Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng, tất nhiên lão tổ Từ gia chọn lựa chọn thứ hai, nhậm chức trong Địa phủ.
Nhưng bởi vì mới đến nên hắn vẫn chưa biết nên chọn nghề nghiệp gì, bèn yêu cầu đi xung quanh xem một chút xong mới quyết định, Diêm La Vương cực kỳ hào phóng đáp ứng.
Yến Xích Hà vừa vặn có thời gian rảnh, đồng ý dẫn lão tổ Từ gia đi tham quan.
Hai người đi một mạch tới cầu Nại Hà, xung quanh người đến người đi, đều là người vội vàng đi đầu thai.
"Đạo hữu, nơi này chính là cầu Nại Hà, tất cả người muốn đầu thai đều phải uống canh Mạnh Bà ở đây để quên đi kiếp trước và kiếp này, sau đó căn cứ theo phán quyết của Diêm Vương sẽ tiến vào trong luân hồi đầu thai chuyển thế, có người vẫn chuyển thế thành người, có người lại chuyển thế thành súc vật, cái này phải dựa vào hành vi của người đó trong kiếp này để phán xét."
"Người tốt tất nhiên có thể đầu thai làm người, hơn nữa còn có thể đầu thai vào trong gia đình phú quý, người xấu phải tới 18 tầng địa ngục chịu phạt, sau khi chịu phạt xong mới được đi luân hồi, đầu thai làm súc sinh mặc người chém giết. Trừ khi hắn bước lên con đường tu luyện nghịch thiên cải mệnh, nếu không thì khó thoát khỏi vận rủi, đây chính là cái gọi là người tốt có hảo báo, người xấu có ác báo!"
"Thì ra là thế, Địa phủ thế này giống trong truyền thuyết y như đúc!" Lão tổ Từ gia gật đầu.
"Tất nhiên!" Yến Xích Hà cười: "Ta khuyên đạo hữu nếu muốn chọn nghề thì cứ chọn nơi này, chỉ cần giữ gìn trật tự tốt là xong, coi như là một nghề nghiệp quỷ sai tương đối rảnh rỗi."
Lão tổ Từ gia gật đầu một cái, không nhiều lời, hắn muốn đi xem thêm rồi mới hạ quyết định.
Hai người đi lên cầu Nại Hà, nhìn quỷ xếp hàng tới uống canh Mạnh Bà, rất nhiều quỷ sai đứng đó giữ gìn trật tự.
Chỉ nghe thấy phía trước truyền đến một tiếng kêu thê thảm.
"Không muốn, ngươi không được qua đây!"
"Ta không muốn uống, a!"
"Ta có thể uống canh Mạnh Bà, nhưng ngươi không được qua đây, tuyệt đối không được!"
"Ta van ngươi, ngươi còn ép nữa ta sẽ nhảy sông!"
...
Lão tổ Từ gia giật nảy mình: "Đây... Đây là thế nào?"
"Không có gì, vẫn luôn có một số người không nguyện ý đầu thai chuyển thế, cho nên chúng ta chỉ có thể áp dụng chút thủ đoạn bạo lực." Yến Xích Hà sờ mũi một cái, che giấu lúng túng trong nội tâm.
Lão tổ Từ gia nghi vấn: "Nhưng sao ta cảm thấy có chút không giống..."
Hai người đi thẳng tới phía trước, chỉ thấy có một quỷ thật sự nhảy vào trong sông Vong Xuyên, ùm một tiếng, bọt nước văng tứ tung.
Khô Lâu đại đế bơi tới, một cước đạp hắn lên bờ, lớn tiếng quở trách: "Ngươi chết hay không không liên quan tới ta, nhưng không được làm ô nhiễm sông Vong Xuyên của ta, khó có khi tìm được một nơi bơi lội thoải mái như vậy!"
"Không! Ngươi cứ để cho ta hồn phi phách tán đi, ta không muốn đối mặt với nàng!" Quỷ kia lại nhảy xuống, rồi lại một lần nữa bị Khô Lâu đại đế đạp lên, sau đó hắn bị hai âm sai xách đi uống canh Mạnh Bà.
Lão tổ Từ gia chấn kinh: "Tại sao hắn lại tình nguyện hồn phi phách tán cũng không muốn đầu thai chuyển thế?"
"Chuyện này... Ta cũng không biết phải nói thế nào, ngươi tự xem là sẽ biết!"
"Ồ!" Lão tổ Từ gia đi lên phía trước hai bước, phát hiện Yến Xích Hà không đi theo bèn hỏi: "Này, ngươi không đi qua à?"
"Tự ngươi nhìn là đủ rồi, ta ở đây chờ ngươi!" Yến Xích Hà lúng túng cười.
Lão tổ Từ gia càng thêm thấp thỏm, từng bước từng bước đi tới, cuối cùng tới bên cạnh quỷ tình nguyện hồn phi phách tán cũng không muốn uống canh Mạnh Bà kia, nhìn hắn bị hai vị âm sai kéo miệng ra, chuẩn bị trút canh Mạnh Bà vào.
Lúc này, Phượng Tỷ Mạnh Bà tân nhiệm cầm canh Mạnh Bà ngẩng đầu lên, nở nụ cười xinh đẹp.
"Ọe" "Ọe"...
Trong phút chốc, hơn mười quỷ hồn nôn ọe.
Bởi vì trong bụng quỷ không có thứ gì để nôn, cho nên bọn họ phun ra ruột gan lòng phèo các thứ.
Còn có hai âm sai bên cạnh, mặc dù không nôn ọe, nhưng sắc mặt đều tái nhợt hẳn đi, còn giống quỷ hơn cả quỷ.
Ngay cả lão tổ Từ gia hiểu nhiều biết rộng cũng cảm thấy buồn nôn một hồi, có một loại khí đặc biệt kinh khủng bốc lên từ trong cơ thể, mạnh mẽ ép cơn nôn hắn muốn phun ra xuống, sắc mặt cũng trắng bệch như đám âm sai.
Giờ khắc này, rốt cuộc hắn đã biết vì sao quỷ thà hồn phi phách tán còn hơn uống canh Mạnh Bà, bởi vì Mạnh Bà thực sự quá dọa người, không, phải là quá dọa quỷ.
"Đến đây, uống một ngụm canh Mạnh Bà này xong là ngươi có thể đi đầu thai chuyển thế!" Phượng Tỷ bưng canh Mạnh Bà, cười híp mắt nói.
"Không được qua đây, ta đánh chết cũng không uống!" Quỷ đi đầu thai chuyển thế bị dọa sợ liên tục thối lui.
"Uống nhanh đi, không uống thì làm sao mà đầu thai chuyển thế?" Phượng Tỷ bưng canh Mạnh Bà đến trước mặt hắn...
Phượng Tỷ là Mạnh Bà tân nhiệm không chỉ có dáng dấp kinh khủng, canh Mạnh Bà nàng nấu ra cũng kinh khủng không kém, xanh xanh đỏ đỏ, vừa vàng vừa đen, cặn đục không ngừng nổi lên, hương vị tỏa ra không còn lời nào nói.
Hai âm sai đứng gần nhất bên cạnh bị mùi vị đó xông lên, lập tức hai mắt trắng dã.
Mà quỷ đầu thai chuyển thế kia không chỉ bị dọa đến hai mắt trắng dã, mà đầu cũng chuyển trắng, rỗng tuếch.
"Phượng Tỷ, hình như hắn bị dọa đến mất trí nhớ rồi!"
"Thật à, lại dọa sợ một người!"
...
Hai vị âm sai nói, chỉ cảm thấy Phượng Tỷ quá kinh khủng, ngay cả canh Mạnh Bà cũng không cần uống đã dọa người khác đến mất trí nhớ rồi.
"Vậy thì... Còn uống canh Mạnh Bà nữa không?"
"Đương nhiên phải uống, đồ ta nấu lâu như vậy không thể lãng phí!" Phượng Tỷ cưỡng ép mở miệng tên quỷ si ngốc kia ra, trút hết một bát canh Mạnh Bà không biết làm từ thứ gì kia vào trong miệng hắn.
Lão tổ Từ gia không đành lòng nhìn, nhắm mắt lại, người ta đã thảm như vậy rồi mà ngươi còn không buông tha.
Đúng lúc này, Phượng Tỷ bưng một bát canh Mạnh Bà đi tới trước mặt lão tổ Từ gia, cười khanh khách nói: "Ta thấy ngươi đứng bên cạnh nhìn đã lâu, có phải rất muốn uống không? Bát này đưa cho ngươi, vừa mới ra lò, nhân lúc còn nóng mau uống đi!"
Nhìn bát canh Mạnh Bà có độc này, lại nhìn Phượng Tỷ có thể hù chết cả người lẫn quỷ, lão tổ Từ gia rút lui 30 bước.
"Cảm ơn, không cần, lão phu còn có việc xin cáo lui!"
Về tới bên cạnh Yến Xích Hà, Yến Xích Hà hết sức ân cần: "Làm việc ở đây thế nào, nơi này chính là nơi có đãi ngộ tốt nhất trong cả Địa phủ, là một công việc béo bở, người bình thường không có cơ hội làm ở đây đâu!"
Nhớ tới khuôn mặt kia của Phượng Tỷ, nhớ tới canh Mạnh Bà nàng chế biến ra, lão tổ Từ gia lại một lần cảm thấy dạ dày phiên giang đảo hải, sắc mặt chợt trắng chợt xanh, lúng túng cười nói: "Thôi, ta vẫn nên qua nơi khác xem thử thế nào đã!"
Bảo hắn cả ngày đối diện với mấy thứ này, còn không bằng hồn phi phách tán luôn.
"Ngươi không suy nghĩ thêm chút nữa sao?" Yến Xích Hà nói: "Nếu như ngươi nhậm chức ở đây, toàn bộ địa phủ đều sẽ hoan nghênh ngươi, Minh tôn còn sẽ đích thân phát danh hiệu nhân viên tốt mỗi năm cho ngươi!"
"Không cần, thật sụe không cần!" Lão tổ Từ gia bị dọa thảm.