Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Theo một đoạn nhạc hoành tráng vang lên, một nữ tử dáng người tha thướt đi ra trước sân khấu.
Có điều khuôn mặt đã bị che lại, mọi người cũng không nhìn thấy được.
Thế nhưng, chỉ riêng dáng người thôi đã đủ khiến cho mọi người phải xao xuyến.
"Trời ạ, dáng người chuẩn như vậy, nhất định là rất duyên dáng!" Người sở hữu Hệ thống Bảo Rương Rodia chảy nước miếng, cảm thấy mình đến tham gia đại hội xem mắt thật là đúng đắn.
"Dựa theo tiêu chuẩn của Mã Nhạ lúc trước, thì nữ tử này đương nhiên cũng phải tầm cỡ Bách Hoa bảng!" Thẩm Đông – người có được năng lực phục chế hai mắt sáng lên.
"A di đà phật, nữ yêu nghiệt này bần tăng nhất định phải thu phục!" Tiểu hòa thượng cao giọng niệm phật hiệu.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm mở miệng giới thiệu: "Đứng ở bên cạnh ta chính là Phượng tỷ - La Ngọc Phượng! Sinh ra trong một gia đình bình thường, từ nhỏ đã biết cầm kỳ thi họa, tinh thông hán ngữ cổ đại cùng với đủ loại hệ thống tu luyện; 9 tuổi đã đọc rất nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, 20 tuổi đạt đến đỉnh phong, IQ trong vòng 300 năm trở lại đây không ai bằng! Ngoại trừ một thân tài học chưa được trọng dụng ra, thì nàng tự tin nhất chính là nhan sắc của mình! Nàng cho rằng, nhan sắc của mình chính là đệ nhất cổ kim, không dưới Diệp Khuynh Thành!"
Khán giả phát ra tiếng kinh hô.
Đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, trong vòng 300 năm trở lại đây không ai bằng?
Nhan sắc không dưới Diệp Khuynh Thành?
Đây là một nữ tử tài sắc song toàn!
Tất cả mọi người liền xao động.
Ngay cả đám người Diệp Phàm, Tiêu Viêm vốn chỉ ôm tư tưởng tham dự cho có, ánh mắt cũng vì vậy sáng lên.
"Ca ca, Phượng tỷ tỷ trên đài thế nào, ngươi thích không?" Tiểu Niếp Niếp mở to mắt to hỏi.
Sắc mặt Diệp Phàm đỏ lên gật đầu một cái: "Thoạt nhìn cũng không tệ lắm!"
Tiểu Niếp Niếp nhỏ giọng nói: "Vậy thì lấy Phượng tỷ tỷ về nhà đi, nữ tử mỹ lệ giống Khuynh Thành tỷ tỷ như vậy có rất ít đó!"
Diệp Phàm lại gật đầu một cái: "Vậy thì tận lực thôi."
...
"Cha, thấy Phượng tỷ tỷ trên đài thế nào, có thể làm mẹ của chúng không?" Hai chị em sinh đôi hỏi người cha vú em.
"Mẹ của các ngươi chỉ có một!" Vú em Giang Hạo nhấn mạnh. Nói thật vừa rồi hắn cũng đã động tâm trong chốc lát, cảm thấy hết sức có lỗi đối với người mẹ đã chết đi của đám nhỏ, trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi.
"Chúng ta có thể gọi nàng là tỷ tỷ nha, tỷ tỷ xinh đẹp như vậy nếu như bị người khác cướp đi sẽ không có nữa!" Giang Nghệ đáng yêu nói: "Cha, chúng ta muốn có một vị tiểu tỷ tỷ xinh đẹp có được không?"
Vú em Giang Hạo tim đập thình thịch.
...
Trong đám người, hai mắt Chu Nhiên đang nhìn chằm chằm.
Trái tim hắn đang một mực đập loạn bịch bịch, cảm giác này giống như lần đầu tiên hắn gặp Bạch Thanh Thanh vậy, đã bị triệt để hãm sâu vào đó. Thế nhưng Bạch Thanh Thanh đã bị Lâm Bắc Phàm cướp đi, lần này tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
"Đồ nhi, hiện giờ có thể thấy sư phụ không gài bẫy ngươi chứ?" Sư phụ Chu Nhiên vuốt râu, trên mặt nở nụ cười.
"Đa tạ sư phụ!" Luyện khí thiên tài Chu Nhiên sắc mặt ngượng ngùng.
...
Còn có một người hai mắt cũng đang nhìn chằm chằm, đó chính là kiếm đạo độc tôn La Thiên Quân.
Hai đời cộng lại đã có tới 100 năm, qua nhiều năm như vậy người duy nhất khiến hắn động tâm cũng chỉ có một mình Lâm Vi Vi, đáng tiếc lại bị tên Lâm Bắc Phàm vô sỉ cướp đi, khiến hắn suốt 10 năm qua vẫn chưa nguôi ngoai được.
Hiện tại rốt cục lại gặp được một nữ tử khiến hắn động tâm, bất luận là tài hoa hay dung mạo đều là nhân tài kiệt xuất trong mọi người.
"Phượng tỷ, nhất định ta phải nắm ngươi tới tay!"
...
Không chỉ người trên sân khấu bạo động, mà người ở dưới khán đài càng bạo động hơn.
Đại thần trò chơi Vương Hạo Thiên nhấc tay: "Lâm lão sư, ta còn có thể báo danh tham gia đại hội xem mắt không?"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: "Có thể, chờ vòng tiếp theo đi!"
Vương Hạo Thiên gấp gáp: "Ta không muốn chờ vòng tiếp theo, ta chỉ muốn tham gia vòng này thôi, bởi vì ta muốn theo đuổi Phượng tỷ! Ta phát hiện ra rằng, ta đã không thể tự kềm chế yêu nàng mất rồi!"
Lâm Bắc Phàm xoắn xuýt: "Người anh em, ngươi làm như vậy khiến ta thật khó xử mà!"
"Lâm lão sư, một chút cũng không khó xử!" Đại thần trò chơi Vương Hạo Thiên len lén đưa lên một món lễ vật nhỏ.
Mặt mày Lâm Bắc Phàm hớn hở: "Ta bị sự thành tâm của ngươi cảm động rồi, mau lên đây đi!"
Đại thần Trò chơi Vương Hạo Thiên lập tức vọt lên.
Tiếp đó, còn có người sở hữu hệ thống Tối Cường Sư Tôn Mã Đông Lai, thành chủ Kỳ Tích chi thành Lưu Phong, người mang theo tiểu phá cầu Hỏa Dương, người sở hữu hệ thống Trộm Mộ Ngô Tà, đám người này cũng học theo, hối lộ Lâm Bắc Phàm đi lên sân khấu.
Sân khấu vốn chỉ sắp xếp mười cái ghế, hiện tại đã mở rộng đến hai mươi cái.
"Mọi người thực sự là nhiệt tình, Phượng tỷ mới chỉ lộ một góc của tảng băng chìm các ngươi đã không chờ được rồi. Ta tin tưởng sau khi Phượng tỷ lộ ra khuôn mặt, chắc chắn các ngươi sẽ không thất vọng! Hiện tại, ta sẽ tiến hành phỏng vấn đơn giản Phượng tỷ một chút!"
Lâm Bắc Phàm: "Chào ngươi Phượng tỷ! Trông thấy ở đây có nhiều thiên kiêu cuồng nhiệt vì ngươi như vậy, tâm tình ngươi kích động hay không?"
Phượng tỷ: "Tâm tình một chút cũng không kích động, rất nhiều người đều nói ta xinh đẹp, ta cũng biết rõ mình xinh đẹp, đây chỉ là chuyện thường ngày của ta mà thôi, cho nên ta mới phải che mặt tới đậy. Ta hi vọng thứ mọi người xem trọng chính là tâm hồn của ta, mà không phải là vẻ ngoài của ta. Bởi vì vẻ ngoài có thể già đi, nhưng một tâm hồn đẹp sẽ đời đời bất hủ!"
Lời vừa nói ra, mọi người lại vì đó xôn xao.
Chỉ xem trọng tâm hồn mà không xem trọng vẻ ngoài, đây là một nữ nhân sâu sắc, mọi người cũng vì đó mà kính trọng hơn.
"A di đà phật, nữ nhân như vậy mới xứng cùng bần tăng tu hoan hỉ thiền!" Tiểu hòa thượng vui vẻ.
"Nữ nhân tốt mà, dù không nhặt được bảo rương ta cũng phải lượm được nữ nhân này!" Người sở hữu hệ thống Bảo Rương Rodia ánh mắt si mê.
"Tinh thần của ta đã cộng minh cao độ với nàng rồi!" Người sở hữu hệ thống Tối Cường Sư Tôn Mã Đông Lai nói.
... .
...
Lâm Bắc Phàm: "Nói hay lắm! Xin hỏi tiêu chuẩn ngươi kén chồng là gì?"
Phượng tỷ: "Ta đây tìm bạn lữ, một không cầu giàu, hai không cầu đẹp, ba không cầu mạnh, nhưng phải có đủ lòng cầu tiến, tầm mắt đủ rộng rãi, có ước mơ chinh phục thế giới."
Lâm Bắc Phàm: "Có thể cụ thể hơn một chút không?"
Phượng tỷ: "Nếu như phải cứng rắn nêu ví dụ mà nói, thì Dạ Ma Chí Tôn là phù hợp với tiêu chuẩn tìm bạn trăm năm của ta nhất."
Lâm Bắc Phàm: "..."
Lâm Bắc Phàm cố nén không nói ra một câu "mẹ nó" trong lòng, vẻ mặt không được tự nhiên lắm, mỉm cười: "Mọi người cũng thấy đó, tiêu chuẩn kén chồng của Phượng tỷ vô cùng phù hợp, không cầu tài không cầu đẹp càng không cầu mạnh, chỉ cần ngươi có một lòng cầu tiến, hơn nữa vì đó mà cố gắng, ngươi sẽ có thể cảm động được Phượng tỷ! Đây là một nữ nhân tốt mà các ngươi đáng giá có được!"
Mọi người đều biểu thị đồng ý, nữ nhân tốt như vậy quá hiếm thấy, so với Mã Nhạ tốt hơn nhiều!
Có rất nhiều người tỏ ra hối hận, vì sao vừa rồi không đi lên?
Lâm Bắc Phàm: "Phượng tỷ, trong số nhiều nam sĩ ưu tú ở đây, ngươi vừa ý nhất là vị nào?"
Phượng tỷ: "Ta tương đối vừa ý đối với tiểu hòa thượng, bởi vì hắn là một người xuất gia, lại có can đảm vứt bỏ thành kiến thế tục, ruồng bỏ tín ngưỡng mà truy cầu người yêu mến; điểm này khiến ta rất cảm động, cho nên ta đối với hắn rất có hảo cảm!"
Tiểu hòa thượng hưng phấn mà nhảy lên: "Phượng tỷ chọn ta! Chọn ta rồi chọn ta rồi!"
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đố kỵ nhìn lại, thầm nói tại sao ta lại không được tốt số như vậy, có thể khiến cho Phượng tỷ coi trọng chứ?