Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
“Phụ thân, gia gia... đừng nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ là một người bình thường mà thôi.” Mộc Li tức giận.
Chí tôn? Người bình thường?
Hai vị trưởng bối cười khổ lắc lắc đầu, cũng không biết Mộc Li vô tri không sợ hay là bọn hắn sống càng lâu gan càng nhỏ nữa?
Rốt cục Lâm Bắc Phàm cũng dẫn ba người đi tới một căn nhà, cười nói: “Chính là sân nhỏ này, tuy các ngươi nhìn nó nhỏ như vậy, nhưng không gian bên trong đã được mở rộng ra, vô cùng rộng lớn, mấy trăm ngàn người ở cũng không có vấn đề gì.”
“Cảm ơn nha, Lâm Bắc Phàm!” Mộc Li lên tiếng.
Lão đầu trịnh trọng nói: “Cảm tạ Phù văn Chí Tôn đã an bài, lão hủ được yêu mến mà kinh hãi! Hiện tại chúng ta mới đến nơi đây, trước mắt còn có rất nhiều chuyện vẫn chưa sắp xếp tốt, ngày sau sẽ tới cửa bái tạ!”
Mộc Nam Sơn chắp hai tay thật chặt bái tạ.
Lâm Bắc Phàm cười nói: “Đây chỉ là việc nhỏ, ta sẽ không quấy rầy các ngươi nữa.”
Lâm Bắc Phàm từ biệt hai vị tiền bối, sau đó tiếp tục chậm rãi đi về phía nhà Vũ Phinh Đình.
Trên đường hắn gặp được Phương Vân cùng với mấy vị Á Thánh đến từ thế giới Văn đạo, bọn hắn đang chiêu sinh, chuẩn bị mở một học viện dành cho người đọc sách ở thế giới linh khí khôi phục, chuyên môn bồi dưỡng người đọc sách cường đại.
Còn có Yến Xích Hà đến từ thế giới tín ngưỡng đã thành lập một tiểu đội trừ ma, trước mắt đang thông báo tuyển dụng đồng đội.
Hắn còn nhìn thấy một vài yêu thú thiện chí, thậm chí là yêu hoàng cũng hóa thành hình người hành tẩu ở bên trong thành thị.
...
Thế giới biến đổi to lớn, ảnh hưởng đến mọi người ở khắp mọi nơi.
Cho dù là giữa người và yêu thú vốn đối lập cừu hận lẫn nhau cũng bởi vì Thần Ma sắp đến mà trở nên hòa hoãn. Ở thời điểm đối mặt với địch nhân chung, chỉ có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước để cùng nhau chống địch.
Rốt cuộc Lâm Bắc Phàm cũng đi tới nhà Vũ Phinh Đình.
Lúc này, nàng đang bận điều chỉnh thử lần cuối cùng, trông thấy Lâm Bắc Phàm đến trong lòng rất vui vẻ, trách cứ nói: “Rốt cuộc ngươi đã đến rồi.”
“Trên đường gặp một ít chuyện...” Lâm Bắc Phàm nói bâng quơ một câu, sau đó nhìn chiếc chiến hạm Mộng Tưởng Giả Hào trước mắt không khác chút nào với nguyên gốc, nói: “Đã điều chỉnh thử tốt chưa?”
Vũ Phinh Đình gật đầu một cái, ánh mắt mê ly nói: “Đây là ta dùng đế binh chế tạo thành, vô cùng kiên cố, cho dù là Chí Tôn cũng không đánh vỡ được. Hiện tại có thể nói là một món binh khí chuẩn Chí Tôn, chỉ còn thiếu phù văn của ngươi nữa thôi; chỉ cần ngươi khắc hoạ phù văn lên là nó có thể tiến hóa thành một chiếc chiến hạm Chí Tôn chân chính.”
“Nếu như ngươi dùng thời gian này vào việc tu luyện, có khả năng hiện tại cũng là Chí Tôn rồi.” Lâm Bắc Phàm nói.
Thiên phú của Vũ Phinh Đình kỳ thực vô cùng xuất chúng, hoàn toàn không kém đỉnh cấp thiên kiêu, thế nhưng nàng lại si mê với việc phát minh sáng tạo hơn, dành hết thời gian ở phương diện luyện kim, nên dẫn đến việc tu luyện bị thụt lùi.
Trước mắt mới chỉ đạt đến Thiên Nhân lục giai.
“Tu luyện có ý gì, ta vẫn thích luyện kim hơn. Phát minh ra một vài thứ, chẳng hạn như chiếc chiến hạm Chí Tôn thứ nhất này, nếu như chế tạo thành công, uy lực của nó có thể so với Chí Tôn Thiên Nhân bát giai... Ta đã không đợi kịp nữa rồi, ngươi mau khắc phù văn lên đi, ta đã không chờ nổi giây phút được ngồi trong đó rong ruổi khắp thế giới rồi!” Ánh mắt Vũ Phinh Đình tỏa sáng, tỏ ra vô cùng háo hức.
Lâm Bắc Phàm si mê nhìn Vũ Phinh Đình, hắn thích nhất Vũ Phinh Đình như thế này, vừa độc lập lại vừa tự tin.
Trên thực tế, những người phụ nữ của hắn đều vô cùng độc lập, có sự nghiệp riêng của bản thân.
Nữ nhân như vậy có mị lực nhất.
“Được.” Lâm Bắc Phàm đưa tay phải ra, bắt đầu ngưng kết phù văn, tiến hành cách không vẽ phù. Trở thành Chí Tôn Phù văn, nếu như ngay cả cách không vẽ phù cũng không làm được, vậy thì uổng phí danh xưng Chí Tôn này rồi.
Từng nét phù văn từ trong tay Lâm Bắc Phàm bắn ra, khắc vào trong chiến hạm.
Phù văn bên trên chiến hạm càng ngày càng nhiều, khí tức chiến hạm cũng càng ngày càng mạnh, cuối cùng phá vỡ hạn chế, trở thành chiến hạm Chí Tôn.
Võ Phinh Đình kích động quá mức, hưng phấn nhảy cẫng lên: “Bây giờ tìm người thử!”
“Không cần phải gấp, vẫn còn có thể tăng đẳng cấp chiến hạm lên thêm nữa.” Lâm Bắc Phàm cười, tiếp tục khắc phù văn.
Hiện tại lĩnh ngộ của hắn đối với phù văn đã đạt tới cảnh giới cao thâm, chỉ dựa vào tạo nghệ phù văn cũng có thể làm cho chiến hạm tiếp tục tăng lên một hai cấp bậc. Đối với nữ nhân của mình, cho tới bây giờ hắn chưa hề tiếc rẻ, đã làm là phải làm đến tốt nhất.
Cuối cùng, Chí Tôn chiến hạm được Lâm Bắc Phàm mạnh mẽ tăng thêm hai cấp, có thể so với binh khí của Chí Tôn Thiên Nhân cửu giai.
Cuối cùng, Vũ Phinh Đình mời Son Goku ưa thích chiến đấu tới, chiến đấu một trận ở trên biển.
Son Goku đã có thể biến thành Siêu Saiyan cấp bốn, một khi biến thân sẽ có được thực lực Thiên Nhân cửu giai, đánh nhau hết sức cuồng dã, quả thực chính là một cỗ pháo năng lượng hình người.
Thế nhưng dù Son Goku cuồng bạo, nhưng đối phó với chiến hạm Chí Tôn của Vũ Phinh Đình vẫn không có hiệu quả lớn lắm.
Trận đại chiến này thu hút rất nhiều người đến quan chiến, mọi người trông mà than thở không thôi.
Thậm chí còn hấp dẫn Thần Ma.
Bọn hắn ở thật cao trên không trung chăm chú theo dõi, trông thấy phía dưới hội tụ nhiều Chí Tôn trẻ tuổi như vậy, đây đều là lực lượng sẽ gây trở ngại cho bọn hắn tiến vào thế giới trong tương lai. Cặp mắt vô tình bắn ra sát khí mãnh liệt.
Luồng sát khí này bị rất nhiều thiên kiêu có thiên phú dị bẩm cảm ứng được, dẫn tới tâm trạng càng thêm nặng nề, càng thêm gấp rút tu luyện.
Bốn luồng linh túy thần nguyên kéo dài vẫn đang không ngừng rót vào, trông rất rực rỡ lộng lẫy.
Trên trời, chiếc võng lớn màu vàng kim vẫn lúc ẩn lúc hiện, đẹp không sao tả xiết.
Nhưng những thứ này chỉ có thể nói rõ một điều rằng hiện tại bọn hắn đang bị nhốt, giống như cá trong chậu, cũng có thể nói là giống như cá được nuôi trong ao, cho dù có nhảy nhót tưng bừng cỡ nào cũng không thể nhảy khỏi ao cá, chỉ có thể chờ đến lúc béo khỏe bị giết mà thôi.
Càng là người cường đại lại càng cảm nhận đươc sự khủng bố của Thần Ma, Chí Tôn ở trước mặt bọn họ cũng chỉ là giun dế.
Chỉ có mạnh lên mới có hi vọng nhảy ra khỏi chiếc lồng giam của Thần Ma, làm chủ vận mệnh của mình.
Thời gian chậm rãi trôi qua một tháng.
Hôm nay vẫn là một ngày yên ả như vậy, cường giả đỉnh cao của nhân loại đều hội tụ đến Thời Không lâu, tổ chức Đại hội Chí Tôn.
Trận đại hội này kỳ thực hàng năm đều tổ chức một lần, thông qua tổ chức hội nghị để trù tính chung lực lượng ở các nơi, điều động tài nguyên các nơi, dốc hết toàn lực bồi dưỡng cường giả, ứng đối nguy cơ Thần Ma sắp đến.
Trong đại hội này, chỉ có Chí Tôn mới có quyền lên tiếng, Đại Tôn Giả chỉ có thể dự thính, Tôn Giả không có tư cách tham gia.
Bởi vì năm nay là năm cuối cùng, vì ứng đối Thần Ma, ngay cả Khuyển yêu đế (khuyển yêu hoàng tu luyện mà thành) - thành viên Yêu tộc vẫn luôn tương đối hữu hảo đối với nhân loại và long đế Ngao Bính cũng đến tham gia đại hội.
Là một trong những cường giả đỉnh cao của nhân loại, lại là viện trưởng Giang Nam học viện, Lâm Vi Vi chủ trì hội nghị.
Vẻ mặt Lâm Vi Vi nghiêm túc nói: “Hiện tại thông báo: Toàn thế giới tổng cộng có ba mươi mốt vị chí tôn bao gồm cả Khô Lâu đại đế, hai vị yêu đế Yêu tộc, hiện tại hai chín vị đã đến, Thần Ẩn giả, La Cẩm, Chí Tôn nhân tộc chưa tới.”
Mọi người không cảm thấy ngoài ý muốn bao nhiêu, Chí Tôn nhân tộc cùng Thần Ẩn giả từ trước đến nay luôn xuất quỷ nhập thần, không người nào biết dấu vết tung tích. Thế nhưng vào lúc mấu chốt, bọn hắn lại có thể kịp thời xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ, tới hay không cũng không đáng kể.
Bọn hắn tuyển chọn tổ chức hội nghị ở bên trong Thời Không lâu, ngoại trừ tránh né thần ma thăm dò, đồng thời cũng truyền đạt tin tức cho Chí Tôn nhân tộc biết tình huống chuẩn bị của đám người mình.
Bọn hắn càng quan tâm là một vị khác.
“Có thể liên lạc được người gọi là La Cẩm chí tôn không?”
Lâm Vi Vi lắc lắc đầu: “Không liên lạc được, nàng quá thần bí, chỉ có tiểu Phàm ca biết rõ.”
Lâm Bắc Phàm nói: “Trước mắt nàng đang có chuyện bận, ta sẽ nói tình huống cho nàng biết sau.”
Như thế, đại hội Chí Tôn bắt đầu.