Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Phượng tỷ chạy tới ôm lấy một cánh tay của tiểu hòa thượng.
Tiểu hòa thượng giật mình: "A di đà phật, thí chủ xin tự trọng, bần tăng là một người xuất gia, không thể lấy vợ sinh con. Ngươi hãy bỏ qua cho bần tăng đi mà, chắc chắn bần tăng sẽ ngày đêm tụng kinh vì ngươi, cảm kích ân tình ngươi đã không gả!"
"Lúc trước ngươi đã nói qua, chúng sinh bình đẳng, ngươi cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc, chính ta nghe được câu nói kia nên mới bị cảm động thật sâu, cho nên cuối cùng lựa chọn ngươi! Tiểu hòa thượng, ngươi hãy theo ta đi!" Phượng tỷ làm nũng nói.
"Ọe… " tiểu hòa thượng nôn khan, thật muốn nôn hết cả ruột ra ngoài.
Tiểu hòa thượng chắp tay trước ngực, sắc mặt đau khổ nói: "Thí chủ, đến cùng là ngươi coi trọng bần tăng ở điểm nào nhất, bần tăng sẽ lập tức sửa!"
Phượng tỷ đếm trên đầu ngón tay: "Đầu tiên, ngươi là nam nhân..."
Tiểu hòa thượng: "..."
Lâm Bắc Phàm bổ sung một câu: "Tiểu hòa thượng muốn sửa không, ta có thể cung cấp dụng cụ."
Tiểu hòa thượng: "..."
"Cái này không sửa được! Thí chủ, ngươi có thể đổi một cái khác hay không?" Tiểu hòa thượng miệng niệm Ba La Mật Đa tâm kinh, trấn áp tà ma Phượng tỷ.
Phượng tỷ lại bổ sung: "Ta thích ngươi không có tóc, buổi tối đặc biệt sáng bóng, cho ta cảm giác an toàn."
Tiểu hòa thượng: "..."
Trong lòng lại phát khổ.
Hiện tại hắn đã quy y ngã Phật, tu luyện “Công đức vô lượng chính kinh”, ngày nào vẫn chưa rửa sạch tội nghiệt cùng nghiệp lực trên người, thì ngày đó hắn vẫn chưa không thể hoàn tục, không thể để tóc dài.
"Cái này cũng không đổi được, thí chủ ngươi đại từ đại bi, lại đổi một cái điều kiện khác đi!" Tiểu hòa thượng lại nói.
"Quỷ à, tiểu hòa thượng ngươi rõ ràng trong lòng yêu mến ta không thôi, vậy mà hết lần này tới lần khác còn muốn quanh co lòng vòng hướng ta thổ lộ, ngươi thật là xấu xa chết đi được!" Phượng tỷ nũng nịu, lại còn quăng một cái liếc mắt đưa tình.
"Ọe… " tiểu hòa thượng lại buồn nôn.
Lâm Bắc Phàm kích động dạt dào nói: "Chúc mừng tiểu hòa thượng cùng Phượng tỷ kết duyên thành công! Hiện tại xin mời linh vật gấu trúc may mắn của chúng ta đưa lên lời chúc phúc cho 2 vị tân nhân!"
Gấu trúc trộm cười chạy tới, giơ bảng lên: Chúc các ngươi đầu bạc răng long, thiên trường địa cửu!
Tiểu hòa thượng: "..."
"Cảm ơn gấu trúc!" Phượng tỷ hạnh phúc cười.
Tiểu hòa thượng giãy giụa: "Ta không có tóc, cũng không cần đầu bạc răng long..."
Gấu trúc lật ra một cái bảng khác: Chúc các ngươi hạnh phúc mỹ mãn, thiên trường địa cửu!
Tiểu hòa thượng: "..."
Kiểu gì cũng không thoát khỏi được thiên trường địa cửu là sao?
Lâm Bắc Phàm lần nữa kích động dạt dào nói: "Hiện tại xin mời bà mối nhỏ Lilith của chúng ta cũng đưa ra lời chúc phúc cho bọn hắn!"
Tiểu tinh linh Lilith vui sướng bay tới, vung hoa tươi: "Chúc các ngươi tay ấp má kề, sớm sinh quý tử!"
"Cảm ơn Lilith!" Phượng tỷ mặt mày hớn hở, trông càng xấu xí.
"Ta không muốn kết hôn sinh con, ta muốn xuất gia..." Tiểu hòa thượng muốn khóc.
Hai đối thủ cạnh tranh lúc trước cũng đi tới biểu thị chúc phúc thật sâu.
Người sở hữu hệ thống Trộm Mộ Ngô Tà nắm tay tiểu hòa thượng, sau đó lại dùng sức ôm hắn một cái, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng nói: "Huynh đệ, cảm ơn! May mà có ngươi! Sau này... bảo trọng nhiều hơn!"
Tiểu hòa thượng: "..."
Chu Nhiên vỗ vỗ bả vai tiểu hòa thượng, chân tình thực ý nói: "Huynh đệ, không cần nói gì cả, hi sinh một mình ngươi, thành toàn cho ngàn vạn nhà! Lúc ngươi đám cưới chắc chắn ta sẽ tới uống rượu mừng! Chúc các ngươi vĩnh viễn không chia lìa!"
Tiểu hòa thượng: "..."
"Hiện tại kết thúc buổi lễ, tiến vào động phòng!"
"Tướng công, rất nhanh thôi ta sẽ đi tìm tới ngươi, chúng ta hẹn sau khi offline gặp nhau, sau đó ở trong một đêm gió dục mây vần, sinh thêm mấy tiểu hòa thượng..." Phượng tỷ ngượng ngùng cười một tiếng.
Tiểu hòa thượng giật nảy mình một cái: "Không! Ta không muốn gặp mặt, ta không muốn sinh tiểu hòa thượng!"
Gấu trúc giơ bảng lên: Phượng tỷ yên tâm, nhất định ta sẽ coi chừng hắn!
"Cảm ơn ngươi, gấu trúc đáng yêu!" Phượng tỷ lưu lại một nụ cười khiến cho người ta vĩnh viễn chán ghét, sau đó từ từ biến mất.
"Không!!!" Tiểu hòa thượng bi thiết hô lên.
Màn kịch này liền kết thúc như vậy.
Ở trong màn kịch này, Lâm Bắc Phàm ném ra một quả bom xịt - Phượng tỷ, khiến tất cả mọi người bị hố ngã nhào. Từ đó về sau, thế giới lại có thêm một truyền thuyết về Phượng tỷ, một kỳ nữ quái đản cho rằng mình có thể sánh ngang Diệp Khuynh Thành.
Đồng thời, mọi người cũng ôm lòng chúc phúc thật sâu đối với tiểu hòa thượng, chúc hắn cùng Phượng tỷ mãi mãi hòa hợp, cả một đời đều phải ở cùng một chỗ, đừng thả nàng xổng ra gây tai họa cho người khác.
Kịch kết thúc, mọi người ai về nhà nấy tìm cha mẹ.
Lâm Bắc Phàm cũng trở về, tiếp tục tu luyện.
Thực lực của hắn bây giờ đã đạt đến Chí Tôn đỉnh phong, trước khi chưa đột phá được, muốn tiếp tục tăng lên thực lực, ngoại trừ lĩnh ngộ pháp tắc chân lý thiên địa ra, còn có thể thông qua sáng tạo thế giới để tăng lên.
Sáng tạo thế giới, trở thành thế giới chi chủ, thế giới đó sẽ cung cấp thế giới chi lực liên tục không ngừng.
Thế giới càng mạnh, thực lực của thế giới chi chủ lại càng mạnh.
Trong tay rất nhiều Thần Ma đều có một hai cái thế giới, chẳng hạn như thần Trò Chơi cùng Ma Chủ.
Muốn sáng tạo một thế giới cũng không dễ dàng, đầu tiên phải mở ra một không gian ổn định, điều này chỉ có Chí Tôn mới làm được.
Chế tạo ra không gian ổn định chỉ là bắt đầu, thế giới sở dĩ có thể xưng là thế giới, bởi vì bên trong có được đủ loại quy luật, hiện tượng cùng với pháp tắc để chống đỡ sự vận hành ổn định; có được năng lực tự chữa trị, chống cự lại nguy hiểm cùng với năng lực tái sinh, tựa như có sinh mệnh vậy.
Điều này cần người phải lĩnh ngộ chí ít trên trăm loại pháp tắc cơ sở, ít nhất phải đạt tới cấp bậc nhập môn mới có thể chế tạo ra một cái thế giới. Bằng không thì chỉ có thể xưng là không gian, không thể xưng là thế giới.
Còn có một điều kiện cuối cùng cũng là khó khăn nhất: Để thế giới có được sinh mệnh, có sinh vật có trí khôn, cần phải lĩnh ngộ hai đại pháp tắc hiếm có nhất là pháp tắc sinh mệnh và pháp tắc linh hồn. Từ đó mới có thể khiến cho thế giới sinh ra sinh mệnh có trí khôn.
Độ khó khi khai sáng một thế giới quá lớn, xem như là trong số các Thần Ma cũng ít có người có thể làm được.
Cho nên bọn hắn thường áp dụng một loại phương thức tương đối điều hòa, đó chính là tiếp quản một thế giới tàn phá, dùng ý chí bản thân thay thế Thiên Đạo, quản lý vận hành thế giới. Về phần sinh mệnh bên trong thế giới bọn họ không có cách nào sáng tạo ra, nhưng lại có thể mang từ thế giới khác qua, như vậy thì trong thế giới đó cũng đã có sinh mệnh rồi.
Sau đó, theo quá trình đồng hóa bởi năm tháng dài đằng đẵng, thế giới đó liền an toàn biến thành thế giới của bản thân.
Thế giới như vậy được gọi là thế giới diễn sinh, là thế giới diễn hóa từ một thế giới khác mà thành, cũng không phải là nguyên sinh, tiềm lực phát triển có hạn; thế giới chi lực cung cấp cũng có hạn, kém rất rất xa thế giới nguyên sinh.
Thế giới nguyên sinh là hoàn toàn tự diễn sinh ra, không phải là thế giới do người khác cải biến. Cho dù là sinh mệnh bên trong thế giới đó cũng là tự nó tiến hóa ra. Thế giới như vậy có tiềm lực lớn nhất, có thể cung cấp thế giới chi lực nhiều nhất.
Cho nên, thế giới mà Lâm Bắc Phàm dự định chế tạo là một cái thế giới nguyên sinh, thế giới hoàn toàn thuộc về bản thân.