Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên ngoài cũng bởi vì thân phận Chí Tôn nhân tộc lộ ra ánh sáng mà ầm ĩ lật trời.
Mỗi ngày đều có rất nhiều người ngồi ở bên ngoài cửa nhà Lâm Bắc Phàm chờ đợi, hy vọng có thể nhìn thấy Chí Tôn nhân tộc. Không chỉ như thế, Giang Nam thành cũng bị nhét đầy người, đều là những người muốn đến gặp Chí Tôn nhân tộc, tâm trạng đặc biệt háo hức.
Thế nhưng liên tục mấy ngày cũng không thấy Lâm Bắc Phàm đi ra.
Thế là bọn hắn liền đi ngồi chờ nữ nhân của Lâm Bắc Phàm, hy vọng có thể biết được tin tức Chí Tôn.
Chỉ là bọn hắn đã định trước phải thất vọng, Thanh Bạch Nhân Gia không mở cửa; đám người Lâm Vi Vi, An Khả Hân, Vũ Phinh Đình không đi làm; Huyết Sắc Vi, Lý Tử Thanh đều trốn mất.
Còn có Bách Hoa tiên tử cũng không thấy đâu.
Mấy ngày qua các nàng đều ở bên cạnh bầu bạn với Lâm Bắc Phàm, chuyện gì cũng không muốn quản, chuyện lớn hơn nữa cũng không quan trọng bằng ở cạnh Lâm Bắc Phàm.
Liên tục mấy ngày, Lâm Bắc Phàm trải qua khoảng thời gian vui đến quên cả trời đất. Mỗi ngày đều có nữ nhân như hoa làm bạn, hầu như lúc nào cũng ở trong tổ ấm dịu dàng, còn có thể đùa giỡn với gấu trúc; loại thời gian này quả là ‘chỉ muốn làm uyên ương, không muốn làm tiên’.
Đương nhiên, loại thời gian này nhất định là không dài.
Bởi vì chúng nữ còn có sự nghiệp phải làm, không cá ướp muối giống như Lâm Bắc Phàm.
Một tuần lễ về sau, chúng nữ ai về nhà nấy.
Lâm Bắc Phàm lưu luyến không rời: “Tất cả mọi người đi hết vậy, chúng ta nghỉ thêm mấy ngày nữa có được hay không?”
Lâm Vi Vi lắc lắc đầu: “Không thể nghỉ thêm nữa, tiểu Phàm ca, ta đường đường là viện trưởng Giang Nam học viện, có rất nhiều chuyện phải làm. Nếu như không gặp ta trong thời gian quá lâu, người khác sẽ nghĩ như thế nào?”
Những nữ nhân khác cũng gật đầu một cái, hiện tại mọi người đều đã biết bọn họ là nữ nhân của Chí Tôn nhân tộc, cũng đều biết các nàng đang bầu bạn với Chí Tôn, đợi mấy ngày còn có thể, nhưng đợi quá lâu nhất định sẽ có lời ra tiếng vào.
Da mặt các nàng cũng không dày như Lâm Bắc Phàm.
“Các ngươi xem, đây chính là chỗ xấu của việc bại lộ thân phận!” Lâm Bắc Phàm ai oán nói: “Tất cả mọi người lúc nào cũng nhìn chằm chằm, ta muốn ở với các ngươi lâu hơn một chút cũng cảm thấy cố kỵ, ta thực sự là khổ quá mà!”
“Tiểu Phàm ca, thời gian sau này của chúng ta còn dài mà, không cần để ý đến một ngày hai ngày này. Lại nói, không phải còn có Bách Hoa tiên tử sao, các ngươi có thể ở lâu một chút, dù sao cũng là tuần trăng mật mà!” Lâm Vi Vi nhỏ giọng nói.
Bách Hoa tiên tử hoảng hốt: “Ta... Ta cũng phải trở về!”
Hiện tại nàng đang là viện trưởng của Bách Hoa học viện, cũng không thể rời đi quá lâu.
Lâm Bắc Phàm liền níu kéo lại, vô cùng không biết xấu hổ nói: “Bách Hoa, đừng có đi nhanh như vậy chứ, chúng ta còn có rất nhiều điều cần tâm sự với nhau! Nhiệt tình cùng dũng khí của ngươi lúc trước đâu rồi?”
Bách Hoa tiên tử đỏ bừng mặt, trước kia nàng chính là người chủ động theo đuổi Lâm Bắc Phàm.
Bây giờ suy nghĩ lại một chút, cũng không biết khi đó làm sao lại có dũng khí lớn như vậy.
Những nữ nhân khác ranh mãnh nhìn qua, Bách Hoa tiên tử càng hoảng hốt, tựa như con thỏ nhỏ sợ hãi chạy mất.
“Ta còn có việc, đi trước đây!”
Lâm Bắc Phàm hô với theo sau: “Bách Hoa, đêm nay ta sẽ tới tìm ngươi!”
Bách Hoa tiên tử lảo đảo một cái.
Tất cả mọi người rời đi, Lâm Bắc Phàm chợt phát hiện thấy tựa hồ mình cũng không có chuyện gì để làm.
Nhìn sang bên cạnh, gấu trúc đang mất ăn mất ngủ viết bảng hiệu, Lâm Bắc Phàm lập tức cảm động.
Ngay cả gấu trúc cũng cố gắng như vậy, ta có tư cách gì để không cố gắng chứ?
Trải qua tự khích lệ vài câu, lại bị bảng hiệu trên đất thu hút sự chú ý.
Cái bảng hiệu thứ nhất: Ta là manh sủng của Chí Tôn nhân tộc, còn không mau cho ta ăn?
Cái bảng hiệu thứ hai: Ta là manh sủng của Chí Tôn nhân tộc, còn không mau nhường đường cho ta?
Cái bảng hiệu thứ ba: Ta là manh sủng của Chí Tôn nhân tộc, còn không mau đập hạt hạch đào cho ta?
Cái bảng hiệu thứ tư: Ta là manh sủng của Chí Tôn nhân tộc, các ngươi quỳ thỉnh an đi!
Cái bảng hiệu thứ năm: Ta là manh sủng của Chí Tôn nhân tộc, hiến hết toàn bộ rượu ngon của các ngươi lên đây!
Cái bảng hiệu thứ sáu: Ta là manh sủng của Chí Tôn nhân tộc, hãy gọi ta là gấu trúc đại nhân!
...
Mỗi một vế đầu câu trong bảng hiệu đều phô ra thân phận của bản thân, ngữ khí lại hết sức phách lối, cứ như “Cha tao là Lý Cương”(1) vậy, đây không phải sẽ làm bại hoại thanh danh của ta sao?
(1) DG: Là một ví dụ ở Trung Quốc chỉ việc con cháu quan chức lợi dụng vị thế “con ông cháu cha” để tung hoành
Tên hố hàng này muốn bại gia đây mà!
Lâm Bắc Phàm ôm lấy gấu trúc dày vò một trận, kém chút đã vò cái đầu tròn vo của nó thành trọc lóc.
Gấu trúc run lẩy bẩy giơ bảng hiệu lên: Chủ nhân, làm sao vậy?
Lâm Bắc Phàm tức giận: “Còn không biết xấu hổ hỏi ta làm sao hả? Ngươi xem thử ngươi viết toàn là thứ quái gì vậy? Trước giờ ta chưa từng gặp qua một con gấu trúc nào phách lối như vậy, ngươi đây là đang làm bại hoại thanh danh của ta đó ngươi biết không?”
Gấu trúc nước mắt lưng tròng giơ bảng hiệu lên: Chủ nhân, ta biết sai rồi!
Lâm Bắc Phàm tràn đầy thâm ý nói: “Biết sai chính là không còn gì tốt hơn rồi! Làm gấu, quan trọng nhất là phải khiêm tốn! Nhất là gấu trúc thông minh giống như ngươi càng phải khiêm tốn, bình thường tỏ ra dễ thương một chút là được rồi, bằng không thì sẽ bị tuyệt chủng đó, biết không?”
Gấu trúc ngoan ngoãn tựa như em bé gật đầu, giơ bảng lên: Ta biết rồi!
“Cho nên những cái bảng hiệu này, ngươi viết lại cho ta!”
Gấu trúc thống khổ giơ bảng hiệu lên: Đừng mà!
Đúng lúc này, thiên sứ Aryan từ trong thân thể Lâm Bắc Phàm xông ra, trên tay đang cầm một chiếc camera, hưng phấn phát trực tiếp: “Các vị khán giả và bằng hữu thân mến! Các vị khán giả và bằng hữu thân mến! Hiện tại sẽ do mỹ thiếu nữ Aryan mỹ lệ hiền lành vô địch phát sóng trực tiếp cho các ngươi! Nội dung phát trực tiếp của chúng ta chính là sinh hoạt hàng ngày của Chí Tôn nhân tộc! Nếu như mọi người yêu thích, xin comment 666 cho ta; sau đó gửi tặng phẩm lên màn hình cho ta!”
Bên trong Hư giới, Chương trình trực tiếp của thiên sứ Aryan mở màn đầu tiên, đã thu hút mấy trăm triệu người xem.
Nghe được lời kêu gọi của thiên sứ Aryan, lễ vật cực nhanh được đưa lên.
“Mau chiếu ngay camera vào Lâm Bắc Phàm, ta muốn xem Chí Tôn nhân tộc!”
“Chúng ta muốn xem bình thường hắn tu luyện thế nào?”
“Nghe nói Chí Tôn nhân tộc vô cùng thích ngủ, có phải thật vậy hay không?”
“Ta muốn nhìn nhà của Chí Tôn, lễ vật không thành vấn đề!”
...
Có mấy trăm vạn tàu chiến hạm phóng nhanh qua... (quà trong các app live stream)
Trông thấy thiên sứ Aryan phát trực tiếp được hoan nghênh như vậy, gấu trúc ở bên cạnh hết sức hối hận, sao mình lại không nghĩ tới vậy chứ?
Đây quả thực là phương pháp trang bức đỡ tốn thời gian công sức mà!
Lại còn tốn thời gian viết bảng hiệu, ta thực sự là quá ngu!
Chẳng lẽ là bởi vì làm gấu trúc lâu quá, bị thuộc tính ngốc nghếch ảnh hưởng?
Sau này, phải chăng ta cũng có thể...
Trông thấy màn hình hiện đầy lễ vật, Aryan mặt mày hớn hở: “Tốt tốt tốt! Mọi người đã muốn nhìn thấy sinh hoạt thường ngày của Chí Tôn như vậy, vậy thì hiện tại ta sẽ dẫn mọi người đi xem! Đây là bí mật độc nhất vô nhị đó, chỉ độc quyền một kênh này, không có chi nhánh!”
Đột nhiên, màn hình chiếc camera Aryan đang cầm đen kịt.