Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
"Hai phút nữa, nếu như không người ra giá, như vậy ta tuyên bố món đồ đấu giá này lưu phách (1)!" Hồ Quảng Sinh nói.
(1) Lưu phách: dùng để chỉ vật phẩm đấu giá mà không ai mua, bị trả lại cho chủ đấu giá.
"Tại hạ xin tung gạch nhử ngọc trước!" Tiêu Dao Tử cười tủm tỉm đi tới, lấy một đồ vật nhìn tựa thủy tinh ra.
Sau khi lấy vật này ra, nhiệt độ trong phạm vi mấy cây số chung quanh đột nhiên hạ xuống mấy chục độ. Nhất là những người thực lực còn chưa đạt tới Siêu Phàm, đều không nhịn được rùng mình.
"Đây là ta khối băng không cách nào hòa tan ta ngẫu nhiên đạt được, ta đặt tên là Bất Hóa Hàn Băng. Khối này băng có một công năng đặc biệt, ôm khối băng này tu luyện có thể vứt bỏ tâm ma tạp niệm, hết sức chuyên chú, không dễ dàng tẩu hỏa nhập ma. Mà lại đối với người có thuộc tính Hàn Băng, khối này băng càng là bảo bối khó được." Tiêu Dao Tử nhàn nhạt giới thiệu.
Lão đạo sĩ Trương Tam Phong cười nói: "Tiêu Dao Tử ngươi giỏi, thế mà bỏ được cầm bảo bối như thế ra trao đổi!"
Tiêu Dao Tử cười nhạt một tiếng: "Bảo bối có tốt cũng kém một mạng!"
Diệp Cô Thành từ từ đi ra, trên tay có thêm một vật giống như mây trắng, nói: "Đây là đám mây lúc ta du lịch đã đạt được, cũng coi như một trong những thiên địa kỳ vật. Công hiệu tương đối đơn giản, đó là có thể dẫn người phi hành, dù cho người không tu luyện cũng có thể cưỡi mây bay lên tầng trời, tốc độ nhanh nhất đạt đến ngày đi mười vạn dặm. Chẳng qua bảo vật này đã hết tác dụng với ta, cho nên mượn hoa hiến Phật lấy ra. Căn cứ truyền thuyết thần thoại, ta đặt tên cho đám mây này là Cân Đẩu Vân!"
Một tôn giả tư thái phiêu dật bay xuống, lấy ra một hộp ngọc, trong hộp có một viên đan dược màu hoàng kim, cười nói: "Cơ duyên của ta kém hơn chư vị, chỉ có kỹ năng luyện đan là có thể lấy ra. Đây là đan dược chính ta luyện chế, đặt tên là Tạo Hóa Đan, có 50% tỉ lệ có thể thức tỉnh thiên phú tu luyện."
Một vị ma pháp tôn giả Harry nhàn nhã tản bộ đi tới, trên tay có thêm một vật to như quả trứng gà, nói: "Đây là một quả trứng Yêu Vương, chăm chú bồi dưỡng tương lai nhất định sẽ trở thành trợ giúp cường đại nhất."
...
Cường giả có được cơ duyên quả không ít, trước mắt biến thành đấu bảo đại hội.
Những người tu luyện cấp thấp nhìn mà hâm mộ!
Nếu như bọn hắn có thể có được một kiện bảo bối trong đó thì tốt biết bao?
Cuối cùng, Thiên Linh Phù bị một vị Tôn giả tu chân cầm xuống.
Bởi vì hắn ta lấy ra một gốc trà giống vô cùng hiếm thấy, lấy tên gọi là Ngộ Đạo Trà, có thể khiến cho người ta ngộ đạo, đề cao tỉ lệ ngộ đạo. Lâm Bắc Phàm chuẩn bị bồi dưỡng nó, về sau có thể thường xuyên uống được loại trà này.
"Vật đấu giá thứ 17 cũng là một tấm thiên linh phù, tên là Đông Kết Không Gian, có thể khiến không gian trong phạm vi ngàn dặm bị đông kết tạm thời, cho dù là Yêu Vương cũng phải tốn 10 giây mới có thể khai mở..."
Vậy mà tấm linh phù cuối cùng này lại bị Đạt Ma lão tổ một mực yên lặng cầm lại.
Bởi vì hắn ta lấy ra một đóa dị hỏa hiếm thấy, tên là Huyền Hoàng Bất Diệt Hỏa, có hiệu quả thanh trừ tạp chất, cho tới nay hắn ta vẫn dùng nó để rèn đúc thân thể, luyện thân thể thành mình đồng da sắt, muốn cứng chọi cứng với Yêu Vương cũng không có vấn đề gì.
Chỉ là hiệu quả của Dị hỏa này cũng có hạn, nó đã vô dụng với hắn ta, cho nên hắn ta cống hiến ra.
Lâm Bắc Phàm đoán chừng, khi Tiêu Viêm trở về nhất định sẽ liều mạng muốn lấy được đóa dị hỏa này từ chỗ Thời Không lâu chủ.
Đến lúc đó nếu như thao tác thoả đáng, nói không chừng lại được mấy loại Dị hỏa.
Trong bụng Lâm Bắc Phàm bắt đầu bốc lên ý nghĩ xấu.
"Vật đấu giá cuối cùng cũng là một tấm thiên linh phù, tên là Nhất Chỉ Định Giang Sơn, phong ấn lực lượng một kích toàn lực của Thời Không lâu chủ. Thực lực của Thời Không lâu chủ mọi người đều chứng kiến rồi, có thể nói, dưới một kích toàn lực của Thời Không lâu chủ, ngay cả Yêu Vương cũng có thể bị miểu sát. Cho nên, ai có được tấm thiên linh phù này, người đó liền có được lực công kích to lớn.
Tấm thiên linh phù này vừa ra, cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều không thể ngồi yên.
Một kích toàn lực của Thời Không lâu chủ!
Có thể miểu sát Yêu Vương!
Đây quả thực là vũ khí hạt nhân của thời đại này!
Ai có được một tấm thiên linh phù như thế này, không chỉ hệ số an toàn tăng lên rất nhiều, hơn nữa còn có tác dụng uy hiếp những người khác.
Đây là chuyện mà bất kỳ người có dã tâm nào cũng không thể coi nhẹ!
Thủy Hoàng không chút do dự đứng dậy: "Trong tay quả nhân có một Du Mộng Tiên Chẩm, được chế tạo từ mười loại kỳ thạch, có thể giúp người ngộ đạo trong mộng. Quả nhân nguyện ý dùng vật này trao đổi thiên linh phù!"
Một người nào đó răng cắn ken két, Du Mộng Tiên Chẩm là hắn ta dùng điểm não động hiện hóa ra...
Đế Thích Thiên cũng không nhịn được: "Ta có Phượng Hoàng Huyết, có thể giúp người trường sinh!"
Viện trưởng Bách Hoa viện đứng lên nói: "Ta có một cái bình gọi là Quan Âm Bình, có thể đựng nước của bốn biển!"
...
Cuối cùng vượt quá dự kiến của tất cả mọi người, vậy mà tấm thiên linh phù này lại bị một thanh niên xa lạ, thực lực thường thường đoạt được.
Hắn ta bỏ ra tổng cộng ba kiện thiên địa kỳ vật, theo thứ tự là Long Nha Mễ, Hồi Xuân Cam Lộ, Tiên Thiên Tức Nhưỡng Thổ, cảm giác toàn bộ đều là trồng trọt, nhưng lại là đồ vật Lâm Bắc Phàm thích nhất. Bởi vì có Thời Không Lâu, hắn có biện pháp bồi dưỡng lượng lớn.
Tất cả mọi người vội vàng tu luyện vội vàng biến cường, mà Lâm Bắc Phàm lại cảm thấy mình càng ngày càng hưu nhàn, đang phát triển theo trường phái làm ruộng.
Chỉ là người khác trồng thứ bình thường, mà tất cả những thứ hắn trồng đều là kỳ trân dị bảo.
Người khác nuôi đều là a miêu a cẩu, hắn hiện tại nuôi một con gấu trúc ăn hàng, lại thêm một con tiểu tinh linh ăn hàng.
Nếu như không có Thời Không Lâu để thu thập tài nguyên, chỉ sợ nuôi không nổi.
Rất nhiều người ánh mắt lấp lóe nhìn thanh niên này, muốn đoạt lại thiên linh phù từ trong tay hắn ta.
Nhưng lại kiêng kị vô cùng, không ai có thể gánh nổi một kích toàn lực của Thời Không lâu chủ.
Thanh niên vỗ siêu linh phù trong ngực, đắc ý khoe khoang, ngươi dám động thủ ta liền dám kích hoạt nó, xem ai chết trước?
Trong lúc mọi người muốn động thủ lại không dám, chỉ cảm thấy thịt đau, thanh niên đã không cánh mà bay.
Đứng trên đài đấu giá, Hồ Quảng Sinh đầy nhiệt tình mà nói: "Đã xong lần đầu tiên, một năm tổ chức bốn lần, xin mọi người tiếp tục cổ động! Tan hội!"
"Hồ chưởng quỹ xin dừng bước, quả nhân có chuyện quan trọng muốn thương lượng!" Thủy Hoàng chắp tay nói.
"Chuyện gì?" Hồ Quảng Sinh hỏi.
Thủy Hoàng thanh âm to lớn nói: "Quả nhân mới xây một tòa thành thị, tên là Tần thành, quả nhân muốn làm phiền Hồ chưởng quỹ tu kiến một Truyền Tống Trận thông hướng Thời Không Lâu, trong đó hết thảy phí tổn đều để quả nhân bỏ ra. Mặt khác đây là một chút tâm ý của quả nhân!"
Hồ Quảng Sinh đẩy lễ vật ra, lắc đầu nói: "Chuyện này ta không cách nào làm chủ, nhất định phải hỏi thăm Thần Thụ đại nhân."
"Đây là đương nhiên." Thủy Hoàng gật đầu, hắn ta định thông qua Hồ Quảng Sinh dẫn dắt Sinh Mệnh Chi Thụ phía sau ra, nếu như có thể dẫn Thời Không lâu chủ kia ra là tốt nhất.
Không mất bao lâu, đất rung núi chuyển, một gốc đại thụ cao tận trời phá đất mà lên.
"Nghe nói ngươi muốn tu kiến một Truyền Tống Trận?"