Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 171 - Chương 171. Người Sở Hữu Hệ Thống Ngụy Nương Lóng Lánh Lên Sân!

Chương 171. Người sở hữu Hệ thống Ngụy Nương lóng lánh lên sân! Chương 171. Người sở hữu Hệ thống Ngụy Nương lóng lánh lên sân!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Chưởng quỹ tân nhiệm của Thời Không Lâu Hồ Quảng Sinh rất có đầu óc làm ăn, ngay khi Thời Không lâu chủ thần bí xuất thủ trấn áp Hải Long Vương, danh tiếng vang xa, hắn ta tổ chức đấu giá hội đầu tiên của Thời Không Lâu.

Nếu lần hội đấu giá này thành công, mỗi quý đều sẽ tổ chức một lần, hình thành cơ chế lâu dài.

Khi tin tức Thời Không Lâu tổ chức đấu giá hội được truyền ra, đám người hưởng ứng tụ tập lại, có người hi vọng có thể đưa thứ tốt của mình tới đấu giá hội, cuối cùng bán ra với giá cao, có người hi vọng có thể mò được bảo bối mình muốn trên đấu giá hội.

Cùng lúc đó, có rất nhiều người phát biểu, hi vọng có thể mở chi nhánh trong Thời Không Lâu.

Trước kia mọi người còn có điều cố kỵ với Thời Không Lâu thần bí, nhưng biểu hiện của Thời Không lâu chủ trong lúc nhân loại gặp nguy cấp vừa rồi đã khiến mọi người có nhận thức rất mới, buông bỏ cảnh giác, có càng nhiều suy nghĩ hơn.

Dựa vào Truyền Tống Trận liên thông tới các thành thị, là có thể mở rộng việc làm ăn đến từng địa phương của nhân loại.

Đối với điều này, Hồ Quảng Sinh ủng hộ.

Bởi vì Thời Không Lâu vốn là trung tâm đấu mối giao dịch tự nhiên, bốn phương thông suốt, để mọi người mở tiệm làm ăn ở chỗ này không chỉ có thể gia tăng nhân khí của Thời Không Lâu, còn có thể gia tăng thu nhập của Thời Không Lâu.

Hắn lại phân chia một khu vực trong Thời Không Lâu, nằm ngay bên cạnh phố thương mại, tên thì vẫn là phố thương mại hoặc khu thương mại, với tư cách là khu vực hoạt động thương nghiệp ổn định.

Mà phố thương mại ban đầu được đổi thành "chợ bán đồ cũ", chủ yếu để mọi người bày quầy bán hàng lâm thời.

Thế là Thiên Cơ Lâu chính thức mở chi nhánh ở chỗ này...

Đa Bảo Các cũng mở chi nhánh ở chỗ này...

Rất nhiều đại sư chức nghiệp phụ trợ cũng mở chi nhánh ở chỗ này...

Thậm chí ngay cả các đại học viện cũng mở nơi chiêu sinh ở nơi này, muốn cướp đoạt học viên, thậm chí là cướp đoạt lão sư với những thành thị khác.

Lúc Lâm Bắc Phàm tới đây đã bị mấy học viện để mắt tới, kém chút đã trình diễn toàn vũ hành. (cảnh đánh nhau trong kinh kịch)

"Sao ngươi cũng tới đây mở tiệm?" Lâm Bắc Phàm thấy được Huyết Sắc Vi ở khu buôn bán, biểu thị kinh ngạc.

Huyết Sắc Vi cười: "Ngươi cũng biết gia tộc ta vốn làm việc kinh doanh buôn bán, trước đây việc làm ăn chỉ quanh quẩn ở Giang Nam và mấy tòa thành thị xung quanh, quy mô có hạn, hiện tại có Thời Không Lâu, đương nhiên chúng ta cũng muốn bắt đầu mở rộng quy mô tới những thành thị khác."

Lâm Bắc Phàm đánh giá phòng ở vừa mới xây xong. Đoàn lính đánh thuê của gia tộc Huyết Sắc Vi tên Huyết Luyện, nhiệm vụ bọn họ nhận đều tương đối nguy hiểm, ký hiệu của đoàn lính đánh thuê là lưỡi hái giống của tử thần, hơn nữa còn có màu đỏ.

"Cái khác còn tốt, chỉ có điều ký hiệu này quá khó coi." Lâm Bắc Phàm chê bai.

Đã năm tháng nào rồi còn làm lưỡi hái tử thần, quê mùa không?

"Đây là tổ phụ thiết kế, tổ phụ cảm thấy ký hiệu như vậy tương đối có lực uy hiếp." Huyết Sắc Vi giải thích.

Hàn huyên vài câu, Huyết Sắc Vi bận quá, còn chưa nói được bao nhiêu đã tạm biệt Lâm Bắc Phàm rời đi.

Sau đó, hắn lại gặp được một nữ nhân.

"Ca cơ Lý Tử Thanh, ngươi muốn mở ca kịch đại viện ở chỗ này?"

Lý Tử Thanh bất đắc dĩ nói: "Không thì có thể làm thế nào? Đồ ăn của Thanh Bạch Nhân Gia thực sự quá đắt, ta chỉ còn cách mở rộng tài lộ. Trong Thời Không Lâu đều là người tu luyện, năng lực tiêu phí rất lớn, ta mở ca kịch đại viện ở chỗ này cũng có thể kiếm nhiều tiền hơn một chút."

"Chúc ngươi thành công!" Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói, sau đó hắn nhìn thấy bên cạnh có một vị mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành tóc dài phấp phới, lập tức sợ hãi vô cùng: "Vị này là..."

Mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành nhìn lại, sau đó khinh thường hừ một tiếng, cao ngạo vô cùng.

Lý Tử Thanh đắc ý giới thiệu: "Vị này chính là trấn điếm chi bảo trong kịch viện của chúng ta, tên là Diệp Khuynh Thành, trình độ khiêu vũ nhất tuyệt, hơn nữa giọng hát còn dễ nghe vô cùng. Có phải nàng rất xinh đẹp không? Có phải ngươi đã động tâm rồi không?"

"Xinh đẹp thì đúng là xinh đẹp thật, nhưng nói động tâm, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!" Lâm Bắc Phàm đưa tay phải ra, cười híp mắt nói: "Đại huynh đệ, xin chào, lần đầu gặp mặt xin chiếu cố nhiều hơn!"

"Sao ngươi có thể nhìn ra được?" Hai người đều kinh hãi, trăm miệng một lời nói.

Lâm Bắc Phàm đắc ý, trên đời này có ai có thể thoát khỏi con mắt ta?

Đối phương không chỉ là nam giả nữ trang, hơn nữa còn có hệ thống.

"Bởi vì nét mặt của ngươi đã bán đứng ngươi!" Lâm Bắc Phàm ngạo nghễ, lập tức hóa thân thành thám tử lừng danh Conan, chững chạc đàng hoàng mà nói: "Trên đời này, chỉ có hai loại người có thể không bị vẻ đẹp trai của ta mê hoặc: Một loại là nữ nhân mắt mù, một loại khác là nam nhân! Rõ ràng ngươi không mù, cho nên chân tướng chỉ có một, ngươi chính là nam nhân!"

Lý Tử Thanh: "..."

Diệp Khuynh Thành: "..."

Trên đời này lại có người mặt dày vô sỉ như thế!

Lâm Bắc Phàm biểu lộ nghiêm túc: "Diệp Khuynh Thành đồng chí, hiện tại ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi nhất định phải thành thật trả lời!"

"Tốt, ngươi hỏi đi!" Diệp Cô Thành mở miệng, giọng nói vô cùng uyển chuyển dễ nghe.

Chỉ xem tướng mạo và nghe giọng nói, ngươi tuyệt đối sẽ không nghĩ hắn ta là nam nhân.

"Ngươi tên Diệp Khuynh Thành, mà chỗ chúng ta lại có một Bạch Vân thành chủ Diệp Cô Thành, tên của các ngươi chỉ khác nhau một chữ, xin hỏi có phải giữa các ngươi có quan hệ không thể cho người khác biết không?"

Khóe miệng Diệp Khuynh Thành giật giật, hai đại nam nhân có thể có cái rắm quan hệ?

Còn không thể cho ai biết...

Đột nhiên thân thể Diệp Khuynh Thành lắc một cái, cảm giác suy nghĩ của mình thật tà ác.

"Quan hệ gì cũng không có, không nên suy nghĩ lung tung, càng đừng hồ ngôn loạn ngữ, bại hoại danh dự của ta!" Diệp Khuynh Thành trợn trừng đôi mắt xinh đẹp, tức giận nói.

Thân thể Lâm Bắc Phàm run lên, cái trợn mắt này thật quá quyến rũ.

Nếu không phải hắn biết giới tính chân thực của Diệp Khuynh Thành, chỉ sợ đã ngo ngoe muốn ngóc đầu dậy.

Lúc này, Diệp Khuynh Thành vô cùng lo lắng.

Hắn ta là một xuyên việt giả, trước đây không lâu chân thân xuyên qua đến thời đại này, khóa lại Hệ thống Siêu Cấp Ngụy Nương.

Hệ thống này vô cùng thần kỳ, có thể khiến hắn ta hóa trang thành đủ loại nữ nhân, khiến người khó mà phân biệt.

Đồng thời chỉ cần có thể để càng nhiều nam nhân yêu thích hoặc si mê, hắn ta liền có thể đạt được điểm ngụy nương. Điểm ngụy nương có thể hối đoái rất nhiều thứ, mấu chốt nhất là có thể khiến mình biến cường, để mình sống sót trong thời đại linh khí khôi phục, yêu thú vây thành nguy hiểm này.

Vì mạng sống, vì sống thoải mái, Diệp Khuynh Thành quyết định giả nữ đến cùng.

Ở nơi nào mới có thể mê hoặc nam nhân nhất?

Nếu là ở đô thị trước kia, hắn ta có thể thông qua livestream mê đảo một đám người, nhưng ở thời đại này, chỉ có ca kịch viện mới có thể giúp hắn ta một lần mê đảo một đám người.

Cho nên hắn ta mới đến ca kịch viện nộp đơn, lộ ra tuyệt kỹ giả nữ của mình, thành công chinh phục Lý Tử Thanh.

Thế nhưng một khi bí mật này bị người khác biết, về sau hắn ta còn mê hoặc nam nhân thế nào nữa?

Mọi người đều biết hắn ta là nam, sao có thể si mê hắn ta?

Nói không chừng sau khi biết chân tướng, có người sẽ không nhịn được cầm kéo tới...

Diệp Khuynh Thành không rét mà run.

Lúc này, Lý Tử Thanh kéo Lâm Bắc Phàm đến một góc, nhỏ giọng nói: "Giới tính của Diệp Khuynh Thành là bí mật trong ca kịch viện của chúng ta, chúng ta dựa vào hắn ta để kiếm tiền, ngươi tuyệt đối không nên nói cho người khác biết! Làm ơn làm ơn!"

Lâm Bắc Phàm khổ sở nói: "Thế nhưng ngươi gạt người khác là không đúng, lương tâm ta bất an!"

"Vậy ngươi muốn thế nào?" Lý Tử Thanh chống nạnh.

"Nể tình chúng ta là bằng hữu, ta cho ngươi một cơ hội thu mua ta." Lâm Bắc Phàm trịnh trọng nói.

"Mơ tưởng! Nếu như ngươi dám nói lung tung, ta sẽ tới Thanh Bạch Nhân Gia nói cho Bạch Thanh Thanh, rằng ngươi đùa bỡn ta!" Lý Tử Thanh uy hiếp.

Lâm Bắc Phàm cắn răng: "Xem như ngươi lợi hại!"

Bình Luận (0)
Comment