Kết quả, lại thấy chính mình trước.
Dạ Ma, xếp thứ nhất trên Thiên Kiêu Bảng, song tu ma vũ, biết Thuấn Phát Ma Pháp.
Thực lực cụ thể không rõ, tướng mạo không rõ, tuổi tác không rõ.
Nhưng từng xuất hiện tại Giang Nam học viện ba lần, lần thứ nhất một tay đánh bại cửu giai của bốn học viện, lần thứ hai đánh bại Vương Trường Hỉ cầm đầu bảy vị lão sư Siêu Phàm cảnh của Giang Nam học viện, lần thứ ba trộm thi thể yêu quái của Giang Nam học viện, trên trăm lão sư vây công đều không thể làm gì, đánh hai chiêu với Giang Trường Thanh mà không thua, thực lực thâm bất khả trắc, xếp thứ nhất!
"Sao Thiên Cơ Lâu lại xếp ta vào?" Lâm Bắc Phàm buồn bực, mình mới xuất hiện có mấy lần, mà đều là ngụy trang ra, căn bản không để người ta nhận ra mình.
Sao họ lại xếp ta vào Thiên Kiêu Bảng?
Nhìn thấy phía dưới có chú thích: Căn cứ tin tức Thiên Cơ Lâu thu thập được, 300 năm nay không có cao thủ giống vậy, cho nên rất có thể đây là thiên kiêu gần đây mới xuất hiện.
Lời giải thích này miễn cưỡng có thể thuyết phục đám người.
Lâm Bắc Phàm lật xuống dưới, phát hiện mấy người không quen biết, nhưng bọn hắn đều có thực lực Siêu Phàm cảnh.
Tiểu tức phụ Lâm Vi Vi của hắn cũng xếp hạng trên bảng, mà lại còn xếp hạng rất cao, xếp ở vị trí thứ 3, bởi vì trận chiến vài ngày trước kia thể chất của nàng thức tỉnh, đồng thời giết chết đỉnh cấp đại yêu, đã chứng minh thực lực của mình.
Thế nhưng dù thế, nàng cũng chỉ mới xếp hạng thứ ba, còn có một người xếp trước nàng, đó chính là Bách Hoa tiên tử đến từ Bách Hoa học viện, một tu chân giả, thiên sinh đạo thể, thân cận tự nhiên.
Mới sinh ra không bao lâu đã thức tỉnh thể chất, sau đó một đường hát vang tiến mạnh, đạt đến Siêu Phàm ngũ giai.
Đây là thực sự thật sự, so với Lâm Vi Vi cửu giai, thực lực Siêu Phàm ngũ giai ổn định hơn nhiều.
Còn có Bạch Thanh Thanh cũng trúng tuyển, xếp ở vị trí thứ bảy, ghi chú Siêu Phàm cảnh giới.
Nhưng đây là phán đoán sai lầm, bởi vì dựa vào căn phòng kia Bạch Thanh Thanh mới có thực lực như vậy, thực lực hiện tại của nàng mới đạt tới cửu giai, chỉ vừa vặn đạt được tư cách lên bảng.
Sau đó là Kiếm Đạo Thiên Tài La Thiên Quân, xếp thứ 32.
Lâm Bắc Phàm cho rằng thứ hạng này cũng có sai lầm, bởi vì La Thiên Quân đã đạt tới cửu giai, nhưng tu vi kiếm đạo của hắn ta quá kinh khủng, thường có thể vượt cấp giết người, dù cho đối phó với cao thủ Siêu Phàm nhất giai hơn một cảnh giới cũng không vấn đề gì.
Hắn ta chí ít cũng nên được xếp trước 10.
Còn có những người quen cũ như Thổ Hào Kim Bất Hoán, Hồng Anh Kị Sĩ Huyết Sắc Vi cũng nhập bảng, nhưng mà xếp sau 50.
Xếp hạng này cũng có sai lầm, bởi trước mắt Kim Bất Hoán đã có thực lực Siêu Phàm cảnh, mà lại thực lực của hắn ta là cùng giai vô địch, hắn ta hẳn cũng có thể xếp trước 10.
Huyết Sắc Vi có một trái tim kiên định không thay đổi, thường có thể càng đánh càng hăng, chí ít cũng có thể xếp trước 30.
Có nhiều thiên kiêu lên bảng danh sách này như vậy, có thể thấy Giang Nam học viện nhân tài đông đúc.
Đã ăn xong cơm trưa, Lâm Bắc Phàm về nhà tiếp tục tu luyện.
Lại trông thấy một thanh niên quen thuộc đứng ở cửa nhà, xem bộ dáng hẳn là đang chờ hắn.
Thanh niên này chính là thanh niên có được lão gia gia bật hack.
Thanh niên kia cũng nhìn thấy Lâm Bắc Phàm, bất tri bất giác trong lòng nhiều thêm mấy phần địch ý.
Lâm Bắc Phàm đi tới: "Ngươi ở cửa nhà ta làm gì?"
"Nơi này là nhà của ngươi?" Thanh niên hơi kinh ngạc.
"Còn có thể gạt ngươi sao?" Lâm Bắc Phàm vượt qua người hắn ta, tự tay sờ cửa phòng, phù văn trên cửa lóe lên, sau đó cửa mở ra.
Đây chính là chứng cứ có lợi nhất.
Thanh niên cảm thấy phiền muộn, không nghĩ tới thế mà lại tìm ra hắn, có lẽ việc này không dễ xử lý.
"Vị đồng học này đợi đã, ta có việc tìm ngươi!" Thanh niên lộ ra nụ cười mỉm có mấy phần mất tự nhiên.
"Chuyện gì nói đi." Lâm Bắc Phàm một mực đi tới, không quay đầu lại nói.
Thấy hắn cũng không ngăn cản, thanh niên lập tức đi vào, cửa tự động đóng lại.
Thanh niên tự giới thiệu: "Đầu tiên ta xin tự giới thiệu, ta tên Chu Nhiên, đến từ Thanh Quang học viện tương đối xa xôi. Ta là một võ giả, đồng thời cũng là một luyện khí sư, xin chỉ giáo nhiều hơn!"
"Ta là Lâm Bắc Phàm, là một phù sư nho nhỏ." Lâm Bắc Phàm gật đầu.
"Lâm đồng học, hạnh ngộ hạnh ngộ!" Chu Nhiên vội vàng nói.
"Ta cũng rất vinh hạnh! Ta còn có việc bận, sẽ không chiêu đãi ngươi." Lâm Bắc Phàm mời ngồi, sau đó hỏi: "Chúng ta bắt đầu nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?"
"Ta muốn mua mấy tấm linh phù của Lâm đồng học, tốt nhất mỗi loại linh phù đều mua một tấm."
"Ừm?" Lâm Bắc Phàm nghi hoặc.
"Là vậy, trước đó ta gặp Kim Bất Hoán đồng học quyết đấu với người khác, linh phù hắn ta sử dụng tốt cực kì, ta muốn mua một chút chuẩn bị lúc cần thì sử dụng, thế là ta nghe ngóng biết được hắn ta mua từ nơi này của ngươi. Cho nên ta đến nhà bái phỏng, Lâm đồng học có thể bán mấy tấm linh phù cho ta không? Tốt nhất là mỗi loại linh phù đều mua một tấm, tiền không thành vấn đề!"
Trong lòng Chu Nhiên lo sợ bất an, lại phải làm bộ tự nhiên.
Hắn ta mua những linh phù này không phải để chuẩn bị khi cần thì dùng, mà hắn ta muốn học tập phù văn trên đó, tăng lên năng lực luyện khí của mình.
Cái gọi là vạn pháp tự nhiên, trăm sông đổ về một biển, trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, linh phù cũng là một loại vũ khí, một loại vũ khí sử dụng một lần duy nhất. Phù văn hoàn mỹ trên đó rất có tác dụng gợi mở đối với hắn ta, cho nên hắn ta cực kì cần linh phù của Lâm Bắc Phàm.
"Nếu ngươi đã nghe ngóng tình hình từ chỗ Kim đồng học, vậy hẳn ngươi cũng phải biết hắn ta trả bao nhiêu tiền?" Lâm Bắc Phàm cười nói.
"Đương nhiên biết, hắn ta trả giá gấp mười lần, ta cũng có thể!" Chu Nhiên nói.
Mặc dù rất đắt, nhưng nếu thật sự có thể tăng lên trình độ luyện khí của hắn ta lên, tiêu tốn cũng đáng giá.
"Thế nhưng ta không muốn bán!" Lâm Bắc Phàm xòe tay: "Ta đã kiếm đủ tiền từ chỗ Kim đồng học, hiện tại đã không mua bán linh phù, cho nên mời ngươi về đi."
Chu Nhiên gấp gáp: "Lâm đồng học, ta thật sự thành tâm thành ý đến mua linh phù..."
"Ta biết, thành ý của ngươi ta đã cảm nhận được, nhưng hiện tại ta thật sự không muốn bán, vẫn xin trở về đi!" Lâm Bắc Phàm hạ lệnh trục khách.
Chu Nhiên: "Sư phó, làm sao bây giờ? Đối phương không bán!"
Lão gia gia: "Còn có thể làm sao, chẳng lẽ muốn đánh nhau? Ta sợ cuối cùng ngươi chết như thế nào cũng không biết!"
Chu Nhiên: "Thế nhưng ta thật sự rất cần những linh phù kia! Trình độ luyện khí của ta đã đạt đến bình cảnh, một mực không tìm thấy phương hướng đột phá, linh phù của đối phương lại cho ta linh cảm rất lớn!"
Lão gia gia: "Không còn cách nào khác, chỉ có thể dốc hết vốn liếng!"