám Hải Long Vương.

Kết quả hắn ta bị đánh mặt, Thời Không lâu chủ còn chưa lộ diện, chỉ cách không một chưởng đã đánh chết đại quân yêu thú của Hải Long Vương.

Sau đó, hắn lại cách không đấu pháp mấy chiêu, bắt cả Hải Long Vương và đám Yêu Vương khác đi.

Thực lực khủng bố tuyệt luân như thế khiến hắn ta lấy làm kinh hãi.

"Thời Không lâu chủ, rốt cuộc ngươi là ai?"

Quang Minh vài ngày liên tục không cách nào ngủ ngon, sợ hãi việc mình làm bị Thời Không lâu chủ phát hiện, sau đó bị hắn một chưởng vỗ chết.

Lần hành động này cuối cùng lấy thất bại mà kết thúc, đã mang tới cảnh cáo cực lớn cho hắn ta. Quang Minh cảm thấy vừa uể oải vừa phẫn nộ vô cùng, về sau hắn ta muốn làm ra đại động tác gì, chỉ sợ đều không thể tránh khỏi Thời Không lâu chủ.

"Ta cần một vài sự trợ giúp, một vài sự trợ giúp cường đại!" Trong lòng Quang Minh dâng lên cảm giác cấp bách.

Bình Luận (0)
Comment