Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 219 - Chương 219. Viêm Đế Nửa Đời Sau Phải Làm Công!

Chương 219. Viêm Đế nửa đời sau phải làm công! Chương 219. Viêm Đế nửa đời sau phải làm công!

Tiêu Viêm nói ra tình huống của mình.

Thời Không lâu chủ nói: "Bổn tọa có thể cung cấp dược liệu, ngươi chỉ cần luyện chế cửu giai đan dược cho bổn tọa, mười viên cho một đóa Dị Hỏa. Đợi chừng nào ngươi trở thành luyện đan sư cửu giai hẵng quay lại tìm bổn tọa đi."

Sắc mặt Tiêu Viêm và Dược Lão xanh mét.

Mười viên cửu giai đạn dược, cả đời một luyện đan sư có thể luyện thành một viên cửu giai đan được đã có thể tính là không tệ rồi!

Vậy mà thoáng cái ngươi đã muốn mười viên!

Tiêu Viêm còn muốn trả giá, nhưng hắn ta đã bị truyền tống đi.

Vẻ mặt Tiêu Viên như đưa đám: "Sư phụ, ngươi nói chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

"Không còn cách nào nữa, ngươi chỉ còn cách dốc hết toàn lực đề cao tài luyện đan của mình, trở thành luyện đan sư cửu giai." Dược Lão an ủi: "Ngươi nên suy nghĩ một chút, so với những phương pháp thu được Dị Hỏa khác, chỉ có phương pháp này là an toàn nhất."

Tiêu Viêm gật đầu công nhận, nhưng sau đó vẻ mặt lại như đưa đám: "Sợ rằng nửa đời sau của ta đều phải đi làm công cho Thời Không lâu chủ!"

Viêm Đế ta muốn ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây...

A Phi, vì sao ngay cả ta cũng bị lây bệnh?

Thôi mặc kệ, dù sao thì người khác cũng đã nhận định hắn ta là Viêm Đế.

Vừa nghĩ đến tương lai, người khác đều chỉ vào hắn ta nói đây là Viêm Đế đi luyện đan thuê cho Thời Không lâu chủ, hắn ta lại rầu rĩ không thôi.

Lần này Dược Lão cũng không biết phải an ủi như thế nào.

——————

Ở bên kia, sau khi suy nghĩ cặn kẽ, người sở hữu Hệ thống Tối Cường Sư Tôn - Mã Đông Lai đã rút ra được kinh nghiệm xương máu, quyết định vẫn nên thu gấu trúc làm đồ đệ.

Bằng không sợ rằng đời này hắn ta chỉ có thể kết thúc trong nhà xí, làm bạn với màu sắc sặc sỡ, nghĩ một chút thôi đã thấy tuyệt vọng.

Vì thế, trong một buổi chiều trời trong nắng ấm, Mã Đông Lai vô cùng "trùng hợp" gặp được gấu trúc ra ngoài tản bộ.

Gấu trúc cũng không thèm nhìn đường, thấy có người chặn lại, nó trực tiếp giơ bảng lên: "Xin nhường đường, cảm ơn!"

Mã Đông Lai không hề nhường đường mà móc một cái hộp tinh xảo, mở ra trước mặt nó, bên trong có một linh quả linh khí bức người. Hai mắt gấu trúc lập tức sáng lên, trước giơ lên một tấm bảng: "Đa tạ!"

Sau đó nó lập tức chộp lấy linh quả cắn ăn, ăn tới đặc biệt ngọt ngào, khiến người nhìn mà đói bụng.

Mã Đông Lai lộ ra nụ cười nhàn nhạt, chỉ cần ngươi thích là tốt rồi!

Sau khi nhanh chóng ăn xong linh quả, gấu trúc lại giơ một tấm bảng lên: Có còn không?

Khóe mắt Mã Đông Lai không ngừng giật giật. Đây là linh quả mà hắn ta hao hết tích góp nửa đời mới mua được, nó còn thấy chưa đủ?

"Không có, nếu như ngươi bái ta làm sư, ta sẽ lập tức mua thêm một linh quả nữa cho ngươi." Mã Đông Lại dụ dỗ nói.

Không có?

Hai linh quả đã muốn mua chuộc ta?

Gấu trúc nhanh chóng giơ một tấm bảng lên: Tạm biệt!

Sau đó không chút do dự xoay người rời đi.

Mã Đông Lai đuổi theo: "Chờ một chút! Tiểu gấu trúc không nên thực tế như vậy có được không? Chẳng lẽ ngươi không muốn trở thành Yêu Đế uy chấn tứ hải? Ở chỗ ta có một cuốn Yêu Hoàng Kinh, có thể giúp ngươi trở thành Đại Yêu Đế!"

Gấu trúc nghe xong chạy càng nhanh hơn.

Làm Yêu Đế có gì tốt?

Làm Yêu Đế đồng nghĩa với trở thành đại yêu quái người người thống hận, bị đuổi ra khỏi thành thị, sau này không thể hưởng cuộc sống nhàn nhã hạnh phúc này nữa, cũng không có ai cho nó ăn, không có ai cho nó giường ấm dễ chịu để ngủ.

Quan trọng nhất là chủ nhân của nó còn đối xử tốt với nó như vậy, có gì ngon cũng cho nó, hiện tại nó là quốc bảo chân chính!

Nếu như nó trở thành Yêu Đế rồi, không được gặp lại hắn nữa thì phải làm thế nào?

Hu hu!

Ta không muốn trở thành Yêu Đế!

Ta không muốn!

Mã Đông Lai xem không hiểu: "Gấu trúc, vì sao tốt như vậy mà ngươi lại khóc?"

Ngay đúng lúc này, gấu trúc lại giơ một tấm bảng to lên: Có người muốn gạt bán ta, mau cứu ta!

Quần chúng vẫn luôn chú ý gấu trúc bùng nổ.

"Lại có người muốn gạt bán gấu trúc đáng yêu của chúng ta?"

"Tên vương bát độc tử nào không muốn sống nữa vậy?"

"Ăn hiếp gấu trúc đến mức nó khóc rồi, ta đau lòng quá!"

"Để cho ta tới siêu độ hắn!"

...

Một đám người ngựa hung hăng vọt tới, hô hào bảo vệ gấu trúc, bao vây Mã Đông Lai.

Mã Đông Lai vội vàng nói: "Đừng hiểu lầm! Không phải! Ta không muốn gạt bán gấu trúc..."

Có người cười lạnh: "Ngươi tưởng chúng ta sẽ tin lời ngươi sao?"

Có người kêu lên: "Đánh cho ta!"

Cuối cùng người sở hữu Hệ thống Tối Cường Sư Tôn lại bị đánh sưng mặt sưng mũi một lần nữa, quần áo cũng rách bươm. Hắn ta nằm trên đất, cặp mắt thất thần nhìn mặt trời trên cao...

Ta chỉ muốn thu một đồ đệ mà thôi, sao lại khó như vậy!

"Được, nếu các ngươi cũng không muốn làm đồ đệ của ta, vậy ta sẽ bồi dưỡng người bình thường thành siêu cấp thiên kiêu vượt qua các ngươi!"

——————

Sau khi được sự kiện Tiểu Manh Oa khiêu chiến các đại học viện gợi ý, Thời Không Lâu quyết định cử hành "Thành Thị Chi Chiến", mỗi tuần sau ngày giao dịch, sẽ chọn hai thành thị tiến hành đối kháng.

Cuộc đấu chia ra tổng cộng chín sân, trong đó Phàm Nhân cảnh giới hai sân, chủ yếu là cho những tân tú mới xuất hiện biểu diễn.

Siêu Phàm cảnh giới sáu sân, trong đó Siêu Phàm từ nhất đến tam giai là hai sân;

Siêu Phàm tứ đến lục giai hai sân;

Siêu Phàm thất đến cửu giai hai sân.

Cuối cùng là trận tranh tài theo đoàn đội, mỗi thành thị sẽ cử ra sáu người từ Tôn Giả trở xuống để tiến hành tác chiến.

Chỉ cần thắng được sẽ được phần thưởng tương đương, phần thưởng vô cùng phong phú. Nếu thành thị nào dành được thắng lợi, như vậy trong một tuần sau đó, người của thành thị này ra vào Thời Không Lâu sẽ được chiết khấu 50%, một phần thưởng vô cùng to lớn.

Ngay cả một số Tôn Giả cũng bị tác động tới, bởi muốn sử dụng những chức năng khác của Thời Không Lâu quá tốn tiền, ngay cả bọn họ cũng hy vọng có thể được giảm giá một chút.

Ví dụ như Kiếm Thần Tây Môn Xuy Tuyết, nếu không có đại sự gì, trên căn bản hắn ta đều ở lại trong Thời Gian Ốc, thực lực hiện tại của hắn ta đã vững vàng vượt xa đối thủ cùng thời, nhưng vì quá tốn tiền, hắn ta không thể không ra ngoài kiếm tiền.

Có ưu đãi như vậy, Kiếm Thần lập tức động lòng.

"Thiên Quân, sư phụ có một nhiệm vụ giao cho ngươi."

Vẻ mặt La Thiên Quân rất nghiêm túc: "Mời sư phụ nói! Lên núi đao xuống biển lửa, đồ nhi nhất định dốc hết toàn lực!"

Vào thời kỳ đầu, Kiếm Thần Tây Môn Xuy Tuyết trước mắt đã mang tới trợ giúp rất lớn cho hắn ta, hơn nữa hai người còn có thân phận thầy trò, cho nên La Thiên Quân âm thầm biểu thị, bất kể là nhiệm vụ gì, hắn ta đều phải hoàn thành viên mãn, tuyệt không thể để sư phụ thất vọng.

"Khụ khụ, không nghiêm trọng như vậy..." Mặt Tây Môn Xuy Tuyết mang theo mấy phần mất tự nhiên: "Sư phụ hy vọng ngươi đi tham gia Thành Thị Chi Chiến, đại diện cho Giang Nam xuất chiến, hơn nữa còn dành được thắng lợi cuối cùng!"

Nhìn trên tay Tây Môn Xuy Tuyết bày đầy không gian giới chỉ, còn có cả người nồng nặc mùi máu yêu quái, rõ ràng hắn ta mới vừa ra ngoài thành thị giết yêu trở lại.

Rõ là không đủ tiền dùng mới phải ra ngoài săn thú...

La Thiên Quân đã hiểu.

Bình Luận (0)
Comment