Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 458 - Chương 458. Tính Sổ Sau Khi Bắt Lại!

Chương 458. Tính sổ sau khi bắt lại! Chương 458. Tính sổ sau khi bắt lại!

Sau khi giải quyết xong kẻ cầm đầu, Lâm Bắc Phàm nhìn về phía rất nhiều yêu thú, ánh mắt lạnh lùng quét về phía mười mấy vị tiểu yêu hoàng Thiên Giao hoàng, Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thủy Ma Thú, Kim Ô.

Ban đầu bọn hắn diễu võ giương oai, bây giờ run lẩy bẩy, chờ đợi phán quyết.

Thử hoàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: "Chí Tôn đại nhân tha mạng, ta là bị Côn đế ép, kỳ thật ta một mực ngủ thiếp đi ở trong nhà, căn bản không có ý định công kích nhân loại, xin đại nhân tha ta một mạng, ta không dám nữa!"

Còn có Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: "Đại nhân tha thần thiếp đi, ta kỳ thật cũng là bị buộc!"

Thế mà còn biến thành nữ tử vũ mị, thi triển mị thuật.

...

Ngoại trừ mấy vị thiên kiêu Yêu Hoàng tương đối kiên cường trong đó, các Yêu Hoàng khác đều quỳ xuống cầu xin tha thứ.

"Việc đã làm sai thì nên bị phạt!" Lâm Bắc Phàm đưa tay, hóa thành bàn tay che trời, bắt lại tất cả toàn bộ Yêu Hoàng.

"Chuyện còn lại tự các ngươi xử lý!" Nói xong cũng biến mất.

"Cung tiễn Chí Tôn!" Nhân tộc cùng hét lên, sau đó hưng phấn nhào về phía Yêu Vương cùng yêu thú.

Lực lượng đỉnh tiêm của yêu tộc đều bị bắt đi, yêu tộc đã không có sức tái chiến, thành dê đợi làm thịt, còn lại chính là một bữa thịnh yến chia cắt lợi ích. Thế là nhân tộc cầm đồ đao lên, giết yêu tộc.

Trận đại chiến này kéo dài ba ngày, nhân loại thắng lợi trở về.

Về sau, chính là ăn mừng.

Ăn mừng nhân tộc ra đời một vị Chí Tôn vô địch, ăn mừng nhân tộc một lần nữa quật khởi trở thành chủ nhân thế giới.

Đây là khoảng thời gian từ 300 năm linh khí khôi phục đến nay làm cho người ta vui vẻ nhất.

Phóng viên Lệ Thắng Nam dùng cả bản báo chí tường thuật lại việc này vô cùng kĩ càng , in ấn 1 tỷ bản, kết quả cùng ngày đã bán xong.

Mọi người thật sự vui mừng, tiêu tiền vô cùng xa xỉ, cho nên mua mấy bản liên tục.

Có người còn mua xem như kỷ niệm, kỷ niệm khoảng thời gian vĩ đại.

Đại văn hào Sở Vân Phi quyết định phải xuất bản sách cho Dạ Ma, tuyên truyền công tích vĩ đại của hắn, để hậu nhân ghi khắc.

Thế nhưng là bởi vì tin tức liên quan tới Thời Không lâu chủ và Dạ Ma thực sự quá ít, cho nên hắn ta nhất định phải không ngừng bôn tẩu, tiếp xúc mỗi người đã từng tiếp xúc cùng với Dạ Ma hoặc Thời Không lâu chủ, ghi chép lại tư liệu.

Cùng lúc đó, rất nhiều thứ đều phải cải biến.

Tỉ như, Dạ Ma cùng Thời Không lâu chủ lại là cùng một người, như vậy pho tượng trước đó dựng lên sẽ phải hợp hai làm một, đẩy ngã pho tượng Thời Không lâu chủ tưởng tượng ra được, giữ lại Dạ Ma, đồng thời đánh dấu hai thân phận.

Dạ Ma hắc điếm bên trong Thời Không lâu buôn bán công pháp đổi tên, trực tiếp gọi là Hắc điếm.

Thương nhân đào bảo tiệm Đào Bảo cũng đổi tên, có thêm hai chữ "Vạn giới", chính là nói rõ ràng cho mọi người, hắn ta có thể làm ăn với thế giới khác, hàng của hắn ta chính là từ thế giới khác tới.

Sở dĩ như thế, là bởi vì trước đó còn có Thời Không lâu chủ khiến thương nhân đào bảo Chi Phúc Bảo kiêng kị, cho nên cần giấu giếm che đậy, kết quả phát hiện ông chủ là cùng một người, vậy thì không cần cố kỵ nữa.

Chỗ dựa của ta chính là đại lão lớn nhất, các ngươi có thể làm gì ta nào?

Cho nên, Chi Phúc Bảo hiện tại đặc biệt tiểu nhân đắc chí, nhìn ai cũng là vênh váo tự đắc.

Chỉ là, khi hắn ta nhìn thấy một nữ nhân đi tới, lập tức trở nên khúm núm, mang trên mặt vẻ tươi cười: "Bà chủ, xin chào!"

Bách Hoa tiên tử Từ Yên Nhiên sắc mặt ửng đỏ gật đầu, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

"Bà chủ, ngươi đến tìm ông chủ sao? Nhưng mà gần đây ngài ấy đều không liên hệ ta, ngươi đi tìm sinh mệnh chi thụ đi, hắn ta biết tương đối nhiều!" Chi Phúc Bảo vội vàng nói.

"Dạ Ma hắn vừa mới đột phá không bao lâu, hẳn là đang củng cố cảnh giới, không thể quấy nhiễu ·

"Bà chủ, ta dẫn ngươi đi chọn đồ trang sức!" Chi Phúc Bảo đưa lên ân cần, dẫn đường ở phía trước: "Trong tiệm này của ta mới vừa vào một nhóm đồ trang sức mới, còn không bày ra, hiện tại ta sẽ dẫn ngươi đi xem. Ngươi có gì không hài lòng nói với ta, còn có thể đặt hàng riêng."

Hiện tại ai cũng biết Bách Hoa tiên tử là tình nhân của Dạ Ma, hai người còn từng làm một chút tương tác lãng mạn, nếu như vỗ mông ngựa tốt, Dạ Ma long nhan đại duyệt, nói không chừng sẽ cho hắn ta một chút chỗ tốt.

Bàn tính của Chi Phúc Bảo tính toán kêu vang leng keng, bước chân càng thêm nhẹ nhàng.

"Nàng chính là Bách Hoa tiên tử, nữ nhân của Dạ Ma?"

"Quả nhiên người như bách hoa, xinh đẹp như nhau, hơn nữa ánh mắt thật sự là tốt!"

"Có thể không tốt sao, chọn một cái chọn trúng Chí Tôn!"

...

Nữ khách hàng xung quanh phát ra tiếng hâm mộ cảm thán.

Mặt Bách Hoa tiên tử càng đỏ hơn.

Bỏ ra nửa ngày thời gian, Bách Hoa tiên tử chọn trúng đồ trang sức mình thích, đang chuẩn bị trả tiền.

Chi Phúc Bảo vội vàng khoát tay: "Không cần, thật sự không cần, Bách Hoa tiên tử không cần trả tiền, về sau ngươi đến tiệm Đào Bảo đều không cần trả tiền, thích cái gì cứ việc cầm đi! Nếu như ta thu tiền của ngươi, sẽ bị Dạ Ma đánh gãy chân."

"Không được, mua đồ nhất định phải trả tiền, đây là quy củ! Nếu như Dạ Ma trách cứ, ngươi cứ nói là ta mạnh mẽ trả." Bách Hoa tiên tử móc ra một đống linh tệ, đẩy vào tay Chi Phúc Bảo.

Trong lòng chỉ có một ý nghĩ mộc mạc, không thể bôi xấu Dạ Ma.

Chi Phúc Bảo cười khổ: "Cái này... cũng quá nhiều rồi, ngươi chỉ trả cho ta giá vốn là được."

"Cho ngươi ngươi cứ cầm lấy, nên bao nhiêu thì là bấy nhiêu, một phần cũng không thể thiếu." Bách Hoa tiên tử vô cùng bướng bỉnh, hiện tại mọi người đều biết nàng là nữ nhân của Dạ Ma, lúc tiếp nhận sự hâm mộ đố kỵ của mọi người đồng thời càng phải làm gương tốt, không thể đi sai bước.

...

Nàng muốn để tất cả mọi người cảm thấy, nàng là nữ nhân xứng với Dạ Ma.

"Được thôi." Chi Phúc Bảo nhận linh tệ.

Trong lòng lại đang lắc đầu, Dạ Ma nếu là có sự quan tâm người khác như Bách Hoa tiên tử thì tốt.

Một người sẽ suy nghĩ cho người khác, một tên chỉ biết hố người.

Tâm tư Chi Phúc Bảo chuyển vài vòng, quyết định từ nay về sau ôm chặt đùi Bách Hoa tiên tử, cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều.

Chọn lựa xong đồ trang sức, Bách Hoa tiên tử rời đi tiệm Đào Bảo dưới sự cung tiễn của Chi Phúc Bảo.

Phát hiện đại văn hào Sở Vân Phi đang phỏng vấn Lâm Bắc Phàm, hệ thống nội dung là liên quan tới Dạ Ma, thế là ở ngồi xuống bên cạnh.

Lâm Bắc Phàm đột phá vững như chó, căn bản không cần bế quan củng cố vững chắc cảnh giới đã ra ngoài chơi bời.

Kết quả, lại bị Sở Vân Phi đuổi theo, hỏi sự tình liên quan tới Dạ Ma.

Sở Vân Phi lấy ra bút cùng sổ ghi chép, thập phần nghiêm túc nói: "Lâm lão sư, nghe nói ngươi đã từng có tiếp xúc ngắn với Thời Không lâu chủ, cũng chính là Dạ Ma, xin hỏi ngươi cảm thấy Dạ Ma là một người như thế nào?"

Lâm Bắc Phàm ngẩn người, nháy nháy mắt: "Ta tiếp xúc qua với Dạ Ma, sao ta lại không biết?"

Sở Vân Phi nhắc nhở: "Chính là lần với Hải Long Vương kia, Thời Không lâu chủ bắt bạn tốt của Na Tra là Ngao Bính đi, nghe hắn nói, là ngươi trả giá nặng nề, mới đổi được người ra từ chỗ Thời Không lâu chủ."

"A, hóa ra là lần đó!" Lâm Bắc Phàm bừng tỉnh đại ngộ.

Bình Luận (0)
Comment