Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại chiến tiếp tục. Do thực lực cách quá xa, bảy vị chí tôn hoàng đế đã yếu thế, thất bại chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Thiên Đạo quay đầu nhìn Lâm Bắc Phàm: "Ta muốn mời ngươi xuất thủ, giúp ta đánh tan bọn hắn!"
"Nếu như ta có thể mang toàn bộ thực lực tới nơi đây, đánh tan bọn hắn hoàn toàn không có vấn đề! Đáng tiếc hiện tại ta tu luyện lại chỉ có thể đối phó được vài hình chiếu thần ma, nhiều hơn nữa thì không được." Lâm Bắc Phàm lắc lắc đầu.
"Nếu như ta giao hết tất cả lực lượng Thiên Đạo cho ngươi, có thể làm được hay không?" Thiên Đạo nói ra lời kinh người.
"Không dám xác định, nhưng có thể thử một lần!" Lâm Bắc Phàm trả lời.
Lâm Bắc Phàm chỉ ngón tay một cái, nhóm người hai vị hoàng đế, Vũ Phinh Đình đã tiến vào bên trong thông đạo thời không, trở lại tương lai. Bởi vì tiếp theo hắn phải vận dụng năng lực của Dạ Ma, cho nên không thể để những người này biết rõ thân phận thực sự của hắn.
Tiếp đó, lực lượng Thiên Đạo cuồng bạo tràn vào thân thể Lâm Bắc Phàm.
Thực lực Lâm Bắc Phàm lần thứ hai được kéo lên, thậm chí so với thực lực ban đầu còn mạnh hơn, đạt đến một loại cực hạn nào đó; tựa hồ chỉ còn cách cảnh giới Thần Ma một tờ giấy mỏng, nhưng lại không thể nào tiến thêm một bước nữa vậy.
"Thứ này chung quy không phải là lực lượng của ta, cho nên không thể nào tiến thêm một bước." Lâm Bắc Phàm lắc đầu, cảm nhận được năng lượng bạo tạc trong cơ thể, hắn nắm chặt nắm đấm, vô cùng kích động: "Thì ra đây chính là lực lượng Thiên Đạo… rất tốt, rất cường đại!"
Thanh âm suy yếu của Thiên Đạo truyền đến: "Ngươi phải nhanh lên, ta không kiên trì được quá lâu..."
"Không có vấn đề, thời gian đã đủ rồi!" Lâm Bắc Phàm xông vào bên trong chiến trường, trực tiếp vung ra một quyền: "Tịch Diệt Vạn Pháp!"
Chỉ một quyền này đã khiến cho thời không trở nên ngừng lại, tất cả mọi người đều không động đậy được, bao gồm cả Thần Ma trong đó.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy thanh âm giống như tiếng thủy tinh vỡ, không gian phát sinh vỡ nát; Thần Ma ở bên trong mảnh không gian này cũng cứ như vậy vỡ nát cùng một chỗ với không gian, máu nhuộm hư không.
Đám Chí Tôn hoàng đế và Thần Ma nhìn nhau hoảng sợ!
Bởi vì chỉ với một quyền này, đã đánh nát hình chiếu của sáu vị thần ma!
"Hắn là kẻ nào, sao lại hung mãnh như vậy?"
"Hắn là hoàng đế Đại Viêm đế quốc, Chí Tôn hoàng đế vừa mới quật khởi trong vòng trăm năm trở lại đây!"
"Một quyền chấn vỡ nhiều hình chiếu Thần Ma như vậy, chẳng lẽ hắn đã trở thành Thần Ma?"
"Hắn không phải là Thần Ma, bởi vì hắn thi triển không phải lực lượng của Thần Ma, mà là lực lượng Thiên Đạo; sau lưng hắn có Thiên Đạo tương trợ!"
"Mặc dù như thế cũng vô cùng không tầm thường!"
...
Theo ánh mắt của mọi người nhìn tới, Lâm Bắc Phàm tỏ ra khinh thường nói: "Cái gọi là Thần Ma, cũng chỉ đến như thế!"
Thiên địa lại xuất hiện sáu hình chiếu, bọn họ chính là hình chiếu thần ma mới vừa rồi bị Lâm Bắc Phàm một quyền chấn vỡ. Đường đường là thần ma vậy mà lại bị một chưởng của đối phương miểu sát, thực sự quá mất mặt; ánh mắt chúng nhìn về phía Lâm Bắc Phàm vừa thẹn vừa giận.
Lâm Bắc Phàm ác miệng phát tác: "Thấy chưa, ngay cả một quyền của ta cũng không chịu được, một đám phế vật!"
Sáu tên thần ma tức giận nhao nhao rống lên.
"Tên nhãi đừng vội khoe khoang, ta sẽ không cho ngươi cơ hội nữa!"
"Để ta tới dạy ngươi trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu!"
"Tức chết lão phu, lão phu phải lấy máu ngươi để rửa sạch sỉ nhục!"
. ..
"Chết đi!" Lâm Bắc Phàm lại đánh ra một quyền, đồng dạng cũng là Tịch Diệt Vạn Pháp, đồng dạng cũng là một chiêu miểu sát sáu tên thần ma.
"Một đám lão thất phu, nói thì rất hay, nhưng trình độ lại không được tốt lắm!" Dục vọng chiến đấu của Lâm Bắc Phàm điên cuồng, lại quay về đám thần ma đang quan sát cuộc chiến ngoắc tay: "Mấy người bọn hắn không đủ giết, các ngươi cũng đến đi, lên đường khỏi lo tịch mịch!"
Đám Thần Ma còn lại kia cũng bị chọc tức, người bị bọn hắn xem như con kiến hôi vậy mà lại xem thường bọn hắn như thế?
Nếu như không giết chết hắn, chẳng phải là mất mặt Thần Ma?
Các vị Thần Ma dồn dập xông tới, đại chiến kinh thiên liền mở ra, đánh đến trời đất mù mịt, nhật nguyệt vô quang.
Một mình Lâm Bắc Phàm độc chiến với hơn mười hình chiếu Thần Ma, đủ loại thủ đoạn liên tiếp thi triển ra: Trích Tinh Cầm Nguyệt, Chưởng Trung Thế Giới, Tịch Diệt Vạn Pháp, Tuế Nguyệt Chi Khu, Ngàn Vạn Vị Tượng . ..
Thường thường một chiêu một thức sẽ lấy mạng của mấy tên Thần Ma, hết sức khủng bố.
Tuy hắn không phải là Thần Ma, nhưng sức uy hiếp của hắn đã có thể so với Thần Ma.
Thần Ma cũng không ngờ tới, không biết từ nơi nào lại xuất hiện một tên biến thái khủng bố như vậy?
Mới tu luyện một trăm năm lại có thể độc chiến với nhiều người bọn hắn như vậy, quả thực là đã quẳng hết mặt mũi của bọn hắn xuống đất hung hăng chà đạp.
Thân là Thần Ma, không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa từng bị biệt khuất như vậy.
"Tiểu tử, ngươi có biết hậu quả đắc tội với chúng ta không?" Một tên hổ yêu thần rống lớn.
"Có thể có hậu quả gì chứ? Chẳng phải chỉ là một đám lão bất tử ỷ mạnh hiếp yếu không biết xấu hổ thôi sao? Ngươi phải cảm thấy may mắn vì chúng ta không ở cùng một thời đại, bằng không thì ngươi đã sớm bị ta đánh chết rồi!" Lâm Bắc Phàm không phí lời đôi co với hắn ta nữa, một chiêu liền diệt hổ yêu thần.
"Thí chủ, biển khổ vô biên, quay đầu là bờ! Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật..." A Di Đà phật sắc mặt từ bi, miệng niệm kinh phật muốn cưỡng chế độ hóa Lâm Bắc Phàm...
Lâm Bắc Phàm tiễn hắn ta một chưởng, giúp hắn trở về thế giới tây phương cực lạc.
"Ha ha, đánh thật hay! Ta ghét nhất là những lão lừa trọc này, suốt ngày ở trước mặt ta vo ve niệm kinh! Tiểu tử, thấy ngươi thức thời như vậy, chỉ cần ngươi nhận ta làm chủ nhân, bản tọa sẽ tha cho ngươi một mạng!" Hắc Ám ma thần nói.
"Ngươi không có tư cách này!" Lâm Bắc Phàm thi triển thần thông Trích Tinh Cầm Nguyệt, đánh hắn ta thành bánh thịt.
. ..
Chiến đấu cứ như vậy diễn ra suốt ba ngày ba đêm.
Không biết có bao nhiêu Thần Ma đã bị Lâm Bắc Phàm giết chết, đáng tiếc bọn hắn cũng chỉ là hình chiếu, cho dù đánh chết sẽ lại có hình chiếu mới, đặc biệt ngoan cố tựa như con gián vậy.
Bởi vì đánh quá lâu, toàn bộ thế giới hoàng đạo khí vận đã bị đánh thủng trăm ngàn lỗ, sinh linh mười không còn một.
Lực lượng Thiên Đạo cũng có lúc phải dùng hết, cũng có nghĩa là thế giới sắp không chịu được nữa.
Thanh âm suy yếu của Thiên Đạo truyền đến: "Lâm Bắc Phàm, ta sắp không được rồi, ta chuẩn bị dẫn nổ thế giới; ngươi nhân cơ hội này mang theo mảnh vỡ đạo tâm của ta rời đi, giao cho ta trong tương lai! Hiện tại ta đã không có cách nào nghịch thiên cải mệnh, hi vọng tương lai có thể..."
Tâm tình Lâm Bắc Phàm trầm trọng: "Thật sự quyết định rồi sao?"
"Đây là số mệnh của ta, dù cho ta là Thiên Đạo cũng không thể sửa đổi!" Sắc mặt Thiên Đạo hiu quạnh.
Lâm Bắc Phàm không biết an ủi ra sao, nếu như có thể thay đổi đã không cần dùng đến hắn, tất cả đều đã được số mệnh an bài.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ dữ dội vang lên, thế giới vỡ nát, xuất hiện khe nứt không gian; lực lượng không gian cường đại chôn vùi tất cả, hủy diệt tất cả, làm tan biến tất cả!
Phù văn thiên địa xơ xác, hiện tượng không còn tồn tại, quy tắc đứt gãy hết, Thiên Đạo phát ra thanh âm rên rỉ.
Trông thấy đại thiên thế giới bị hủy diệt, đám Thần Ma vô cùng tức giận.
"Vậy mà lại tình nguyện tự hủy cũng không cho chúng ta kiếm một chén canh!"
"Ta nhớ kỹ các ngươi rồi!"
"Thiên Đạo, đủ hung ác!"
. ..
Cho đến khi Lâm Bắc Phàm đi tới trước mặt Thiên Đạo, Thiên Đạo đã suy yếu đến mức không trông thấy rõ, thật giống như lúc lần đầu tiên gặp được vậy.
Nàng lấy ra mấy khối đá sáng lấp lánh giao cho hắn: "Cuối cùng ta vẫn thất bại, thế nhưng ta vẫn rất vui vẻ, bởi vì bọn chúng cũng không lấy được cái gì... Đây là mảnh vỡ đạo tâm của ta, ngươi hãy mang đi đi, tương lai gặp lại!"
"Tương lai gặp lại!" Lâm Bắc Phàm nhìn nàng một cái thật sâu, rồi tiến vào bên trong thông đạo thời không.