Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu hòa thượng lớn tiếng nói: "Không được, chúng ta nhất định phải lập tức rời đi, ta thực sự không muốn gặp lại Phượng tỷ một lần nào nữa!"
Lưu Vạn Lý chỉ vào cái bụng của hắn: "Vậy đứa nhỏ trong bụng ngươi..."
"Chờ một chút chúng ta liền đi tìm Phượng tỷ, bảo nàng đưa nước suối Lạc Thai cho ta!"
Một canh giờ sau, tiểu hòa thượng dẫn theo ba người đi tới đại điện bên trong hoàng cung gặp mặt nữ vương - Phượng tỷ.
Lúc này, rèm châu trước ngai vàng đã bị vén ra, Kim Bất Hoán cùng Lưu Vạn Lý nhìn thấy Phượng tỷ ngồi ở ngai vàng cao cao đang quan sát đám người mình, không khỏi rùng mình một cái.
Lúc trước vậy mà lại có suy nghĩ không đàng hoàng với nàng, thực sự là quá không nên, cảm giác đầu óc của mình thật là bẩn thỉu.
Nhất là tiểu hòa thượng, vừa nghĩ tới trước đó vậy là lại cùng Phượng tỷ...
Hơn nữa còn tới hai lần, hắn liền muốn vung đao tự thiến!
"Tiểu hòa thượng, làm sao ngươi đi nhanh như vậy, vừa rồi trẫm còn muốn tâm sự cùng ngươi đó!" Phượng tỷ ném một cái liếc mắt đưa tình.
Tiểu hòa thượng bị dọa đến nhắm mắt lại, chắp tay trước ngực miệng niệm a di đà phật, nói: "Nữ vương bệ hạ, xin ngươi hãy tự trọng, ta chính là hòa thượng từ Đông Thổ Đại Đường phải đi tây thiên thỉnh kinh, không thể nói chuyện yêu đương, càng không thể kết hôn sinh con!"
"Bớt nói nhảm đi, đứa con trong bụng ngươi là chuyện gì kia? Đã sắp sinh con rồi còn nói!"
Tiểu hòa thượng: "..."
Phượng tỷ lại ném một ánh mắt đưa tình, nói: "Làm hòa thượng có cái gì thú vị chứ, dứt khoát hoàn tục đi, ta sẽ nuôi ngươi! Yên tâm, nhất định ta sẽ coi hài tử của ngươi như con đẻ, tương lai có thể truyền vương vị của ta cho nó!"
"Ai da!" Quá cay con mắt, tiểu hòa thượng lại nhắm nghiền hai mắt: "Nữ vương bệ hạ, lần này bần tăng chính là muốn hướng ngươi cáo biệt, đồng thời xin ngươi nước suối Lạc Thai, tiêu trừ đứa bé trong bụng."
"Ngươi muốn đi sao?" Phượng tỷ gấp gáp: "Không được, ngươi không thể đi, trừ khi mang theo ta đi cùng!"
Hòa thượng không cần suy nghĩ lắc đầu, tỏ ra đạo mạo nghiêm trang nói: "Đi Tây Thiên thỉnh kinh chính là đại sự của nhà Phật, cũng là của trách nhiệm bần tăng, không thể có một chút qua loa, vẫn xin thí chủ không nên làm khó!"
Phượng tỷ nói: "Ngươi cứ đi lấy chân kinh của ngươi, ta cũng không làm khó dễ ngươi; nhưng ngươi không mang theo ta đi, ta sẽ không cho ngươi nước suối Lạc Thai. Ta và hài tử, ngươi chỉ có thể chọn một, ngươi chọn đi!"
Tiểu hòa thượng rối trí, hắn chỉ là đi lấy kinh, làm sao lại đụng tới bị kịch luân lý như vậy chứ?
Hòa thượng xoắn xuýt, nên chọn hài tử hay là chọn Phượng tỷ đây?
Không đúng, hai thứ ta đều không muốn, làm sao bây giờ?
Bên cạnh, hai vị đồ đệ gấp gáp.
Kim Bất Hoán nóng nảy nói: "Sư phụ, quyết đoán chọn hài tử đi! Phượng tỷ thực sự là nhìn quá không ổn, nếu để cho nàng đi theo dọc đường, ngươi biết điều này sẽ ngán biết bao nhiêu hay không? Chúng ta đi thỉnh kinh đã đủ mệt mỏi rồi, không muốn mỗi ngày còn phải chạm mặt với yêu ma quỷ quái!"
Lưu Vạn Lý vốn trầm mặc ít nói cũng mở miệng: "Phượng tỷ nàng có tội, nhưng hài tử lại là vô tội, quyết đoán chọn hài tử đi!"
Son Goku nhìn mà không hiểu vì sao bọn hắn lại muốn hài tử mà không muốn Phượng tỷ, đưa ra một chủ ý ngu ngốc, nói: "Vì sao không chọn cả hai luôn đi? Đường đi Tây Thiên thỉnh kinh dài dằng dặc, nhiều người sẽ không cảm thấy tịch mịch!"
Phượng tỷ hài lòng gật đầu một cái: "Ngộ Không hiểu lòng ta nhất!"
Tiểu hòa thượng thật muốn tát chết ba tên đồ đệ!
Một tên so với một tên càng không đáng tin cậy!
Còn khuyên ta chọn hài tử không chọn Phượng tỷ?
Các ngươi không mang thai mười tháng, làm sao biết rõ nam nhân sinh con thống khổ như thế nào?
Hắn lại không có cấu tạo bộ phận kia, làm sao mà sinh?
Sau này người khác sẽ nhìn hắn như thế nào?
So với việc có thêm một đứa bé, thì chọn Phượng tỷ vẫn là tương đối đáng tin cậy hơn. Dù sao cũng đã bị Phượng tỷ làm chuyện kia, tuy bất lực phản kháng chỉ có thể yên lặng hưởng thụ, cực kỳ đau khổ.
"A di đà phật, việc này có thể cho phép bần tăng cân nhắc rồi nói sau hay không?" Tiểu hòa thượng nói.
Phượng tỷ gật đầu một cái: "Có thể! Nhưng tiểu hòa thượng phải nhanh một chút, mấy ngày nữa là muốn sinh rồi, ta an bài phòng sinh cho ngươi trước!"
Tiểu hòa thượng: "..."
Về tới bên trong phòng riêng, tiểu hòa thượng phát ra lời kêu gọi: "Quan Âm tỷ tỷ, mau tới cứu ta!"
Kết quả là gọi hơn nửa ngày, một chút động tĩnh cũng không có.
Tiểu hòa thượng thương cảm tự nhủ: “Chẳng lẽ Quan Âm tỷ tỷ đã từ bỏ mình rồi? Ta chỉ có thể chọn một trong hai người: Hài tử hoặc Phượng tỷ thôi sao?"
...
Lúc này, Quan Âm bồ tát đang bị Thiên Đạo La Cẩm chặn lại giữa đường.
Quan Âm bồ tát vẻ mặt nghiêm nghị: "Vương mẫu nương nương, xin ngươi hãy tránh ra!"
La Cẩm dương dương đắc ý: "Ta không tránh đó!"
Quan Âm bồ tát gấp gáp: "Ngươi đã quên ước định rồi sao? Không được dùng thủ đoạn phi pháp can thiệp vào đại nghiệp thỉnh kinh, ngươi đã làm trái quy tắc!"
"Chúng ta không quấy nhiễu đại nghiệp thỉnh kinh, nhưng cũng không quy định không thể ra tay với ngươi a!"
Quan Âm bồ tát lặng lẽ nói: "Ngươi muốn như thế nào?"
La Cẩm nói: "Bồ tát, ngươi đã can thiệp quá nhiều rồi, Chí Tôn rất bất mãn đối với ngươi, hiện tại để cho bọn hắn tự giải quyết đi!"
Quan Âm bồ tát dù không cam lòng, cũng chỉ có thể nuốt xuống cục tức này.
...
Hai ngày đã qua, cái bụng tiểu hòa thượng càng lúc càng lớn, đã tương đương với hoài thai sáu tháng, mấy ngày nữa là phải sinh.
Phượng tỷ đã an bài phòng sinh, còn cho rất nhiều cung nữ đến trông nom.
Tiểu hòa thượng không chờ được Quan Âm bồ tát đến, dưới tâm tình bực bội vặn mình một cái.
Cung nữ vội la lên: "Trưởng lão đừng lộn xộn, cẩn thận kẻo động thai!"
Tiểu hòa thượng: "..."
Tiểu hòa thượng không nghe khuyên bảo, không ngừng vặn mình: "Ta cứ động nhiều một chút đó, để nó trực tiếp sinh non cho xong!"
Cung nữ khuyên nhủ: "Đường trưởng lão, như vậy cũng vô dụng thôi, hài tử sinh ra từ uống nước sông Tử Mẫu cực kì rắn rỏi, chưa từng bị sinh non, nhiều nhất chỉ có thể sinh ra quái thai!"
Tiểu hòa thượng: "..."
"Được, vậy ta không động nữa!" Tiểu hòa thượng an phận xuống.
Hơn nữa còn đặc biệt chú ý cẩn thận, thật sự sợ sẽ sinh ra quái thai, lúc đó có muốn khóc cũng không biết chui vào đâu để khóc.
Lúc này, Phượng tỷ mang theo một đám cung nữ đi tới, trông thấy tiểu hòa thượng đang đứng, lập tức bước nhanh tới dìu hắn: "Tiểu hòa thượng đừng lộn xộn, cẩn thận kẻo động thai!"
Tiểu hòa thượng: "..."
Tiểu hòa thượng lần nữa ngồi xuống.
"Tiểu hòa thượng, đã qua hai ngày rồi, bây giờ ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa? Là muốn hài tử hay là muốn trẫm? Trẫm cảm thấy, ngươi dứt khoát chọn cả hai đi, chúng ta không đi Tây Thiên thỉnh kinh nữa, ở lại chỗ này an gia lập nghiệp!" Phượng tỷ nói.
"Không được, nhất định phải rời đi!" Tiểu hòa thượng kích động nói.
"Nói như vậy là ngươi muốn dẫn ta đi sao? Thổ lộ mà cũng uyển chuyển như vậy!" Phượng tỷ ngượng ngùng cười một tiếng.
"Ọe…" Tiểu hòa thượng nôn ra.
Cuối cùng, trải qua thận trọng cân nhắc, tiểu hòa thượng lựa chọn Phượng tỷ.
Cũng có thể nói là không thể không chọn Phượng tỷ.
Không chọn Phượng tỷ mà có thêm một đứa bé, làm sao một đại nam nhân như hắn chịu nổi? Chọn Phượng tỷ, mang theo Phượng tỷ lên đường còn có cơ hội ở trước mặt Phật tổ chặt đứt tình duyên, lúc đó hài tử cùng Phượng tỷ đều không có, đây mới thật sự là biện pháp giải quyết.
"Tiểu hòa thượng, ngươi suy nghĩ kỹ chưa, sau khi ngươi uống ly nước này xong, hài tử sẽ không còn nữa! Mấy ngày qua ngươi hoài thai cũng không dễ dàng..." Phượng tỷ cầm nước suối Lạc Thai, nhấn mạnh nói.
"Ta..." Tiểu hòa thượng cầm cầm nước suối Lạc Thai, lại đột nhiên do dự.
Hắn đưa tay ôn nhu vuốt ve cái bụng lớn, cảm nhận được bên trong có một sinh mệnh đang an tĩnh ngủ say. Đây là cốt nhục chân chính của hắn, sau khi lớn lên sẽ gọi hắn là cha hoặc mẹ...
Hắn làm ác 99 đời, ông trời trừng phạt hắn ta vẫn luôn không có con, chẳng lẽ lúc này cũng phải tuyệt hậu sao?
Hơn nữa còn là tự tay giết chết?
Tiểu hòa thượng không đành lòng, miệng niệm phật kinh: "A di đà phật! Phật tổ, ngươi nói cho ta biết nên làm cái gì?"