Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại hôn của hoàng đế, nhất là đại hôn của hoàng đế đế quốc, việc này không thể coi thường.
Chuẩn bị hơn ba tháng, mời đông đảo khách nhân tôn quý tới tham gia, nhất là hoàng đế các vương triều và hoàng triều cấp dưới cùng với các quan viên trọng yếu đều được mời tới tham dự.
Với tư là họ nhà đàng gái phía Diệp Khuynh Thành, đương nhiên Lâm Bắc Phàm cũng nhận được lời mời tới tham gia buổi hôn lễ trọng thể này.
Trong ngày đại hôn, khách khứa tề tụ, hết sức náo nhiệt.
Thế nhưng, hoàng đế Đại Thang mới chỉ mời mọi người được vẻn vẹn ba chén rượu, đã không dằn nổi vào động phòng.
Đã lâu rồi hắn ta không có loại tâm tình vội vàng này, hắn nhớ mang máng lần gần nhất kích động như vậy, chính là thời điểm cưới hoàng hậu, khi đó hắn vẫn còn là một trai tân.
Đại Thang hoàng đế tiến vào bên trong phòng tân hôn, mở ra mạng che mặt cô dâu, lại một lần nữa bị choáng ngợp.
"Chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, khuynh quốc khuynh thành..." Đại Thang hoàng đế chậc chậc nói: "Tất cả hình dung từ trên thế gian này đều không thể nào hình dung được một phần vạn vẻ đẹp của nàng! Chẳng trách mấy tên nhi tử của trẫm vì nàng mà thần hồn điên đảo muốn chết muốn sống; nhưng từ hôm nay trở đi, nàng chính là phi tử của trẫm, nàng chỉ thuộc về trẫm mà thôi!"
"Không! Ta không muốn gả cho ngươi!" Diệp Khuynh Thành lắc đầu, định lao ra ngoài.
Bộ dáng ngang ngược như thế lại khơi dậy lòng chinh phục của hoàng đế, Đại Thang hoàng đế nắm thật chặt tay Diệp Khuynh Thành, hết sức bá đạo nói: "Trừ trẫm ra, thế gian này không ai có thể xứng với nàng! Nàng không gả cho trẫm còn có thể gả cho ai chứ? Nàng đừng kêu nữa, hạ nhân ở đây đều đã bị trẫm đuổi đi, nàng có kêu rách cổ họng cũng không có ai để ý đâu!"
"Rách cổ họng! Rách cổ họng..." Diệp Khuynh Thành hô to.
Đại Thang hoàng đế ngây cả người.
Đúng vào lúc này, trước ngực Diệp Khuynh Thành bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng chói lóa, vô số linh phù lóe lên, hóa thành một trương chiếc lưới linh phù to lớn bọc Đại Thang hoàng đế lại.
Đại Thang hoàng đế giãy dụa, phát hiện không thể động đậy được, trong lòng hoảng sợ.
Cũng đúng lúc này, bộ dáng Diệp Khuynh Thành trước mặt hắn ta chợt thay đổi, biến thành bộ dáng một nam tử trẻ tuổi.
Nam nhân này hắn ta quá quen thuộc, nghiến răng nghiến lợi nói: "Viêm Võ đế. "
"Đại Thang hoàng đế, tạm biệt!" Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười, sau đó biến mất.
Ngay sau đó, linh phù trên người Đại Thang hoàng đế bộc phát ra năng lượng kịch liệt; chỉ nghe thấy uỳnh một tiếng, dư chấn của luồng năng lượng to lớn đã quét ngang hoàng cung, quét ngang đế đô, sau đó tiếp tục hướng ra phía ngoài quét đi, gần 1/3 Đại Thang đế quốc luân hãm.
Trời đổ mưa máu, điều này mang ý nghĩa một vị Chí Tôn vẫn lạc.
"Grào..." Khí Vận Kim Long trên trời phát ra tiếng kêu gào bi thương.
Còn có Khí Vận Kim Long của rất nhiều vương triều cùng hoàng triều ở xung quanh, cũng phát ra tiếng kêu gào thống khổ.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm xuất hiện ở giữa không trung, hóa thân thành Khí Vận Kim Long giương nanh múa vuốt nhào về phía Khí Vận Kim Long của Đại Thang đế quốc, nuốt chửng nó.
Theo quá trình thôn phệ không ngừng, thực lực của hắn cũng liên tục tăng lên.
Khí Vận Kim Long của Đại Thang điên cuồng giãy dụa, thế nhưng hoàng đế của nó đã chết rồi, tất cả hoàng mạch cùng văn võ đại thần đều đã chết, Đại Thang sụp đổ mất 1/3, đã không còn sức chống lại Lâm Bắc Phàm, bị hắn không ngừng nuốt chửng, chỉ có thể rên rỉ thống khổ.
Đến ngụm cuối cùng nuốt kim long xuống bụng, thực lực Lâm Bắc Phàm rốt cục cũng phá vỡ giới hạn, bộc phát ra hào quang kịch liệt, Khí Vận Kim Long tăng vọt gấp vài chục lần, che khuất bầu trời, xoay quanh ở trên cao.
Lúc này, trời giáng cam lộ, đất phun suối lành, trăm hoa đua nở, tiên nhạc từng đợt...
Đây là thiên địa đang ăn mừng một vị Chí Tôn hoàng đế mới ra đời.
"Thành công rồi!"
"Thật sự thành công rồi, từ nay về sau chúng ta chính là đế quốc!"
"Mạo hiểm như vậy cũng xứng đáng!"
...
Đám người Tần Thủy Hoàng, Hán Cao Tổ, Vũ Phinh Đình ngước nhìn kim long trên bầu trời, tỏ ra vô cùng kích động.
Lúc trước, bọn hắn vốn chỉ muốn hai người Diệp Khuynh Thành cùng Thân Công Báo đi đến đế đô Đại Thang họa loạn triều cương, kết quả quanh đi quẩn lại không ngờ lại được hoàng đế Đại Thang coi trọng, chọn ngày thành thân.
Thế là Lâm Bắc Phàm nghĩ ra kế sách tương kế tựu kế, thừa dịp thời khắc đại hôn hốt gọn một mẻ tất cả địch nhân, dọn sạch đường đi tiến lên.
Ý nghĩ này hết sức to gan và mạo hiểm, nếu như không thành công thì bọn hắn sẽ phải hứng chịu cơn phẫn nộ của Đại Thang đế quốc cùng với mười cái vương triều, hoàng triều. Viêm quốc sẽ bị hủy diệt trong một sớm một chiều.
Nhưng nếu như thành công, Viêm quốc sẽ có thể bật cao trở thành đế quốc.
Xuất phát từ sự cân nhắc thận trọng, đám người không đồng ý kế hoạch mạo hiểm này; dù sao thì lực thực của hoàng đế Đại Thang thực sự quá mạnh, đạt tới Chí Tôn, bất luận âm mưu quỷ kế gì ở trước mặt hắn ta đều không có tác dụng.
Thế nhưng lúc Lâm Bắc Phàm lấy ra hơn trăm vạn tấm tấm linh phù Thiên Nhân lục giai, đám người liền động lòng.
Nếu như vậy còn nổ không chết tên kia, thì bọn hắn cũng nhận mệnh!
Vì để đề phòng vạn nhất, Lâm Bắc Phàm tự mình xuất trận, biến hình thành Diệp Khuynh Thành đi ám toán hoàng đế Đại Thang, sau đó thu được toàn thắng.
Sau khi nuốt chửng xong Khí Vận Kim Long của Đại Thang, Lâm Bắc Phàm vẫn chưa thỏa mãn, lại đi thôn phệ Khí Vận Kim Long của mấy cái hoàng triều và vương triều chung quanh. Cuối cùng hắn cũng ăn no, củng cố cảnh giới Chí Tôn, biến trở về hình người, nhìn lên thương khung.
Bởi vì hắn cảm nhận được mấy chục luồng ánh mắt đang dòm ngó mình, đại bộ phận trong đó đều là tới từ Thần Ma thăm dò.
Tuy che đậy khá kín đáo, nhưng Lâm Bắc Phàm vẫn cảm nhận được.
"Thần Ma thực sự là cẩn thận!" Lâm Bắc Phàm khinh thường.
Còn có 7 ánh mắt dòm ngó đến từ các Chí Tôn. Bọn hắn đã lần lượt chạy đến, chính là hoàng đế của bảy đại đế quốc, bao vây Lâm Bắc Phàm vào giữa.
"Tiểu tử, Đại Thang hoàng đế bị ngươi giết sao?" Đại Thương hoàng đế chất vấn, thái độ hùng hổ dọa người.
"Như ngươi thấy!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói.
"Lấy lực lượng hoàng triều nghịch sát hoàng đế đế quốc, hậu sinh khả uý!" Một hoàng đế già trong đó trầm giọng nói, ánh mắt nhìn về người trẻ tuổi là Lâm Bắc Phàm tràn đầy kiêng kị, cũng tràn đầy sát khí.
Ánh mắt mấy vị hoàng đế khác nhìn Lâm Bắc Phàm cũng rất bất thiện.
Vậy mà lại có thể giết ngược Chí Tôn, chỉ trong khoảnh khắc hủy diệt đế quốc, tiêu diệt nhiều hoàng triều vương triều như vậy, thủ đoạn này khiến bọn hắn phải ghé mắt mà nhìn.
Nếu như có thể, bọn hắn muốn thừa cơ giết chết Lâm Bắc Phàm, chấm dứt hậu hoạn.
"Quá khen, chẳng qua chỉ là một chút thủ đoạn nhỏ mà thôi, không lên được mặt bàn." Lâm Bắc Phàm cười nói: "Có điều nếu chư vị có hứng thú, trẫm cũng không ngại lãnh giáo cùng các vị một chút, làm ra mấy cơn mưa máu để trợ hứng!"
Tuy chỉ vừa mới tu lại được thực lực Chí Tôn lần nữa, nhưng kinh nghiệm Lâm Bắc Phàm vẫn còn đó, còn có nhiều loại thủ đoạn, thực lực đã đuổi sát với Chí Tôn có kinh nghiệm lâu năm. Cho nên đối mặt với bảy vị chí tôn hắn một chút cũng không sợ.
Đại Hồ hoàng đế là một kẻ khẩu phật tâm xà, hắn ta cười híp mắt nói: "Viêm Võ đế ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta chỉ đến xem thử ai đã trở thành Chí Tôn hoàng đế mới, nhận cơ hội này kết giao bằng hữu một phen mà thôi. Không nghĩ tới lại là Viêm Võ đế trẻ tuổi, thực sự là tuổi trẻ tài cao! Hiện tại chúng ta phải xưng hô ngươi là Đại Viêm hoàng đế mới đúng, chúc mừng chúc mừng!"
"Chúc mừng chúc mừng!" Mấy vị hoàng đế khác cũng ngoài cười nhưng trong không cười, sau đó phất phất tay rời đi.
Trước khi vẫn chưa biết rõ Lâm Bắc Phàm làm thế nào để giết chết Đại Thang hoàng đế, bọn hắn đều không dám vọng động.