Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 637 - Chương 637. Ta Chỉ Quan Tâm Đến Tiền Của Ngươi, Không Quan Tâm Bản Thân Ngươi!

Chương 637. Ta chỉ quan tâm đến tiền của ngươi, không quan tâm bản thân ngươi! Chương 637. Ta chỉ quan tâm đến tiền của ngươi, không quan tâm bản thân ngươi!

Editor: Thảo Đào

Phụ trách: Vô Tà Team

Theo một đoạn âm nhạc tràn đầy lãng mạn vang lên, một mỹ nữ hiện ra trong khu vực chiếu sáng của sân khấu.

"Nàng là ai vậy, đẹp quá!"

"Thật là đẹp!"

...

Mọi người phát ra tiếng kinh hô, bởi vì vị nữ khách quý đầu tiên này thực sự quá đẹp, tuyệt đối là cấp bậc nữ thần trong Bách Hoa bảng.

Ngay cả mười vị nam khách quý ở trên sân khấu, ánh mắt cũng trở nên thất thần trong chốc lát.

Tiểu Niếp Niếp khẽ đẩy Diệp Phàm: "Ca ca, vị tiểu tỷ tỷ kia không tồi nha?"

"Không tồi, không tồi..." Diệp Phàm khẽ gật đầu.

"Có thể làm tỷ tỷ của ta không?" Tiểu Niếp Niếp mong đợi hỏi.

"Cái này... để bàn lại!"

...

"Cha, vị tiểu tỷ tỷ kia thế nào?" Tỷ muội sinh đôi hỏi vú em Giang Hạo.

Vú em Giang Hạo yêu thương xoa xoa lên cái đầu nhỏ của hai khuê nữ: "Nhìn qua cũng không tệ lắm, nhưng còn kém xa so với mẹ của các ngươi, mẹ của các ngươi ánh mắt rất ôn nhu, nhưng cũng rất kiên cường!"

...

"Đồ nhi, nàng này thế nào?" Dược lão hỏi Tiêu Viêm.

"Ừm… lớn lên không tồi, nhưng so với Huân Nhi còn kém xa!" Tiêu Viêm lắc lắc đầu.

Dược lão mỉm cười: "Ngươi đó nha, yêu cầu quá cao đi! Huân Nhi có thể làm chính thê, nhưng mà nàng cũng có thể làm thiếp, các ngươi có thể thử tiếp xúc, có cơ hội thì bắt về!"

"Sư phụ, ngươi nghĩ đi đâu vậy?" Tiêu Viêm đỏ mặt.

...

Vị nữ khách quý thứ nhất lộ diện đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu sắc.

Lúc này, Lâm Bắc Phàm liền lớn tiếng giới thiệu: "Nàng tên là Mã Nhạ, đến từ Bách Hoa thành, có được một khuôn mặt xinh đẹp, dáng người thướt tha, năm nay 22 tuổi, đồng thời còn xếp hạng thứ 93 trên Bách Hoa bảng! Nàng cũng là người duy nhất trên Bách Hoa bảng có thân phận là một người bình thường lọt vào Bách Hoa bảng! Nàng rất thích xài tiền, xài càng nhiều càng tốt! Nàng hy vọng có thể tìm được một người bao nuôi lâu dài trong đại hội xem mắt lần này! Châm ngôn sống của nàng chính là: Ta chỉ quan tâm đến tiền của ngươi, không quan tâm đến con người ngươi!"

Các vị khách quý nhao nhao nhíu mày, lại là một nữ nhân hám tiền.

Lâm Bắc Phàm: "Chào cô, Mã Nhạ, hiện tại ngươi hãy chào hỏi mọi người đi!”

Mã Nhạ: "Chào mọi người, ta tên là Mã Nhạ, là nữ khách quý số một."

Lâm Bắc Phàm: "Thông qua lời giới thiệu của ngươi, có thể thấy ngươi là một người tương đối tham tiền, cũng có thể nói là một cô nương tương đối hám làm giàu. Ngươi mở màn như vậy sẽ rất bất lợi đối với bản thân, sẽ khiến cho mọi người cảm thấy ngươi rất nông cạn..."

Mã Nhạ: "Ta biết, nhưng ta là vì tiền mà đến, không muốn lãng phí thời gian của bản thân, cũng không muốn lãng phí thời gian của mọi người, cùng cuối lại ghét bỏ lẫn nhau, không bằng vừa bắt đầu đã tỏ rõ thái độ trước. Ngươi cho ta thứ ta cần, ta cũng cho ngươi thứ ngươi cần!"

Lâm Bắc Phàm: "Ngươi như thế này rất khó tìm được tình yêu đích thực!"

Mã Nhạ: "Tình yêu đích thực giá trị mấy đồng chứ? Ta tình nguyện ngồi ở trên BMW khóc thút thít!"

Các vị khách quý lại một lần nữa nhíu mày, chỉ có con mắt của đại thổ hào Kim Bất Hoán là càng ngày càng sáng, sau đó nhấc tay: "Lâm lão sư, ta có lời muốn hỏi nữ khách quý này!"

Lâm Bắc Phàm ra hiệu có thể.

Kim Bất Hoán không kịp chờ đợi nói: "Ta là thổ hào Kim Bất Hoán, tiền ta có thực sự nhiều lắm, luôn phải nghĩ cách để tiêu tiền, ta vẫn luôn khát vọng tìm được một nữ nhân có thể giúp ta tiêu tiền! Xin hỏi nữ khách quý số một, ngươi thật sự biết dùng tiền chứ?"

Mã Nhạ kiêu ngạo ngóc đầu lên: "Trước giờ ta rất biết dùng tiền, đã từng xài hết một triệu trong vòng ba giờ! Không phải là vì ta chỉ có thể tiêu hết một triệu, mà là bởi vì ta chỉ có mỗi một triệu!"

Kim Bất Hoán nhíu mày: "Ngươi như vậy là không được, không theo kịp tốc độ ta tiêu tiền..."

Mã Nhạ lại kiêu ngạo nói: "Ta là hội viên bạch kim trên Taobao, là tầng lớp vô thượng vương giả vung tiền như nước, người có thể sánh vai cùng ta không quá năm người! Ta đã từng ở Chương trình 11/11* điên cuồng tiêu hết mười triệu, đến nay vẫn còn lưu lại ghi chép về ta đó!"

Kim Bất Hoán lại nhíu mày: “Ngày diễn ra 11/11 ta ngủ quên, bằng không thì thành tích ghi chép kia chính là ta rồi. Ngươi quá tiết kiệm tiền, vẫn không có tư cách trở thành thê tử ta!"

Mã Nhạ nói lời kinh người: "Ta còn có 7 đệ đệ, ta rất thương yêu bọn chúng, người khác đều gọi ta là ma đỡ đệ(1)!"

(1) Nguyên văn là 扶弟魔 (fu di mo), đây là một ngôn ngữ mạng, đề cập đến các cô con gái lớn trong một gia đình nhiều con bị ảnh hưởng bởi khái niệm gia trưởng. Con gái phải hi sinh mọi thứ để lo cho con trai trong nhà. Lấy chồng rồi cũng sẽ tìm hết mọi cách để chu cấp cho anh/em trai mình

Ánh mắt Kim Bất Hoán sáng lên, vỗ bàn đứng dậy: "Cô nương, ngươi hết sức phù hợp với tiêu chuẩn tuyển vợ của ta. Tình cảm ta sẽ không nói, ta chỉ biết nói về tiền, cô nương ngươi rất phù hợp với khẩu vị của ta! Ta đã không kiềm hãm được muốn yêu ngươi, bây giờ chúng ta hẹn hò luôn đi, tiện thể dẫn theo đệ đệ ngươi tới đây, chúng ta cùng đi tiêu tiền!"

Thế là hai người kết đôi thành công, sau đó bỏ đi mất, chỉ để lại mọi người hít gió trời.

Lâm Bắc Phàm lúng túng cười một tiếng: "Ha ha… vừa rồi xuất hiện tình huống ngoài ý muốn một chút, còn chưa kết thúc Chương trình hai vị này đã kết đôi thành công! Hai vị bình luận viên, đối với cặp đôi này, các ngươi thấy thế nào?"

Đại văn hào Sở Vân Phi trầm tư: "Nồi nào vung nấy, ông trời tác hợp!"

Phóng viên Lệ Thắng Nam: "Bọn hắn bởi vì tiền mà kết duyên, đều tìm được người mình cần, sinh hoạt sẽ vô cùng viên mãn!"

Gấu trúc yên lặng giơ bảng lên: Đồng ý!

Lâm Bắc Phàm lớn nói: "Xin chúc phúc cho đôi tân nhân này! Kim Bất Hoán là hảo huynh đệ của ta, ta có thể trông thấy hắn tìm được một nữ nhân thay hắn tiêu tiền, thật sự là hết sức vui vẻ! Thế nhưng, tiếp sau đây ta vẫn hi vọng hoạt động ra mắt được diễn ra theo đúng lịch trình. Vì để phòng ngừa chuyện phát sinh ngoài ý muốn như vừa rồi, ta quyết định sẽ chọn bừa, có điều chỗ chúng ta tạm thời đang thiếu một vị, có vị thiên kiêu nào lên bổ sung không?"

Chỉ nghe thấy “vèo” một tiếng, tiểu hòa thượng đã xuất hiện ở võ đài, vẻ mặt từ bi: "A di đà phật, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục? Nữ yêu tinh trên đài này cứ để bần tăng đến thu phục đi, tránh cho làm bẩn tay các vị!"

Mọi người la ó không thôi.

"Hòa thượng, không phải ngươi nên ở trong chùa miếu ăn chay niệm phật sao?"

"Nơi này không phải chỗ ngươi nên ngây ngốc đứng đây!"

"Ngươi phạm sắc giới, cút xuống cho ta!"

...

Tiểu hòa thượng vẫn tỏ ra thong dong, pháp tướng trang nghiêm, giống như một vị cao tăng đắc đạo: "A di đà phật, các vị thí chủ nói quá lời rồi, có câu chúng sinh bình đẳng, bần tăng cũng có quyền được theo đuổi hạnh phúc!"

Đám người lại chửi mắng ầm ĩ, tên tiểu hòa thượng này quá vô sỉ, rõ ràng là háo sắc vậy mà còn nói đường đường chính chính như vậy.

Gấu trúc đuổi theo, giơ một cái bảng lớn lên đập hắn: Không biết xấu hổ!

"Được rồi, hòa thượng tất nhiên cũng có thể theo đuổi hạnh phúc, vậy chúng ta liền cho hắn một cơ hội!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói: "Vị nữ khách quý ra sân khấu tiếp theo..."

"Chờ chút… Lâm lão sư, ta cũng muốn tham gia đại hội xem mắt mắt!" Người sở hữu Hệ thống Bảo Rương Rodia khiêng theo một cái bao tải đi tới.

"Một tên nhặt rác như ngươi có tư cách gì mà truy cầu hạnh phúc?" Có người chế giễu.

"Hòa thượng truy cầu được, ta không thể truy cầu được sao? Tuy ta chỉ là người nhặt rác, thế nhưng nghề nghiệp không phân biệt cao thấp sang hèn, dựa vào cái gì mà ta không thể truy cầu hạnh phúc của bản thân chứ?" Rodia đi lên sân khấu, tiện tay nhặt đi một cái bảo rương.

"Thêm ta nữa!" Thẩm Đông, người có được năng lực phục chế xông lên.

Cứ như vậy, sân khấu liền nhiều thêm hai người.

Thanh âm Lâm Bắc Phàm vang dội: "Hiện tại, xin mời vị nữ khách quý thứ hai, La Ngọc Phượng! Người giang hồ thường xưng là Phượng tỷ!"

Bình Luận (0)
Comment