Ngay lúc này, trước mặt Lâm Bắc Phàm xuất hiện một cái la bàn Ngũ Sắc, tràn đầu khí huyền diệu.
Lâm Bắc Phàm thấy được quỹ đạo vận mạng cùng với mọi sự dẫn dắt ở trong đó.
Thiên đạo nói: “Đây là la bàn số mạng, là thứ sinh cùng với thế giới của ta, có thể coi là quỹ đạo số mạng của vạn vật trên thế gian. Ta chính là dựa vào nó mà suy đoán ra đường sống của một trăm ngàn năm sau. Chỉ cần ngươi giúp ta thu thập đạo tâm trở lại, thế thì món dị bảo này sẽ thuộc về ngươi.”
Lâm Bắc Phàm gật đầu một cái, tràn đầy khát vọng với món bảo bối này.
Có thể nói không chút khách khí rằng đây là một món thiên địa dị bảo không kém gì Thời Không Lâu.
Có nó, sau này lúc Lâm Bắc Phàm xuyên không có thể càng thêm chuẩn xác, xác định được vị trí rõ ràng. Có thể tiến hành suy đoán hướng biến hóa phát triển trong tương lai. Mấu chốt nhất là nó có thể tăng cao được tốc độ tu luyện của Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm có Vô Tự Thiên Thư, Nguyên Thần lại ký thác vào trên Thiên đạo, tốc độ tu luyện vốn đã nhanh kinh người.
Nhưng có thể sau khi có được la bàn số mạng, thì cũng tương đương trang bị cho anh một cái siêu máy tính, giúp tăng nhanh được khả năng phân tích và cảm ngộ đạo lý của hết thảy vạn vật trên thế gian, cũng tăng gấp đôi tốc độ tu luyện!
“Được, ta giúp ngươi, cụ thể phải làm gì?” Lâm Bắc Phàm hỏi.
“Ta sẽ đưa ngươi về thời điểm 100 năm trước lúc thế giới thăng cấp. Thời điểm 100 năm sau khi phát sinh đại chiến Thần Ma, ngươi hãy nhân cơ hội thu thập mảnh vụn đạo tâm, mang về thời không này đưa cho ta.”
“Cần gì phiền toái như thế? Ngươi trực tiếp đưa ta đến lúc xảy ra đại chiến Thần Ma đi. Nếu bọn họ dùng ảnh chiếu đi vào thì bây giờ ta có thể đánh nát họ ngay được!” Lâm Bắc Phàm nắm chặt quả đấm, vô cùng có lòng tin.
Quản ngươi có phải Thần Ma hay không làm gì? Chỉ cần không có cách nào vận dụng Thần Ma lực thì đối với anh mà nói đều là thức ăn cả, ăn kiểu gì là tùy vào mình.
Thiên đạo im lặng nói: “Ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Chuyện không có đơn giản thế đâu. Muốn đưa ngươi trở lại quá khứ, thời gian càng xa, thực lực của ngươi càng mạnh, thì lực Thiên đạo ta hao phí cũng càng nhiều. Cho nên, ta chỉ có thể giam cầm sức mạnh của ngươi, đưa ngươi về một trăm ngàn năm trước, thời gian 100 năm chính là thời gian cho ngươi tu luyện.”
“Hơn nữa, thế giới thăng cấp là một chuyện vô cùng lớn. Thần Ma sẽ chú ý từ lâu. Vì tránh cho Thần Ma để ý đến, tốt nhất ngươi nên tu luyện sức mạnh đến từ hệ thống thế giới của ta mà trở nên mạnh mẽ, có như vậy mới dung nhập được vào trong thế giới đó. Nếu không, tất thảy sẽ thất bại trong gang tấc. Ta hy vọng ngươi có thể hiểu được.”
Lâm Bắc Phàm mờ mịt: “Nói cách khác, ta là lén quay về, còn phải thô bỉ trổ mã?”
Thiên đạo gật đầu: “Ngươi hiểu như vậy cũng được.”
“Vậy ngươi có thể thiên vị cho ta một chút được không? Ví như sắp xếp quy củ gì mà ở lì trong nhà thì trở nên mạnh ấy, thế thì ta có thể tu được cả 100 năm! Hoặc cho ta làm con cưng của hệ thống đi đến đâu cũng có thể đụng được vào bảo bối, nhảy vực cũng có thể đào ra được bí kíp võ công tuyệt thế kiểu kiểu đấy!” Lâm Bắc Phàm nói ra một cái yêu cầu nhỏ.
“Ngươi mơ đẹp đấy, ta không làm được!” Thiên đạo không vui mà nói. Cô ta đã làm Thiên đạo bao nhiêu năm như vậy rồi, chuyện gì cũng thường thấy, ấy vậy mà vẫn bị độ vô sỉ của Lâm Bắc Phàm kinh động.
“Ta chỉ cho ngươi một thân phận Hoàng đế duy nhất, thuận tiện cho ngươi tu luyện mà thôi.”
Lâm Bắc Phàm không cam lòng: “Có thể sắp xếp mấy người cho ta hay không? Ta muốn mang một số người xuyên không cùng. Ngươi biết, làm Hoàng đế quản lý một quốc gia quá phiền toái, quản lý quốc gia không xong lại không có cách tu luyện, thật là phiền phức!”
Thiên đạo chần chờ một chút, cuối cùng hít sâu một hơi: "Tối đa chỉ có thể năm người.”
Lâm Bắc Phàm được voi đòi tiên: "Lại thêm một con thú cưng đi! 100 năm quá dài, không nựng gấu trúc thì làm sao mà giết thời gian được?”
"Cút!" Thiên đạo tức giận.
Khi Lâm Bắc Phàm tỉnh lại, phát hiện người mình đã ở trong một hoàng cung to lớn, mà người anh mặc long bào vàng hoàng kim, đang nằm ở trên long sàng nghỉ ngơi.
"Xem ra đã thành công chuyển kiếp!" Lâm Bắc Phàm tự nói, sau đó tiếp thu thông tin về thân phận này.
Anh là trực tiếp thay thế thân phận một người nào đó trong lịch sử, biến thành Hoàng đế nước Viêm, tước hiệu là Viêm Vũ Đế, là một Hoàng đế thiếu niên vừa kế vị không bao lâu.
Dựa theo hoàng đạo khí vận của thế giới tiến hành phân chia, cấp bậc quốc gia chia thành nước chư hầu, vương triều, hoàng triều, đế triều cùng với tột cùng vô thượng tiên đình, 5 cấp bậc. Chỗ nước Viêm mà Lâm Bắc Phàm ở chỉ là một vương triều tầm thường, chỉ cao hơn so với nước chư hầu.
Mà vị trí Hoàng đế này hết sức khó xử.
Đầu tiên, làm một Hoàng đế thiếu niên, anh mới vừa thừa kế ngôi báu không bao lâu, bất kể thực lực hay là tư chất đều không cách nào phục dân.
Thứ yếu, anh còn có hai người chú mắt lom lom ngó, muốn mưu triều soán vị.
Lại nói, Tiên hoàng lưu lại mấy vị đại thần phụ trợ vững vàng cầm giữ triều chính, thẳng thừng xem anh như không khí.
Tiếp, mấy vị tướng quân cầm giữ quyền to quân sự nghe tuyên không nghe điều.
Cuối cùng, làm một Hoàng đế vương triều, dưới tay của anh chỉ quản lý 4 nước chư hầu, nhưng là những nước chư hầu này bây giờ đã gươm đao sẵn sàng, toan tính soán ngôi đổi chủ.
Có thể nói, loạn trong giặc ngoài không ngừng.
Ở trong lịch sử, vị Hoàng đế này hình như không qua được mấy năm liền bị giết chết, nước Viêm cũng sụp đổ.
Lâm Bắc Phàm đứng dậy hơi hoạt động gân cốt, phát hiện cơ thể ở đây khác xa cơ thể ở thế giới vốn có của anh, miễn cưỡng chỉ có thể đạt tới Siêu Phàm, ở trong mắt anh có thể dùng câu “không chịu nổi một kích” để hình dung.
Còn có nguyên khí trong cơ thể cũng không có, thay vào đó là một loại năng lượng dồi dào có màu vàng kim.
"Đây chính là đế vương khí?"
Đế vương khí này liên thông với khí vận Kim Long trên trời.
Khí vận Kim Long này chính là vận nước biến thành, là tượng trưng cho một quốc gia lớn, chỉ có quốc gia đạt tới tiêu chuẩn vương triều mới có thể có. Quốc gia càng phát triển mạnh mẽ, nhân dân càng an định đoàn kết, khí vận Kim Long cũng sẽ càng mạnh. Năng lượng mà khí vận Kim Long dội vào cũng càng nhiều hơn.
Khí vận Kim Long có nhiều loại công hiệu, trừ có thể phụ trợ Hoàng đế cùng với hoàng thất, đại thần tu luyện ra, thì còn có thể thông qua tiêu hao khí vận mà điều chỉnh biến hóa khí hậu trong nước, bảo đảm quốc gia được mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.
Có thể tăng cao được thiên phú cùng tốc độ tu luyện của quốc dân, tăng cường nội tình quốc gia.
Cuối cùng, còn có thể điều khiển Kim Long đối kháng cường địch.
Đáng tiếc, khí vận Kim Long trên đỉnh đầu anh chưa đủ 9 trượng, kim thân đã trở nên ảm đạm, khí vận đang nhanh chóng hao mòn, cái này cũng biểu thị quốc gia cũng sắp tàn.
Lúc mà khí vận Kim Long tan vỡ, cũng chính là lúc mà anh mất mạng.
"Thật là nhức đầu!" Lâm Bắc Phàm lại duỗi người, sau đó đạp đạp đống thịt tròn vo bên cạnh: "Cũng xuyên không rồi, ngủ cái gì mà ngủ? Dậy đi cho ta!"