Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 202 - Chương 202. Cường Hãn Tiểu Manh Oa!

Chương 202. Cường hãn Tiểu Manh Oa! Chương 202. Cường hãn Tiểu Manh Oa!

Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Cuối cùng, dưới sự van nài khẩn khoản của Huyết Trường Không, Lâm Bắc Phàm miễn cưỡng đồng ý yêu cầu dự thi của hắn ta.

Ngày hôm sau, một Tiểu Manh Oa năm tuổi đến Giang Nam học viện dưới sự hướng dẫn của một lão sư.

"Nơi này chính là nơi thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, tiếng tăm lừng lẫy --- Giang Nam học viện?" Tiểu Manh Oa kia bĩu môi.

Lão sư dẫn đội gật đầu: "Không sai, nơi này đã có rất nhiều thiên kiêu xuất thế, ví như viện trưởng thay mặt Lâm Vi Vi của học viện này. Vậy nên Tiểu Manh, ngươi tuyệt đối không thể xem thường!"

"Yên tâm đi Giang gia gia, Hàn Tiểu Manh ta chắc chắn sẽ không thua! Từ nay về sau, nơi này cũng sẽ lưu truyền huyền thoại về ta!" Tiểu Manh Oa hả lòng hả dạ, tự tin tràn đầy.

"Nhưng chúng ta cũng đã từng nhờ Nhiếp Bán Tiên xem cho, hắn ta nói ngươi phúc nguyên thâm hậu, đến những địa phương khác đều rất tốt, nhưng tốt nhất không nên đến Giang Nam." Lão sư lo lắng.

"Nhiếp Bán Tiên?" Trên mặt Tiểu Manh Oa lộ ra nụ cười khinh thường: "Hắn ta chỉ là một tên bịp bợm giang hồ mà thôi, không thể tin lời hắn ta!"

Nó càng tin vào chính mình, bởi vì nó là một người có ngón tay vàng nghịch thiên.

Thì ra Tiểu Manh Oa này cũng là một thanh niên bình thường ở thế giới khác, kết quả khi hắn ta tỉnh dậy đã thấy mình tới thế giới này, hơn nữa còn biến thành một Tiểu Manh Oa năm tuổi, nhưng Tiểu Manh Oa này cũng là kẻ sở hữu hệ thống nghịch thiên.

Hệ thống này vô cùng cường đại, lúc đầu đã mang tới cho nó vô số kỹ năng sơ cấp.

Chỉ cần lấy được vinh dự, nó có thể đạt được điểm kỹ năng. Lấy được càng nhiều vinh dự, điểm kỹ năng sẽ càng nhiều, những điểm kỹ năng này có thể dùng để thăng cấp kỹ năng, khiến bản thân nó càng ngày càng lớn mạnh hơn.

Vì thế nó phát đạt.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ trở thành ma pháp sư nhất giai trẻ tuổi nhất trong lich sử Ma Pháp học viện, đạt được một điểm kỹ năng!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ trở thành ma pháp sư nhị giai trẻ tuổi nhất trong lịch sử Ma Pháp học viện, đạt được hai điểm kỹ năng!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ trở thành ma pháp sư tam giai trẻ tuổi nhất trong lịch sử Ma Pháp học viện, đạt được ba điểm kỹ năng!"

Sáu kỹ năng vừa bắt đầu đã thăng liền tam giai đều bị hắn ta dùng để thăng cấp Ma Pháp.

Bằng vào mở đầu mộng ảo, Hàn Tiểu Manh vượt qua năm cửa ải, chém sáu tướng, đánh bại tất cả học viên trong Ma Pháp học viện, trở thành người đứng đầu Ma Pháp học viện, hắn ta lại đưa mắt nhắm đến học viện thứ hai.

Sau khi lấy đi tất cả vinh dự của học sinh trong học viện, nó bắt đầu nhắm đến những học viện khác, vì thế nó đã mở ra một Vinh Dự Chi Lữ, đi qua từng học viện một, học viện nào nó cũng đánh, rồi nó cứ đi đến hết thành thị này đến thành thị khác.

Bây giờ đến lượt Giang Nam học viện.

Đánh bại mười ba thành, nó tự tin vô cùng.

Nó tin tưởng, cho dù là Giang Nam học viện thiên kiêu bội xuất, vẫn không cách nào ngăn cản bước chân của nó.

Nó tính đánh một trận thật lớn, sau khi lấy hết vinh dự của toàn bộ học sinh trong học viện, nó sẽ đánh sang lão sư.

Đánh lão sư xong, nó sẽ đánh sang cao thủ.

Từng bước từng bước một, cuối cùng thu hoạch một lượng lớn điểm kỹ năng, trở thành thiên kiêu cường đại nhất đương thời, trở thành cường giả mạnh nhất thế giới!

Dù có là Thời Không lâu chủ hay Dạ Ma, nó cũng chỉ cần đạp một cước là có thể tiêu diệt.

Lúc này có lão sư của Giang Nam học viện cười ha ha bước đến: "Các ngươi là Giang lão sư của Phong Hoa học viện và Nghịch Thiên Hạ Manh Oa Hàn Tiểu Manh đúng không? Viện trưởng để ta đến tiếp đãi các ngươi, cũng nói cho các ngươi biết, chúng ta đã làm tốt chuẩn bị nghênh đón khiêu chiến!"

" Vậy thì tới đi!" Tiểu Manh Oa hăm hở nói.

Cùng ngày hôm đó, Tiểu Manh Oa khiêu chiến tám chức nghiệp học viện trong Giang Nam học viện, chiến thắng tất cả, dẫn đến oanh động to lớn.

Ngay cả Võ Đạo viện cường đại nhất, trong Phàm Nhân cảnh giới cũng không ai là đối thủ của Tiểu Manh Oa kia.

Nếu ngày hôm sau vẫn không có người nào có thể ngăn Tiểu Manh Oa, danh dự của cả Giang Nam học viện sẽ đi đời.

Cho nên đây là một trận chiến vì vinh dự!

Ngày hôm sau, có rất nhiều người đến sân thi đấu quan chiến.

Trọng sinh giả An Khả Hân chính là một trong số đó.

Ngày hôm qua, Võ Đạo viện của nàng đã thua, mặc dù chuyện này cũng nằm trong dự tính của nàng, nhưng vẫn không khỏi khiến người ta cảm thấy chán nản.

Vậy nên hôm nay nàng muốn đến xem, hy vọng có người nào đó trong học viện của mình có thể ngăn cản tiểu oa kia.

Kết quả nàng phát hiện có một người quen đang ngồi bên cạnh mình.

"Lâm Bắc Phàm, sao ngươi lại ngồi đây?"

Lâm Bắc Phàm liếc mắt: "Vì sao ta không thể ngồi đây, lát nữa ta còn phải xem học sinh của mình thi đấu, không được sao?"

An Khả Hân cũng liếc mắt: "Tất nhiên ta cũng biết học sinh của ngươi sắp ra sân, ý của ta học sinh của ngươi sắp ra sân, sao ngươi không vào trong an ủi bọn họ? Sao lại chạy đến trên khán đài này?"

Lâm Bắc Phàm nói với vẻ không để ý lắm: "Hiện tại vẫn còn sớm, còn lâu mới tới lúc thi đấu phù văn, ở đây tầm nhìn rộng, ta đến đây xem trước một chút!"

Sau đó hắn lại lấy một linh quả ra gặm rột rột, thơm lừng.

An Khả Hân trợn mắt nhìn hắn: "Chỉ ngươi là thoải mái được!"

Sau đó nàng đưa tay ra: "Cho ta một quả!"

Ngay lúc này, dưới gầm ghế có một cái móng gấu đưa lên, cái móng gấu này giơ ra một tấm bảng: "Cũng cho ta một quả nữa!"

Sau khi Lâm Bắc Phàm chia linh quả cho An Khả Hân và sủng vật của mình, hắn vừa ăn vừa hỏi: "An Khả Hân, ngươi cảm thấy học viện của chúng ta có thể ngăn cản được Tiểu Manh Oa kia không?"

An Khả Hân dù muốn hay không cũng phải nói: "Sao ta biết được?"

"Không phải ngươi là tiên tri sao?"

An Khả Hân buồn bực nói: "Có tiên tri cũng không thể nào biết được nhiều chuyện như vậy!"

An Khả Hân cẩn thận nhớ lại, vào kiếp trước, mặc dù không có Thời Không Lâu kết nối các thế giới, nhưng Tiểu Manh Oa này vẫn lên đường khiêu chiến các học viện.

Nhưng lúc nó đến Giang Nam đã là hai năm sau.

Cũng chính là trên sân đấu này, Tiểu Manh Oa kia cường đại khủng bố, bất kể ai đến khiêu chiến cũng không từ chối, kết quả nó chiến thắng toàn bộ, uy phong bát diện.

Lúc ấy, lão gia tử Huyết Trường Không cũng tinh thông các đại chức nghiệp như Tiểu Manh Oa này cũng xuất thủ, kết quả thảm bại.

"Chỉ có điều hiện tại không thể nói rõ thành bại thế nào, quan trọng là phải xem phía sau!"

Ánh mắt Lâm Bắc Phàm tràn đầy cổ quái: "Xem ra ngươi vẫn biết chút gì đó..."

"Chuyện như Thương Trọng Vĩnh có thể phát sinh ở bất cứ thời đại nào, lúc nhỏ thông minh nhanh nhẹn, lớn lên chưa chắc đã hay!" An Khả Hân nhìn Tiểu Manh Oa đang hăm hở bằng ánh mắt phức tạp.

Sau này, các đại thiên kiêu nhanh chóng quật khởi, dần dần nắm giữ vị trí mạnh nhất thời đại.

Lúc đó mọi người đều cho rằng Tiểu Manh Oa có thiên phú xuất chúng, ắt có thể vượt qua tất cả thiên kiêu, trở thành người cường đại nhất thời đại này, chẳng ngờ Tiểu Manh Oa trở nên càng ngày càng không ổn.

Tiểu Manh Oa biết rất nhiều thứ, cái gì cũng tinh thông, nhưng lại kém đi một chút trong đó.

Kiếm đạo không bằng La Thiên Quân, luyện đan không thể so với Tiêu Viêm, luyện khí lại kém hơn Chu Nhiên, luyện kim lại kém hơn lão gia tử Huyết Trường Không mà hắn ta từng vượt mặt...

Đánh nhau lại càng không được, bất kể là Diệp Thiên Đế hay Lâm Vi Vi đều có thể dễ dàng trấn áp nó.

Chủ yếu là vì Tiểu Manh Oa kia quá tham lam.

Những thiên kiêu có thiên phú không thua gì nó chỉ dồn hết toàn lực để nghiên cứu một hai hệ thống kiến thức thành sở trường của mình, tất nhiên dũng mãnh tinh tiến, tiến bộ thần tốc, còn Tiểu Manh Oa lại muốn nắm hết tất cả, cái gì cũng muốn học giỏi, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến tiến độ.

Vậy nên nó có thiên phú nghịch thiên cũng uổng công!

Hơn nữa trong lúc người khác đều tập trung nghiên cứu đạo của mình, Tiểu Manh Oa vẫn cứ mãi tìm người tỷ thí, không muốn tiếp tục học tập.

Hệt như chỉ có tỷ thí mới khiến nó trở nên mạnh mẽ, cuối cùng càng ngày càng không đánh lại.

Vậy nên dù sau đó nó có hoàn toàn tỉnh ngộ cũng không kịp nữa.

Bình Luận (0)
Comment