Hai người nhanh chóng đi tới một con sông lớn, con sông này rộng mấy chục vạn mét, nước sông chảy siết, sôi trào mãnh liệt, là con sông lớn nhất trong phương viên vài chục vạn km chung quanh.
"Cảm giác của ta nói cho ta biết, hắn ở bên trong. Nếu như có Yêu Vương, như vậy nhất định Yêu Vương ở trong sông!" Ngân Xán Xán nói.
Đồng Quang Quang vô cùng tán đồng gật đầu: "Không sai, ngươi xem kề bên này an tĩnh mười phần. Ngay cả bên trong sông lớn, trừ tiếng nước chảy, ngay cả một con cá cũng không nhìn thấy, nói rõ nhất định trong sông có một đầu đại yêu."
Sau đó trên mặt hắn ta chững chạc đàng hoàng: "Không biết nghĩa là nguy hiểm, để ta nhảy vào trước xem sao, ngươi ở ngoài này canh gác."
"Dựa vào cái gì, đây là ta phát hiện trước!" Ngân Xán Xán bất mãn.
"Vì ta không sợ chết!" Đồng Quang Quang nhảy "bịch" vào trong sông.
"Nhưng ta cũng không sợ yêu!" Ngân Xán Xán theo sát phía sau, cũng nhảy vào bên trong nước sông.
Hai người bơi một mạch xuống nơi sâu, sau khi lặng xuống mấy chục nghìn thước, cuối cùng họ cũng phát hiện một thứ đồ chơi to lớn, hai mắt sáng lên.
Lúc này, Triệu Bất Thuận biến thành cự mãng trần gian Jormungand đang ngủ say.
Trong lòng hắn ta thầm vui vẻ, chỉ cần ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại hắn ta sẽ có một loại năng lực của Yêu Vương, thực lực phát sinh biến hóa long trời lở đất, còn có phương thức thăng cấp nào thoải mái hơn như thế này sao?
Sau này ngủ thêm mấy lần nữa, nói không chừng ta có thể quyền đánh Tôn Giả, trấn áp Yêu Vương, trở thành thiên kiêu cái thế vô địch!
Những kẻ như Thần Ẩn Giả, Thời Không lâu chủ và Dạ Ma đều phải rối rít thần phục, tôn ta làm chủ!
Mỹ nữ ôm ấp yêu thương, tiểu đệ nhao nhao cúi đầu...
Nghĩ đến mấy suy nghĩ tự sướng, hắn ta không kìm được trở mình đổi một tư thế thoải mái hơn tiếp tục yy.
Thế nhưng bỗng nhiên phía dưới hắn ta siết chặt.
Cảm giác hệt như bị kim châm, mặc dù không bị thương nhưng lại rất đau.
"Tên khốn kiếp nào làm?" Triệu Bất Thuận nổi giận.
Mộng đẹp bị đánh thức, còn bị người bạo nơi xấu hổ như vậy, hắn ta giận dữ hét to.
Kết quả vì đã biến thân thành quái vật, cho nên tiếng phát ra trở thành tiếng gầm rú thật lớn, hệt như dã thú xổng chuồng, thanh âm chấn nhiếp tứ phương.
"Grào!"
Yêu Vương nổi giận, thiên địa biến sắc, cầm thú tất lui.
Chúng người đang kiểm tra xung quanh phát hiện dị thường, mặt rối rít biến sắc.
"Không tốt, đó là tiếng của Yêu Vương, thật sự có Yêu Vương!"
"Ở bên phía con sông kia, mọi người mau đi tới, Yêu Vương nổi giận!"
"Mau mau truyền tin tức về, để Cự Mộc thành chuẩn bị sẵn sàng!"
"Yêu Vương muốn vây thành!"
...
Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện rất nhiều điểm đen, tất cả mọi người nhanh chóng chạy về phía con sông lớn.
Còn có Cự Mộc thành, lúc này tất cả tu luyện giả đã nhanh chóng tụ họp, chuẩn bị lên đường. Những cường giả ở các thành thị khác cũng đều đến đây thông qua Truyền Tống Trận, tiếp viện Cự Mộc thành.
Lúc này ở trong sông, Triệu Bất Thuận dùng cặp mắt còn to hơn cái nhà trợn mắt tức giận nhìn hai bóng người bé nhỏ phía trước, miệng rắn to lớn không ngừng thè lưỡi: "Lại là hai tên khốn kiếp các ngươi!"
Hắn ta cảm thấy mình thật sự quá xui xẻo. Hắn ta đã trốn xuống sông rồi vẫn bị hai tên khốn kiếp này tìm tới cửa.
Hết lần này tới lần khác, hắn ta cũng hết cách với hai tên này. Một tên càng đánh càng mạnh, một tên giết thế nào cũng không chết.
Chẳng lẽ bọn họ chính là khắc tinh của ta sao?
Người sở hữu Hệ thống Điên Cuồng Tìm Đường Chết Đồng Quang Quang đứng dậy, chính nghĩa lẫm nhiên nói: "Ngân Xán Xán, Yêu Vương quá nguy hiểm, ta ngăn hắn lại, ngươi chạy trước không cần để ý ta!"
"Không cần, hàng yêu phục ma vốn là bổn phận của chúng ta, há có thể tham sống sợ chết?" Người sở hữu Hệ thống Đụng Yêu Tựu Biến Cường Ngân Xán Xán cũng vô cùng chánh nghĩa lẫm nhiên: "Cho nên Quang Quang ngươi đi trước đi, ta đến bọc hậu cho ngươi!"
Đồng Quang Quang tranh thủ: "Vẫn là để ta đi, ta không sợ chết!"
Ngân Xán Xán không đồng ý: "Vẫn là để ta đi, ta vừa thấy yêu quái đã rất hưng phấn, nhất là Yêu Vương!"
...
Triệu Bất Thuận nổi giận, chẳng lẽ ta là đồ nhắm, mặc cho các ngươi đoạt lấy?
Thân thể cao lớn bắt đầu phiên giang đảo hải, đột nhiên hắn ta vẫy đuôi một cái, hung hãn vỗ về phía hai người kia.
"Đến rất tốt!" Hai người trăm miệng một lời.
Sau đó họ từ bỏ phản kháng.
Chỉ nghe thấy "đùng, đùng" hai tiếng, một người trực tiếp bị đánh thành thịt nát, một người khác không biết bị quăng vào trong cái xó nào.
Lúc này, các đại cao thủ nhân loại đã hội tụ ở đây.
Nhìn thấy đối thủ lần này là một đầu Xà Yêu Vương, họ lập tức báo cáo trở về.
"Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, bây giờ chúng ta liên hợp lại tiêu diệt nó đi!" Một vị Tôn Giả trong đó đề nghị.
"Không sai, nhỡ nó triệu tập thuộc hạ, nhân loại chúng ta sẽ thương vong lớn, vô cùng không đáng giá!"
"Xà Vương, nhất định phải chém chết!"
...
Các vị Tôn Giả cũng không có ý kiến, sau đó lập tức thi triển thần thông tuyệt học.
"Xem Bá Thiên Nhất Kích của ta!"
"Hỏa Hệ Cấm Chú: Chư Thần Phẫn Nộ!"
"Kinh Thiên Nhất Kiếm!"
"Cửu Thiên Nguyên Lôi Động!"
...
Con sông lớn bị đánh cạn nước, lộ ra một đầu xà yêu to lớn.
Triệu Bất Thuận thè lưỡi nhìn mấy vị Tôn Giả cao cao tại thượng, nội tâm vô cùng bất an.
Mặc dù hắn ta đã biến thân trở thành cự mãng trần thế Jormungandr, nhưng hắn ta vẫn còn tư tưởng và lý trí của nhân loại, mấy vị trước mặt này chính là lực lượng đỉnh tiêm của nhân loại, là nhân vật cao cao tại thượng.
Bình thường chỉ có thể đứng nhìn xa xa, hắn ta đã cảm thấy vinh hạnh vạn phần.
Nhưng hôm nay bọn hắn lại muốn đối địch với ta?
Ta chống được sao?
Hắn ta nghĩ đến mình đã bị phát hiện, sợ rằng chẳng mấy chốc đại quân nhân loại sẽ chạy tới, đến lúc đó đánh nhau chắc chắn hắn ta sẽ bị thương thảm trọng, bất kể là hắn ta chết hay là nhân loại thương vong cũng đều không phải kết cục hắn ta mong muốn...
Nơi đây không thích hợp ở lâu, chạy trước nói sau!
Vì vậy, hắn ta bỏ mặc mấy vị Tôn Giả, nhanh chóng bơi ra phía ngoài chạy trốn, chớp mắt đã đi ngàn dặm.
Các Tôn Giả im lặng.
"Đây là muốn đi đâu?"
"Vì sao nó không công kích trở lại, đây là Yêu Vương sao?"
"Chẳng lẽ nó chạy trốn?"
...
Lúc này, Ngân Xán Xán đã bị hất văng ra xa bay trở lại, lớn tiếng nói: "Có thể là nó đang đi triệu tập thủ hạ, không nên để nó chạy!"
"Không sai, nhanh lên, đuổi theo chém chết nó!" Đồng Quang Quang khôi phục hình người, lớn tiếng nói.
Lúc này, Triệu Bất Thuận hận không thể quay đầu trở lại chém hai tên khốn kiếp kia!
Không có các ngươi ta đã không bại lộ ra, kết quả bây giờ ta đi các ngươi lại không cho ta đi?
"Nói đúng, không thể thả xà vương đi, hậu hoạn vô cùng!"
"Bây giờ giết đi, vĩnh trừ hậu hoạn!"
...
Các Tôn Giả liên thủ công kích một lần nữa.
"Grào!" Năm lần bảy lượt bị công kích, hung tính của cự mãng Jormungand bị kích thích ra.