Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 578 - Chương 578. Ta Tạo Nên Lịch Sử Hay Là Lịch Sử Lựa Chọn Ta?

Chương 578. Ta tạo nên lịch sử hay là lịch sử lựa chọn ta? Chương 578. Ta tạo nên lịch sử hay là lịch sử lựa chọn ta?

Editor: Thao Dao

Thế là, Lâm Bắc Phàm bắt đầu dạy võ.

Giang Mai Mai học rất chân thành rất khắc khổ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện đầy kiên nghị.

Cứ như thế đến hiện tại, thời gian nửa năm bình thản trôi qua.

Ở bên trong nửa năm này, Lâm Bắc Phàm một bên dạy Giang Mai Mai võ công, một bên cũng du đãng khắp thế giới quá khứ, nhìn xem có cơ duyên gì lấy được. Thế giới này từ khi linh khí khôi phục đến nay cơ duyên đều không hề ít, nhưng là bây giờ là 60 năm trước, thời gian phát triển có hạn, thích hợp cho Lâm Bắc Phàm gần như không có, cho nên không công mà lui.

Dưới sự giáo dục của Lâm Bắc Phàm, thực lực của Giang Mai Mai nhanh chóng tăng mạnh, nhanh chóng đột phá đến Siêu Phàm.

Bốn năm tuổi trở thành Siêu Phàm, bất luận là tương lai hay là hiện tại cũng vô cùng hiếm thấy, cũng chỉ có Lâm Bắc Phàm nỡ bỏ tài nguyên đầu tư mới có thể chất đống lên thành thực lực của nàng.

Thời gian cứ như vậy bình thản trôi qua, Lâm Bắc Phàm định bồi dưỡng Giang Mai Mai thành cao thủ, sau khi một năm kỳ hạn tới thì sẽ trở về.

Thế nhưng đột nhiên có một ngày, có ba người xông vào.

Không thể nói là xông vào, là bị ép tiến vào, bởi vì phía sau bọn họ có một con đỉnh cấp đại yêu cửu giai mang theo một đám yêu quái truy sát, ba người này hoảng hốt chạy bừa chạy tới nơi này của Lâm Bắc Phàm.

"Thanh Mộc, Thái Hư, các ngươi chạy đi, ta dẫn bọn hắn đi!" Một người trung niên trong đó kêu lên.

"Không chạy ra được nha, yêu quái nhiều lắm, sau khi tách ra có khả năng còn chết nhanh hơn!" Một thanh niên trong đó kêu lên: "Dứt khoát để ta và ngươi dẫn yêu quái ra, để Thanh Mộc đi trước!"

"Lão phu há lại là kẻ tham sống sợ chết? Muốn đi cùng đi, muốn chết cùng chết!" Người lớn tuổi sắc mặt không vui.

"Không được, Thanh Mộc, truyền thừa thuật luyện đan của ngươi đối với nhân tộc quan trọng hơn, ngươi nhất định phải sống sót! Hai chúng ta chỉ là vũ phu mà thôi, có chết hay không cũng không đáng kể!" Người trung niên cười khổ.

"Không sai, ta cũng là nghĩ như vậy!" Thanh niên nói.

"Các ngươi, cái này..." Người lớn tuổi thở dài.

Đúng lúc này, một tia sáng từ đằng xa bắn tới.

"Vèo "

Sau khi bọn hắn còn chưa phản ứng đã xuyên thấu bọn hắn, quét ngang bầy yêu phía sau.

Tất cả yêu quái cứ như vậy chết hết, hóa thành cặn bã.

Ba người chấn kinh.

"Cái này, cái này, cái này... Đây là có chuyện gì?"

"Là ai làm?"

"Ông trời của ta, một vệt ánh sáng chớp mắt giết đại yêu cửu giai, đây là thần sao?"

...

Ba người thuận phương hướng của vệt sáng nhìn sang, chỉ thấy ở đằng xa phía trước mặt bọn hắn có một ngôi nhà tranh yên tĩnh, có một người trẻ tuổi quá mức đang nằm ở trên ghế xích đu nhìn qua, còn có một tiểu nữ hài đang tập võ.

Người tuổi trẻ kia nhìn không ra thực lực tu vi, nhưng dám ở lại trong nơi thâm sơn đại dã khẳng định là bất phàm.

Mà ngược lại thực lực của tiểu nữ hài kia bọn hắn đã nhìn ra rồi, kết quả hai mắt suýt thì lồi ra, bởi vì đây là một tiểu nữ hài có được thực lực Siêu Phàm, đang luyện một bộ võ công vô cùng huyền ảo, khiến bọn hắn hoa mắt choáng váng.

Bọn hắn bị thực lực của bé gái này đả kích.

Nghĩ đến thực lực bây giờ của bọn hắn, mặc dù không dám nói là tiêu điểm của cả thế gian, ở trong nhân tộc cũng coi như là tồn tại phượng mao lân giác, điều này thường thường khiến bọn hắn cảm thấy kiêu ngạo không thôi.

Nhưng ban đầu, thời điểm khi bọn hắn tu luyện tới thực lực của bé gái cơ bản đều đã vượt qua 20 tuổi rồi, cái này còn được gọi là đỉnh cấp thiên kiêu.

Thế nhưng bây giờ lại nhìn thấy một tiểu nữ hài bốn năm tuổi có được thực lực Siêu Phàm...

Thật là vô cùng đả kích người.

Vừa rồi một chiêu kia khẳng định không phải tiểu nữ hài đánh ra, như vậy chỉ có thể là người thanh niên nhìn không rõ thực lực ở bên cạnh, một chiêu giết đại yêu cửu giai, đây là việc bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Người trung niên mừng rỡ: "Chúng ta đây là gặp cao nhân rồi!"

Thanh niên mười phần sùng bái nói: "Cao thủ thật là lợi hại, nếu như ta có được một phần mười thực lực của hắn thì ta không cần phải chạy nữa rồi!"

Người lớn tuổi nghiêm nghị nói: "Mau theo ta đi bái kiến cao nhân!"

Ba người bay tới, đứng trước mặt Lâm Bắc Phàm cung kính nói: "Bái kiến cao nhân! Cảm tạ ân cứu mạng của cao nhân, ngày sau nếu có phân công, cứ việc phân phó!"

"Tùy tiện ngồi đi." Lâm Bắc Phàm duỗi tay ra, cỏ xanh trên đất thế mà nhanh chóng sinh trưởng, biến thành ba cái băng ghế cỏ.

Loại thủ đoạn này bọn hắn đều không nhìn ra được, càng thêm ngưỡng vọng núi cao đối với Lâm Bắc Phàm.

"Cảm ơn cao nhân ban thưởng ghế ngồi!" Ba người lại nói, sau đó cung kính ngồi xuống.

Nhìn thấy có người xa lạ tới, Giang Mai Mai ngừng tu luyện, chạy tới châm trà cho ba người.

Ba người thụ sủng nhược kinh nói: "Không cần, tự chúng ta làm!"

Dù rằng thực lực cao hơn so với tiểu nữ hài nhưng bọn hắn tuyệt đối không dám lên mặt, ai biết cô bé này là gì của cao nhân?

Giang Mai Mai cũng không miễn cưỡng, chạy đến bên người Lâm Bắc Phàm, nhu thuận ngồi xuống.

"Ba người các ngươi ở thời điểm đối mặt nguy hiểm không rời không bỏ, cực kì khó được, đáng ngưỡng mộ. Hơn nữa ở thời điểm mấu chốt còn nghĩ đến nhân tộc, phẩm đức cao nhã, cho nên ta mới ra tay cứu các ngươi." Lâm Bắc Phàm nói.

Ba người liên tục khoát tay, mười phần khiêm tốn, sau đó tự giới thiệu.

Lớn tuổi gọi là Thanh Mộc, là một thần thể, thân cận với cỏ cây, luyện đan và luyện thuốc vô cùng lợi hại.

Người trung niên tên là Tả Thần, cũng là một thần thể, nhưng mà là thiên phú chiến đấu, một khi chiến đấu thì cơ bắp nở ra, toàn thân huyết dịch sôi trào, chiến lực tăng mạnh, có chút cùng loại với Đông Hoang Thánh thể của Diệp Phàm.

Người trẻ tuổi tên là Thái Hư, là một tu luyện giả bình thường, nhưng trong cơ thể có thần khí phụ trợ tu luyện.

Ba người này đều là người bật hack, thực lực đều đạt đến Siêu Phàm thất giai, ở niên đại này xem như thuộc nhóm người thực lực mạnh nhất.

Bởi vì chí khí hợp nhau, cho nên quyết định cùng nhau đi lịch luyện mạo hiểm.

Kết quả trong lúc vô tình trêu chọc đại yêu quái cửu giai, cho nên bị đuổi giết một đường.

Nếu như không phải gặp được Lâm Bắc Phàm, khả năng đều phải chết hết. Hoặc là có khả năng đây là trong cõi u minh chú định, đại khí vận trên người bọn họ giúp bọn hắn gặp Lâm Bắc Phàm, sau đó bảo vệ được một mạng.

Sắc mặt Lâm Bắc Phàm sắc mặt quái dị.

Thanh Mộc? Tả Thần? Thái Hư? Không phải chính là ba trong bốn vị Tôn Giả của nhân tộc trước kia sao?

Thế mà để hắn gặp được hết, còn thiếu một vị Mai Tôn Giả là góp đủ.

Từ từ, Mai Tôn Giả?

Lâm Bắc Phàm quay đầu nhìn về phía Giang Mai Mai bên cạnh, Giang Mai Mai cười một tiếng, đặc biệt đáng yêu.

"Ôi vận mệnh!" Lâm Bắc Phàm ai thán, đến cùng là ta tạo nên lịch sử, hay là lịch sử lựa chọn ta?

Lâm Bắc Phàm cảm giác về sau gặp nhau sẽ vui đây. Phải biết, hiện tại thế nhưng là diện mục thật sự của hắn, tương lai gặp là sẽ làm phiền cuộc sống yên tĩnh của hắn, nên thanh tẩy ký ức cho bọn hắn hay không?

Nghĩ đến là làm, ngũ quan Lâm Bắc Phàm xảy ra một chút biến hóa, trí nhớ của bọn hắn cũng phát sinh một chút sửa chữa.

Còn có tất cả những người trên đời này đã từng gặp Lâm Bắc Phàm, ký ức cũng bị sửa đổi.

Nhưng tất cả mọi người cảm giác không thấy khác gì.

"Không biết tên của cao nhân là gì?" Thanh Mộc hỏi.

"Gọi ta Chí Tôn là được rồi."

Thái Hư tuổi trẻ hiếu động không nhịn được, hỏi: "Xin hỏi Chí Tôn đại nhân, ngài hiện tại đến cảnh giới gì rồi? Phải chăng đã đạt đến Tôn GIả trong truyền thuyết sánh vai với Yêu Vương?"

"Tôn Giả? Ta đã sớm không phải!" Lâm Bắc Phàm thần bí cười.

Tôn Giả, đã sớm không phải...

Chẳng lẽ đã siêu việt Tôn Giả rồi?

Ba người nghe được ý tứ trong lời nói, càng rất là chấn kinh.

Ở thời đại này, còn không có người nào có thể tu luyện tới Tôn Giả chi cảnh, đây vẫn chỉ là một truyền thuyết. Nhưng bây giờ lại có thể có người đã sớm đạt tới, đồng thời đã vượt qua rồi?

"Cái này sao có thể?" Tả Thần khiếp sợ nói.

"Làm sao lại không có khả năng? Ca ca ta thế nhưng là Chí Tôn siêu cấp lợi hại đó, Tôn Giả mà ngươi nói ngay cả xách giày cho ca ca ta cũng không xứng!" Mai Mai ngóc cái đầu nhỏ lên, vẻ kiêu ngạo lộ rõ trên mặt.

Bình Luận (0)
Comment