"Phụt!!!"
Lâm Bắc Phàm đang ngồi trong Thời Không Lâu xem kịch đột nhiên phun miếng linh quả trong miệng ra ngoài.
"Đại nhân ngươi sao vậy? Quả quả không ngon sao?" Tinh linh Lilith nghiêng đầu tò mò nói: "Nhưng Lilith cảm thấy ăn rất ngon mà, ta vẫn luôn cảm thấy ăn không đủ!
Gấu trúc to lớn cũng im lặng giơ bảng lên: Đồng ý!
"Không có gì, chỉ là ta nghĩ đến một chút chuyện buồn cười mà thôi, các ngươi cứ ăn hết đi, ăn hết ta vẫn còn nữa!"
Lâm Bắc Phàm lại móc ra một sọt toàn linh quả, hai manh sủng nhìn mà mắt sáng rực lên.
Hôm nay hắn xem tới vui vẻ, thưởng mạnh!
"Tạ ơn đại nhân, ngươi thật tốt!" Lilith bay đến hôn một cái vào má của Lâm Bắc Phàm.
Gấu trúc trực tiếp tỏ vẻ đáng yêu, sau đó ôm một linh quả lên gặm.
---
Ở hiện trường Bá Vương sống lại, mặt Chu Dịch đầy bất đắc dĩ.
Bá Vương lại muốn thu ta làm đồ đệ?
Không phải hắn ta nên nhận ta làm sư phụ, sau đó theo hầu hạ ta cả đời sao?
Đây là thần triển gì?
Lúc này, đám người xung quanh lại ném tới ánh mắt vừa thù hận vừa hâm mộ đố kỵ.
"Được Bá Vương thu làm đồ đệ, thanh niên này sắp lên trời rồi!"
"Quá khiến người ta hâm mộ, một kẻ có tư chất tầm thường như ngươi, có tài đức gì để được Bá Vương coi trọng?"
"Ta cảm thấy ta mạnh hơn hắn ta nhiều, vì sao Bá Vương lại không chọn ta?"
"Lấy được chân truyền của Bá Vương, tiểu Bá Vương sắp xuất thế!"
"Thật khiến người ta hâm mộ!"
....
Thủy Hoàng thấy thế liên tục luôn miệng chúc mừng: "Chúc mừng Bá Vương chúc mừng Bá Vương, thu được đồ đệ giỏi!"
Trên mặt Hán Cao Tổ cũng lộ ra một nụ cười có vẻ cứng ngắc: "Chúc mừng!"
"Đa ta các vị!" Mặt mũi Bá Vương Hạng Vũ hồng hào, rốt cuộc cũng có thể dạy cho sư phụ "Chu Dịch" của mình, tạm thời không tính toán ân oán trong quá khứ.
Nhưng khi thấy đồ đệ mình mới thu nhận vẫn không có phản ứng gì, lòng hắn ta lại bắt đầu bất mãn.
Chẳng lẽ đầu thai một lần đã ngu luôn rồi sao?
Hắn ta bèn dẫm chân, chân của Chu Dịch phát ra tiếng rắc rắc, trực tiếp quỳ xuống.
Người sở hữu Hệ thống Não Động Chu Dịch càng cứng đờ.
Ngay sau đó, lại có chuyện xảy ra khiến hắn ta càng bất đắc dĩ hơn.
Chỉ thấy eo của hắn ta bị Bá Vương đè xuống, đầu đập vào đất "bịch bịch bịch", liên tục quỳ lạy ba lần.
Bá Vương Hạng Vũ lớn tiếng nói: "Hôm nay ta mời các vị ở đây làm chứng, từ nay về sau, Chu Dịch chính là đồ đệ của ta, mong sau này mọi người có làm gì cũng nể mặt mũi tại hạ!"
"Được rồi được rồi..." Mọi người luôn miệng nói mừng.
Bá Vương vô cùng vui vẻ, nhưng khi hắn ta thấy đồ đệ của mình vẫn tiếp tục quỳ như một kẻ ngu, lập tức đá vào chân hắn ta: "Ngươi còn ngẩn ra đó làm gì? Sao chưa đứng dậy đáp lễ?"
"A a... Dạ!" Cuối cùng Chu Dịch cũng đứng dậy, đứng sau lưng Hạng Vũ như một tiểu bối, trên mặt là nụ cười cứng ngắc.
Bị cổ nhân mình cụ hiện ra nhận làm đồ đệ, trong lòng Chu Dịch trừ khó chịu còn có đau nhói, có xung động muốn giết người. Nhưng bực là hắn ta lại không thể kể lể nỗi khổ sở này ra ngoài, chỉ có thể tự giấu trong lòng mình.
Bây giờ hắn ta chỉ có thể tự an ủi mình, may là không ai biết chuyện này.
... ... ...
Lúc này Lâm Bắc Phàm cười đến mức không kìm chế được.
Bị nhân vật mình cụ hiện ra thu làm đồ đệ, vốn muốn làm đại gia, bây giờ lại biến thành tôn tử!
Trên thế giới này, không có chuyện nào khôi hài hơn thế này!
Thấy biểu hiện của Lâm Bắc Phàm không giống như bình thường, Lilith thận trọng hỏi gấu trúc: "Có phải đại nhân có vấn đề gì về tinh thần không? Sao đột nhiên lại bật cười nhiều lần như vậy?"
Gấu trúc giơ bảng lên: Như vậy chúng ta sẽ có nhiều trái cây hơn để ăn, không tốt sao?
"Nói cũng phải!" Lilith cười vui vẻ.
... .... ...
Lúc này, các đại thành thị lại lần nữa phát ra lời mời với Bá Vương.
Bá Vương vừa mới sống lại, chưa quen cuộc sống, cho nên hắn ta giao quyền lựa chọn cho đồ đệ mới thu nhận.
"Dịch nhi, ngươi cảm thấy vi sư nên đặt chân ở thành thị nào?" Bá Vương Hạng Vũ mong đợi hỏi.
Dịch nhi?
Khóe mắt Chi Dịch co quắp, cảm thấy cách xưng hô này thật cay mắt.
"Ta cảm thấy..."
Vẻ mặt Bá Vương Hạng Vũ đầy bất mãn: "Dịch nhi, lúc nói chuyện với vi sư, ngươi phải tự xưng là đồ nhi hoặc Dịch nhi. Đó là lễ độ tôn sự trọng đạo căn bản nhất, sau này ngươi nhất định phải nhớ kỹ! Nói sai một lần quỳ một giờ!"
Chu Dịch: "..."
Lần này ta đã cụ hiện ra một đại gia!
Để ta đi chết đi!
Trên mặt Chu Dịch lộ ra nụ cười cứng ngắc: "Đồ nhi cho rằng, đến Kỳ Tích Chi Thành là tốt nhất!"
"Vì sao?" Hạng Vũ lại hỏi.
Chu Dịch thẳng thắn nói: "Đầu tiên, Tần thành và Hán thành là hai nơi phải loại bỏ đầu tiên, bởi thành chủ hai nơi này đều có ân oán với sư phụ, nếu đến đó sẽ không thoải mái. Hơn nữa đồ nhi cũng không thích hai nơi này lắm, vậy nên chúng ta chỉ có thể chọn từ những thành thị còn lại."
Hạng Vũ hài lòng gật đầu: "Dịch nhi, ngươi nói tiếp đi!"
Chu Dịch run lập cập.
Mỗi lần nghe đến hai chữ "Dịch nhi", hắn ta lại cảm thấy buồn nôn, cả người không được tự nhiên.
Chu Dịch lại nói: "Trong bốn mươi mốt thành thị còn lại, trừ Kỳ Tích Chi Thành ra, những thành thị khác đều có Tôn Giả trấn giữ, hiện tại sư phụ chưa đủ nổi danh, kém hơn Tôn Giả những nơi đó, chi bằng không tới!"
Hạng Vũ lại gật đầu, thà làm đầu gà cũng không làm đuôi phượng, đạo lý này hắn ta cũng hiểu.
"Vậy nên lựa chọn tốt nhất là Kỳ Tích Chi Thành! Vì hiện tại Kỳ Tích Chi Thành còn chưa có Tôn Giả trấn giữ, sau khi sư phụ đến sẽ được trọng đãi. Sau này kiến công lập nghiệp, không ai có thể xóa nhòa công lao của sư phụ!"
Hạng Vũ nhịp tay: "Được, vậy chúng ta đến Kỳ Tích Chi Thành!"
Thành chủ Kỳ Tích Chi Thành Lưu Phong mừng rỡ: "Có Tây Sở Bá Vương trấn giữ, Kỳ Tích Chi Thành không còn gì phải lo nữa!"
Sở Bá Vương cười ha hả, lời ấy rất hợp tâm ý của hắn ta.
Chỉ là mới vừa tỉnh lại không bao lâu, đối mặt với thế giới đã trở nên khác hoàn toàn, hắn ta muốn đi khắp nơi tìm hiểu một chút, nhìn ngắm thế giới này, sau đó sẽ trở lại trấn giữ Kỳ Tích Chi Thành.
Lưu Phong tỏ vẻ đã rõ, hơn nữa mặt đầy nhức nhối đưa ra năm ức linh tệ.
Không còn cách nào khác, Truyền Tống Trận của Thời Không Lâu thật sự quá mắc, năm ức linh tệ chỉ đủ cho người ta đi một vòng khắp các thành thị của nhân loại, còn dư một chút để ăn uống tiêu xài, sợ rằng năm ức cũng không đủ dùng.
Nhưng hắn ta không thể không đưa số tiền này ra, nhỡ người ta mất hứng, không đến Kỳ Tích Chi Thành nữa thì phải làm sao bây giờ?
Nếu hắn ta có thể kéo đại cao thủ như Sở Bá Vương đến Kỳ Tích Chi Thành, tốn nhiều tiền hơn nữa cũng đáng giá.
Bá Vương chắp tay nói: "Thành chủ yên tâm, dài thì ba tháng, ngắn thì một tháng, bổn vương nhất định sẽ trở về Kỳ Tích Chi Thành báo cáo!"
Lưu Phong cười: "Vậy ta ở Kỳ Tích Chi Thành chờ đợi cung nghênh Bá Vương."