Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau một hồi đại chiến, không ngoài dự đoán, lão tổ Từ gia thua cuộc, bị Yến Xích Hà cưỡng ép mang đi.
Trước mắt Từ Thánh đang lưu luyến chia tay với người nhà.
Tộc trưởng Từ gia Từ Lương Tài lão lệ tung hoành, vô cùng thương tâm: "Lão tổ, thật xin lỗi, đều do tôn nhi vô năng, không bảo vệ được ngươi! Ngươi cứ an tâm, chúng ta sẽ nhớ ngươi!"
"Lão tổ tông, đừng đi!" Người Từ gia hô to, thanh âm tràn ngập bi thương.
Tôn nhi hiếu thuận, Từ Thánh vô cùng vui mừng, sờ cái đầu to của Từ Lương Tài như sờ đầu tiểu hài tử, "Lương Tài, nam nhân không dễ rơi lệ, ta chỉ chuyển sang nơi khác ở mà thôi, tiết thanh minh hàng năm chúng ta vẫn có cơ hội gặp mặt, các ngươi phải bảo trọng, sống thật tốt, mọi chuyện sẽ dần khá hơn!"
Từ Lương Tài lại khóc càng thương tâm, bổ nhào qua muốn ôm chặt đùi lão tổ tông, kết quả lão tổ tông chỉ là một u hồn nên hắn vồ hụt, chỉ có thể tạm thời chuyển qua ôm đùi Yến Xích Hà đứng bên cạnh gào khóc: "Yên tâm đi lão tổ tông, chúng ta nhất định không cô phụ sự kỳ vọng của ngươi! Chúng ta nhất định sẽ đốt thật nhiều thật nhiều tiền cho ngươi, ngươi cứ sống thật tốt trong Địa phủ, không cần lo lắng không đủ tiền tiêu!"
Lúc này, mặt Yến Xích Hà đen kịt: "Ngươi ôm đùi ta thì thôi, ta có thể xem xét đến chuyện ngươi đang thương tâm tha thứ cho ngươi, nhưng ta cảnh cáo ngươi đừng có đốt tiền, hiện giờ tất cả mọi người đều đang đốt tiền xuống Địa phủ, hơn nữa còn là đốt từng xe một, Địa phủ bị lạm phát nghiêm trọng, còn đốt nữa là tài chính dưới Địa phủ sẽ đóng băng, bớt gây chuyện cho ta!"
"Hả?" Từ Lương Tài ngơ ngác, thế mà Địa phủ lại không cho đốt tiền?
Không đốt tiền thì làm sao báo hiếu?
"Vậy ta đốt chút vật tư!" Từ Lương Tài tiếp tục thương tâm.
"Cũng đừng đốt vật tư, vật tư của các ngươi chất lượng quá kém, tất cả đều làm bằng giấy, đám quỷ hồn đều ghét bỏ! Mấy vật này cuối cùng đều bị vứt vào trong sông Vong Xuyên làm ô nhiễm hoàn cảnh đầu thai, làm hại chúng ta thường xuyên phải bỏ tiền ra mời vạn giới bao công đầu đến khơi thông đường sông, đặc biệt khó khăn!" Yến Xích Hà ghét bỏ.
"Vậy ta có thể đốt cái gì, cũng đâu thể để lão tổ tông ở Địa phủ chịu ủy khuất được chứ?" Từ Lương Tài ngơ ngác.
"Cái gì cũng không cần đốt, bên trong Địa phủ có đào bảo điếm, không thiếu đồ!"
"Thế nhưng không có tiền thì mua đồ thế nào?"
"Số tiền hắn tiêu để mua đồ sẽ tính vào nhà ngươi, tiêu bao nhiêu cũng sẽ tính vào sổ sách nhà ngươi."
"Hả? Còn có thể như vậy?" Người Từ gia đều ngớ ra.
Đây thật sự là Địa phủ sao?
Cảm giác vô cùng tiên tiến!
Chẳng lẽ chúng ta đã không theo kịp thời đại nữa?
Yến Xích Hà tiếp tục nói: "Nhưng các ngươi cũng phải chú ý, có người một khi thành quỷ xong sẽ nghĩ thoáng ra, trở nên không còn vướng bận gì, tiêu tiền đặc biệt vung tay quá trán, cho nên ngươi phải thường xuyên để ý nhỡ nợ tiền thì không ổn, lãi suất rất đắt! Rất nhiều gia đình do vậy mà phá sản!"
"Ai lại thất đức như vậy, người chết rồi mà cũng không buông tha?" Tộc trưởng nhảy dựng lên.
Bởi vì lão tổ tông nhà hắn bình thường chỉ có thể ở nhà, cho nên thường xuyên rảnh rỗi đi dạo mua sắm, thế là đóa thủ nhất tộc thiên thủ nhất tộc, tiêu phí đào bảo VIP đứng trong top 10 bảng xếp hạng nhân vật vô danh!
Nếu không phải hắn giám sát mọi lúc mọi nơi thì chỉ sợ Từ gia bọn họ đã phá sản rồi.
Nếu để lão tổ tông tới Địa phủ, không có ai quản thì sẽ thế nào?
Cho nên hắn hận thấu người đưa ra chủ ý này!
"Còn có thể là ai khác, đương nhiên là vạn giới đào bảo thương nghiệp Chi Phúc Bảo, đào bảo điếm đều là do hắn mang tới, gia hỏa này gần đây đi kinh doanh người chết, phát tài lớn!" Yến Xích Hà cười khổ.
Cuối cùng Từ Lương Tài chứa chan nước mắt nói: "Lão tổ tông, tiêu xài tiết kiệm một chút, trong nhà không giàu có gì!"
Lão tổ tông Từ Thánh: "..."
Đi xuyên qua Quỷ Môn quan, đến Hoàng Tuyền lộ, đạp lên cầu Nại Hà bước qua sông Vong Xuyên, cuối cùng tới được Phong Đô thành.
Một đường đi tới, lão tổ tông Từ Thánh được mở mang tầm mắt: "Đây chính là Quỷ Môn quan? Hoàng Tuyền lộ? Cầu Nại Hà với sông Vong Xuyên? Có phải ngươi đi lầm đường rồi không, cảm giác chỉnh tề ngăn nắp này không hề giống Địa phủ, mà giống hoa viên hơn!"
Còn chẳng phải sao? Quỷ Môn quan hùng vĩ nguy nga, rường cột chạm trổ, tựa như được dùng hoàng kim chế tạo thành, dùng mã não kim cương khảm nạm lên, chiếu sáng lấp lánh, xa hoa hết sức.
Hoàng Tuyền lộ không bị Hoàng Tuyền thủy rỉ vào, vô cùng bằng phẳng bóng loáng, đứng trên đó cũng có thể soi ra được bộ dáng của bản thân, xung quanh còn được xanh hoá, ngàn hoa bao quanh, giống như đường dẫn lên trời.
Sông Vong Xuyên trong vắt thấy được cả đáy, có rất nhiều khô lâu bơi lội trên đó, dẫn đầu là Khô Lâu đại đế.
Cầu Nại Hà bắc qua sông Vong Xuyên, ầm ầm dậy sóng, giống như sông trời.
...
Tất cả những thứ này, hoàn toàn khác xa Địa phủ u ám, quỷ khí ngập trời trong tưởng tượng của hắn.
"Đó là đương nhiên, Địa phủ cũng phải bắt kịp thời đại! Minh Tôn đại nhân đã nói, nơi này là vùng đất luân hồi nơi người chết nghỉ ngơi, phải tạo ra hoàn cảnh tốt một chút thì các quỷ mới sống được dễ chịu, như vậy bọn họ sẽ trung thực an phận, không muốn ra ngoài gây họa cho nhân gian, nếu như ta không phải người sống, ta cũng muốn ở lại đây nhàn nhã dưỡng sinh!" Yến Xích Hà lắc đầu cười.
Yến Xích Hà vẻ mặt nghiêm túc: "Đương nhiên đây chỉ là đãi ngộ của quỷ tốt mà thôi! Nếu ngươi hành hung làm ác, nghiệp chướng nặng nề thì sẽ bị tống vào 18 tầng địa ngục chịu phạt, hoặc là bị tống vào súc sinh đạo để làm súc sinh. Ngươi bây giờ phải đi tới Diêm Vương điện bẩm báo với ta, để xem Diêm Vương phán ngươi thế nào!"
Sau đó lão tổ tông Từ Thánh tâm thần bất định đi theo Yến Xích Hà đến Diêm Vương điện.
Nhậm chức Diêm Vương nơi này là một vị viện trưởng học viện đã về hưu, thực lực đại tôn giả, bởi vì thiên phú có hạn cho nên không có cách nào tu luyện tới chí tôn, thế là hắn đành tới đây nhậm chức Diêm Vương kiếm chút công đức.
...
Hắn bảo Phán Quan mở một quyển sách ra, tìm kiếm thông tin của Từ Thánh.
"Đây là cái gì?" Từ Thánh nhỏ giọng hỏi.
Yến Xích Hà nói: "Cái này là Sinh Tử bộ, hạch tâm của Địa phủ, có thể tìm đọc thông tin cuộc đời trước, chỉ cần chưa thành Thần Ma, một đời làm thiện hay làm ác, ngày sinh tháng đẻ tất cả đều được ghi chép ở đây. Nhưng Sinh Tử bộ chân chính thì đang ở chỗ Minh Tôn, quyển này chỉ là một phần, mỗi vị Diêm La đều có một quyển."
Từ Thánh tâm sự nặng nề, còn có thể xem xét tất cả thông tin của một người?
Có thể nhìn ra trên người hắn có hệ thống không?
Nhỡ bị nhìn ra thì hắn nên làm gì?
Lúc này, Phán Quan đọc đến thông tin của Từ Thánh, Diêm Vương nhìn cười nói: "Hóa ra ngươi chính là Từ lão tổ năm đó làm dấy lên phong vân! Lúc trước ngươi chết ta còn vô cùng tiếc hận, không ngờ thế mà ngươi lại không chết, đúng là được trời cao phù hộ!"
"Bây giờ ta chỉ còn tàn hồn, cũng tới Địa phủ trình diện rồi, đây không phải đã chết thì là gì?" Từ Thánh cười khổ.
Diêm Vương cười nói: "Lời ấy sai rồi! Sinh tử là một luân hồi, tử vong cũng chỉ là một cuộc sống mới mà thôi, căn cứ theo ghi chép trên Sinh Tử bộ, lão tổ ngươi một đời bảo hộ Nhân tộc, làm việc thiện tích đức, trồng nhân thiện gặt quả thiện, lão phu cho ngươi hai lựa chọn: Một là đầu thai chuyển thế, lão phu sẽ sắp xếp cho ngươi đầu thai vào một người tốt, một đời phú quý vô lo. Hai là nhậm chức ở Địa phủ, tu quỷ tiên chi đạo."
"Nói như vậy tức là ta không cần đầu thai, sẽ không cần chết?" Từ Thánh hưng phấn.