Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người sững sờ, đại hội xem mắt?
“Phi Thành Vật Nhiễu”?
Có ý gì đây?
Không hiểu gì. Chỉ biết là có vẻ rất lợi hại.
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm búng tay một cái, khung cảnh nhanh chóng biến hóa; một cái sân khấu dâng lên thật cao, đám người được nâng lên bởi mười cái đài nhỏ phân biệt, đứng ở trên đó tạo thành nửa vòng tròn.
Phía sau bọn hắn đều có một chiếc đèn to lớn, lúc này đều đang sáng lên.
Bao quanh sân khấu còn có một hành lang rực rỡ, khung cảnh tràn đầy kiều diễm lãng mạn.
Loại cảnh tượng này được đưa lên toàn bộ hư giới, chỉ cần người ghi danh vào hư giới đều biết.
"Phát sinh chuyện gì vậy, sao có nhiều thiên kiêu tập trung một chỗ như vậy?"
"Thoạt nhìn tựa như là một cái sân khấu lớn, có khi nào bọn họ đang tham gia một Chương trình gì đó hay không?"
"Quả thật giống như vậy... Đến cùng là Chương trình gì mà có thể hội tụ nhiều thiên kiêu cùng một chỗ như vậy?"
"Luôn có cảm giác như có chuyện vui lớn sắp phát sinh, mau đi xem một chút!"
...
Thế là, chung quanh sân khấu càng ngày càng xuất hiện nhiều người.
Mà theo thời gian trôi qua, người cũng càng ngày càng nhiều, không đến một phút đã có mấy triệu người.
Lúc này, mười đại thiên kiêu đều đang ngơ ngơ ngác ngác, choáng váng tự hỏi không thôi.
"Tiểu Niếp Niếp, ngươi lừa đưa ta tới nơi này, chính là để cho ta xem mắt sao?" Diệp Phàm ôm Tiểu Niếp Niếp từ trên cổ xuống.
Tiểu Niếp Niếp nghiêm túc gật đầu một cái, làm ra vẻ người lớn nói: "Đúng vậy a ca ca, ngươi cũng đã trưởng thành rồi, ngươi xem lúc lão sư ở độ tuổi giống như ngươi tầm này đã có được mấy người bạn gái, ngươi còn không tìm sẽ không còn nữa đâu! Cho nên ta mới nhờ lão sư tổ chức một buổi lễ hội ra mắt, để ngươi xem mắt tìm lão bà."
"Ngươi đó..." Diệp Phàm cười khổ, lắc lắc đầu.
...
"Sư phụ, sao người lại bảo con tới đây ra mắt vậy, con đã có Huân Nhi rồi." Tiêu Viêm nhìn về phía Dược lão phàn nàn, trong lòng hắn ngoại trừ Huân Nhi thanh mai trúc mã ra, vẫn còn hình bóng của mấy nữ nhân khác.
Dược lão nói: "Sư phụ làm vậy không phải vì tốt cho ngươi sao? Chúng ta tới thế giới này, lúc nào trở về còn không biết, chẳng lẽ ngươi muốn độc thân cả một đời sao? Cho nên sư phụ tìm bạn gái cho ngươi trước, giải quyết chung thân đại sự, việc này không để lâu được. Nếu như sau này cùng thanh mai trúc mã ngày xưa của ngươi gặp nhau, nàng sẽ thông cảm cho nỗi khổ tâm của ngươi."
"Aiii...!" Tiêu Viêm thở dài.
...
"Nói một chút xem, đây là có chuyện gì?" Siêu cấp vú em Giang Hạo xụ mặt lại, hai đứa con gái sinh đôi đáng yêu nhận sai cúi đầu.
Tỷ tỷ Giang Mộng nói: "Cha, chúng ta thấy một mình ngươi chăm lo cho chúng ta quá cực khổ, cho nên muốn tìm một lão bà cho ngươi để chăm sóc ngươi. Chúng ta biết rõ cha rất tốt với chúng ta, vì chúng ta mà nguyện cả đời không cưới vợ, nhưng chúng ta không thể ích kỷ như vậy được!"
Giang Nghệ nói: "Mẹ đã rời khỏi chúng ta quá lâu rồi, cha cũng nên đi bước nữa đi!"
"Cha có các ngươi đã đủ rồi!" Vú em yêu thương ôm lấy hai nữ nhi.
"Cha... thử một lần trước nha, nói không chừng lại có một bà dì thích hợp đó!" Giang Mộng chờ mong nói.
"Đúng thế, thử một lần đi!" Giang Nghệ cầu khẩn.
Tuy cảm thấy chán ghét đối với đại hội xem mắt, nhưng vì không muốn phụ ý tốt của hai nữ nhi, Giang Hạo cũng định tham gia đại hội xem mắt qua loa cho xong, coi như là cho các nàng một câu trả lời.
...
Luyện khí thiên tài Chu Nhiên u oán nhìn sư phụ: "Sư phụ, vì sao ngươi lại phải gài bẫy ta?"
"Sư phụ không gài bẫy ngươi, sư phụ chỉ muốn nói cho ngươi biết một đạo lý, nhân sinh không chỉ có rèn sắt, mà còn có thơ và họa, cùng với tình yêu." Sư phụ hắn tràn đầy ẩn ý nói.
Ánh mắt Chu Nhiên càng thêm u oán: "Sư phụ, không phải là chính ngươi đưa ta lên con đường rèn sắt này sao? Bản thân ngươi cả đời độc thân, có tư cách gì nói ta?"
"Khụ khụ..."
...
Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đều oán trách, thổ hào Kim Bất Hoán lại hết sức tán thưởng điều này: "Lâm huynh đệ quả nhiên là hiểu rõ lòng ta! Lần này nhất định ta phải tìm một lão bà vừa xinh đẹp lại vừa biết cách tiêu tiền, thoát khỏi danh xưng con heo độc thân!"
...
Trên sân khấu, Lâm Bắc Phàm đầy nhiệt tình nói: "Hoan nghênh mọi người tới tham gia Chương trình giao lưu “Phi Thành Vật Nhiễu” do một tay ta xây dựng lên! Bởi vì tình yêu, không chân thành chớ quấy rầy! Chúng ta chỉ mang đến những cuộc gặp gỡ bất ngờ, không đảm bảo tình yêu! Nếu như ngươi có khát vọng bất ngờ gặp gỡ được một cô nàng xinh đẹp, khát vọng có được một tình yêu lãng mạn, vậy thì mau chạy tới báo danh tham gia đi!"
Mọi người vừa nghe liền cảm thấy hết sức hứng thú, là một tiết mục thể loại se duyên, rất thú vị.
Nhất là trên khán đài rõ ràng đều là thiên kiêu đương thời, tài hoa xuất chúng, linh khí bức người; giơ tay nhấc chân là đủ để dấy lên phong vân khắp thiên hạ, rất nhiều nữ nhân đang đợi gả đi trong lòng đã xao động không thôi.
"Hiện tại, chúng ta có mười vị nam khách quý đứng ở trên sân khấu, đều là những thiên kiêu vô cùng ưu tú của chúng ta. Theo thứ tự là Diệp Thiên Đế trấn áp tất cả địch nhân thế gian - Diệp Phàm, sông có khúc người có lúc không ai mãi mãi hèn Viêm đế - Tiêu Viêm, kiếm đạo độc tôn La Thiên Quân, xài tiền vĩnh viễn cũng không hết Siêu Cấp Thổ Hào Kim Bất Hoán..."
Lâm Bắc Phàm lần lượt giới thiệu từng người một.
Mỗi khi giới thiệu đến người nào, khán đài lập tức vang lên từng tràng vỗ tay cùng tiếng hoan hô như sấm.
Mười vị thiên kiêu lúng túng phất phất tay chào hỏi, muốn rời đi nhưng hình như hiện tại đã không thể đi được nữa, mà không đi thì không biết tiếp theo sẽ có chuyện gì đang chờ đợi bọn hắn. Trong lòng mọi người đang thầm chửi bới sấp mặt tên hố hàng Lâm Bắc Phàm không thôi.
Trông thấy đám thiên kiêu tỏ ra quẫn bách, Lâm Bắc Phàm cười ha hả nói: "Đương nhiên, thiên kiêu cũng biết khổ sở vì yêu, bằng không bọn hắn cũng sẽ không độc thân đến tận bây giờ. Cho nên để cho mọi người cùng với mỗi một vị nam nữ khách quý tới sân khấu này có thể đưa ra lựa chọn thích hợp nhất đối với bản thân mình, ta đã cố ý mời Nhất Đại Tình Thánh - đại văn hào Sở Vân Phi, cùng với vị phóng viên có kiến thức rộng rãi Lệ Thắng Nam tới đây tư vấn cho mọi người! Hoan nghênh hai vị đã đến!"
Hai luồng ánh sáng hiện lên, trên võ đài xuất hiện hai bóng người, theo thứ tự là Sở Vân Phi cùng Lệ Thắng Nam.
Hai người đều ăn mặc áo mũ chỉnh tề, bộ dáng trông rất chuyên gia.
"Vì để cho mỗi một vị khách quý ở đây đều có thể thành công dắt tay, ta còn mời tới thú sủng gấu trúc xem như là vật tượng trưng của Chương trình chúng ta, mang đến vận khí tốt cho mọi người! Xin mọi người hoan nghênh gấu trúc!"
Quang mang lóe lên, thú sủng gấu trúc xuất hiện, hưng phấn giơ bảng lên: Người anh em, mau hô 666!
Lâm Bắc Phàm đá nó một cước: "Ngươi cầm nhầm rồi, lúc này không phải là đang ăn Mukbang!"
Gấu trúc sững người, lập tức thay đổi một cái bảng khác: Chào mọi người, ta là linh vật gấu trúc!
Gấu trúc quá có nhân tính, tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt.
"Còn có bà mối nhỏ may mắn của chúng ta - tiểu tinh linh Lilith!"
"Xin chào mọi người!" Lilith mặc một bộ váy màu đỏ rực rỡ vui vẻ bay ra, mang đến chúc phúc cho mọi người.
Nhân dịp không khí đang hâm nóng, Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói: "Chắc chắn mọi người đã không đợi được nữa, hiện tại chúng ta xin mời vị nữ khách quý đầu tiên của Chương trình - Mã Nhạ tiểu thư bước lên vùng sáng trên sân khấu!"