Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 218 - Chương 218. Viêm Đế Uy Danh Lan Xa!

Chương 218. Viêm Đế uy danh lan xa! Chương 218. Viêm Đế uy danh lan xa!

Vốn dĩ lấy được sự chỉ điểm của Nhiếp đại sư, Tiêu Viêm tràn đầy lòng tin.

Nhưng bây giờ nhìn thấy gương mặt nặng nề của Lâm Bắc Phàm, trái tim Tiêu Viêm lại nhấc lên, trong lòng vô cùng thấp thỏm.

Cuối cùng suy nghĩ một chút, thấy đưa đầu là một đao rụt đầu cũng là một đao, hắn ta không muốn chờ đợi thêm nữa.

Tiêu Viêm đi vào Thời Không Lâu, cao giọng nói: "Tại hạ là Tiêu Viêm, có chuyện xin bái kiến Thời Không lâu chủ, phiền Thần Thụ Đại Nhân chuyển lời!"

Hắn ta nói liên tục ba lần, Sinh Mệnh Chi Thụ to lớn mới ùng ùng nhô ra khỏi mặt đất, dõi mắt từ cao cao nhìn xuống người phía dưới: "Ngươi chính là kẻ ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo 'Viêm Đế?"

Tiêu Viêm cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Từ sau khi cuốn sách "Viêm Đế Truyện của Sở Vân Phi bán chạy, tự dưng Tiêu Viêm trở thành minh tinh. Mọi người thấy hắn ta đều sẽ la lớn một tiếng: "Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo", cứ như mấy lời này đã trở thành nhãn hiệu của hắn ta.

Người chung quanh cũng chỉ chỉ chỏ chỏ.

"Hắn ta chính là Tiêu Viêm, tự xưng Viêm Đế, thật là phách lối!"

"Đúng vậy, ngay cả Thời Không Lâu Chủ cũng còn không dám tự xưng đế, vậy mà hắn ta dám xưng trước!"

"Nhưng câu chuyện về hắn ta cũng quá nóng máu! Bị vị hôn thê đến cửa từ hôn, kết quả bị hắn hưu thê ngược, còn định ra ước hẹn ba năm, đây mới là bản tính nam nhi! Ta xem mấy ngày, đập bàn tán thưởng!"

"Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo!"

"Câu chuyện phía sau cũng xuất sắc vô cùng, hơn nữa ta phát hiện số đào hoa của hắn cũng rất vượng!"

"Chúng ta có nên tìm hắn xin ký tên không?"

...

Mọi người đều vô cùng hưng phấn thảo luận về Tiêu Viêm.

Ngươi có thể không biết Tiêu Viêm, nhưng ngươi không thể không biết Viêm Đế ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây.

Sinh Mệnh Chi Thụ lại hỏi lần nữa: "Ngươi chính là 'Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo 'Viêm Đế'?"

"Không sai, chính là tại hạ!" Tiêu Viêm đỏ mặt thừa nhận, bây giờ hắn ta chỉ hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống.

Sinh Mệnh Chi Thụ lại nói: "Ngươi tìm Thời Không lâu chủ là vì Dị Hỏa?"

Tiêu Viêm kinh ngạc: "Thần thụ đại nhân, sao ngươi biết?"

"Đoán ra từ trong quyển sách này."

Một quyển sách được mở ra trước mặt Sinh Mệnh Chi Thụ, đó chính là quyển sách "Viêm Đế Truyện" kia.

Sinh Mệnh Chi Thụ cười ha hả nói: "Ta đã đọc tự truyện của ngươi, đúng là vô cùng xuất sắc, tình tiết vui vẻ tràn trề nhiệt huyết sôi trào, để người đọc phải hô to đã ghiền, coi như là một thân cây giống ta cũng không kìm được mà kích động! Ngươi hãy ký tên cho ta trước đi, chúng ta thảo luận những chuyện khác sau!"

"Được." Chuyện đơn giản như vậy, Tiêu Viêm không chút do dự đáp ứng.

Trong lòng hắn ta còn có chút vui vẻ. Có một tầng quan hệ này, hẳn đối phương sẽ không làm khó hắn ta.

Sinh Mệnh Chi Thụ hài lòng thu cuốn "Viêm Đế Truyện" lại, nói: "Thời Không Lâu Chủ đã biết ngươi đến, ngươi đi theo ta đi."

Dưới chân Tiêu Viêm xuất hiện một Truyền Tống Trận, truyền tống hắn ta tới một không gian rộng lớn.

Tiêu Viêm đưa mắt nhìn bốn phía, trống rỗng, cũng không phát hiện bóng người nào.

Lúc này có một giọng nói to lớn hệt như truyền đến từ trên trời: "Ngươi chính là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo Viêm Đế Tiêu Viêm?"

Tiêu Viêm dở khóc dở cười, không chốn dung thân.

Sao ngay cả Thời Không lâu chủ thần bí vĩ đại cũng biết chuyện này?

" Ừm... Đúng vậy, Thời Không lâu chủ." Tiêu Viêm đỏ mặt thừa nhận, hắn ta thề sau khi trở về hắn ta nhất định phải băm thây Sở Vân Phi thành tám mảnh.

Giọng nói lại truyền tới: "Ngươi đến tìm bổn tôn, là vì Dị Hỏa đúng không?"

"Đúng vậy, công pháp Tiêu Viêm ta tu luyện cần Dị Hỏa, mà ở Thời Không Lâu này có Dị Hỏa, mong Thời Không lâu chủ tác thành!" Tiêu Viêm chắp tay nói, giọng vô cùng tôn kính và chân thành.

"Dị Hỏa là thiên địa kỳ vật, vô cùng trân quý, sẽ không thể vô duyên vô cớ cho ngươi."

Tiêu Viêm gật đầu: "Tại hạ sớm đã có chuẩn bị tâm lý!"

Thời Không Lâu Chủ cho hắn ta thấy đóa Dị Hỏa thứ nhất - Huyền Hoàng Bất Diệt Hỏa.

"Đây là Huyền Hoàng Bất Diệt Hỏa, có công hiệu thanh trừ tạp chất, tẩy thân thể, đến từ Đạt Ma lão tổ. Mỗi loại Dị Hỏa trên người ngươi đều phân cho ta một tia, Dị Hỏa này chính là của ngươi."

Tiêu Viêm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần một tia từ tất cả Dị Hỏa trên tay hắn ta, cũng không tạo thành tổn thất gì đối với hắn ta. Bởi vì chỉ cần không bị thương đến căn bản, Dị Hỏa vốn có thể nhanh chóng khôi phục như cũ.

Trái lại lấy được một đóa Dị Hỏa hoàn chỉnh, đối với hắn ta, đây là hắn ta được lợi.

Tiêu Viêm rất vui vẻ, quả nhiên chỉ điểm của Nhiếp đại sư là rất đúng.

Tiêu Viêm thống khoái bày tất cả dị hỏa của mình ra, sau đó từ số Dị Hỏa chém ra một tia, giao cho Thời Không lâu chủ.

Thời Không lâu chủ nhắc nhở: "Trong giới chỉ của ngươi vẫn còn một đóa."

"Nhưng đó là sư phụ ta..."

Dược lão thoát ra khỏi giới chỉ, cầm một mồi lửa trên tay, nói: "Đây là một tia Cốt Linh Lãnh Hỏa, mong Thời Không lâu chủ vui vẻ nhận lấy!"

"Có lòng rồi!" Thời Không lâu chủ lấy tất cả Dị Hỏa đi.

Mặc dù tất cả đều không phải Dị Hỏa hoàn chỉnh, nhưng một chút Dị Hỏa này hệt như hạt giống, hắn hoàn toàn có thể mô phỏng ra hoàn cảnh thích hợp trong Thời Không Lâu để tiến hành bồi dưỡng, một năm sau chúng sẽ lại biến thành một đóa Dị Hỏa hoàn chỉnh.

"Đây là Huyền Hoàng Bất Diệt Hỏa của ngươi!"

Huyền Hoàng Bất Diệt Hỏa trôi dạt đến trước mặt Tiêu Viêm và Dược Lão.

Hai người vui mừng: "Tạ Thời Không lâu chủ!"

Tiêu Viêm lấy Dị Hỏa đi.

Có đóa Huyền Hoàng Bất Diệt Hỏa này rồi, hắn ta tin rất nhanh thực lực sẽ lại có thể tăng lên thật lớn. Mặc dù hắn ta chỉ đang ở Thiên Nhân cảnh nhất giai, nhưng hắn ta tuyệt đối không kém Tôn Giả lâu năm.

Nếu lại có thêm một đóa nữa, nói không chừng hắn ta có thể nhất cử đột phá, trở thành đại cao thủ Thiên Nhân cảnh nhị giai.

Sợ rằng ngay cả huynh đệ Diệp Phàm cũng bị hắn ta trấn áp!

Lúc này, Thời Không lâu chủ đột nhiên hỏi: "Tiêu Viêm, ngươi rất cần Dị Hỏa sao?"

Tiêu Viêm vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, càng nhiều càng tốt!"

"Ở chỗ ta có rất nhiều, nhưng ngươi muốn trả giá lớn tới mức nào?" Thời Không Lâu Chủ cho thấy mình có Dị Hỏa.

Ánh mắt Tiêu Viêm và Dược Lão gần như lòi ra: "Vậy mà có tới sáu đóa!"

Trong lòng Tiêu Viêm bỗng toát lên một ý niệm không tốt. Vì sao ta tìm lâu như vậy vẫn không tìm được Dị Hỏa, không phải tất cả đều rơi vào tay Thời Không lâu chủ đấy chứ? Vậy há chẳng phải sau này ta chỉ có thể kiếm Dị Hỏa từ chỗ Thời Không lâu chủ?

"Muốn lấy được đóa dị hỏa thứ hai, ngươi phải mang đến một viên đan dược cửu giai để đổi." Rốt cuộc Thời Không lâu chủ cũng lộ ra bộ mặt thật sự.

Bi thương của Tiêu Viêm đến. Cửu giai đan dược!

Ngay cả dược liệu để luyện bát giai đan dược ta còn chưa gom góp đủ, sao ngươi không đi cướp đi?

Huống chi hắn ta còn chưa đủ khả năng để luyện chế cửu giai đan dược!

Bình Luận (0)
Comment