Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 195 - Chương 195. Thủy Hoàng Tới Đào Mộ Phần!

Chương 195. Thủy Hoàng tới đào mộ phần! Chương 195. Thủy Hoàng tới đào mộ phần!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lúc này, rất nhiều thiên kiêu cũng đi tới Mộc Thản thành.

Diệp Cô Thành nhìn bóng người màu trắng cao ngạo đột nhiên xuất hiện, tò mò hỏi: "Tây Môn Xuy Tuyết, không ngờ ngươi lại chịu rời khỏi Thời Gian Ốc, thật hiếm có! Ngươi cũng cảm thấy hứng thú với tài bảo của Hán Cao Tổ?"

"Ta cảm thấy hứng thú với Xích Tiêu!" Tây Môn Xuy Tuyết lạnh lùng nói.

"Đế Đạo Kiếm trong truyền thuyết, truyền thuyết nói ai có thể lấy được Xích Tiêu Kiếm, người đó có thể hiệu lệnh quần hùng thiên hạ, xưng vương xưng đế!"

"Tin đồn thất thiệt mà thôi, cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực!" Giọng nói của Tây Môn Xuy Tuyết vẫn lạnh lùng như cũ.

Diệp Cô Thành cười ha hả một tiếng: "Lần này, rất nhiều hảo hữu của chúng ta cũng tới đây, đối thủ cũ của ngươi, Kiếm Ma, Đao Kiếm Song Tuyệt, bọn họ cũng đều cảm thấy hứng thú với thanh kiếm trong truyền thuyết kia!"

...

"Ngô Tà huynh đệ, hiện tại lại phải làm phiền ngươi rồi!" Diệp Phàm cười híp mắt tiến lên nghênh đón người sở hữu Hệ thống Đạo Mộ, Ngô Tà.

"Dễ nói, chúng ta đang giúp đỡ lẫn nhau!" Mặt Ngô Tà đỏ lên, lại có mộ huyệt có thể trộm, đồng nghĩa với thực lực của hắn ta lại sắp được tăng trưởng. Lần đầu đi không đủ thực lực, chỉ có thể bắt được một ít tài bảo không tính là trân quý, hôm nay nhất định phải thu lớn.

Phát hiện chỉ có một mình Diệp Phàm, Ngô Tà tò mò hỏi: "Vì sao không thấy Tiêu Viêm?"

Diệp Phàm cười ha ha một tiếng: "Hắn ta theo bằng hữu đi tìm kiếm cơ duyên của chính mình, đến bây giờ còn chưa trở lại."

Ngô Tà thở dài, tiếc nuối nói: "Lại không thấy Tiêu huynh, có chút tiếc nuối, lần đầu chúng ta hợp tác rất ăn ý, hy vọng có thể hợp tác một lần nữa!"

"Không sao, ta đã thông báo cho hắn ta, hắn ta nói tiến triển thuận lợi, rất nhanh sẽ trở về!"

"Như vậy quá tốt!" Ngô Tà cười.

Lúc này, mọi người thấy một người không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.

"Thủy Hoàng, sao ngươi lại tới đây?"

Thủy Hoàng ngoài cười nhưng trong không cười: "Tên du thủ du thực Đình Trường của quả nhân sắp trở về, sao quả nhân có thể không tới chào đón một phen?"

Mọi người buồn cười nhưng không dám cười, đây nào phải chào đón gì, căn bản là tới trả thù. Mọi người đều biết giang sơn của Thủy Hoàng đã bị mất trong tay Hán Cao Tổ, chưa được hai đời đã vong, ngươi nói Thủy Hoàng vui vẻ mới là lạ?

Lần này có cơ hội trả thù, sao Thủy Hoàng có thể nhịn được?

Nhìn sau lưng hắn ta một chút, toàn bộ tám ngàn binh tượng đều xuất hiện, hai vị đại tướng quân cũng được xuất động, cũng biết oán khí trong lòng hắn ta lớn tới mức nào.

Còn có mấy chiếc camera bay tới bay lui trên không trung, muốn trực tiếp quá trình Trường Lăng xuất thế.

Ngay tại lúc này, một tia chớp đánh vào thiên địa, bổ ra một cái hố to trên đất.

Một Thanh Đồng Môn to lớn xuất hiện.

"Trường Lăng xuất thế!"

Ánh mắt tất cả mọi người sáng lên, vội vàng vọt tới.

Nhưng đều không ngoài dự liệu, lại gặp phải cơ quan cạm bẫy.

Lúc này, kẻ đầu têu tất cả mọi thứ, người sở hữu Hệ thống Não Động Chu Dị, lại trốn trong quan tài trong Trường Lăng của Hán Cao Tổ.

Kế hoạch khiến lăng mộ Thủy Hoàng xuất thế trước đó không chu toàn, xảy ra rất nhiều bất ngờ, dẫn tới rất nhiều bảo bối không thể vào tay, lãng phí vô số điểm não động một cách vô ích. Lần này hắn ta đã rút kinh nghiệm xương máu, để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn lại lần nữa phát sinh, hắn ta trực tiếp trốn vào bên trong quan quách.

Một cọng lông của bảo bối cũng không thể đụng.

Hắn ta thầm đắc ý, lần này xem các ngươi còn cướp bảo bối với ta kiểu gì được?

"Chờ ta góp đủ điểm não động lại trực tiếp huyễn hóa ba món bảo bối, sử dụng ngay tại chỗ, xem các ngươi còn có thể làm gì ta?" Chu Dị kích động vô cùng: "Long xà khởi lục, thùy chủ trầm phù, thời đại của Chu Dị ta lại sắp tới rồi!"

"A? Sao bên ngoài lại có tiếng động?" Chu Dị dựa vào vách quan tài lắng nghe.

Ngay đúng lúc này, sáu người đột ngột xuất hiện trong Trường Lăng, hết nhìn đông đến nhìn tây.

"Nơi này là nơi chúng ta thi hành nhiệm vụ sao?"

"Âm u tối tăm, hình như là bên trong một lăng mộ, không phải chúng ta đã đến thế giới Đạo Mộ Bút Ký rồi chứ?"

"Thoạt nhìn rất có thể sẽ có quỷ..."

"Chúng ta là Luân Hồi Giả không gì không thể, còn sợ gặp quỷ sao?"

"Nói cũng phải! Luân Hồi Giả chúng ta là người mạnh nhất chư thiên vạn giới, chinh phục hết thế giới này đến thế giới khác, còn sợ gì?"

"Nhiệm vụ lần này của chúng ta là gì?"

...

Lúc này, mọi người cùng nhau nhìn về phía một nam nhân vô cùng xấu xí đang đứng giữa.

Hắn ta chính là Bôn Lôi, người chỉ dẫn phụ trách nhiệm vụ ở thế giới của Luân Hồi Điện, phát ngôn viên của Chủ Thần.

Đã thi hành đến nhiệm vụ thứ ba, hắn ta cũng có thể tính là đã quen thuộc với công việc, sắc mặt Bôn Lôi rất bình tĩnh: "Chủ Thần sắp phát nhiệm vụ, mọi người mau nhìn đồng hồ luân hồi của mình!"

"Đinh! Nhiệm vụ được mở ra: Đánh chết tất cả người tiến vào Trường Lăng!"

"Mỗi một người bị đánh chết, căn cứ thực lực của đối phương mà ban thưởng số tích phân tương đương, thấp nhất 100, cao nhất 999, phân phối theo cống hiến, không có không thưởng! Nhiệm vụ lần này không có trừng phạt nếu thất bại, nhưng mỗi người đều phải ở trong Trường Lăng đủ ba ngày ba đêm mới có thể ra ngoài!"

Bôn Lôi nói: "Nhiệm vụ này không hề khó khăn, không có yêu cầu cưỡng chế, mọi người lượng sức mà làm, cố gắng giết nhiều địch nếu tình huống cho phép! Các ngươi đều là luân hồi giả có thâm niên, đã thi hành nhiệm vụ nhiều lần, kinh nghiệm phong phú, cụ thể ta cũng không muốn nói nhiều. Hiện tại mọi người có vấn đề gì cứ việc hỏi!"

Lập tức có một luân hồi giả giơ tay: "Chỉ dẫn giả, nhiệm vụ này không khó khăn thật sao? Ta nghe nói hai tốp luân hồi giả thi thành nhiệm vụ trước đó đều thất bại, hơn nữa còn không một ai sống sót trở về..."

Câu hỏi này đã đánh vào chỗ thương tâm của Bôn Lôi.

Hắn ta vừa định giải thích, lại có một luân hồi giả nói: "Hình như ta cũng nghe nói tới, thế giới này đã từng mở ra hai nhiệm vụ, bởi đây là thế giới mới nên nhiệm vụ không hề khó khăn, thế nhưng cuối cùng đều là toàn quân bị diệt, thậm chí ngay cả chỉ dẫn giả cũng..."

Bôn Lôi: "..."

Ba luân hồi giả còn lại sợ hết hồn.

"Sẽ không thảm như vậy chứ? Nhưng ta thấy nhiệm vụ này không hề khó khăn, chỉ cần bảo vệ tính mạng là không thành vấn đề, sao lại không một ai sống sót trở về?"

"Ta không biết, nghe nói rất tà môn, cho nên Chủ Thần mới tăng cao độ khó nhiệm vụ!"

"Quá đáng sợ!"

Cuối cùng, năm luân hồi giả nhìn về phía Bôn Lôi, rợn cả tóc gáy.

"Khụ, thật ra thì những lần đó đều là ngoài ý muốn, cũng không bí ẩn khó nắm bắt như mọi người đồn thổi!" Trên mặt Bôn Lôi có chút mồ hôi: "Thật ra trong hai nhóm luân hồi giả tới đây thi hành nhiệm vụ, có rất nhiều người là tân thủ, chưa đủ kinh nghiệm, sơ suất nên mới dẫn đến nhiệm vụ thất bại. Mọi người cũng thấy nhiệm vụ rồi, độ khó cụ thể là thế nào, trong lòng các ngươi không rõ sao?"

Mọi người như có suy nghĩ gật đầu.

Bôn Lôi càng nói càng tự tin: "Vậy nên các người hãy đặt trái tim lại đúng vị trí, các ngươi đều là luân hồi giả có kinh nghiệm, đã từng làm nhiệm vụ nhiều lần như vậy, nhất định có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ đơn giản này, ta coi trọng các ngươi!"

Năm luân hồi giả kia cũng vô cùng tự tin, người kém nhất trong số họ cũng đã trải qua tám lần nhiệm vụ, lợi hại nhất đã trải qua mười lăm lần nhiệm vụ, kinh nghiệm vô cùng phong phú, thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ.

Bôn Lôi vỗ tay: "Tốt lắm, mọi người chuẩn bị đi, mặc dù nhiệm vụ dễ dàng nhưng cũng không thể xem thường. Bất luận đối phương là ai, chúng ta đều phải toàn lực ứng phó!"

Bình Luận (0)
Comment