Tối muộn cùng ngày Thành Thị Chi Chiến, trong sân thi đấu to lớn mới được xây xong ở Thời Không Lâu, biển người như thoi đưa.
Đối với "Thành Thị Chi Chiến" lần thứ nhất, mọi người mang theo nhiệt tình to lớn.
Cho dù còn lâu mới tới thời gian tranh tài, nhưng mọi người đều tới sớm. Nhất là người của hai tòa thành thị, chỉ cần trên tay có ít tiền đều đến ủng hộ đoàn đội của thành thị mình.
Học viên hai đại học viện cơ hồ đều xuất động, cũng là vì ủng hộ người dự thi của học viện mình.
Đương nhiên, còn có một số người nào đó cũng tới sớm.
Sớm đi tới sân thi đấu, Thủy Hoàng nói với tiểu tinh linh coi cổng: "Quả nhân thân là Hoàng đế đầu tiên nhất thống lục quốc từ trước tới nay, hẳn nên chiếm cứ vị trí thứ nhất! Cho nên, ngươi bao căn phòng số một cho quả nhân!"
Hán Cao Tổ cũng đến ngay sau đó, âm dương quái khí nói: "Vâng vâng vâng, ngươi là đệ nhất Hoàng đế, ngươi không cần cường điệu điểm này. Nhưng nơi này là Thời Không Lâu, thứ so là nhiều tiền! Cho nên, phòng số một, trẫm muốn!"
Vung tay lên, lập tức tung ra một tòa linh sơn cực lớn.
Thủy Hoàng cười lạnh: "Quả nhân không sợ nhất chính là so nhiều tiền!"
Sau đó hắn ta cũng vung tay lên, trên mặt đất lại có thêm một tòa linh sơn cực lớn.
Thủy Hoàng cười đắc ý: "Có phải nhìn rất quen mắt không? Đây đều là quả nhân lấy được từ trong lăng mộ của ngươi, dùng sướng cực kì!"
Mí mắt Hán Cao Tổ nhảy lên, tên Chu Bái Bì đáng chết này! (1)
(1) Chu Bái Bì: Một tên cường hào ác bá dưới ngòi bút của tác giả Cao Ngọc Bảo, vì thời xưa chưa có đồng hồ nên lấy tiếng gà gáy làm giờ đánh dấu ngày làm việc. Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm nên nửa đêm giả tiếng gà gáy để gọi người làm dậy lao động. bái bì = lột da.
Hán Cao Tổ cắn răng: "Số tiền kia coi như trẫm thưởng cho ngươi!"
...
Hai tên Hoàng đế lại bắt đầu phân cao thấp.
Tiểu tinh linh lớn tiếng nói: "Hai vị đại nhân không cần tranh giành, phòng số một sớm đã bị người bao rồi!"
Hán Cao Tổ giận dữ: "Là ai?"
Thủy Hoàng cũng giận dữ: "Chẳng lẽ là con lợn béo đáng chết kia?"
Tiểu tinh linh lắc đầu: "Đều không phải, là Lâm Bắc Phàm lão sư của Giang Nam học viện. Hắn đã sớm để Lilith tỷ tỷ bao phòng giúp, cho nên các ngươi có tranh nữa cũng không có tác dụng."
Bọn hắn nhớ tới một thanh niên trên mặt luôn treo nụ cười, trên người luôn mang theo linh quả, hối lộ một con tinh linh lớn.
"Núi cao còn có núi cao hơn, cuối cùng quả nhân cũng thấy được!"
"Hóa ra đây mới là người thông minh nhất!"
Hai tên Hoàng đế bừng tỉnh đại ngộ.
Lâm Bắc Phàm giao hữu rộng rãi, bằng hữu của hắn đều là đỉnh cấp thiên kiêu, không nên đắc tội.
Hai Hoàng đế lùi lại mà cầu việc khác.
Thủy Hoàng lớn tiếng nói: "Không lấy được phòng số một, quả nhân muốn phòng số hai!"
"Phòng số hai hẳn là của trẫm!"
Hai Hoàng đế lại tranh giành.
Tiểu tinh linh lại một lần nữa lắc đầu: "Hai vị đại nhân, thật xin lỗi, phòng bao kia cũng bị người ta bao rồi."
Hai Hoàng đế lại giận.
"Là ai?"
"Trẫm róc xương lóc thịt hắn!"
Tiểu tinh linh cười híp mắt nói: "Chính là Vô Địch Thần Hào Kim Bất Hoán! Mặt khác, đáng nhắc tới là từ phòng số hai đến phòng số mười đều bị hắn ta bao rồi, nếu như các ngươi muốn, có thể bắt đầu từ số 11!"
Hai vị Hoàng đế tức tới mặt tái đi!
Còn có hai người tính chất tương đồng, đụng phải ở cổng sân thi đấu.
Kim Thiểm Thiểm nhìn thanh niên tướng mạo thường thường lại vô cùng bình tĩnh trước mắt, luôn cảm thấy đối phương là túc địch của mình kiếp này.
Tiểu tinh linh bay ra: "Hai vị đại nhân, xin hỏi các ngươi muốn chỗ ngồi như thế nào?"
"Ta muốn bao gian tốt nhất!" Kim Thiểm Thiểm bá khí vung tay lên, trên mặt đất có thêm một tòa linh sơn to lớn. Đây là số tiền hắn ta cực khổ kiếm được mấy ngày nay, chỉ để trang bức ở sân thi đấu.
Tiểu tinh linh lấy đi linh sơn, cười híp mắt nói: "Đại nhân, 43 căn phòng trước số 43 đều đã kín người, ta sắp xếp cho ngươi phòng số 44 đi!"
"Không thành vấn đề!" Kim Thiểm Thiểm ném cho đối phương một ánh mắt khiêu khích.
Ta xếp số 44, ngươi được không?
Trần Bắc Huyền rất bình tĩnh nói: "Ta chỉ cần một vị trí bình thường là được rồi."
Sau đó hắn ta ném ra một đống linh tệ, so với linh sơn to lớn, quả thực là tiểu vu gặp đại vu.
Kim Thiểm Thiểm cười nhạo, hóa ra là tên quỷ nghèo!
Người này sao có thể là đối thủ của Trang Bức Chi Vương Kim Thiểm Thiểm ta?
Đúng lúc này, một đám người từ bên trong sân đấu hưng phấn đi tới, nhìn thấy Trần Bắc Huyền, bọn hắn kinh hỉ vô cùng.
"Hóa ra là Trần đại sư đã đến! Còn chưa cảm tạ Trần đại sư lần trước chỉ điểm cho ta, lần này ta nhất định phải cẩn thận khoản đãi Trần đại sư. Đến phòng riêng của ta ngồi một chút đi, chúng ta cùng quan chiến. Thế nào?"
"Phòng riêng của ngươi sao xứng với Trần đại sư?"
"Ta số 33, sao lại không xứng?"
"Xin lỗi, ta số 24, gần phía trước hơn ngươi, xa hoa hơn ngươi, xứng với thân phận của đại sư hơn ngươi!"
"Các ngươi đừng tranh, ta số 18, cho nên để ta tới!"
...
Trần Bắc Huyền cứ vậy bị mọi người nhiệt tình tiếp đón đi.
Một đời bức vương Kim Thiểm Thiểm xốc xếch trong gió.
"Keng! Chúc mừng kí chủ trang bức thất bại, khấu trừ 100 vạn điểm trang bức, trước mắt có được -50 vạn điểm trang bức! Mời kí chủ mau chóng bù đắp lỗ hổng trong vòng ba ngày, bằng không sẽ bị hệ thống gạt bỏ!"
Mặt Kim Thiểm Thiểm tái xanh, hắn ta vội vàng hỏi: "Hệ thống, cho dù trang bức thất bại cũng không thể khấu trừ nhiều điểm trang bức vậy chứ, khí vận của đối phương cũng không nhiều hơn ta, sao phải trừ nhiều như vậy? Có phải ngươi lầm rồi không?"
"Đinh! Hệ thống không sai! Chỉ cần ngươi trang bức thất bại bị nhân vật có đại khí vận nào đó nhìn thấy, hệ thống đều phán định trang bức thất bại, khấu trừ điểm trang bức!"
"Nhân vật đại khí vận nào đó? Chẳng lẽ là..."
"Đinh! Không sai, đúng là người túc chủ ngươi sợ nhìn thấy nhất kia!"
Kim Thiểm Thiểm: "..."
Lúc này, Lâm Bắc Phàm đang dẫn theo Bạch Thanh Thanh còn có một con gấu trúc đi tới, nhìn thấy Kim Thiểm Thiểm, hắn chớp chớp mắt cười nói: "Kim huynh, đã lâu không gặp, ngươi cũng tới xem Thành Thị Chi Chiến sao, muốn đi cùng không?"
Kim Thiểm Thiểm bị dọa đến hồn sắp bay mất, vội vàng nói: "Ngươi nhìn lầm người. Ta không phải Kim Thiểm Thiểm! Tạm biệt!"
Lập tức trốn vô tung vô ảnh, tốc độ còn nhanh hơn thiểm điện.
"Sao mỗi lần Kim Thiểm Thiểm thấy ngươi liền chạy?" Bạch Thanh Thanh tò mò hỏi.
Lâm Bắc Phàm xòe tay: "Kỳ thật ta cũng muốn biết!"
Đúng lúc này, một con tiểu tinh linh lớn hưng phấn bay ra từ bên trong sân đấu: "Đại nhân, phòng riêng của đại nhân Lilith đã chiếm giúp đại nhân rồi, mau theo ta!"
"Lilith, cám ơn ngươi! Đây là phần thưởng cho ngươi!" Lâm Bắc Phàm móc ra một rổ linh quả.
"Đa tạ đại nhân!" Lilith ôm linh quả vui vẻ nói.
"Lâm Bắc Phàm, Bạch tỷ tỷ, các ngươi chờ ta một chút!" Trọng sinh giả An Khả Hân đuổi theo đằng sau.