"Thế nhưng yêu tính khó thuần, yêu lại nắm giữ lực lượng cường đại, khi bọn hắn nóng giận lên chỉ sợ ngay cả mình cũng không khống chế nổi, mà nhân tộc trời sinh yếu hơn, ngươi làm sao để cho người và yêu chung sống hoà bình?" Diệp Phàm đưa ra nghi vấn.
"Đương nhiên là giáo dục." Hai mắt Khuyển yêu hoàng tràn đầy sự cơ trí: "Ta để cho người và yêu từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục, từ nhỏ đã xây nên quan niệm chính xác, người và yêu không có phân ra cao thấp giàu nghèo, cũng không lấy mạnh yếu để phân thắng thua. Đồng thời để bọn hắn ở cùng với nhau từ nhỏ , cùng nhau chơi đùa, cùng nhau trưởng thành, người với người tiếp xúc lâu sẽ có tình cảm, yêu cũng thế. Cho nên những năm gần đây, ở trong bí cảnh mặc dù thỉnh thoảng có tranh chấp, nhưng bình an vô sự."
Mọi người nổi lòng tôn kính.
Giang sơn dễ đổi bản tính cũng khó dời, muốn thuần phục yêu tính của yêu thú, nghĩ qua đã thấy rất khó, nỗ lực gian khổ khẳng định không ít.
Thế nhưng Khuyển yêu hoàng trước mắt lại làm được, khiến cho người ta không thể không phục.
300 năm nay, không chỉ bảo vệ yêu, còn bảo vệ mấy ngàn vạn nhân tộc, cho mọi người một vùng đất yên ổn.
Hắn ta mặc dù là một con yêu, lại là một con yêu đáng kính nể.
Diệp Phàm nhớ tới hắc cẩu già ở một thế giới khác, đồng dạng đều là chó, sao giữa chó với nhau lại có chênh lệch lớn như vậy?
Na Tra nhớ tới gì đã trải qua những năm gần đây, nhớ tới cha mẹ ở một thế giới khác, Thái Ất chân nhân sư phó, lão sư thế giới này, Tiểu Niếp Niếp vân vân, hắn là ở dưới sự cố gắng của nhiều người như vậy mới thuần phục được ma tính bên trong cơ thể.
Hai mắt Tiểu Vũ và Đường Sơn tỏa ra hi vọng, bọn họ một mực hi vọng có thể cải thiện quan hệ giữa người và yêu, tìm được phương pháp rồi.
"Đáng tiếc a, loại cuộc sống này một đi không trở lại." Khuyển yêu hoàng thở dài.
Mọi người trầm mặc, không biết an ủi ra sao.
Có thể nói, Khuyển yêu hoàng và tòa thành thị này, không hoà vào yêu tộc, cũng không được nhân tộc tán thành, lại không có thực lực cường đại đến mức có thể xem nhẹ hết thảy, ngược lại ở trong bí cảnh còn tốt, bạo lộ ra chú định sẽ nhiều tai nhiều nạn.
Lại phát sinh chuyện thiên ma xâm lấn này, tương lai đi con đường nào?
"Khuyển yêu hoàng, ta sẽ giúp ngươi thủ hộ nơi này." Tiểu Vũ kiên định nói.
"Ta cũng vậy!" Đường Sơn nhẹ gật đầu.
Tiểu Vũ, Đường Sơn hai người nhìn nhau cười một tiếng.
"Còn có ta, ta cũng hỗ trợ!" Na Tra nhấc tay, bạn tốt của hắn ở chỗ này, hắn muốn giúp bạn tốt của hắn.
"Cám ơn ngươi, Na Tra!" Ngao Bính nghiêm túc nói.
"Chúng ta là bạn bè mà, ha ha..." Na Tra sờ cái ót cười ngây ngô, sau đó lại an ủi Ngao Bính và Khuyển yêu hoàng: "Kỳ thật các ngươi không cần lo lắng quá mức, hiện tại thế giới có Chí Tôn làm chủ, Chí Tôn vẫn rất nhân từ, chỉ cần các ngươi là yêu tốt không làm ác, hắn xưa nay sẽ không ra tay đối phó. Đến bây giờ còn chưa xuất thủ, nói rõ hắn chấp nhận sự hiện hữu của các ngươi, mọi người yên tâm."
Lâm Bắc Phàm đang nghe lén liếc mắt, ngươi đừng có thay ta quyết định có được hay không?
Bất tri bất giác gài bẫy cho ta, thật sự là một tiểu quỷ cơ trí.
Đối với Khuyển yêu hoàng, Lâm Bắc Phàm thực tình bội phục.
Kiên trinh không đổi bảo vệ nhân tộc lưu lạc bên ngoài 300 năm, trên thân tràn đầy ánh sáng của thánh nhân.
Đối với người và yêu của tòa thành này, Lâm Bắc Phàm đều có thể buông tha.
Lâm Bắc Phàm có thể buông tha bọn họ, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng thế.
Nhân tộc và yêu tộc thù sâu như biển, gần như mỗi một gia đình đều có thân nhân chết ở trong tay yêu thú, tích lũy 300 năm, thù này lớn lên rồi, gặp mặt trên cơ bản chính là không chết không thôi, ngươi chết ta sống.
Tỉ như Lâm Vi Vi, cha mẹ của nàng đều chết ở trong tay yêu thú, cừu hận đều đã thực chất khắc vào bên trong,
Ngươi bảo nàng làm sao có thể bỏ qua yêu thú?
Ánh mắt Lâm Bắc Phàm nhìn về phía vết nứt không gian của bí cảnh Thủ Hộ.
"Khí tức một vị Ma Đế khác..."
...
Bởi vì phát hiện vết nứt không gian mới, cho nên nhân tộc bên này lập tức phái người tới đóng giữ.
Truyền tống trận dựng lên, vật tư vận chuyển tới, một tòa chiến thành lâm thời nhanh chóng dựng lên, rất nhiều tu luyện giả cũng tới.
Hai thành nhìn nhau xa xa, nhưng lại không lui tới với nhau.
Trên thực tế là người của Thủ Hộ chi thành muốn tiếp xúc chiến thành ở đối diện, nhưng lại không được tiếp nhận.
Chỉ có mấy người chạy tới chạy lui ở trong hai thành.
Na Tra giẫm trên Phong Hỏa Luân bay trở về Thủ Hộ chi thành, hưng phấn gọi: "Bạn tốt, ta lại tới tìm ngươi đá cầu!"
"Na Tra!" Ánh mắt ôn nhuận của Ngao Bính hiện lên một tia kinh hỉ, sau đó ở tại trên tường thành, nói: "Na Tra, về sau không muốn thường xuyên tới, sẽ để cho người khác hiểu lầm ngươi."
"Hiểu lầm thì hiểu lầm, ta không quan tâm đâu!" Na Tra tùy tiện nói.
Trong lòng Ngao Bính vô cùng cảm động.
Lúc này, trên tay Na Tra đã có thêm một quả cầu, ném ra dùng sức đá một cái: "Xem Phong Hỏa cầu của ta đây!"
Ngao Bính vững vàng đón lấy, sau khi đá mấy cái đẹp mắt, đá ngược trở lại.
...
Tiểu Vũ từ thành đối diện bay trở về Thủ Hộ chi thành, mang đến rất nhiều thứ chia cho tiểu yêu thú.
Các tiểu yêu thú hoan hô lên, trước cái đầu trước to lớn ủi ủi Tiểu Vũ, sau đó mới bắt đầu chia đồ ăn, đặc biệt vui vẻ.
"Ăn từ từ, còn có rất nhiều mà!" Tiểu Vũ cười, nàng cảm giác những tiểu yêu thú này thật là thân thiết, thông minh lại đáng yêu, mặc dù hình thể to lớn nhưng lại ngây thơ chân thành, thật sự giống như tiểu đồng bọn Đại Minh và Nhị Minh của nàng.
...
Tiểu nữ oa Lý Ức Như ngồi ở trên tường thành trông mòn con mắt, nàng rất muốn đến tòa thành thị kia.
.....
Nghe nói nơi đó kết nối với thế giới loài người phồn hoa, ở trong đó có rất nhiều thứ chơi rất vui, rất nhiều đồ chơi mới mẻ chưa từng nhìn thấy, chưa bao giờ nghe qua, tất cả những điều này đều hấp dẫn nàng...
Còn có vị lão sư phù văn đẹp trai phát nổ kia cũng ở phía bên đó.
Lúc này, Lý Tiêu Dao bay lên đầu tường, ngồi ở bên cạnh Lý Ức Như, ôn nhu nói: "Ức Như, mẫu thân ngươi đã làm cơm xong rồi, phải trở về ăn cơm."
"Cha, chúng ta lúc nào có thể đi đến chỗ đối diện?" Lý Ức Như hỏi.
Lý Tiêu Dao sờ cái đầu nhỏ của bé gái, nói: "Ức Như ngoan, hiện tại còn không phải lúc, bọn họ không tiếp nhận chúng ta, càng không tiếp nhận yêu quái chúng ta. Chờ sau khi hiểu lầm được cởi bỏ, chúng ta sẽ có thể đi qua."
"Thế nhưng vì cái gì Tiểu Vũ tỷ tỷ có thể được bọn họ tiếp nhận?" Lý Ức Như hỏi.
Khóe miệng Lý Tiêu Dao giật một cái, kỳ thật vấn đề này hắn ta cũng từng hỏi qua, chỉ có thể nói phương pháp thực sự quá kì lạ, thế mà xuất bản sách tẩy trắng bản thân, hơn nữa còn là một quyển truyện tình yêu u sầu triền miên.
Mình có nên bắt chước hay không?
Lý Tiêu Dao lập tức lắc đầu, không được, không được, như vậy sẽ bị Ức Như cười chết.
Cái gì cũng có thể vất bỏ, nhưng tôn nghiêm của một người cha không thể mất đi.
"Nữ nhi ngoan, trước không nên nghĩ nhiều như vậy, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, về sau tự nhiên sẽ có cơ hội, ta nhất định sẽ mang ngươi tới, cha cam đoan với ngươi!" Lý Tiêu Dao vỗ bộ ngực nói.
Ức Như tiểu nữ oa hưng phấn nói: "Cha, nói rồi đó, không làm được ngươi chính là chó con!"
Miệng Lý Tiêu Dao co lại, cảm giác bị rớt xuống hố.