Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong số năm vị Thánh nhân, chỉ còn lại mỗi Lão Tử và Thông Thiên.
Nhưng hai người này lại đi ra xa xa, trong giọng nói cũng có chút lạnh nhạt.
"Sư đệ, đã lâu không gặp!" Lão Tử nói.
"Quả thực đã lâu không gặp, sư huynh vẫn như trước, nhìn như vô vi, thật ra lại rất mưu mô! Nhanh như vậy đã chạy tới, chỉ sợ mình chậm chân!" Thông Thiên giáo chủ cười ha hả nói, trong giọng nói có gai nhọn.
"Sư đệ còn nhớ chuyện kia sao! Đó là thiên ý, thiên ý thì không thể trái!" Lão Tử lắc lắc đầu.
"Sư huynh nói đúng lắm, thiên ý không thể trái, ngay cả tình nghĩa sư huynh đệ của chúng ta cũng không thể so được với thiên ý! Ha ha, rất tốt! Hồng hoa bạch ngẫu thanh hà diệp, Tam giáo nguyên lai thị nhất gia (Hoa hồng, thân trắng, lá xanh, Ba tôn giáo ấy vốn chung một nhà)!" Thông Thiên ngưng cười, nói: "Tất nhiên đây là thiên ý, vậy tình nghĩa giữa sư huynh đệ chúng ta đã cạn, ngày sau gặp mặt không cần làm bộ làm tịch nữa, Thái Thanh Thánh nhân!"
Lão Tử hơi híp mắt lại: "Được!"
Lúc này hai người đã chân chính ân đoạn nghĩa tuyệt.
Thù cũ đã tháo, hai người không còn vướng bận gì nhìn về phía chiến trường, trong ánh mắt bình tĩnh có thêm vẻ kinh ngạc.
Trận chiến này đã đánh lâu như vậy rồi mà vẫn chưa kết thúc.
Hai vị thiên kiêu đối chiến với Tiếp Dẫn Thánh nhân và Nữ Oa Thánh nhân tuy rơi vào thế hạ phong tương đối chật vật, thế nhưng vẫn có thể duy trì chưa bại, kinh khủng nhất là thế giới cộng chủ, thế mà lại đè Nguyên Thủy Thiên Tôn xuống đánh, thoạt nhìn vô cùng nhẹ nhàng.
Tuy thực lực đã bị áp chế đến Thần Ma nhất giai, nhưng là một vị Thánh nhân, kinh nghiệm và năng lực đều không phải các Thần Ma mới ra đời khác có thể so sánh, ngoại trừ không thể đánh bại Tiên Thiên Thần Ma ra, các Thần Ma khác cơ bản đều bị ngược.
Dù bọn họ xuất thủ, kết quả cũng sẽ không tốt bao nhiêu.
"Đây là ba vị Nhân tộc thiên phú dị bẩm, có phong thái thành Thánh!" Hai vị Thánh nhân cho đánh giá rất cao.
Một thế giới đại thiên vừa mới lên cấp thế mà lại xuất hiện ba vị thiên kiêu tuyệt đại có khả năng thành Thánh, thực sự không tầm thường, bọn họ lại có cái nhìn cao hơn đối với thế giới linh khí khôi phục.
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm ra một chưởng Tịch Diệt Vạn Pháp, đánh bay Nguyên Thủy Thiên Tôn, cười ha ha nói: "Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi không có năng lực gì cả, gọi toàn bộ sư huynh đệ của ngươi lên đi, ta sợ không cẩn thận sẽ chụp chết ngươi!"
Nguyên Thủy Thiên Tôn luôn coi trọng thể diện giận dữ: "Tiểu nhi im ngay, nhìn bản tọa thu thập ngươi đât!"
Lâm Bắc Phàm thi triển Trích Tinh Phủng Nguyệt, vỗ một chưởng xuống, đánh Nguyên Thủy Thiên Tôn văng vào trong biển rộng.
Lắc lắc đầu, nói: "Ngươi không được, vẫn nên gọi sư huynh đệ của ngươi lên đi!"
Cự chưởng kia thay đổi phương hướng, vỗ về phía Lão Tử và Thông Thiên.
"Thật can đảm! Bản tọa phụng bồi tới cùng!" Thông Thiên giáo chủ cười ha ha, trên tay ngưng tụ ra một thanh kiếm, thoạt nhìn giống như Thanh Bình kiếm.
Lão Tử không nói gì, nhưng trong ánh mắt bình tĩnh đã có thêm một chút tức giận.
Hai vị Thánh nhân đứng xem đều ra tay.
Thông Thiên giáo chủ bổ tới một kiếm, kiếm quang như ngân hà vút ngang qua trời cao.
Phất trần Lão Tử hất lên, gió lốc thái cực một âm một dương liền nổi lên.
Trong tay Lâm Bắc Phàm hiện ra vô số thế giới Bà Sa, sau đó một chưởng đánh ra: "Chưởng Trung Vạn Giới!
"Ầm ầm" "ầm ầm"...
Không gian trong thiên địa đều bị nổ cho vỡ nát, tất cả công kích hóa thành hư không.
"Được, đến chiến!" Lâm Bắc Phàm hô lên, sau đó vươn tay, kéo Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa bị đánh bay tới, một người độc chiến ba Thánh.
Lão Tử thi triển Nhất Khí Hóa Tam Thanh thần thông, Lâm Bắc Phàm dùng Tịch Diệt Vạn Pháp đánh nát toàn bộ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn huyễn hóa ra Côn Lôn sơn, Lâm Bắc Phàm xuất chiêu Trích Tinh Phủng Nguyệt, lại một lần nữa đánh bay hắn.
Thông Thiên giáo chủ mô phỏng ra Tru Tiên kiếm trận, Lâm Bắc Phàm ra một Chưởng Trung Vạn Giới phá vỡ kiếm trận.
...
Mặc kệ đối phương có bao nhiêu thủ đoạn, Lâm Bắc Phàm đều phá bỏ được!
"Lâm đạo hữu thật bản lĩnh!" Vô Thủy Đại Đế cười to, liên tục gõ vang Vô Thủy Xhung.
Ngoan Nhân Đại Đế không nói gì, toàn tâm toàn ý đối phó với Nữ Oa nương nương, thủ đoạn càng ngày càng thong dong.
Hai vị Thánh nhân khác cũng đang chú ý tới trận chiến này, ba vị sư huynh đệ Huyền môn liên thủ còn bị một Nhân tộc nho nhỏ trấn áp, thật sự là khiến cho người ta thấy vô cùng kinh ngạc, nhìn Lâm Bắc Phàm đang ác chiến, trong lòng có thêm chút suy ngẫm.
Đám người ở thế giới linh khí khôi phục xem chiến như si như say.
"Ta khi nào... Mới có thể có được lực lượng Thần Ma như thế?" Diệp Thiên Đế say mê ngắm nhìn.
"Thần Ma, thực sự là một cảnh giới làm cho người ta mê muội! Một ngày nào đó ta nhất định phải bước vào Thần Ma cảnh, kiêu ngạo nhìn vạn giới!" Viêm Đế Tiêu Viêm nắm chặt nắm đấm, chỉ cảm thấy trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
"Thần Ma chiến trường, không thể thiếu ta!" Bức Vương Trần Bắc Huyền chắp tay nhìn lên trời.
...
Đồng thời cũng vô cùng lo lắng, tuy không biết lai lịch của đám Thần Ma này, nhưng nghĩ đến việc chỉ hình chiếu thôi mà đã có được thực lực Thần Ma, hiển nhiên là lai lịch bất phàm, thiên kiêu Thần Ma của bọn họ, thế giới cộng chủ của bọn họ có thể thắng được không?
Thế giới linh khí khôi phục, có bảo vệ được không?
Còn có Ma chủ bên trong Ma giới, bị động tĩnh của thế giới linh khí khôi phục đánh thức, cũng chú ý một trận chiến này.
"Hình chiếu Hỗn Độn Thần Ma?" Ma chủ nhíu mày: "Thế giới linh khí khôi phục chung quy vẫn bị Hỗn Độn Thần Ma chú ý, càng ngày càng thú vị! Nhưng mà sự tồn vong của thế giới linh khí khôi phục có liên quan gì tới ta?"
Lông mày Ma chủ giãn ra, trọng điểm chú ý là Lâm Bắc Phàm, hết sức hài lòng nói: "Thực lực của Chí Tôn Nhân tộc mạnh, có lẽ không cần phải giao thủ mấy năm, vô cùng tốt! Ha ha..."
Bên trong thế giới linh khí khôi phục, lại đánh mấy trăm hiệp, Lâm Bắc Phàm đã hiểu được lai lịch của bọn họ, trực tiếp thi triển Thời Gian thần thông: Thời Quang Hồi Tố, đầu tiên là đi tới trước mặt Lão Tử, bên trong con mắt đục ngầu của Lão Tử có thêm một tia giãy giụa.
"Lại còn phản ứng? Không hổ là hình chiếu của Thánh nhân, nhưng cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết!" Lâm Bắc Phàm thi triển thần thông, đánh chết hắn.
Sau đó hắn liên tục thi triển Thời Quang Hồi Tố, chém giết hai vị hình chiếu Thánh nhân còn lại.
Ba vị hình chiếu Thánh nhân lại lần nữa xuất hiện.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiến răng nghiến lợi: "Tiểu tử Nhân tộc, lại còn biết Thời Gian thần thông, bản tọa xem thường ngươi rồi!,"
Sắc mặt Lão Tử không tốt: "Thụ giáo!"
Thông Thiên giáo chủ thì cười ha ha, chắp tay nói: "Đạo hữu thật bản lĩnh, bản tọa bái phục!"
"Ba vị đến nhanh như vậy sao, chúng ta lại đại chiến thêm 300 hiệp!" Tâm tình Lâm Bắc Phàm vô cùng tốt.
"Không cần đánh nữa, chúng ta nên bình tĩnh nói chuyện!" Lão Tử nói, đã bị giết một lần, mặt mũi mất hết, tiếp tục đánh nữa cũng không có gì hay, còn không bằng ngưng chiến đàm phán.
Hai chiến trường khác cũng đã tách nhau ra, Vô Thủy Đại Đế và Ngoan Nhân Đại Đế đi tới bên cạnh Lâm Bắc Phàm, Tiếp Dẫn Thánh nhân và Nữ Oa nương nương thì đi tới bên cạnh ba Thánh.