Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 582 - Chương 582. Bốn Tôn Giả Không Nhận Ra Thế Giới Này Nữa!

Chương 582. Bốn tôn giả không nhận ra thế giới này nữa! Chương 582. Bốn tôn giả không nhận ra thế giới này nữa!

Phụ trách: Vô Tà Team

"Không ngờ bọn họ còn có át chủ bài như vậy, đáng ghét!" Quang Minh nghiến răng nghiến lợi nói.

Lúc đầu đã ngàn phòng vạn phòng, chuẩn bị toàn diện, kết quả sau lưng đối phương lại có một vị Chí Tôn, vừa ra trận đã đánh bại cả đám, để hắn gần như mất sạch không còn gì.

Nghĩ tới những thứ phấn đấu bao nhiêu năm qua đều mất hết, hắn lại đau lòng vô cùng.

Nhưng thân là một nhân vật phản diện, hắn không có thời gian để đau lòng, mà cần phải chạy trốn: "Bốn tôn giả đã trở về, chỉ sợ rất nhanh sẽ dẫn cao thủ tới, không thể ở lại nơi này thêm được nữa, phải đi ngay thôi!"

Hắn lập tức thu dọn đồ đạc, mang theo những thuộc hạ còn ở lại chạy trốn khỏi bí cảnh.

...

Một bên khác, bốn vị tôn giả trải qua hơn một tháng lặn lội đường xa, rốt cục cũng đã về tới thành phố của nhân loại, lại phát hiện đột nhiên thế giới này không hề giống những gì bọn họ biết.

Trong ấn tượng của bọn họ, bên ngoài thành phố trên cơ bản đều là yêu thú hoành hành, Yêu Vương gặp nhân loại đều sẽ tiến hành công kích.

Giống bọn họ một đường vội vã trở về, ven đường gặp mười Yêu Vương, bọn họ cũng đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu, nhưng những Yêu Vương đó lại chỉ hững hờ nhìn bọn họ một chút, sau đó thì không quan tâm nữa.

Thậm chí, có con còn trốn đi.

Thậm chí gặp một con là Yêu Hoàng, cứ nghĩ phen này hẳn phải cửu tử nhất sinh, bọn họ sẽ phải chạy trốn trối chết, cuối cùng lại phát hiện Yêu Hoàng kia không thèm để ý bọn họ, nằm ngủ yên trong ổ của nó.

Điều này khiến bọn họ rất ngạc nhiên.

Còn có lúc đi vào thành, phát hiện trong thành vô cùng phồn hoa, buôn bán tấp nập, trên đường rất chi là náo nhiệt. Rất nhiều người đều mặc quần áo kỳ quái đi lại trên đường, đủ loại màu sắc vô cùng sặc sỡ.

Phải biết, trong trí nhớ của bọn họ, đây chính là một tòa thành nhỏ, nhân khẩu thật ra cũng không nhiều, cường giả cũng không nhiều, mọi người mỗi ngày đều vội vàng tu luyện và bảo mệnh, làm gì có ai rảnh rỗi mà chạy ra buôn bán?

Chẳng lẽ đã phát triển thành thành lớn rồi?

Nhân khẩu từ đâu tới mà động đúc vậy?

Trong thành còn xuất hiện thêm nhiều rất nhiều thứ kỳ kỳ quái quái.

Ví như người bình thường có thể bay tới bay lui trên trời bằng một loại phương tiện bằng sắt thép, là một thứ thật sự rất khoa huyễn, bọn họ gọi nó là Gundam. Còn có chiến hạm trong truyền thuyết bay ngang qua khoảng không của thành phố, bọn họ suýt nữa đánh rơi nó vì quá kích động.

Điều khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ nhất là, trong thành có rất nhiều cường giả.

Những cường giả đó chí ít cũng là tôn giả.

Bọn họ mới vừa vào thành đã phát hiện khí tức của mười mấy Tôn Giả.

Có luồng khí tức còn khiến bọn họ cảm thấy uy hiếp.

Linh khí triều tịch lần thứ tư mang đến kỳ ngộ rất lớn, để mỗi người đều có được đột phá lớn, nhưng không thể khiến nhiều người đột phá như vậy chỉ trong vài năm ngắn ngủi, đúng không?

Nhất là những Tôn Giả này còn rất trẻ tuổi, bọn họ chẳng biết người nào trong số đó.

Bốn người cứ như nhà quê lên tỉnh vậy, nhìn thấy cái gì cũng tò mò, nhìn thấy cái gì cũng không hiểu.

"Đây quả thật là thế giới cũ của chúng ta sao?" Thái Hư tôn giả nghẹn họng nhìn trân trối.

"Đúng mà, thành phố này còn bảo lưu rất nhiều hình dáng lúc đầu, còn có một số người ta vẫn nhớ được. Chỉ là mấy năm này nó phát triển tạo ra biến hóa quá lớn, nhiều đến mức khiến ta không dám tưởng tượng!" Tả Thần tôn giả lắc đầu.

"Đúng là biến hóa quá lớn." Mai tôn giả gật đầu.

Đúng lúc này, một tôn giả bay tới, nhìn thấy bốn người thì không dám tin vào mắt mình: “Các ngươi còn sống…”

Tả Thần tôn giả gật đầu: "Không sai, ngươi là..."

Vị tôn giả kia rất kích động, lập tức chắp tay hành lễ như một vãn bối: "Vãn bối Triệu Tông, hiện đang là viện trưởng của Thông Thiên học viện, đã từng may mắn được đi theo sư phụ Tiền Thông Thiên bái kiến bốn vị tôn giả. Từ nhỏ tới lớn, bốn vị vẫn luôn là thần tượng của ta, cho nên lúc đó ta đã nhớ kỹ."

"Hóa ra là cao đồ của Tiền lão đầu, không ngờ ngươi cũng đã trở thành tôn giả rồi, tiền đồ vô lượng!" Thanh Mộc tôn giả gật đầu, biểu thị khen ngợi.

Tả Thần tôn giả nghi hoặc: "Học viện Thông Thiên cách nơi này mấy ngàn vạn dặm, ngươi làm một viện trưởng không ở lại bảo vệ học viện và thành của mình, sao lại chạy đến đây rồi?"

Thái Hư tôn giả suy đoán: "Chẳng lẽ Thông Thiên thành đã..."

Triệu Tông tôn giả cười ha ha: "Có lẽ bốn vị Tôn Giả còn chưa biết, bây giờ nhân tộc chúng ta đã thay đổi rất khác rồi. Nhưng mà để vãn bối báo tin tức các vị đã trở về cho gia sư cùng các vị cao tầng biết đã, bọn họ nhất định sẽ rất vui khi biết tin này!"

Sau đó, xuất hiện một màn chấn kinh đến bốn vị tôn giả thật sâu.

Sau khi Triệu Tông truyền tin bốn vị tôn giả đã trở về cho mọi người biết, cao tầng của nhân tộc lập tức oanh động, Giang Trường Thanh, Tây Môn Xuy Tuyết, Diệp Cô Thành, Đạt Ma tổ sư, Tiêu Phong, Quỳ Hoa Lão Tổ... những lão bằng hữu ngày xưa này đều chạy đến, cường giả trời nam biển bắc khắp nơi đều có, lên tới trên trăm vị.

Những lão bằng hữu này bình thường muốn gặp đều rất khó khăn, bây giờ thế mà lại tập trung hết cả ở đây.

Thanh Mộc tôn giả há to miệng kinh ngạc: "Các ngươi... sao các người tới nhanh vậy?"

Tả Thần tôn giả cũng giật nảy mình, hắn phát hiện trong số những lão bằng hữu này, người cách gần đây cũng phải mấy chục vạn cây số, xa nhất là hơn 6000 vạn cây số, thế mà mới chỉ qua một lát đã đến được đây rồi, đây là tốc độ gì vậy?

Chẳng lẽ tất cả bọn họ đều ở trong thành phố này?

Thái Hư tôn giả cảm nhận khí tức của bọn họ, phát hiện đều đúng là những lão bằng hữu của mình.

Nhìn bộ dáng chấn kinh của bốn vị tôn giả, tất cả mọi người đều bật cười.

Giang Trường Thanh cười nói: "Bốn vị đạo hữu, nhiều năm không gặp, thế giới này đã thay đổi rất nhiều rồi. Nếu như không phải ta tự mình trải qua, ta cũng không thể tin được lại thay đổi nhiều như vậy. Cụ thể thay đổi thế nào, thì chúng ta sẽ từ từ nói cho các ngươi nghe."

Bốn vị tôn giả chỉ có thể cứng ngắc gật đầu.

Thay đổi thật sự quá lớn, bọn họ cảm giác giống như đều bị thời đại bỏ rơi.

Tiêu Phong hỏi: "Bốn vị tôn giả, những năm gần đây các ngươi đến cùng đã đi đâu vậy, vì sao ta thử mãi vẫn không cách nào liên lạc với các ngươi được?"

"Thật là một lời khó nói hết!" Thanh Mộc tôn giả thở dài.

Lý Tầm Hoan nói: "Chúng ta đến Thời Không Lâu đã rồi nói sau, rất nhiều bạn tốt đã nhận được tin tức, họ đang trên đường chạy tới, chúng ta gặp nhau ở Thời Không Lâu luôn cho thuận tiện."

Đám người nhẹ gật đầu.

Thái Hư tôn giả hiếu kì hỏi: "Thời Không Lâu lại là nơi nào?"

Đám người lại một lần nữa cười lên ha hả.

Sau đó, bốn vị tôn giả một mặt ngơ ngác được mọi người dẫn đến Thời Không Lâu.

Bên trong Thời Không Lâu, bọn họ lại gặp được rất nhiều người quen, còn có rất nhiều thiên kiêu tuổi trẻ nhưng thực lực cường đại, tất cả mọi người đều vây quanh bốn vị tôn giả.

Bình Luận (0)
Comment