Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 742 - Chương 742. Lão Tổ Tông Từ Gia Bị Địa Phủ Theo Dõi

Chương 742. Lão tổ tông Từ gia bị Địa phủ theo dõi Chương 742. Lão tổ tông Từ gia bị Địa phủ theo dõi

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Một không gian thật lớn mở ra, nàng đi vào trong, phát hiện chẳng có thứ gì cả, vô cùng đổ nát.

"Lúc trước chủ thần muốn chạy trốn, nhưng lại bị cộng chủ thi triển thần thông trích tinh phủng nguyệt bắt lại, sau đó giết chết. Sau khi chủ thần chết, Luân Hồi điện cũng sụp đổ, không một ai có thể sinh tồn!" Triệu Kỳ Nhi lẩm bẩm nói, vừa kinh sợ vừa kiêu ngạo, thán phục sự cường đại của người trong lòng.

"Nhưng nơi này cần quản lý thật tốt mới có thể nghênh đón luân hồi giả." Triệu Kỳ Nhi phất phất tay, không gian đổ nát lập tức khôi phục, ở giữa còn xuất hiện một đại quang cầu, đây chính là "Chủ thần", còn chủ thần chân chính là nàng thì sẽ ẩn sau màn khống chế.

Sau khi hoàn thành tất cả mọi chuyện, thần cách bên trong cơ thể nàng ảm đạm mất mấy phần.

"Nhất định phải nhanh chóng liên thông thế giới, tìm kiếm luân hồi giả chấp hành nhiệm vụ!"

Chủ thần tân nhiệm bắt đầu quy hoạch tương lai.

Đầu tiên là liên thông thế giới, bởi vì thần cách tổn hại nghiêm trọng nên nàng chỉ có thể liên thông với thế giới phổ thông và các thế giới tiểu thiên khá yếu, mà cũng chỉ được 2-3 cái, điểm này không phải vấn đề lớn với nàng, khi thần cách dần dần khôi phục, nó sẽ liên thông với càng nhiều thế giới.

Điều cấp bách nhất hiện tại là luân hồi giả, cùng với nhiệm vụ luân hồi cần chấp hành.

"Tiếng xấu của chủ thần Luân Hồi điện đã vang xa, không thể chọn người của thế giới linh khí khôi phục làm luân hồi giả, tránh cho bị phát hiện họ lại tức giận, trước tiên phải tuyển chọn ra luân hồi giả từ trong thế giới phổ thông, về phần nhiệm vụ luân hồi..."

Triệu Kỳ Nhi có chút không chắc chắn.

Chủ thần tiền nhiệm thông qua cướp đoạt khí vận của chư thiên vạn giới để tăng cường bản thân, cuối cùng quả thực cũng thành công, nhưng thanh danh của Luân Hồi điện và luân hồi giả ở chư thiên vạn giới cũng trở nên nát bét.

Nếu tiếp tục đi theo con đường của tiền nhiệm, sợ rằng nàng cũng sẽ bị như hắn.

"Nhất định phải đổi cách thức khác để đạt được khí vận, không nhất định phải cướp đoạt, có thể thông qua trợ giúp để thu hoạch khí vận! Ví dụ như cứu vớt thế giới, tiêu diệt tà ma ngoại đạo, trợ giúp nhân vật chính thiên mệnh..." Triệu Kỳ Nhi lẩm bẩm nói, hai mắt ngày càng sáng.

Cách thức thu hoạch khí vận này không nhanh như cướp đoạt, nhưng thắng ở chỗ bình thản ổn định, có thể khiến cho người ta dễ dàng tiếp nhận.

Về sau dùng thân phận chủ thần để hiện thế cũng sẽ không làm cho người ta chán ghét.

Thế là nàng bắt đầu vận chuyển.

Nhìn chủ thần tân nhiệm Triệu Kỳ Nhi dựng lên Luân Hồi điện rực rỡ, Lâm Bắc Phàm gật đầu cười: "Vậy là được."

Lúc trước sau khi hắn giết chết Thần Ma, ngoại trừ một vài đồ vật có lợi cho hắn được hắn lấy đi, các thứ khác đều nằm rải rác ở khắp nơi trên thế giới, hóa thành cơ duyên, chờ người khác tới phát hiện.

Về sau nhờ những cơ duyên này, nhất định sẽ có rất nhiều người thừa cơ quật khởi, trở thành thiên kiêu mới.

Không chỉ có một, lúc này cũng có người tìm thấy một cơ duyên khác.

Tên hắn là Loạn Mã, cũng là một người vì yêu thích mà đi ra bên ngoài tìm kiếm cơ duyên.

Người hắn yêu chính là người được vạn người ngưỡng mộ, nữ thần đệ nhất vạn giới Diệp Khuynh Thành, bởi vì người cạnh tranh vừa nhiều vừa mạnh, hắn lại chỉ là một tu luyện giả bình thường, cho nên chỉ có thể im lặng giấu tình yêu trong lòng, sau đó hóa thành động lực.

Bây giờ hắn đã rời khỏi thành thị hơn nửa năm, ở ngoài sống màn trời chiếu đất, gặp phải rất nhiều hiểm nguy, thậm chí còn có hai lần cửu tử nhất sinh, nhưng tất cả đều không đủ để đánh bại hắn.

Bởi vì có một niềm tin mãnh liệt đã chống đỡ hắn.

"Khuynh Thành, vì ngươi, ta tuyệt đối sẽ không thất bại!" Loạn Mã siết chặt nắm đấm kiên định nói: "Một ngày nào đó, ta sẽ hóa thành Thần Ma cường đại tới hỏi cưới ngươi!"

Cứ đi như vậy mấy ngày, hắn phát hiện ra một cái đầm nước bên trong sơn cốc, cái đầm nước này trong vắt, vô cùng thanh tịnh, tỏa ra mùi hương nhàn nhạt thấm vào tận ruột gan, còn có tiên linh chi khí tràn ngập xung quanh, đạo văn lấp lóe, vừa nhìn đã thấy bất phàm.

"Đây... Chẳng lẽ là cơ duyên của ta?" Loạn Mã kích động.

Sau đó nhanh chóng xông vào trong đầm nước, từng ngụm từng ngụm uống lên.

Càng uống càng cảm thấy bất phàm, bởi vì hắn cảm thâyd mình ngày càng mạnh, không ngừng phá tan bình cảnh.

Hơn nữa thân thể hắn cũng xảy ra biến hóa, tóc dài ra, làn da trở nên trắng nõn không tì vết, cơ bắp trên người ít đi dần, thân thể cũng trở nên nhỏ hơn.

Cuối cùng, Loạn Mã nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân dưới đầm nước, phát điên ôm đầu, thét lên một tiếng êm tai: "Ta... Sao ta lại biến thành nữ? Không muốn!"

...

Có người vui vẻ có kẻ sầu, có người sầu lại càng thêm sầu.

Lão tổ tông Từ Thánh có được hệ thống mô phỏng tổ tông cùng với Từ gia gần đây đều vô cùng ưu sầu, bởi vì lão tổ tông của bọn họ là một u hồn bị Địa phủ theo dõi, người của Địa phủ muốn kéo hắn vào trong Địa phủ đi đầu thai chuyển thế.

Chuyện này sao có thể được?

Sự tồn tại của lão tổ tông liên quan đến cơ hội quật khởi của Từ gia, nếu như kéo hắn vào trong Địa phủ, âm dương cách biệt, bọn họ còn quật khởi thế nào nữa?

Cho nên bất luận là lão tổ tông hay là Từ gia cũng đều không nguyện ý.

Mới đầu chỉ là hai quỷ sai thực lực bình thường tiến tới, đã bị bọn họ đuổi đi.

Về sau thành đầu trâu mặt ngựa, bọn họ cũnh tốn chút công sức đuổi đi.

Tiếp theo là Hắc Bạch Vô Thường, thực lực tương đối mạnh, thực lực Tôn giả, bọn họ phí sức chín trâu hai hổ cũng đuổi đi.

Nhưng tiếp theo phải làm thế nào?

Nếu có một Đại Tôn giả tới, bọn họ không chống đỡ nổi!

"Lão tổ tông, chúng ta nên làm gì giờ?" Tộc trưởng Từ Lương Tài hoảng hốt.

"Không cần lo lắng, xe đến trước núi tất có đường!" Lão tổ tông Từ Thánh trầm giọng nói, thật ra trong lòng hắn cũng vô cùng lo lắng, nhưng hắn cũng biết rõ có lo lắng chẳng có tác dụng gì, bây giờ hắn là Định Hải thần châm của mọi người, không thể hoảng hốt.

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy vụt một tiếng, một người tiến tới, chính là Yến Xích Hà, bây giờ hắn đang kiêm chức thiên sư ở Địa phủ, bình thường sẽ đi đối phó với âm hồn ác quỷ có thực lực khá mạnh, kiếm thêm chút công đức.

Trước đó trong Địa phủ có báo cáo ở đây có một u hồn khó giải quyết, cho nên mới để hắn qua.

"Lão tổ Từ gia, nơi này không phải nơi ngươi nên ở lại, đi với ta tới Địa phủ báo danh!" Yến Xích Hà nói.

"Không, ta tuyệt đối không cho phép các ngươi mang lão tổ đi!" Tộc trưởng Từ Lương Tài ngăn ở phía trước lớn tiếng nói.

"Bọ ngựa đấu xe, không biết tự lượng sức mình!" Yến Xích Hà lắc đầu, sau đó một chưởng vỗ ra, tộc trưởng Từ Lương Tài bị đánh bay ra ngoài.

"Tộc trưởng, ngươi không sao chứ!"

"Tộc trưởng!"

...

Người Từ gia tiến lên đỡ tộc trưởng ngã xuống đất dậy.

"Bây giờ hắn không có chuyện gì, nhưng nếu như ngươi cứ tiếp tục cản đường ta vậy thì sẽ có chuyện, đây chỉ là cảnh cáo nhỏ thôi, hi vọng ngươi đừng mắc sai lầm!" Yến Xích Hà ba bước gộp thành hai đi tới trước mặt lão tổ Từ gia, nói: "Đi theo ta!"

"Lão phu một không làm ác hai không hành hung, cả đời không làm việc gì thẹn với thiên địa, càng không thẹn với lương tâm, chỉ còn mỗi tàn hồn đây muốn thủ hộ gia tộc, ngươi dựa vào cái gì mà mang lão phu đi? Chỉ vì lão phu là quỷ?" Từ Thánh trầm giọng nói.

"Không sai, người có đường người, quỷ có đường quỷ, nhân quỷ khác đường nhau, ngươi là người đã chết nhiều năm không nên ở lại nhân thế, cứ đi với ta tới Địa phủ, cho dù không luân hồi thì cũng có thể ở lại Địa phủ, nơi đó mới là chỗ thuộc về ngươi!" Yến Xích Hà nói.

"Nếu như ta khăng khăng không đi thì sao?" Từ Thánh nói.

"Vậy đành phải đắc tội!" Trên tay Yến Xích Hà có thêm một thanh kiếm.

"Lĩnh giáo cao chiêu!" Từ Thánh nói.

Bình Luận (0)
Comment