Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 234 - Chương 234. Chu Dịch, Ngươi Bái Ta Làm Sư Đi!

Chương 234. Chu Dịch, ngươi bái ta làm sư đi! Chương 234. Chu Dịch, ngươi bái ta làm sư đi!

Mọi người cả kinh nhưng lập tức phản ứng kịp.

Thủy Hoàng không hổ là thiên cổ nhất đế, thật sự quá giỏi lung lạc lòng người, lúc người khác còn chưa nghĩ được gì hắn ta đã hạ thủ.

Vì thế đại diện các đại thành thị lập tức đưa ra lời mời.

"Bá Vương, ngài tới thành thị của chúng ta ở đi, thành thị của chúng ta vừa lớn vừa đẹp, là một trong những đại thành thị của nhân loại hiện tại! Chỉ có thành thị như của chúng ta mới xứng với thân phận của ngài!"

"Tới thành thị chúng ta đi, chúng ta đã bày xong tiệc rượu, chỉ chờ đón gió tẩy trần cho ngài!"

"Hay là đến Cự Mộc thành của chúng ta đi, trước kia Cực Mộc thành là Giang Đông!"

"Cút đi! Đừng tùy tiện giả mạo tổ địa của người khác! Các ngươi mới vừa xây thành, vốn không phải Giang Đông!"

"Ngài tới Xuân Giang thành của chúng ta đi, bên đó mỹ nữ như mây!"

...

Vì chèo kéo người mà các đại biểu dốc hết vốn liếng, càng nói càng không biết xấu hổ.

Ngay cả Hán Cao Tổ cũng giả mù sa mưa gửi lời mời, chỉ có điều trong lòng hắn ta hiểu rõ, Bá Vương Hạng Vũ sẽ sẵn lòng chọn Tần thành chứ không chọn mình, song vẫn phải bày ra tư thái của một hiền quân.

Nhưng Bá Vương Hạng Vũ vẫn không hề nhúc nhích trước lời mời của mọi người.

Sau khi tỉnh lại, mặc dù chuyện trước kia hắn ta chỉ nhớ mơ hồ, nhưng có một chuyện duy nhất hắn ta nhớ vô cùng rõ, đó là sở dĩ mình sống lại được đều nhờ một vị sư phụ thần bí tên "Chu Dịch" ban cho, hoặc phải nói đúng hơn là, tất cả của hắn ta đều do sư phụ ban cho.

Hơn hai nghìn năm trước, lúc sư phụ "Chu Dịch" về cõi tiên đã từng chính miệng nói hắn ta biết, chừng nào linh khí sống lại cũng là lúc bọn họ gặp nhau, hy vọng Chu Dịch có thể chăm sóc hắn ta ở kiếp sau, tùy tùng bên cạnh hắn ta, truyền công pháp cho hắn ta để hắn ta trở nên mạnh mẽ.

Bá Vương Hạng Vũ nén nước mắt chấp thuận.

Nay hắn ta tỉnh lại, phát hiện quả nhiên mình đã đến thời đại linh khí sống lại, vậy nên mục tiêu chủ yếu của hắn ta là tìm ra sư phụ "Chu Dịch", báo đáp công ơn nuôi dưỡng của người ấy.

Bởi rất có thể, sư phụ "Chu Dịch là người thân duy nhất của hắn ta trên thế giới này.

Ngay đúng lúc này, hắn ta nhìn thấy một bóng người quen thuộc trong đám người.

Thân thể Sở Bá Vương run lên, nhanh chóng vọt vào, gạt đám người ra, kéo thanh niên gầy yếu kia ra ngoài. Hắn ta vỗ hai tay lên vai người đó, nhìn xung quanh, rồi lại nhìn trái phải, nói với giọng kích động: "Quá giống! Thật sự quá giống! Hệt như được đúc ra từ một khuôn, chẳng qua là trông trẻ hơn nhiều!"

Thanh niên bị hắn ta nắm tới run lẩy bẩy.

"Đừng sợ, ta sẽ không làm ngươi bị thương!" Bá Vương Hạng Vũ nói với giọng nhẹ nhàng: "Ta chỉ muốn hỏi ngươi một vấn đề. Tên của ngươi là gì? Ngươi đến từ đâu?"

"Ta ta... ta là Chu Dịch, đến từ Thánh Huy thành!" Thanh niên kia sợ hãi trả lời.

"Chu Dịch? Ngươi nói ngươi tên Chu Dịch?" Bá Vương Hạng Vũ lại kích động thêm vài phần, nước mắt gần như sắp trào ra ngoài.

"Đúng vậy, tên của ta là như thế! Có vấn đề gì không?" Thanh niên hết sức sợ hãi.

"Không vấn đề, vậy mà ngươi lại có tên này! Trời cao phù hộ, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi!" Tây Sở Bá Vương kích động kéo Chu Dịch vào lòng, ôm thật mạnh, mạnh đến đồng chí Chu Dịch chỉ cảm thấy mình sắp hít thở không thông.

Người chung quanh nhìn thấy mà cả kinh thất sắc.

Thanh niên kia là ai, sao Bá Vương lại kích động như vậy?"

"Không biết có phải con trai thất lạc nhiều năm của Bá Vương không?"

"Đừng nghĩ bậy, Bá Vương là người của hơn hai nghìn năm trước, tất cả thân nhân đều chết sạch, sao có thể có con trai?"

"Vậy đây là chuyện gì xảy ra? Thanh niên kia có chỗ nào kỳ quái sao?"

"Nhìn không hiểu gì!"

...

Lúc này mọi người đều đang suy đoán thân phận của thanh niên kia và quan hệ của hắn ta với Bá Vương.

Mà người đang bị ôm đến sắp hít thở không thông cũng là người sở hữu Hệ thống Não Động - Chu Dịch - vô cùng đắc ý vui vẻ, lần này không có bảo bối, xem các ngươi cướp thế nào?

Đây là Bá Vương ta thiết định, cả đời này chỉ sẽ đi theo ta, bảo vệ ta, còn ai có thể hại ta nữa?

Có Bá Vương bảo vệ, tương đương với nhiều thêm một chỗ dựa vững chắc, có thể ngang ngược...

Hơn nữa sau này hiển hóa bảo bối ra, có Bá Vương bảo vệ, ta cũng sẽ an toàn hơn nhiều, xem các ngươi còn dám cướp của ta nữa hay không?

Chu Dịch tự like cho suy nghĩ của mình!

Nhưng mặt ngoài hắn ta vẫn tỏ vẻ sợ hãi. Sau khi bị ôm một lúc lâu, cuối cùng Bá Vương Hạng Vũ cũng trút được hết nhớ nhung trong lòng. Hắn ta lại một lần nữa nghiêm túc đánh giá thanh niên trước mắt, xem khuôn mặt quen thuộc này, trong lòng hắn ta thoáng qua một tia nghi ngờ: "Vì sao sư phụ Chu Dịch của hắn ta lại có thiên phú tu luyện kém như vậy, vì sao đến bây giờ còn chưa đột phá Siêu Phàm?

Trước kia, vị sư phụ này của hắn ta là người có thiên phú xuất chúng, thực lực khó lường, học gì hiểu nấy, khiến hắn ta vô cùng bội phục.

Dù là sau đó hắn ta luyện "Bá Vương Quyết" đến đại thành, hắn ta vẫn không phải đối thủ của sư phụ.

Nếu không phải đại hạn rơi xuống, sợ rằng sư phụ cũng sẽ không chết.

Kết quả chuyển thế một lần...

Bá Vương Hạng Vũ suy nghĩ rõ ràng. Chuyển thế tương đương với từ bỏ đi rất nhiều thứ, làm lại từ đầu.

Kết quả, sư phụ của hắn ta lại không đầu thai tốt, trở thành một phàm thể.

Nghĩ như thế, lòng Bá Vương rất chua xót.

Chu Dịch sư phụ, kiếp trước ngươi là một cao nhân ẩn sĩ cường đại, là tồn tại như thần tiên sống, kết quả bây giờ lại phải sống như một kẻ bình thường thế này, sư phụ phải chịu khổ rồi!

Bá Vương lại lần nữa ôm lấy Chu Dịch, lệ nóng doanh tròng.

Đúng là Sở Bá Vương đa sầu đa cảm!

Đáng thương cho đồng chí Chu Dịch, bị ôm đến không thở nổi, nếu còn tiếp tục chắc hắn ta chết mất.

Rốt cuộc sau khi lại ôm một lúc lâu nữa, cảm xúc của Bá Vương cũng ổn định lại.

"Chu Dịch sư..." Nhìn khuôn mặt trẻ tuổi như vậy, bỗng nhiên Tây Sở Bá Vương cảm thấy mình có chút không thốt nên lời.

Hắn ta vẫn muốn tiếp tục mối duyên thầy trò kiếp trước, tẫn tuân hiếu đạo.

Nhưng trong đầu hắn ta bỗng hiện ra cảnh Chu Dịch sư phụ dạy dỗ mình vô cùng nghiêm khắc, nếu hắn ta lười biếng lại lấy roi đánh hắn ta, không đạt đúng động tác sẽ bị phạt đứng, lén ăn cái gì đó cũng sẽ bị phạt...

Tóm lại vì để hắn ta có thể tốt hơn, sư phụ vô cùng nghiêm khắc.

Bây giờ hắn ta nhớ lại, không khỏi thổn thức!

Trên gương mặt cương nghị của Sở Bá Vương Hạng Vũ lộ ra vẻ tươi cười: "Chu Dịch, ngươi bái ta làm sư đi!"

Chu Dịch: "???"

Bình Luận (0)
Comment