Sau khi tìm hiểu được tin tức liên quan tới Sát Sinh Điện từ chỗ An Khả Hân, Lâm Bắc Phàm rơi vào trầm tư.
Hắn cảm giác được, có thể Sát Sinh Điện đã xuất thế.
Từ mới vừa bắt đầu là Hắc Ma Pháp Sư Doberman, hai Yêu Vương vây thành, càng về sau Hải Long Vương dẫn đại quân yêu thú vây thành, cùng với vị Tôn Giả thần bí đột nhiên tập kích Kim Bất Hoán lúc trước, còn có tà linh đột nhiên xuất hiện trong Càn Khôn Quyển của Na Tra, có rất nhiều sự kiện nguy hiểm nhỏ xíu nhìn như không liên quan, nhưng sau lưng lại như có một bàn tay vô hình đang thúc đẩy tất cả những sự kiện này.
Vô tung vô ảnh, làm nhiều chuyện như vậy cũng không bị bại lộ, đây là một thế lực tà ác còn kinh khủng hơn luân hồi giả!
"Được rồi, binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn, hắn muốn làm loạn lại thu thập hắn!"
... ... ...
Lúc này, điện chủ Sát Sinh Điện Quang Minh đang bị Lâm Bắc Phàm nhắc tới cũng đang chú ý tới La Hán thành.
Chú ý tới trận tỷ thí giữa Chính Nghĩa Tu La và Siêu Cấp Thần Thám.
"Chính Nghĩa Tu La là một người cực đoan, vô cùng oán hận tu luyện giả, là đối tượng rất tốt để lợi dụng. Nhưng thần thám Hà Tu Văn..." Trong mắt Quang Minh toát ra một tia sát khí: "Hà Tu Văn phải chết!"
Siêu Cấp Thần Thám Hà Tu Văn đã phát hiện dấu vết của Sát Sinh Điện bọn họ, trước mắt đang nắm chặt điều tra, điều này vô cùng bất lợi đối với việc phát triển tổ chức. Cho nên tốt nhất là thừa dịp hắn ta còn chưa mạnh mẽ, giết chết hắn ta.
Nhìn Đế Thích Thiên còn đang dưỡng thương, Quang Minh thở dài.
Đế Thích Thiên không có biện pháp đi thi hành nhiệm vụ này, vấn đề không chỉ là vì thương thế, còn bởi vì trước kia tập kích thiên kiêu không thành công, sợ rằng đã bại lộ, một khi tiến vào Truyền Tống Trận sợ rằng không ra được.
Mà bản thân hắn ta đương nhiên không thể đi mạo hiểm.
Từ khi Thời Không Lâu nối liền các đại thành thị tới nay, hắn ta vẫn luôn trốn khỏi thành thị. Bởi hắn ta luôn cảm thấy trên trời có ánh mắt đang dòm ngó, hắn ta hoài nghi đó là Thời Không lâu chủ, hắn ta sợ mình bại lộ cho nên phải trốn xa xa.
"Ta chỉ muốn làm chút chuyện xấu nhưng sao lại khó khăn như vậy chứ ? Không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là triệu hoán ra người mới!" Quang Minh vô cùng bất đắc dĩ, đường đường là đại phản phái lại không người có thể dùng, khiến hắn ta cảm thấy vô cùng bực bội.
"Hệ thống, ta muốn triệu hoán đại phản phái vạn giới!"
"Đinh! Nhận được mệnh lệnh! Mời kí chủ thanh toán điểm phản phái, bổn hệ thống sẽ căn cứ điểm phản phái kí chủ trả, ngẫu nhiên rút ra một phản phái từ trong vạn giới tiến hành triệu hoán! Trả điểm phản phái càng nhiều, nhân vật phản phái triệu hoán ra lại càng mạnh!"
Quy tác này Quang Minh đã sớm quen thuộc, nhìn điểm phản phái còn dư lại, hắn ta phát hiện mình muốn triệu hoán phản phái Siêu Phàm cảnh giới cũng khó khăn.
Quang Minh không chút do dự đẩy hết tất cả điểm phản phái của mình vào.
"Ta không cần nhân vật cường đại cỡ nào, chỉ cần ngươi cho ta một kẻ thông minh tài giỏi, mấu chốt nhất là không nên vừa ra sân đã quỳ!" Yêu cầu của Quang Minh rất thấp.
Hệ thống huyễn hóa ra một đĩa quay lớn, nhanh chóng chuyển động.
Không bao lâu, rốt cuộc kim chỉ cũng ngừng lại.
"Thế giới Tiếu Ngạo Giang Hồ!"
Đĩa quay lớn biến mất, một người trung niên tướng mạo đường đường chính chính, mặt đầy chính khí xuất hiện trước mắt.
"Nơi này là..." Người trung niên nghi ngờ nhìn xung quanh một chút, thấy một người mang mặt nạ cổ quái, lại thấy một thanh niên trông rất quang minh, sau đó sắc mặt nghiêm lại, hướng về phía Quang Minh cung kính chắp tay: "Thuộc hạ Nhạc Bất Quần bái kiến chủ thượng!"
"Ngươi là chưởng môn phái Hoa Sơn Nhạc Bất Quần? Quân Tử Kiếm Nhạc Bất Quần?" Quang Minh vội vàng hỏi.
"Chính là lão phu!" Nhạc Bất Quần lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Nếu không phải đã sớm biết hắn ta là đại phản phái, sợ rằng sẽ bị diện mạo nho nhã của nam tử trung niên này cảm phục.
"Tốt tốt tốt!" Quang Minh luôn miệng nói tốt.
Đối với việc bỏ ra ít điểm phản phái lại có thể triệu hoán ra Nhạc Bất Quần, Quang Minh rất hưng phấn.
Mặc dù thực lực của Nhạc Bất Quần hơi thấp, nhưng lại là đại phản phái vô cùng ưu tú, không chỉ có thể quản lý phái Hoa Sơn gọn gàng ngăn nắp, ngay cả thiết lập nhân vật quân tử hắn ta cũng giỏi vô cùng, đến cuối cùng mới bại lộ ra, là nhân vật phản diện nhưng lại không giống nhân vật phản diện nhất.
Tâm tư thâm trầm, lập mưu rồi mới hành động, đặc biệt là hình tượng có thể lừa dối người, quả là nhân tuyển có một không hai để chấp hành nhiệm vụ thay hắn ta.
"Chủ thượng chờ một chút, linh khí nơi này quá nồng hậu, thuộc hạ không nhịn được muốn đột phá!" Nhạc Bất Quần cung kính nói.
"Được, ngươi đột phá trước, sau đó ta lại phân phó ngươi!" Quang Minh gật đầu.
"Tạ chủ thượng!" Nhạc Bất Quần lập tức thu nạp linh khí vào trong cơ thể, vận chuyển Tử Hà Thần Công toàn lực hấp thu.
Hắn ta nhanh chóng đột phá, không tới nửa ngày đã đột phá hai cấp, sau đó rốt cuộc cũng ổn định lại.
Quang Minh đứng bên cạnh chăm chú nhìn hắn ta, mặc dù Nhạc Bất Quần đã đột phá, nhưng thực lực còn chưa đạt tới Siêu Phàm, trình độ trước mắt đại khái là Phàm Nhân thất giai. Ở tuổi như vậy mới đạt tới Phàm Nhân thất giai, trừ khi có đại cơ duyên, nếu không đời này cũng khó có hi vọng đột phá Siêu Phàm.
Nhưng Quang Minh triệu hoán ra hắn ta cũng không định để hắn ta thi hành nhiệm vụ nguy hiểm gì, Quang Minh muốn phá hoại nội bộ nhân loại.
Thực lực thấp cũng có chỗ tốt, như vậy sẽ không khiến người khác hoài nghi.
Nhìn mặt Nhạc Bất Quần tràn đầy cung kính, trông thế nào cũng không thấy giống nhân vật phản diện, Quang Minh nói: "Ta có nhiệm vụ muốn giao cho ngươi, nếu như ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ giúp ngươi đột phá Siêu Phàm, cho dù đột phá đến Tôn Giả cũng không thành vấn đề!"
Nhạc Bất Quần mừng rỡ: "Tạ chủ thượng tác thành!"
Tiếp theo, Quang Minh lại nói nhiệm vụ cho Nhạc Bất Quần.
Để hắn ta đến La Hán thành liệu tình thế mà làm, gây thị phi khiến nhân loại hỗn loạn, tốt nhất làm khiến quan hệ giữa Chính Nghĩa Tu La với tu luyện giả càng căng thẳng hơn, cuối cùng nghĩ biện pháp giết Siêu Cấp Thần Thám Hà Tu Văn.
Nhạc Bất Quần gật đầu, sau đó chạy về phía thành thị gần nhất.
"Hy vọng lần này sẽ thu được kết quả tốt!"
Nhưng Quang Minh luôn cảm thấy mình bỏ quên cái gì.
Một tháng sau, Nhạc Bất Quần đã đi bộ hơn ba vạn cây số lâm vào mê mang.
"Chủ thượng nói đi theo phương hướng này, khoảng chừng một tháng là có thể tới thành thị gần nhất. Tại sao ta đi lâu như vậy nhưng cái gì cũng không nhìn thấy?"
Nhạc Bất Quần cẩn thận suy tính vấn đề này: "Có lẽ là công lực của ta quá thấp, xem ra ta phải tăng thêm tốc độ!"
Vì vậy, hắn ta đề khí sử dụng khinh công, lấy tốc độ ngày đi hai ngàn cây số nhanh chóng chạy về phía thành thị cách đây ba trăm vạn cây số.
... ... ...
La Hán thành, từ sau khi Siêu Cấp Thần Thám Hà Tu Văn trợ giúp phá án, đã qua hơn hai tháng, nhưng vẫn không bắt được Tu La Chính Nghĩa, mỗi một lần đối phương xuất thủ đều sạch sẽ lưu loát vô cùng.
Dẫn tới hiện tại không người nào dám tới La Hán thành, mà cao thủ Siêu Phàm ở La Hán thành lại muốn chạy đến những thành thị khác định cư.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, La Hán thành phải mời Nhiếp Bán Tiên đang ở Giang Nam tới, kết quả vẫn không công mà về.
"Trên người hắn ta có thứ có thể che giấu thiên cơ, ta nhìn không thấu, tính không đến!"
Nhưng vào lúc này, có người nhìn thấy được dị tượng thần thoại thứ ba ngay Giang Hà to lớn!