Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 655 - Chương 655. Quốc Vương Nữ Nhi Quốc Coi Trọng Tiểu Hòa Thượng!

Chương 655. Quốc vương Nữ Nhi quốc coi trọng tiểu hòa thượng! Chương 655. Quốc vương Nữ Nhi quốc coi trọng tiểu hòa thượng!

Editor: Thảo Đào

Phụ trách: Vô Tà Team

Đi tới Nữ Nhi quốc, bốn thầy trò vô cùng được hoan nghênh, mọi người đều đổ xô ra đường vây xem.

"Nam nhân kìa, vậy mà ta lại nhìn thấy nam nhân!"

"Một người thoạt nhìn quá béo, một người thoạt nhìn dáng dấp quá nhỏ, chỉ có hai người thoạt nhìn tương đối bình thường. Thế nhưng hình như có một người trong đó đang mang thai, nam nhân cũng có thể mang thai sao?"

"Có thể là do uống nước sông Tử Mẫu đi!"

"Nam nhân nhìn qua cũng giống như nữ nhân chúng ta, không có gì khác biệt nhỉ!"

"Không, khác biệt rất lớn, nghe nói nam nhân là sinh vật có thể khiến cho nữ nhân không cần uống nước sông Tử Mẫu mà vẫn có thể mang thai!"

"Thần kỳ như vậy sao?"

"Có thể gọi bọn họ tới thử một lần!"

...

Bốn thầy trò cũng nhìn đến hoa cả mắt.

Không thể không nói, nhan sắc nữ nhân ở Nữ Nhi quốc thực sự là quá xuất chúng, cho dù là nữ nhân bình thường cũng có tướng mạo trung đẳng trở lên, căn bản là không có một ai xấu xí; thậm chí có một vài nữ nhân còn to gan đi tới chấm mút.

Kim Bất Hoán chảy nước miếng nói: "Nơi này chính là Nữ Nhi quốc sao? Vậy mà tất cả đều là nữ nhân, nữ nhân thật là xinh đẹp, quả thực là thiên đường của nam nhân, ta quyết định sẽ ở lại chỗ này không đi nữa! Ai thích đi thì người đó đi đi!"

Lưu Vạn Lý bên cạnh cũng thật thà gật đầu một cái, ngắm đến nỗi mặt đỏ tới mang tai.

Tiểu hòa thượng đang mang thai thai nhìn thấy vậy cũng xịt máu mũi ròng ròng; dựa theo tiết tấu này, không đến một ngày có khả năng đã bị sảy thai rồi.

Chỉ có Son Goku là tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, không biết vì sao chung quanh lại có nhiều tiểu tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, vì sao mọi người đều dùng loại ánh mắt kia quan sát hắn; có một loại cảm giác nguy hiểm, ừm... hết sức nguy hiểm.

Đúng lúc này, tiểu hòa thượng cảm thấy thai động, rên lên một tiếng: "Các đồ đệ đừng nhìn nữa, nước suối Lạc Thai vẫn quan trọng hơn, mau giúp vi sư hỏi thăm suối Lạc Thai ở đâu!"

Trải qua một phen nghe ngóng, mới biết được nước suối Lạc Thai đã bị hoàng cung quản chế, muốn lấy được nước suối Lạc Thai, nhất định phải tới gặp mặt quốc vương mới được.

Cặp mắt Tiểu hòa thượng tỏa ánh sáng: "Mới chỉ là người dân ở Nữ Nhi quốc đã đẹp như vậy, thân làm nữ vương sẽ đẹp đến nhường nào đây?"

"Đó là đương nhiên, quốc vương của chúng ta chính là nữ nhân đẹp nhất trong Nữ Nhi quốc!" Một vị tướng quân kiêu ngạo nói: "Các vị trưởng lão đến từ Đông Thổ Đại Đường, xin mời đi theo ta, quốc vương bệ hạ đang chờ các vị!"

"Được được..." Tiểu hòa thượng gật đầu.

Thế là, dưới sự suất lĩnh của nữ tướng quân, bốn người liền bước vào bên trong hoàng cung.

Xung quanh cũng đứng đầy nữ quan cùng nữ tướng quân, hiếu kỳ đánh giá bốn thầy trò Đường Tăng. Nữ vương an vị ở trên bảo tọa, thế nhưng lại có một bức rèm châu rủ xuống, nhìn không rõ mặt lắm.

"Nữ vương bệ hạ, bốn thầy trò Đường Tăng đã đưa đến!" Nữ tướng quân cung kính bẩm báo.

Một thanh âm ưu nhã từ bên trong rèm châu truyền ra: "Tốt, ngoại trừ Đường trưởng lão ra, các ngươi đều lui ra đi!"

"Dạ, bệ hạ!" Đám người đáp lời, sau đó có trật tự lui ra.

Ngay cả ba tên đồ đệ cũng bị mang đi.

Trông thấy bên trong đại điện hoàng cung chỉ còn lại một mình quốc vương cùng với bản thân mình, tiểu hòa thượng không nhịn được mà méo mó, chẳng lẽ quốc vương đã coi trọng hắn?

Ta sẽ cùng nàng… cùng nàng… cùng với nàng?

Chỉ là nghĩ nghĩ, hắn ta đã cảm thấy thanh âm của mình đã có chút lạc cả giọng!

Giọng nói của nữ vương lại truyền tới: "Đường trưởng lão, mời đến trước giường trẫm, để trẫm nhìn ngươi kỹ một chút!"

"Cái này... Cái này không tốt lắm đâu, dù sao thì nam nữ thụ thụ bất tương thân, hơn nữa bần tăng còn là một người xuất gia!" Tiểu hòa thượng rụt rè một lần.

Nữ vương nói: "À, vậy ngươi đừng nên tới, vĩnh viễn cũng đừng không nên tới!"

Tiểu hòa thượng: "..."

"Không, ta vẫn nên tới đi! Lệnh của bệ hạ, không dám không tuân theo!" Thế là, tiểu hòa thượng ôm cái bụng nhô cao từ từ đi đến trước giường, sau đó chậm rãi vén rèm châu lên.

"Đường trưởng lão, mau vào đây!" Một cánh tay từ bên trong đưa ra ngoài, kéo hòa thượng vào.

Tiểu hòa thượng trong lòng cả kinh, lại gấp gáp như vậy sao?

Vừa mới thấy mặt đã làm chuyện kia, có cởi mở quá hay không?

Người ta vẫn đang vác một cái bụng lớn đây!

Được rồi, ta đây đành phải cho nàng vậy, dù sao ta cũng không phản kháng được, vậy thì ta đành nhận mệnh.

Tiểu hòa thượng mang theo tinh thần không biết sợ vọt vào, kết quả là vừa nhìn thấy nữ vương trên giường hắn đã bị dọa đến kém chút sảy thai, hai mắt trợn trừng, lắp ba lắp bắp hỏi: "Tại sao... Tại sao là ngươi?"

"Sao lại không thể là ta?" Chỉ thấy Phượng tỷ - người đã từng cùng tiểu hòa thượng có quan hệ thân mật cá nước đang nằm ở trên giường, lộ ra một hàm răng hô, cười híp mắt nói: "Tiểu hòa thượng, cuối cùng ta cũng đợi được ngươi đến, ta đã không đợi kịp nữa rồi, tới đi!"

"Không!" Tiểu hòa thượng xoay người chạy.

"Người tới, giải Đường trưởng lão qua đây cho ta, tiện thể cho hắn uống chút thuốc cường dương đại bổ!" Thanh âm Phượng tỷ truyền ra.

"Dạ, bệ hạ!" Thị vệ sớm đã chuẩn bị kỹ càng vọt ra, áp giải tiểu hòa thượng trốn chạy ra ngoài trở về, còn rót một bình thuốc cho tiểu hòa thượng rồi đẩy tới trước mặt Phượng tỷ - người đóng vai nữ vương.

"Tiểu hòa thượng, đêm nay ngươi thuộc về ta!" Phượng tỷ đỡ tiểu hòa thượng dậy.

"Ta đang mang thai, vậy mà ngươi còn không buông tha ta sao?" Cặp mắt Tiểu hòa thượng bốc hỏa.

"Không có việc gì, mới lớn mấy tháng không có gì đáng ngại, hài tử không còn nữa ta tặng ngươi một đứa là được!"

Phượng tỷ nhanh chóng cởi bỏ y phục của hai người...

...

Một bên khác, ba đồ đệ đang nghỉ ngơi ở bên trong biệt viện tập hợp lại một chỗ.

Kim Bất Hoán tràn ngập đố kỵ nói: "Tên tiểu hòa thượng kia vậy mà lại được quốc vương Nữ Nhi quốc coi trọng! Bàn về tướng mạo hắn cũng chỉ là một người bình thường, bàn về tiền tài hắn căn bản là kém hơn ta, vì sao nữ vương lại để ý hắn chứ?"

Lưu Vạn Lý – người có được phân thân cá chình điện gật đầu một cái, hắn cũng không nghĩ thông vì sao quốc vương lại coi trọng tiểu hòa thượng, chẳng lẽ là bởi vì cái đầu trọc của hắn quá sáng, buổi tối sẽ tiết kiệm được dầu đèn sao?

Son Goku cái gì cũng không nghĩ, trực tiếp nằm trên giường nằm ngáy o o.

Thẳng đến ngày thứ hai, tiểu hòa thượng mới mang theo quần áo xốc xếch trở về, hai mắt vô thần nhìn về phía trước, tất cả mặt mũi đều là dấu son môi.

"Sư phụ, hưởng thụ nữ vương không tệ chứ?" Kim Bất Hoán nháy mắt ra hiệu.

Tiểu hòa thượng thất thần nhìn hắn, chợt nước mắt tuôn ra như bão tố: "Bát Giới, có thể cho ta mượn bả vai ngươi dựa một lần hay không? Trái tim ta thật đau, hiện tại ta cần an ủi!"

Sau đó không đợi Kim Bất Hoán phản ứng, liền ôm lấy bả vai Kim Bất Hoán khóc ròng ròng.

Kim Bất Hoán sững sờ: "Làm sao vậy, chẳng lẽ ngươi không được...?"

Tiểu hòa thượng cực kỳ bi thương: "Nữ vương quá không phải là người, nàng... nàng vậy mà lại vật ta xuống!"

Lưu Vạn Lý thốt ra: "Như vậy không tốt sao?"

Tiểu hòa thượng giãy nảy lên: "Tốt cái gì mà tốt? Nữ vương kia chính là Phượng tỷ đóng vai, nếu là ngươi ngươi có muốn không?!"

"Phượng tỷ?" Hai người rùng mình một cái, sau đó nhìn tiểu hòa thượng tràn ngập đồng tình.

Bình Luận (0)
Comment