Quả nhiên, đến thời điểm hiện hóa, đã từng trò chơi đại thần Vương Hạo Thiên xin khảo nghiệm của thần với người quản lý Đa Long đại nhân.
Mọi người len lén nhìn về phía Lâm Bắc Phàm, trong ánh mắt cũng có một chút cười trên nỗi đau của người khác. Nếu như Vương Hạo Thiên thông qua được khảo nghiệm của thần, vị trí của Lâm Bắc Phàm sẽ phải chắp tay nhường đi.
Trên mặt Lâm Bắc Phàm mang theo nụ cười thân thiết, khiến cho người ta đoán không ra.
Sau đó, Lâm Bắc Phàm đem thiên sứ Aryan kéo vào trong thế giới hiện thực, cười tủm tỉm hỏi: "Ngươi có muốn trở thành Tôn Giả hay không?"
"Cái gì?" Aryan kinh ngạc, nhất thời phản ứng không kịp.
Lâm Bắc Phàm nhắc lại: "Ta đang hỏi ngươi, ngươi có muốn trở thành một Tôn giả hay không?"
"Đương nhiên muốn, nằm mơ cũng muốn, thế nhưng ta theo một vị lão bản lười biếng, đến bây giờ đều không nhắc tới khảo nghiệm của thần, ta cũng không có cách nào thăng cấp." Thiên sứ Aryan không chút do dự trả lời.
"Muốn trở thành Tôn giả, có rất nhiều biện pháp, không nhất định phải dựa vào trò chơi." Lâm Bắc Phàm nói ra: "Ngươi bây giờ đã không phải là một NPC, mà là một người sống sờ sờ, như vậy ta liền có thể dùng biện pháp đời thực để ngươi thăng cấp."
Nhãn tình Aryan sáng lên, vội hỏi: "Ngươi có biện pháp nào?"
"Ngươi là thể chất thiên sứ, cũng chính là một thể loại năng lượng ánh sáng lượng, nếu để cho ngươi hấp thu đầy đủ năng lượng ánh sáng, như vậy tự nhiên sẽ có thể tiến hóa." Lâm Bắc Phàm mang theo Aryan đi tới bên trong một vùng rừng rậm cách xa thành thị 30 vạn cây số.
Lâm Bắc Phàm trịnh trọng nói: "Tiếp theo, ta sẽ dùng phù văn tiếp dẫn ánh nắng xuống, rót toàn bộ vào trong cơ thể ngươi. Quá trình này có thể sẽ có chút thống khổ, nhưng ngươi nhất định phải chịu đựng. Chỉ cần có thể kiên trì ba tháng trở lên, ngươi nhất định có thể trở thành Lục Dực Thiên Sứ, tương đương với tồn tại cấp Tôn Giả!"
"Ừm, ta biết rồi." Aryan trịnh trọng gật đầu.
"Đây là Vạn Niên Linh Nhũ, ngươi cầm đi, mỗi ngày đều uống một chút, có thể tăng lên tiềm chất thân thể của ngươi, giúp ngươi tiến hóa càng thêm thuận lợi. Còn có đây là Thiên Linh Phù, hiệu quả chữa thương tốt, thân thể không chịu nổi lập tức dùng!"
Aryan có chút ngơ ngác nhận lấy, nhìn Lâm Bắc Phàm, trong ánh mắt mang theo khác biệt.
Vị chủ nhân này, cũng không phải xấu xa như vậy đâu!
"Chuẩn bị kỹ càng chúng ta sẽ bắt đầu
Aryan hít sâu một hơi, kềm chế kích động và khẩn trương của nội tâm, nói: "Ta chuẩn bị xong rồi."
Lâm Bắc Phàm lập tức ném ra mấy cái Thiên Linh Phù về phía bầu trời, Thiên Linh Phù ẩn vào bên trong hư không, sau đó tạo thành mấy cái hắc động lớn, hấp thu ánh sáng trong vòng mấy vạn cây số, sau đó quán thâu tất cả vào trong cơ thể của Aryan.
Thân thể của Aryan thiên sứ phát sáng, quang mang càng ngày càng sáng, thật sự giống như một mặt trời nhỏ.
Quang mang này, cho dù Giang Nam cách xa 30 vạn cây số cũng nhìn thấy.
"Đây là cái gì, hào quang rực rỡ?"
"Chẳng lẽ là một đại cơ duyên?"
"Nhìn thật nóng bỏng!"
...
Lâm Bắc Phàm thuấn di trở về, nói: "Mọi người không nên hoảng hốt, đây là thiên sứ của ta Aryan sắp tiến hóa, trước mắt đang hấp thu năng lượng ánh sáng. Sau ba tháng, tình huống liền sẽ khôi phục lại!"
Đám người yên tâm.
Sau đó không lâu, có một người cũng tới thế giới linh khí khôi phục, hắn chính là Hỏa Dương có được cả một tinh cầu.
Hắn ta đi theo 4 nữ nhân đám Lâm Vi Vi tới.
Sau khi hắn ta về tới Hỏa tộc bộ lạc, phát hiện 4 vị tiên nữ ngày đêm mong nhớ đã biến mất, trong lòng cuống cuồng một trận, thế là không để ý các tộc nhân phản đối, chạy tới thế giới linh khí khôi phục.
"4 vị tiên nữ, mặc kệ các ngươi ở chân trời góc biển, ta nhất định sẽ tìm tới các ngươi!" Trong lòng của hắn ta kiên định.
Thế nhưng là vừa đến thế giới này, chưa quen cuộc sống nơi đây, không giống Mộc Li có Lâm Bắc Phàm chỉ đường, cho nên lăn lộn ở dã ngoại hoang vu rất lâu, còn đánh một trận với vài con Yêu Vương, rốt cục nhờ một người chỉ dẫn đến được trong thành thị.
Thời điểm khi đi tới thành thị, hắn ta giống như Mộc Li, cảm giác hết thảy đều rất mới mẻ.
Cho dù hắn ta đến từ một thế giới có chút khoa huyễn, sau đó lại ở Man Thần đại lục tu luyện 20 năm, có thể nói là mưa gió gì đều trải qua rồi, lại phát hiện thế giới này càng thêm thần kỳ.
Không chỉ có người tu luyện, còn có rất nhiều đồ vật của thời đại khoa học kỹ thuật để lại.
Tỉ như nói, hắn ta thế mà trông thấy chiến hạm bay trên trời.
Còn trông thấy người bình thường điều khiển người máy cao lớn vận chuyển đồ vật.
Việc thần kỳ hơn, còn có một tòa Thời Không Lâu thần kỳ, kết nối các thành phố lớn, thương mậu mười phần phát đạt.
Cái này vô luận là thời đại khoa học kỹ thuật hay là thời đại tu luyện, đều vô cùng hiếm thấy.
Nhưng mà, hắn ta không để ý tới thưởng thức phong cảnh, nhanh chóng nghe ngóng tin tức của 4 nữ nhân từ người khác, lại phát hiện bọn họ đều là tuyệt đại mỹ nhân nổi danh lừng lẫy trên Bách Hoa bảng, có danh tiếng hơn nữa địa chỉ cũng có.
Cái này khiến hắn ta vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng chạy về phía Giang Nam thành.
Hắn đầu tiên đi tới Thanh Bạch Nhân Gia, kết quả nhìn thấy một người để hắn ta có chút bóng ma người, thất thanh nói: "Ngươi tại sao lại ở chỗ này?"
Người kia ngẩng đầu lên từ trong một đống đồ ăn, một đôi mắt to sáng ngời chớp chớp, ngoài miệng còn có hạt cơm: "Hóa ra là Tiểu Dương tử a, sao ngươi lại cũng chạy đến thế giới này rồi?"
Người này, chính là Mộc tộc tiểu công chúa Mộc Li.
Nàng nghe nói đồ ăn của Thanh Bạch Nhân Gia ngon nhất, cho nên không nhịn được tới ăn mọt bữa, quả nhiên không để nàng thất vọng.
Kết quả đụng phải Hỏa Dương cũng đến từ Man Thần đại lục.
Hỏa Dương lập tức nhìn xung quanh, nhìn xem người kia có ở đây hay không.
Ở trong hơn 20 ngày thời gian hắn ta bị bắt, hắn vị thiếu chủ tôn quý của Hỏa tộc này chịu hết đau khổ, việc gì mệt mỏi cực nhọc đều để hắn ta làm, hết lần này tới lần khác còn không phản kháng được. Có đôi khi bởi vì nhìn Mộc Li thêm vài lần, còn bị hắn dùng các loại thủ đoạn tra tấn, hơn nữa thủ đoạn thật sự là khiến cho người ta muốn ngừng mà không được, cho tới bây giờ còn có bóng ma, chết cũng không muốn nhìn thấy người kia.
Hiện tại hắn ta cân nhắc, có nên tạm thời né tránh trước hay không, mỹ nhân ngày khác gặp lại?
Mộc Li cảm thấy buồn cười, nhắc nhở: “Ngươi yên tâm, hắn không ở đây!”
"Thật? Ngươi không gạt ta?" Hỏa Dương khẩn trương nói.
"Đương nhiên là thật!" Mộc Li tức giận nói: "Tên gia hỏa thối này dẫn ta tới nơi đây liền chạy, đến bây giờ cũng không có một chút tin tức, ta còn cho là hắn bốc hơi khỏi nhân gian nữa cơ!"
"Ta đây an tâm rồi!" Hỏa Dương nhẹ nhàng thở ra, đang chuẩn bị tiến vào.
"Ấy ấy ấy, ngươi làm gì vậy? Biết quy củ của Thanh Bạch Nhân Gia hay không, xếp hàng đằng sau đi!"
"Không sai, không cho phép chen ngang, ta đã xếp hàng sắp nửa ngày rồi!"
"Cút đến đằng sau cho ta đi!"
...
Mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí.
Mộc Li cũng cười híp mắt nói: "Nơi này xác thực không thể chen ngang, bằng không hậu quả sẽ rất thoải cmn mái!"
Hỏa Dương không tin, lập tức bộc phát ra khí thế cường giả của mình: "Ta chen ngang thì thế nào? Chẳng lẽ ta không có tư cách sao?"
Đám người run lẩy bẩy, không còn dám nhiều lời.
Hỏa Dương dương dương đắc ý đi vào, kết quả một thanh dao phay bay ra ngoài, Hỏa Dương lui lại ba bước, bị dọa mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người.
"Ai dám chen ngang? Không muốn sống nữa?" Bạch Thanh Thanh từ phòng bếp đi ra.
"Thanh Thanh cô nương, là ta!" Hỏa Dương si ngốc nói.