Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại kiếp nạn qua đi, mọi người liền tiến hành thăm dò thế giới giả tưởng vừa xuất hiện giữa thiên địa, xem thử có lợi ích gì không.
Lâm Bắc Phàm mang theo một đám nhóc tiến vào bên trong thế giới giả tưởng, chỉ cần muốn tiến vào thế giới giả tưởng, lập tức ý thức sẽ tiến vào trong đó; ở bên trong thế giới giả tưởng sẽ hình thành một cá thể giống mình y như đúc.
"Nơi này chính là thế giới giả tưởng sao, thật thần kỳ!"
"Rõ ràng thân thể vẫn còn ở bên ngoài, nhưng vừa tiến vào lại bỗng nhiên có cảm giác như có thêm một thân thể vậy!
"Có hoa, có cỏ, có cây cối... Thế giới này thoạt nhìn cứ như là thật vậy!"
"Như thế này làm ta nghĩ tới giống như trò chơi “Vạn Tộc” mấy năm trước vậy!"
"Hình như thực lực chúng ta không còn nữa?"
...
Tiến vào trải nghiệm, để cho đám nhóc con cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Đây là một cái thế giới hư cấu, tất cả mọi thứ đều là giả, chỉ là hình chiếu ý thức của các ngươi mà thôi. Nhưng lại bao trùm toàn thế giới, tiện lợi cho người và yêu nói chuyện giao lưu dễ dàng hơn, ai ai cũng có thể giao lưu với nhau. Thế giới giả tưởng này có thể xem như phiên bản internet của thế giới linh khí khôi phục."
"Thế giới internet? Lão sư, cái gì gọi là thế giới internet?" Tiểu Niếp Niếp tò mò hỏi, nó đến từ thế giới khác, căn bản không biết thế giới internet là cái gì; còn có những đứa nhóc khác vì tuổi còn quá nhỏ nên cũng không biết.
Lâm Bắc Phàm nhất thời cũng khó có thể giải thích được rõ ràng, dù sao vấn đề liên quan đến hai nền văn minh bất đồng, đối với tiểu hài mà nói quá thâm ảo.
Nghĩ nghĩ, Lâm Bắc Phàm nói: "Các ngươi cứ xem nó giống như thế giới trong trò chơi “Vạn Tộc” vậy. Thế nhưng điểm khác với thế giới trò chơi chính là, thế giới này do Thiên Đạo quản lý, không thể đánh quái thăng cấp, bất kể là người hay yêu đều có thể tiến vào. Ở trong này không ai có thể thương tổn người khác, mọi người có thể tiến hành nói chuyện giao lưu lẫn nhau."
Đúng lúc này, bên cạnh bọn họ bỗng nhiên hiện ra vài con yêu quái, mở ra cái miệng to như chậu máu đánh tới bọn họ.
Đám nhóc giật nảy mình, có đứa đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Thế nhưng những con yêu quái kia lại trực tiếp xuyên thẳng qua bọn chúng, không ai bị thương tổn gì cả. Hoàn toàn chỉ là một trận sợ bóng sợ gió.
"Làm ta giật cả mình!"
"Kém chút ta đã cho rằng bị ăn rồi!"
"Vừa rồi thật là dọa người!"
...
Đám nhóc giật mình một trận.
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Không cần lo lắng, bởi vì quy tắc của thế giới giả tuỏng này đã quy định, ở trong này ai cũng không thể tổn thương được người khác, cho nên các ngươi có thể yên tâm lớn mật tiếp cận yêu quái."
Thế nhưng mà, trí tuệ những con yêu quái này rất thấp, nghĩ mãi mà vẫn không rõ là chuyện gì xảy ra, lại đánh tới, lại xuyên thẳng qua.
Trông thấy yêu quái không gây thương tổn được đến bản thân, đám nhóc không sợ nữa, đánh bạo đi qua.
Có đứa còn thè lưỡi: "Yêu quái, có bản lãnh ngươi đến ăn ta đi!"
Yêu quái giận dữ, lại đánh tới, những vẫn chỉ là phí công không chạm vào được.
Sau khi vồ mấy lần, rốt cục chúng cũng từ bỏ; gầm gừ đe dọa rồi đi loanh quanh về địa phương khác.
Lúc này, Hồng thông minh đưa ra nghi vấn: "Lão sư, vì sao ta nhìn thấy trên đầu những con yêu quái này đều có con số? Hơn nữa tất cả đều là số âm màu đỏ?"
"Vấn đề này hỏi rất hay!" Lâm Bắc Phàm nói: "Ta tin tưởng mỗi người đều có thể nhìn thấy, đây cũng là cơ chế bên trong thế giới giả tưởng này, nó đại biểu cho độ thân mật của yêu quái đối với các ngươi. Số âm chứng tỏ yêu quái chán ghét, không thân mật đối với ngươi; giá trị âm càng lớn chứng tỏ nó càng chán ghét, yêu thú như vậy các ngươi nên tránh xa. Mà số dương thì chứng tỏ yêu quái thân mật, yêu thích ngươi; trị số càng lớn chứng tỏ là càng thích, yêu thú như vậy các ngươi có thể tiếp cận, nhưng vẫn phải đề cao cảnh giác."
Đám nhóc gật đầu một cái.
Đúng lúc này, một con hắc cẩu to lớn hưng phấn chạy tới.
"Tiểu Hắc, ta ở nơi này!" Lý Ức Như hưng phấn vẫy tay.
Hắc cẩu sủa gâu gâu chạy tới, sau đó phủ phục ở trước mặt Lý Ức Như, vẫy vẫy cái đuôi hết sức nhu thuận.
Lý Ức Như cười ha hả vò cái đầu to của hắc cẩu, nói: "Ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là tiểu hắc của nhà ta, có được huyết mạch của Khuyển Yêu Hoàng gia gia; cùng ta lớn lên từ nhỏ cùng nhau, hết sức ngoan ngoãn hiểu chuyện."
Biết rõ yêu thú không tổn thương được bọn hắn, đám nhóc đều vây lại.
"Đây chính là tiểu hắc sao, thoạt nhìn không giống với những yêu thú khác!"
"Đúng vậy, yêu thú khác nhìn thấy chúng ta liền đánh tới, muốn ăn chúng ta, thế nhưng tiểu hắc thì lại không!"
"Hơn nữa, tiểu hắc nhìn qua thông minh hơn nhiều so với yêu thú khác!"
"Ta nhìn thấy trên đầu nó là số dương, + 20!"
"Ta cũng là số dương, + 25!"
...
Đám nhóc ngạc nhiên.
Lý Ức Như hết sức kiêu ngạo nói: "Các ngươi đều chưa vượt qua 30, còn ta là 90! Ta thân mật với tiểu hắc nhất!"
Đám nhóc sợ hãi thán phục, tuy không hiểu gì nhưng chỉ biết là có vẻ rất lợi hại.
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Ức Như lợi hại nha, ngươi có thể ký kết khế ước đồng bạn với tiểu hắc."
Đám người lại hỏi cái gì là khế ước đồng bạn.
Lâm Bắc Phàm kiên nhẫn nói: "Đó là một loại khế ước ký kết giữa người và yêu, chỉ có độ thân mật đạt tới 80 trở lên mới có thể ký kết, là một loại phương thức tín nhiệm. Sau khi ký kết khế ước đồng bạn, người và yêu sẽ trở thành bạn bè thân thiết, vĩnh viễn không thể phản bội đối phương; bất kể là cách xa bao nhiêu dặm đều có thể tiến hành giao lưu tâm linh, còn có thể mượn nhờ lực lượng tác chiến của đối phương, vô cùng thần kỳ!"
Đám nhóc lần nữa hét lên kinh ngạc.
"Tiểu hắc, chúng ta ký kết khế ước đồng bạn có được hay không?" Lý Ức Như vỗ cái đầu to của hắc cẩu.
Hắc cẩu sửa to một tiếng, biểu thị đồng ý.
Sau đó, từ trên trời hạ xuống một tấm khế ước tràn đầy quy tắc.
Một người một chó ấn vào, khế ước liền được thành lập.
"Ức Như!" Trong đầu Lý Ức Như vang lên một giọng nói ngây ngô.
...
Lý Ức Như hưng phấn nói: "Tiểu hắc, là ngươi đang gọi ta sao?"
"Là ta!" Đại hắc cẩu gâu một tiếng, sau đó đưa cái đầu to khẽ ủi Lý Ức Như, vô cùng thân mật.
"Ha ha... nhột quá!" Lý Ức Như cưỡi lên trên lưng đại hắc cẩu, hăm hở nói: "Tiểu hắc, chúng ta đi!"
Tiểu hắc mang theo Lý Ức Như chạy đi, cả đám nhóc nhìn theo hâm mộ.
"Nếu như các ngươi cũng muốn có được một con yêu thú, có thể từ từ bồi dưỡng ở trong này, sau khi đủ điều kiện sẽ ký kết khế ước; có thêm một đồng bạn chiến đấu, cho dù là Phù sư cũng sẽ càng thêm an toàn. Thế nhưng, yêu tính của yêu thú rất khó thuần, các ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng đánh lâu dài. Hơn nữa, thuần phục yêu thú không thể đưa đến thành thị, biết không?"
"Biết rõ!" Đám nhóc tỳ lập tức giải tán.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm cảm thấy ống quần giật giật, cúi đầu nhìn xuống thì chính là gấu trúc.
Lâm Bắc Phàm ôm lấy gấu trúc: "Chuyện gì?"
Gấu trúc mong đợi giơ bảng lên: Chủ nhân, chúng ta cũng ký kết khế ước đi!
Lâm Bắc Phàm hỏi: "Vì sao?"
Gấu trúc giơ bảng lên: Như vậy thì ta sẽ không cần phải giơ bảng lên nữa, thật vất vả!
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Đừng có mơ, không thể nào!"
Gấu trúc tội nghiệp giơ bảng: Chủ nhân, ngươi ghét bỏ ta sao?
Nó thương tâm nghiêng đầu sang chỗ khác, lưu lại một cái ót ục ịch, lại giơ lên một cái bảng: Ngươi không thích ta sao?
Lâm Bắc Phàm tức giận: "Suy nghĩ nhiều rồi, bởi vì ngươi là thú sủng không phải yêu, căn bản không có cách nào ký kết khế ước, cho nên vẫn là nên ngoan ngoãn giơ bảng cho ta đi!"