Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 605 - Chương 605. Diệp Khuynh Thành, Mệnh Khắc Phu Trời Sinh!

Chương 605. Diệp Khuynh Thành, mệnh khắc phu trời sinh! Chương 605. Diệp Khuynh Thành, mệnh khắc phu trời sinh!

Editor: Thảo Đào

Phụ trách: Vô Tà Team

Lâm triều kết thúc, hai vị hoàng đế, Vũ Phinh Đình, Thân Công Báo lập tức tụ tập lại ở Ngự Thư phòng thương lượng chuyện.

Hán Cao Tổ là thừa tướng kiêm thân vương, phát biểu đầu tiên: "Lần này nhị hoàng tử Thang Khang đến đây, còn mang theo đế lệnh, toan tính không nhỏ. Nếu như chúng ta không bỏ ra cái giá lớn, chỉ sợ không thể nào đuổi hắn ta đi được!"

"Không sai, hoàng triều chúng ta dân giàu nước mạnh, binh lực cường thịnh, chính là thời cơ tốt để nhanh chóng phát triển. Đại Thang đế quốc nắm thời cơ đến đây thực sự là xảo diệu, lấy chuyện mượn binh ngăn cản chúng ta phát triển, một nước vừa mới phát triển như Viêm quốc chúng ta không thể không theo. Nếu như việc này không xử lý thoả đáng, chỉ sợ sẽ một đêm trở về trước giải phóng." Tần Thủy Hoàng trầm giọng.

Gấu trúc vừa cầm ngọc tỉ đập hạch đào vừa giơ bảng lên: Sợ cái gì?

Sau đó lại giơ lên cái bảng thứ hai: Để Thân Công Báo ở đó mấy ngày, chơi chết bọn chúng!

Thân Công Báo: "..."

"Chỉ sợ không dễ!" Hán Cao Tổ lắc đầu: "Đối phương là Đại Thang đế quốc truyền thừa mấy vạn năm, địa linh nhân kiệt, khí vận hưng thịnh, chỉ bằng vào một mình vận xui của Thân Công Báo e là không thể lật đổ nó."

Lâm Bắc Phàm hỏi: "Các vị có chủ ý gì không, có gì cứ nói!"

Tần Thủy Hoàng nói: "Quả nhân cho rằng, điểm mấu chốt nhất nằm ở trên người Khuynh Thành."

"Không sai, chính là ở trên người Khuynh Thành!" Hán Cao Tổ nói: "Trong lòng nhị hoàng tử luôn hướng về Khuynh Thành, chúng ta có thể đột phá từ điểm này. Chỉ cần Khuynh Thành nói tốt vài câu trước mặt nhị hoàng tử, dụ hoặc hắn vào tròng thì chúng ta có thể giảm bớt được một ít tổn thất, sau đó có thể từ đó ngư ông đắc lợi, chỉ là không biết Khuynh Thành có nguyện ý hay không?"

Lâm Bắc Phàm tằng hắng một cái: "Chuyện này rất lớn, vậy xin nhờ các vị đi thuyết phục Khuynh Thành, ta chờ tin tốt của các ngươi."

Lâm Bắc Phàm không chút do dự đùn đầy trách nhiệm ra ngoài.

Tất cả mọi người lập tức im bặt, rõ ràng là không ai muốn nhận cục nợ này.

Vũ Phinh Đình liếc hắn một cái: "Chuyện này ngươi tự đi nói với nàng đi, người ta biết ấm ức!"

Đúng lúc này, Diệp Khuynh Thành giương nanh múa vuốt xông tới, cất giọng tru tréo: "Lâm Bắc Phàm, ngươi có thể để cho ta yên tĩnh một chút hay không? Mỗi năm đều sắp đặt cho ta mấy ông chồng, không phải bắt ta đi ra mắt thì là trên đường đi coi mặt, ta đã sắp nôn ra rồi!"

Lâm Bắc Phàm hậm hực cười một tiếng: "Không nhiều như vậy, hai ba năm mới có một người mà thôi!"

"Ngươi nói mà không biết xấu hổ sao?" Diệp Khuynh Thành lửa giận bừng bừng chống nạnh: "Hai ba năm một người, hiện tại đã hơn ba mươi người! Bây giờ ở bên ngoài đều đang đồn đãi ta là trời sinh có mạng khắc phu, đi tới chỗ nào khắc chết chỗ đó, ta đã không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa!"

Con ngươi Lâm Bắc Phàm đảo một vòng: "Đây chẳng phải là tác dụng của ngươi sao?"

Diệp Khuynh Thành: "..."

Nói vậy, quả thực ta phản bác được gì nữa!

Lâm Bắc Phàm rùng mình nhìn nàng: "Chẳng lẽ, hiện tại ngươi đã có người muốn gả cho rồi?"

Diệp Khuynh Thành: "..."

"Không có chuyện đó, ngươi đừng nghĩ bậy!" Diệp Khuynh Thành tức giận.

"Vậy ta an tâm!" Lâm Bắc Phàm thở phào một hơi, sau đó đứng lên nói: "Khuynh Thành, ngươi yên tâm đi, lần này ta sẽ tìm cho ngươi một kẻ mạng lớn: Nhị hoàng tử của Đại Thang đế quốc, khí vận nồng đậm dày đặc, ngươi muốn khắc chết hắn ta cũng không dễ dàng."

"Không thể khắc chết hắn ta? Làm sao có thể?" Diệp Khuynh Thành gấp đến độ nhảy dựng lên, nếu như không khắc chết hắn ta, lỡ như mình thất thân thì làm sao bây giờ?

"Cho nên ta quyết định tăng thêm tiền cược cho ngươi, phái Thân Công Báo cùng đi với ngươi. Ta không tin sau khi hai tên xui xẻo các ngươi hợp lại, Đại Thang đế quốc còn có thể tiếp tục chống đỡ được?" Lâm Bắc Phàm cũng phải tự like cho chủ ý của chính mình.

Vậy là, Lâm Bắc Phàm đáp ứng thỉnh cầu của nhị hoàng tử, gả Diệp Khuynh Thành cho hắn ta.

Nhị hoàng tử vô cùng vui sướng, đối với lời thỉnh cầu "giảm bớt, chậm phái binh lực" mà Lâm Bắc Phàm đưa ra, nhị hoàng tử không chút do dự đáp ứng.

Ngược lại, nguyện vọng có thể mau chóng thành hôn cùng Diệp Khuynh Thành, Lâm Bắc Phàm cũng không chút do dự đáp ứng.

Vậy là không đến 3 ngày, Diệp Khuynh Thành đã theo nhị hoàng tử trở về đế đô để thành hôn.

Cả đám ngồi ở trên một chiếc phi thuyền to lớn, nhanh chóng bay về hướng Đại Thang đế quốc.

Trông thấy cảnh mỹ nhân ở bên cạnh mà chỉ có thể ngắm không thể làm bậy, nhị hoàng tử nóng vội nha, chỉ hận không thể lập tức vào động phòng.

Thế nhưng Diệp Khuynh Thành không cho hắn ta sắc mặt tốt, điều này càng khơi dậy lòng chinh phục của hắn.

Vậy là, hắn ta thường xuyên biểu hiện như fan cuồng ở trước mặt Diệp Khuynh Thành.

Một tên sứ thần không nhìn nổi: "Hoàng tử điện hạ, ngươi làm như vậy không ổn đâu, làm như vậy chỉ có thể không ngừng hạ thấp bản thân, mạo phạm giai nhân mà thôi. Ngươi cần phải thay đổi phương pháp, mới có thể khiến cho công chúa coi trọng thêm mấy phần!"

Nhị hoàng tử nóng nảy hỏi: "Vậy ngươi nói cô phải làm như thế nào mới có thể được Khuynh Thành yêu mến?"

"Khuynh Thành công chúa của chúng ta là công chúa của một nước, hạng thanh niên tài tuấn nào mà chưa từng nhìn thấy chứ? Ngươi càng đối xử tốt với nàng nàng sẽ càng chẳng thèm ngó tới; cho nên hoàng tử điện hạ ngươi biểu hiện càng cao ngạo sẽ càng hấp dẫn sự chú ý của nàng, sau đó ở lúc mấu chốt lại bày ra tình huống anh hùng cứu mỹ nhân mấy lần, như vậy sẽ cơ bản ổn thỏa!"

Nhị hoàng tử vỗ vỗ bả vai sứ thần: "Ngươi rất không tệ, ngươi tên là gì?"

"Tại hạ Thân Công Báo!" Thân Công Báo lộ ra nụ cười thân thiết.

Thế là trong vòng mấy ngày kế tiếp, nhị hoàng tử cùng Thân Công Báo cấu kết với nhau làm việc xấu.

Thân Công Báo truyền thụ kinh nghiệm, nhị hoàng tử cần cù học hỏi.

Kết quả là không biết có phải ở cùng Thân Công Báo lâu quá hay không, mà trên người nhị hoàng tử xảy ra rất nhiều chuyện lạ, luyện công thì kém chút tẩu hỏa nhập ma, phi thuyền chở người thì kém chút bị thiên thạch trên trời rơi trúng, còn gặp phải cường đạo uy hiếp...

Rốt cục cũng kinh hồn tán đảm về tới đế đô, nhị hoàng tử lập tức bẩm báo với hoàng thượng, hi vọng mau chóng được thành hôn.

Lúc này, uy lực của Thân Công Báo cùng Diệp Khuynh Thành bắt đầu bạo phát.

Bởi vì… thái tử cũng vừa ý Diệp Khuynh Thành, hy vọng có thể nạp nàng làm phi.

Nhị hoàng tử dùng lí lẽ biện luận, nói hắn đã có thái tử phi, không nên đoạt nữ nhân với mình.

Cuối cùng, thái tử cùng nhị hoàng tử kết thúc trong cãi vã không vui.

Chỉ mấy ngày sau, nhị hoàng tử đã chết mất, chết ở trong nhà của mình, bị loạn đao chém chết, tất cả mọi người đều hoài nghi là do thái tử làm. Nhưng trải qua quá trình điều tra, lại là tam hoàng tử làm, bởi vì hắn cũng thích Diệp Khuynh Thành. Mắt thấy nữ nhân mình yêu mến sắp phải gả cho nhị hoàng tử, oán khí tích lũy trong người bạo phát, vậy là trong một đêm trời tối gió to, giết chết nhị hoàng tử.

Thái tử vô cùng vui mừng, lần này sẽ không còn ai giành Diệp Khuynh Thành với hắn nữa.

Kết quả là, chưa vui mừng được mấy ngày, hắn ta cũng đã chết, lại là chết ở trong tay thái tử phi - lão bà của mình.

Bởi vì thái tử phi thực sự quá yêu thái tử, trông thấy thái tử ngày đêm ăn không ngon ngủ không yên vì một nữ nhân khác, trong lòng tràn đầy ghen ghét, nghĩ quẩn liền giết chết thái tử, sau đó cũng tuẫn tình.

Chỉ vì một nữ nhân, vậy mà dẫn tới mấy nhi tử của mình tàn sát lẫn nhau, hai đứa con trai kiệt xuất nhất cũng chết mất, đứa còn lại thì đang bị ngốt vào ngục, hoàng đế Đại Thang vô cùng tức giận, chuẩn bị đưa Diệp Khuynh Thành đi chém đầu, báo thù cho các con mình.

Kết quả là... vừa trông thấy dáng vẻ tuyệt mỹ của Diệp Khuynh Thành, hoàng đế Đại Thang lại không nỡ giết chết, dứt khoát thu nạp về cho chính mình, cắt đứt mọi tơ tưởng của đám nhi tử hỗn trướng này.

Vậy là, hoàng đế Đại Thang đã sống trên vạn năm lại muốn cử hành đại hôn.

Bình Luận (0)
Comment