Sau một khúc múa mở màn, Lý Tử Thanh mặc quần áo hoa lệ lên sân.
Trực tiếp cất giọng ca vàng, giọng ca đột phá chân trời, khiến nội tâm mọi người cộng minh, tinh thần chập chờn, nghe như si như say.
"Hôm nay Lý ca cơ hát không giống ngày thường, cảm giác nhiệt tình sung mãn hơn nhiều!"
"Xác thực không giống, đấu khí trong cơ thể ta bị dẫn ra!"
"Nghe nói nàng đang nghiên cứu tinh thần ma pháp, dung nhập tinh thần vào trong thanh âm, xem ra đã có chút thành tựu!"
"Lý Tử Thanh muốn đi ra một con đường tu luyện!"
"Chỉ là, sao Khuynh Thành nữ thần còn chưa lên sân?"
...
Đúng lúc này, tấm màn lớn kéo ra, một nữ tử mỹ lệ ăn mặc mát mẻ bay múa ra.
Mọi người mừng rỡ, lập tức ngồi thẳng người.
"Khuynh Thành nữ thần ra rồi!"
"Mặc kệ đổi quần áo gì vẫn mỹ lệ như vậy, vĩnh viễn bất diệt trong lòng ta!"
"Thật là quá đẹp, đời này không phải nàng không cưới!"
"Nàng tuyệt đối là tiên nữ từ trên trời tới!"
"Rất muốn giờ khắc này vĩnh hằng!"
...
Sở Vân Phi linh cảm đại phát, lập tức lâm trận vẩy mực múa bút, lại viết ra một bài thơ tình đưa cho nữ thần.
Đầu mì tôm Lý Mạn Thanh lập tức mở quạt, giả dạng làm trọc thế giai công tử.
Thủy Hoàng ánh mắt lửa nóng: "Nữ tử bực này chỉ có quả nhân mới xứng có được!"
Con mắt Hán Cao Tổ cũng không nháy mắt, sợ bỏ lỡ một phút một giây nào đó: "Trẫm nhất định phải thu ngươi vào hậu cung, trở thành hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ!"
Ngay cả Phương Chính mà Lâm Bắc Phàm vừa dẫn tới cũng nhìn chằm chằm bóng người xinh đẹp trên sân khấu, tâm thần chập chờn, không thể tự thoát ra được.
Vô luận là thiên kiêu hay hào kiệt, mọi người đều nhìn bóng người trên sân khấu, tâm trí hướng về.
Tựa hồ chỉ cần là nam nhân đều không thể thoát khỏi sự mị hoặc của Diệp Khuynh Thành.
Còn có một nam tử uy vũ bá khí đang uống rượu, từ sau khi Diệp Khuynh Thành bay ra ngoài, thân thể hắn ta chấn động, hai mắt nhìn chằm chằm bóng dáng bay múa uyển chuyển trên sân khấu, trong hai mắt tràn đầy hồi ức.
Lúc này, Lý Tử Thanh đang cất giọng ca vàng cũng cảm thấy chính mình chỉ là dư thừa.
Thế mà mình lại bại trong tay một nam nhân?
Có cảm giác biệt khuất không cách nào nói rõ được.
Lý Tử Thanh len lén liếc phòng số 1 của Lâm Bắc Phàm một chút, phát hiện hắn đang nhìn chằm chằm nàng.
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra, may mắn hắn có thể tính là người bình thường.
Trong tay Lâm Bắc Phàm có thêm một chậu nước sạch.
"Lâm huynh, ngươi đang làm gì?"
"Có chút cay mắt, ta muốn rửa mắt một chút! Ngươi muốn rửa mắt không?"
"Không, ta không cần!" Ánh mắt Phương Chính vẫn luôn nhìn chằm chằm sân khấu, lẩm bẩm nói: "Hiện tại mắt ta nhìn rõ trước nay chưa từng có, không giờ phút nào mắt ta lại nhìn rõ hơn hiện tại, phảng phất như trước kia đều sống vô dụng rồi! Ta nghĩ, đây chính là yêu đương!"
Đột nhiên Lâm Bắc Phàm cảm thấy dạ dày nhộn nhạo.
Một khúc múa dừng lại, tiếng vỗ tay như sấm động.
"Khuynh Thành nữ thần, múa quá tuyệt vời, ta bị ngươi khuynh đảo!"
"Thật đúng là yêu tinh bách biến!"
"Đến một khúc, ta còn muốn xem Khuynh Thành khiêu vũ!"
...
Hai vị Hoàng đế càng lớn tiếng mà nói: "Thưởng! Thưởng gấp bội!"
Đủ loại lẵng hoa và vòng hoa lập tức được đưa lên, bày đầy sân khấu, như bồn hoa nở rộ phồn hoa.
Lý Tử Thanh và Diệp Khuynh Thành hoàn lễ: "Tạ ơn! Cảm ơn tiếng vỗ tay của mọi người!"
Đúng lúc này, Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ đột nhiên bước ra khỏi phòng riêng của mình, từ trên trời giáng xuống, bay đến chính giữa sân khấu, khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, hai tay hắn ta đã nắm chặt lấy bả vai yếu mềm của Diệp Khuynh Thành, kích động nói: "Ngu Cơ, là ngươi sao?"
Ngu Cơ?
Trong lòng mọi người sững sờ.
Đây không phải tên của ca cơ đã tuẫn tình vì Sở Bá Vương sao?
"Nguy rồi, xấu chuyện!" Hiện tại, người sở hữu Hệ thống Não Động Chu Dịch chỉ muốn che mặt.
Hắn ta cũng thích Diệp Khuynh Thành, ban đầu khi não động xuất xứ nhân vật, Ngu Cơ đã được não động dựa theo hình dáng Diệp Khuynh Thành, kết quả hiện tại Lý Quỷ đụng phải Lý Quỳ.
Diệp Khuynh Thành là nữ thần toàn dân, sư phó của hắn ta cường nạp nữ thần ngay trước mắt bao người, liệu có trở thành công địch toàn dân không?
Sở Bá Vương thực lực cường đại hẳn không có chuyện gì, nhưng mình thì sao, về sau mình có bị người khác cắt thành thịt nát không?
Vạn nhất về sau Diệp Khuynh Thành trở thành sư mẫu của mình, vậy tình yêu của mình phải làm thế nào đây?
Trong lúc nhất thời hắn ta rơi vào buồn đau.
Trên sân khấu.
"Có phải ngươi nhận lầm người không?" Diệp Khuynh Thành mê mang nói: "Ta tên Diệp Khuynh Thành, không phải Ngu Cơ!"
Sở Bá Vương mãnh liệt lắc đầu, kích động vạn phần: "Sẽ không nhận lầm, ngươi chính là Ngu Cơ của ta, ngươi tới tìm ta, quá tốt rồi!"
Sau đó hắn ta vừa dùng lực đã ôm Diệp Khuynh Thành đang ngơ ngác vào ngực.
Lập tức, mặt hơn vạn nam sĩ ở đây xanh mét.
Không chỉ xanh mặt, bọn hắn còn cảm thấy đỉnh đầu cũng xanh rồi.
"Buông nữ thần ra, tên ác đồ này!"
"Trước mắt bao người đùa bỡn nữ thần của ta, hành vi quá ác liệt, chặt tên vương bát đản này!"
"Lại dám chiếm tiện nghi của nữ thần, người này nhất định phải giết!"
"Quản ngươi có phải Bá Vương hay không, nhất định phải lấy cái chết tạ tội!"
...
Cả đầu xanh mượt, Thủy Hoàng tức giận: "Vương Tiễn, lấy đại đao của quả nhân ra đây, ta muốn chặt tên Sở bái bì này!"
Hán Cao Tổ đỡ lấy cái đầu xanh mơn mởn, ra lệnh: "Lập tức phái binh tới vây quét Sở Bá Vương! Hôm nay trẫm lại trình diễn một màn Bá Vương Biệt Cơ, mà lần này, người chết nhất định là Bá vương!"
Người sở hữu Hệ thống Trừ Gian Diệt Ác Phương Chính nghiến răng nghiến lợi: "Hiện tại ta rất muốn chấp hành chính nghĩa!"
"Khuynh Thành của ta, ta đến bảo vệ ngươi!" Người sở hữu Hệ thống Văn Hào Sở Vân Phi không chút do dự xông lên.
Còn có truyền nhân Tiểu Lý Phi Đao Lý Mạn Thanh, người sở hữu Hệ thống Trộm Mộ Ngô Tà và các nam nhân mê luyến Diệp Khuynh Thành đều nhanh chóng xông tới.
Bọn hắn cảm thấy chỉ cần mình trì hoãn một giây, đầu lại xanh thêm một phần.
Diệp Khuynh Thành cũng đang liều mạng giãy giụa: "Ngươi mau buông tay! Buông tay ra!"
Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ kích động nói: "Không! Đời này ta cũng sẽ không buông tay, ta nhất định phải nắm chặt ngươi trong tay, ai cũng không thể mang ngươi đi khỏi ta!"
Bá Vương càng dùng sức vuốt ve, Diệp Khuynh Thành càng cảm thấy hai cái bánh mì của mình sắp bị xẹp xuống.
Nhất là dường như Sở Bá Vương còn không thích tắm rửa, trên người mang theo mùi lên men 2000 năm, khiến hắn ta sắp bị hun ngất.
Trong lòng Diệp Khuynh Thành kêu rên, đời ta đã tạo nghiệt gì, trước đó bị một nam nhân không muốn mặt hôn trộm, hiện tại lại bị một nam nhân 2000 năm đến nay không tắm rửa ôm ấp, ta không muốn sống!
Nhìn nữ thần yếu đuối, mặt tái nhợt, nam sĩ ở đây đều tức nổ.
"Mau buông nữ thần ra, ta đâm chết ngươi!"
"Nữ thần ta tới cứu ngươi!"
"Giết chết tên ác đồ này!"
...
"Đều cút cho ta!" Thân thể Sở Bá Vương chấn động, tất cả nam sĩ xông lên đều bị đánh về.
Tràng diện trở nên hỗn loạn tưng bừng!