Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này, Lâm Bắc Phàm cũng tới thế giới Già Thiên.
Hắn không đi vào Tiên vực tranh đoạt vật chất trường sinh, sau khi trở thành Thần Ma hắn đã sớm vĩnh sinh rồi, bản thân nữ nhân tương lai cũng sẽ trở thành Thần Ma, cho nên không cần thiết.
Hắn chỉ đứng sừng sững giữa hư không, nhìn khắp thế giới Già Thiên.
"A di đà phật Đại Đế, Bát Cảnh Cung lão tử, Tây Hoàng Mẫu, Phục Hy Đại Đế... Thế giới này đã từng là hình chiếu của Thần Ma, đúng là Thần Ma chỗ nào cũng có!" Lâm Bắc Phàm bẩm lẩm nói.
Trước kia Lâm Bắc Phàm cho rằng trong vạn giới chỉ có nhiều thế giới gần như trùng khớp nền văn hóa với nhau mà thôi, bây giờ nhìn lại không chỉ riêng trùng hợp, bọn chúng cũng đã từng là hình chiếu của Thần Ma, cho nên mới có nền văn hóa tương tự nhau.
Mà những "nền văn hóa" này chính là một trong những thứ Thần Ma tranh đoạt, dính đến khí vận, nhân quả, tín ngưỡng, nghiệp lực, công đức đủ thứ, không có bao nhiêu thế giới có thể bỏ qua.
Quay lại chuyện chính, Lâm Bắc Phàm tiếp tục chú ý tới thế giới này.
Căn cứ theo hiểu biết của Lâm Bắc Phàm, thế giới Già Thiên nguyên bản là một thế giới đại thiên không tỳ vết, có thể coi là thế giới hoàn mỹ.
Nhưng trước khi Tiên vực, Cửu Thiên Thập Địa, Dị vực chủ thế giới của thế giới hoàn mỹ sụp đổ, Hoang Thiên Đế vì bảo vệ thế giới hoàn mỹ và các tu sĩ không bị vật chất hắc ám và người ngoại lai làm tổn thương, tướng chủ thế giới triệt để tách khỏi giới hải trên cả thời gian và không gian, độc đoán vạn cổ, cho nên mới có thế giới Già Thiên.
Hệ thống tu luyện của Già Thiên, là tới từ Hoang Thiên Đế.
Về phần là vật chất hắc ám gì, kẻ ngoại lai là ai, Thượng Thương chi địa lại là cái gì, Lâm Bắc Phàm không biết.
Nhưng nhất định là một tồn tại khủng bố, có thể khiến cho cả Tiên Đế cũng phải thấy tuyệt vọng.
"Chỉ sợ có liên quan đến Hỗn Độn Thần Ma, có lẽ thứ này có thể cho ta đáp án!" Lâm Bắc Phàm lẩm bẩm nói, sau đó vẫy tay, chín con cự long lôi kéo một cổ quan thanh đồng đi tới.
Cổ quan thanh đồng này gọi là Tam Thế Quan Tài, bí mật lớn nhất bên trong thế giới Già Thiên.
Lâm Bắc Phàm không đi vào, hắn vận dụng nguyên thần quan sát.
"Thì ra là thế!"
Bí mật của quan tài này, Lâm Bắc Phàm dĩ nhiên đã biết được, nhưng không có ý định mở ra.
Mỗi người đều có sứ mệnh của riêng mình, quan tài cũng có, chỉ cần không liên quan đến hắn là hắn lười nhúng tay.
Hắn để chín con rồng tiếp tục kéo Tam Thế Quan Tài đi lang thang.
...
Lúc này, ở một nơi không biết tên, Như Lai phật tổ đang gặp mặt nhị Thánh Tây Phương.
Nhị Thánh Tây Phương là chỉ hai vị Thánh nhân Bồ Đề và Tiếp Dẫn, sinh ra ở đại thế giới Hồng Hoang, bọn họ là người khai sáng Tây Phương giáo, cũng là người khai sáng Phật giáo. Điểm quan trọng nhất là, thực lực của bọn họ đều đạt đến một cấp bậc kinh khủng, Hỗn Độn Thần Ma.
Thực lực như vậy ở trong vạn giới cũng là đứng đầu.
Bởi vì có hai vị Thánh Nhân tọa trấn, cho nên Phật giáo mới có thể phát triển nhanh chóng, khai chi tán diệp trong vạn giới.
"Bái kiến hai vị Phật mẫu!" Như Lai Phật tổ cung kính nói.
"Phật tổ, ngươi tới đây là có chuyện gì?" Hai vị Thánh Nhân mở mắt, hỏi.
"A di đà phật! Như Lai tới đây vì một thế giới kỳ dị!" Như Lai Phật tổ đưa ra một ngón tay, trước mặt liền có một cái màn sáng khổng lồ xuất hiện, đại từ đại bi nói: "Mời hai vị Phật mẫu xem, giới này tên là thế giới linh khí khôi phục, chính là một đại thiên thế giới mới tăng cấp, vô cùng bất phàm, Như Lai muốn ở phát triển Phật pháp ở thế giới này, phổ độ chúng sinh!"
Ánh mắt hai vị vị Thánh Nhân đều thận trọng.
Tiếp Dẫn Thánh nhân nói: "A di đà phật! Giới này quả thực không thể coi thường, ngay cả ta cũng không tính ra được bí mật trong đó, nhất định ở đó có đại cơ duyên đại tạo hóa!"
Chuẩn Đề Thánh nhân nói: "Vị Chí Tôn Nhân tộc kia cũng bất phàm, ta không thể tính ra được lai lịch của hắn, sau lưng khẳng định có cao nhân che giấu thiên cơ, chỉ sợ cũng là một vị Thánh Nhân! Thiện tai thiện tai!"
Như Lai Phật tổ kinh hãi, hắn tìm đến hai vị Thánh Nhân vốn là hy vọng bọn họ có thể sử dụng Thánh Nhân chi nhãn, xem thấu thực lực của thế giới linh khí khôi phục và Chí Tôn Nhân tộc, nhưng thế mà hai vị này cũng không nhìn ra.
Đằng sau chuyện này, khẳng định có bí mật lớn nào đó không muốn ai biết, dính đến mưu đồ của Thánh Nhân.
"Hai vị Phật mẫu, phải làm thế nào cho phải?" Như Lai Phật tổ hỏi thăm.
"Không sao, đợi ta và sư đệ tiến hành suy tính, khi nào thời cơ đến tất sẽ gọi ngươi, ngươi lui xuống trước đi!" Chuẩn Đề Thánh nhân nói.
"Rõ, Như Lai cáo lui!" Như Lai Phật tổ rời đi.
Chờ Như Lai phật tổ hoàn toàn rời đi rồi, Tiếp Dẫn Thánh nhân mới nói: "Lòng Như Lai có dị tâm, vẫn hướng về Tiệt giáo."
Chuẩn Đề Thánh nhân nói: "Không sao, chỉ cần hắn tiếp tục giúp Phật giáo lớn mạnh, là có thể tha thứ!"
Tiếp Dẫn Thánh nhân nói: "Sư huynh nói chí phải!"
Chuẩn Đề Thánh nhân nói: "Sư đệ, ngươi và ta cùng suy tính thế giới linh khí khôi phục, cũng có thể thấy được một chút huyền cơ. ."
Tiếp Dẫn Thánh nhân nói: "Được!"
Ở một nơi không biết tên.
Giáo chủ Tiệt giáo Thông Thiên Thánh Nhân mở mắt, ánh mắt phức tạp: "Đa Bảo..."
...
Thế giới linh khí khôi phục.
Chiến dịch thế giới Già Thiên, chúng thiên kiêu có thể nói là thắng lợi trở về.
Nhất là Thiên Đế Diệp Phàm, mang phú quý về quê, không chỉ thụ phục sạch những cừu địch trước kia, đoạt được không biết bao nhiêu cơ duyên, còn kiếm được thêm một lão bà trở về, đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Đương nhiên, hắn không chỉ trở về một mình, còn mang theo rất nhiều thân bằng hảo hữu.
Ví dụ như huynh đệ tốt Bàng Bác, đạo sĩ bất lương Đoạn Đức, thích thu nhân sủng Hắc Hoàng, ca ca muội khống Cơ Hạo Nguyệt của Cơ Tử Nguyệt, Đấu Chiến Thánh Viên, còn có đám người Thiên Đình.
Hắn hi vọng đám bạn tốt của mình đều có thể chứng đạo ở đây, cùng nhau tiêu dao giữa thiên địa.
Hắc Hoàng rất không yên phận, vừa đến đã kêu lên: "Gâu! Diệp Phàm, ngươi nói Vô Thủy Đại Đế ở đây, mau dẫn ta đi gặp hắn!"
Diệp Phàm mặt không biểu cảm, trực tiếp cho hắn một quyền, nói: "Phải gọi ta là Diệp Thiên Đế, nếu không thì đi hầu nắm đấm của ta đi!"
"Ai nha, đau chết mất, gâu!" Hắc Hoàng kêu: "Bản Hoàng có chỗ dựa lag Vô Thủy Đại Đế, ta mới không sợ ngươi! Chờ ta tìm được Đại Đế, nhất định sẽ kêu hắn tới trấn áp ngươi!"
"Oành" "Oành"...
Diệp Phàm vừa đánh hắn vừa nói: "Có gọi hay không? Ngươi có gọi hay không..."
"Thiên Đế!" Hắc Hoàng uất ức gọi một tiếng, coi như hắn đã được cải tạo thân thể nhưng cũng không chịu được sự tàn phá của nắm đấm đến từ Đại Đế.
"Ngoan!" Diệp Phàm vô cùng cao hứng, trực tiếp sờ đầu chó, nói: "Gọi sớm chẳng phải xong việc rồi sao? Về sau gặp ta nhớ phải tôn xưng ta trước, nếu không cứ tiếp tục hầu hạ nắm đấm đi, biết chưa?"
"Gâu, bản Hoàng biết rõ!" Hắc Hoàng vô cùng uất ức, chó vô chủ tựa như một ngọn cỏ, trong lòng thầm thề nhất định phải tìm được Đại Đế, sau đó nhờ hắn đến trấn áp các ngươi.
Đạo sĩ bất lương cười một cách tự nhiên: "Chó chết, ngươi cũng có hôm nay!"
Hắc Hoàng tràn đầy oan ức cuối cùng đã tìm được con đường để xả ra, hắn mở miệng chó nói: "Gâu! Ta cắn chết cái tên béo nhà ngươi!"
"A! Đau đau đau đau đau..."
Đám người lắc đầu cười khổ, cảnh tượng này không biết đã diễn ra bao nhiêu lần rồi.