Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
"Khụ khụ, số mạng vốn dĩ huyền ảo vô cùng, biến hóa khó lường, khiến người ta suy nghĩ không ra, vô cùng kỳ diệu. Coi như là lão phu, cũng chỉ có thể dòm ngó đến một góc trong đó..." Nhiếp Bán Tiên ho khan một tiếng.
Lâm Bắc Phàm đột nhiên nói: "Nói cách khác, ngươi cũng có thời điểm nhìn sai!"
"Khụ khụ..." Nhiếp Bán Tiên bị nghẹn thật khó chịu.
Lâm Vi Vi quở trách hắn: "Tiểu Phàm ca!"
Lâm Bắc Phàm rất ủy khuất: "Chẳng lẽ vừa nãy ta nói không đúng sao? Ngay cả 2B (ngu ngốc) cũng xuất hiện, còn có chuyện gì không tính ra?"
Nhiếp đại sư: "..."
Ôi, thanh danh một đời, thua ở 2B này.
Lâm Vi Vi len lén lôi kéo Lâm Bắc Phàm, để hắn không nên nói nhiều, nể mặt đại sư một chút.
Lâm Bắc Phàm nghe lời của lão bà, không nói thêm nữa.
Lâm Vi Vi mong đợi hỏi: "Đại sư, phiền toái ngươi nhìn một chút nhân duyện của ta cùng tiểu Phàm ca như thế nào?"
Nhìn Lâm Vi Vi đường đường là viện trưởng thay mặt lại có tâm thái tiểu nữ nhân như thế, Nhiếp Bán Tiên cười ha ha một tiếng: "Không cần nhìn, vừa nãy khi các ngươi tiến vào ta đã nhìn một lần, tuyến vận mệnh của hai người các ngươi đã sớm dính chung một chỗ, đời này đã được định trước sẽ không tách ra!"
"Thật vậy!" Lâm Vi Vi vui vẻ tới bật thốt lên.
Nhiếp Bán Tiên ranh mãnh nói: "Tuy nhiên ngươi cũng phải cẩn thận tiểu tình lang của ngươi, ta nhìn hắn mệnh hoa đào, số đào hoa vô cùng thịnh vượng, sợ rằng cuộc đời này sẽ có mấy nữ nhân, ngươi nhất định phải chú ý!"
Lâm Vi Vi mất hứng nhếch miệng, một tay đã đặt ở phần thịt mềm bên eo Lâm Bắc Phàm, dùng sức véo một cái.
Lâm Bắc Phàm đau tới nhe răng nhếch miệng, Nhiếp Bán Tiên đáng chết!
"Hiện tại lão phu đang vui vẻ, các ngươi có việc gì cầu cứ nói ra, lão phu có thể giúp nhất định sẽ tận lực giúp đỡ!" Rốt cuộc Nhiếp Bán Tiên cũng nói ra mục đích cuối cùng, đó chính là phải giúp đỡ hai người, thứ hai là trợ giúp Lâm Bắc Phàm, như vậy mới có thể được chia ít khí vận trên người hắn.
Người có khí vận ngút trời như Lâm Bắc Phàm, tương đương với thiên mệnh chủ giác, được trời cao sủng ái, trợ giúp hắn là thuận thiên mà làm, sẽ được trời cao khen thưởng. Cho dù chỉ trợ giúp một chút cũng có thể lấy được hồi báo to lớn.
Người khác nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy gần đây vận khí của mình tốt hơn rất nhiều, làm chuyện gì cũng như có thần giúp, nhưng đối với người lấy khí vận tu luyện như hắn ta, có thể nhanh chóng tăng mấy tiểu cảnh giới, hắn thật sự rất cần.
Lâm Vi Vi kéo kéo Lâm Bắc Phàm, nhỏ giọng nói: "Tiểu Phàm ca, biết cuộc đời này có thể ở chung một chỗ với ca, muội đã không cầu gì khác. Ca có vấn đề gì cứ hỏi đi, đại sư nhất định sẽ giúp ca chỉ điểm sai lầm, giúp ca tâm tưởng sự thành!"
Lâm Bắc Phàm khổ não: "Nhưng ta không có vấn đề gì hết? Đời này, mơ ước lớn nhất của ta là có thể ở nhà ăn rồi chờ chết, có một căn phòng xuân về hoa nở, còn có hai tiểu thê tử bầu bạn, dường như tất cả đều đã được thực hiện!"
Gấu trúc giơ bảng hiệu lên: Đây cũng là mơ ước của ta!
Sau đó nó lại giơ một tấm bảng lên bổ sung: Trừ nữ nhân!
Thật đúng là một máy bay yểm trợ tuyệt vời, Lâm Bắc Phàm lập tức đưa một linh quả cho nàng gặm.
Nhiếp Bán Tiên lớn tiếng nói: "Là người, sao có thể không có mộng tưởng? Ngươi cứ việc nói mộng tưởng của mình ra, không cần lo lắng lão phu không làm được!"
Trợ giúp càng nhiều, lấy được hồi báo lại càng lớn!
Lúc này Nhiếp Bán Tiên đã dồn hết tâm sức, ta không tin không thể hấp dẫn được ngươi!
Lâm Bắc Phàm lộ ra nụ cười nhàn nhạt: "Không phải đại sư ngươi có thần thông thiên nhãn sao? Vậy ngươi đoán thử xem mơ ước của ta là gì?"
"Được, lão phu sẽ nhìn thử một chút!" Nhiếp Bán Tiên mở thiên nhãn ra, nhưng không thấy được một tia dục niệm.
Nhiếp Bán Tiên kinh hãi: "Trên thế giới này sao có thể có người vô dục vô cầu? Sao có thể có người thuần túy như vậy?"
Loại người như vậy hoặc là thực lực cường đại nhảy ra khỏi tam giới, không ở trong ngũ hành, cho nên mới khiến người không nhìn ra.
Hoặc thật sự là vô dục vô cầu!
Lâm Bắc Phàm du dương say mê nói: "Nếu thật sự muốn ta nói ra nguyện vọng, đó chính là hy vọng thế giới hòa bình, loài người không phải đối mặt với sự uy hiếp của yêu thú nữa, có thể tự do bay nhảy dưới bầu trời xanh này!"
"Tiểu Phàm ca, ca thật vĩ đại!" Cặp mắt Lâm Vi Vi bốc lên ngôi sao nhỏ.
Vì vậy, Lâm Bắc Phàm thành khẩn nói: "Đại sư, đây chính là nguyện vọng duy nhất của ta, hy vọng ngươi có thể nhìn vào một mảnh chân thành của ta, giúp ta thực hiện nguyện vọng này, tại hạ vô cùng cảm kích, kết cỏ ngậm vành cũng muốn báo đáp ngươi!"
Khóe miệng Nhiếp Bán Tiên giật một cái, nguyện vọng như vậy sao ta có thể giúp ngươi thực hiện?
Quả thực là muốn lật đổ bầu trời, hoàn toàn là nghịch thiên mà đi, nhưng sợ rằng mới vừa ra tay, lão Thiên đã giáng một tia lôi điện xuống đánh chết hắn ta!
Khóe miệng Nhiếp Bán Tiên tràn đầy cay đắng: "Có thể đổi một nguyện vọng khác không? Nguyện vọng này lão phu không làm được..."
Lâm Bắc Phàm kinh ngạc nói: "Nhưng không phải vừa nãy ngươi nói ta cứ nói ra mộng tưởng của mình sao? Ngươi còn nghiêm túc nói cho ta biết, không cần phải sợ ngươi không làm được, kết quả ta nói xong, ngươi thật sự không làm được!"
Nhiếp bán tiên: "..."
"Tiểu Phàm ca, không nên làm khó đại sư, đổi một nguyện vọng đơn giản hơn đi!" Lâm Vi Vi ở bên cạnh nhỏ giọng nói.
Nhiếp Bán Tiên lại lần nữa lộ ra vẻ mong đợi.
"Vậy cũng tốt!" Lâm Bắc Phàm bất đắc dĩ nói: "Nguyện vọng thứ hai của ta là hy vọng yêu thú trong thiên hạ đều bị diệt sạch, mong đại sư tác thành!"
Hai mắt Nhiếp Bán Tiên muốn lồi ra, yêu thú trong thiên hạ đều bị diệt sạch?
Cái này có khác gì nguyện vọng đầu tiên của ngươi sao?
Ngươi cố ý không muốn nhận ân tình của ta chứ gì?
"Tiểu Phàm ca!" Lâm Vi Vi lại kêu một tiếng.
"Vi Vi, lúc này muội không nên cản ta!" Lâm Bắc Phàm lời lẽ chính nghĩa nói: "Đời này kiếp này ta chỉ có một nguyện vọng! Đại trượng phu sống trên đời, có việc nên làm có việc không nên làm, tiên đại gia hậu tiểu gia, nếu thế giới không quá bình, sao chúng ta có thể chỉ lo cho thân mình? Cho nên chỉ cần ngày nào đại sư không giải quyết vấn đề này của ta, ta sẽ không nói ra nguyện vọng thứ hai!"
"Tiểu Phàm ca, ta ủng hộ ca!" Lâm Vi Vi kiên định nói.
"Vi Vi thật tốt!" Lâm Bắc Phàm lập tức ôm nàng vào ngực.
Gấu trúc giơ bảng lên: Nguyện vọng của ta cũng là thế giới hòa bình, như vậy Hùng gia cũng có thể sống dễ chịu hơn!
Nhiếp Bán Tiên vô lực phất phất tay: "Các ngươi rời đi trước đi, ta mệt mỏi, muốn yên tĩnh!"
Lâm Bắc Phàm lập tức đứng dậy rời đi, không hề do dự.
Cái gọi là thiên nhãn chính là nhìn trời ăn cơm, nguyên thần của ta đang ký thác vào Thiên Đạo, còn muốn nhìn thấu ta? Muốn ta nợ nhân tình?
Ngươi tu luyện thêm mấy vạn năm nữa cũng không làm được!
Nhiếp Bán Tiên không nỡ nhìn hai người một gấu rời đi.
Lúc đầu hắn ta muốn dựa vào việc trợ giúp Lâm Bắc Phàm, sau đó nhờ vào ân huệ to lớn đổi lấy khí vận chi vật như gấu trúc, kết quả hiện tại hắn ta không cách nào nhìn thấu lai lịch của Lâm Bắc Phàm, cũng không cách nào thực hiện được nguyện vọng của Lâm Bắc Phàm, xem ra đời này không vui rồi.