Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Thanh thần kiếm này tất nhiên thuộc về cộng chủ!" Có người cất cao giọng nói: "Cộng chủ không chỉ là cường giả đệ nhất thế giới, mà còn có công lao thủ hộ thế giới, có thêm một thanh thần binh lợi khí lại càng như hổ thêm cánh!"
"Thần kiếm như vậy, chỉ có cộng chủ mới xứng có được!"
"Có bảo kiếm như thế, cộng chủ sẽ càng thêm cường đại!"
...
Đám người nhao nhao biểu dương, vô cùng tán đồng với chủ ý này.
Rất nhiều kiếm khách không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể ảm đạm cúi đầu.
Bất luận cân nhắc từ phương diện nào thì thế giới cộng chủ có được thanh kiếm này vẫn phù hợp hơn bọn họ nhiều.
Lâm Bắc Phàm cười lắc đầu: "Ý tốt của mọi người ta xin nhận, nhưng ta không phải kiếm khách, không thích sử dụng kiếm, thanh kiếm này ở trên tay ta nhiều nhất chỉ là thêu hoa trên gấm, tác dụng không lớn, chúng ta vẫn nên chọn cho nó một vị chủ nhân chân chính đi!"
Nhưng mọi người lại không nghĩ như vậy.
Tuy đây chỉ là một đế binh, nhưng bởi vì có được tiềm năng vô hạn nên ngay cả thần ma cũng muốn có được.
Nhưng cộng chủ lại muốn nhường lại cơ duyên, thành toàn cho những người khác.
Thế giới cộng chủ thật độ lượng!
Đám người khâm phục Lâm Bắc Phàm sâu sắc!
Ánh mắt các kiếm khách thì sáng lên, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn*, bọn họ lại có cơ hội tranh đoạt thần kiếm.
*thành ngữ ý chỉ đang cùng đường thì bỗng thấy một con đường khác
Nhìn thanh kiếm trên cao, ngo ngoe muốn động.
Có người hỏi: "Nhưng ngoại trừ cộng chủ, ai xứng có được thanh kiếm này?"
Lúc này, có người đứng ra lớn tiếng nói: "Quy tắc cũ, cường giả vi tôn, người thắng sẽ có được thần kiếm!"
Đám người vỗ tay khen hay, phương pháp này vĩnh viễn không lỗi thời.
Lại có người lớn tiếng nói: "Thần kiếm có linh, chỉ có kiếm khách chân chính mới có thể phát huy được uy lực chân chính của thần kiếm! Cho nên ta đề nghị chỉ cho phép kiếm khách chân chính tranh đoạt thanh thần kiếm này!"
Lại có nhiều người vỗ tay khen hay.
Kiếm ma Độc Cô Cầu Bại lớn tiếng cười: "Lời ấy rất hay, lão phu hoàn toàn đồng ý! Tất cả kiếm khách trong thiên hạ đều có mặt, tất cả mọi người đều dùng kiếm, dứt khoát định ra một thiên hạ đệ nhất kiếm khách luôn!"
Trên tay hắn không có kiếm, vạn vật đều có thể dùng làm kiếm, kiếm khí xông cửu tiêu!
Kiếm tiên Diệp Cô Thành cười vang: "Thiên hạ đệ nhất kiếm khách, xứng với thiên hạ đệ nhất kiếm, rất hay!"
Một kiếm quang bay ra từ trong người hắn, hóa thành phi tiên!
Kiếm thánh La Thiên Quân nói: "Phụng bồi tới cùng!"
Kiếm khí hắc sắc của La Thiên phóng lên tận trời, tràn ngập khí tức duy ngã độc tôn!
Kiếm thần Tây Môn Xuy Tuyết không nói lời nào, trực tiếp rút kiếm.
Tâm thành tại kiếm, kiếm thành tại tâm!
...
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Thời cơ hiếm có, còn vị kiếm khách nào muốn lên phân cao thấp không? Đây là thời điểm tốt để chứng kiếm đạo, người thắng sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất kiếm khách, có được thiên hạ đệ nhất kiếm!"
"Ta tới!" Bộ Kinh Vân đến từ thế giới Phong Vân cầm tuyệt thế hảo kiếm bay ra.
"Loại chuyện này làm sao có thể thiếu ta?" Lý Tiêu Dao ngự kiếm bay tới.
"Ha ha, thế mà lại có nhiều kiếm khách giỏi như vậy tới, lão phu cũng tham gia góp vui! Lão phu là Trương Tam Phong, biết Thái Cực kiếm, xin các vị đánh giá!" Trương Tam Phong tiên phong đạo cốt cười nói.
Lâm Bắc Phàm đếm, phát hiện hầu hết các kiếm khách nổi danh đương thời đều tới.
"Không đúng! Còn thiếu một người... Trương Tiểu Phàm đến từ thế giới Tru Tiên không tới!" Lâm Bắc Phàm nhìn xung quanh, phát hiện hắn đã tới, chỉ là đang đứng phía quan sát, không đi lên.
Lý Tiêu Dao bay xuống nói: "Trương huynh đệ, ngươi là một kiếm khách giỏi, sao không đi lên tham gia góp vui?"
"Ta không có hứng thú với thanh thần kiếm kia!" Trương Tiểu Phàm nói.
Lý Tiêu Dao nói: "Kiếm của ta đã dùng quen rồi, thực ra cũng không có hứng thú với thanh kiếm kia, đi lên chỉ là để luận bàn kiếm đạo với mọi người mà thôi, cơ hội thế này vô cùng hiếm có, Trương huynh lên cùng chúng ta đi!"
"Ta cũng muốn, nhưng gần đây không dùng tới Tru Tiên kiếm!" Trương Tiểu Phàm nói.
"Vì sao?" Lý Tiêu Dao hiếu kỳ.
"Bởi vì kiếm của Thánh Nhân Thông Thiên giáo chủ chính là Tru Tiên kiếm, cùng tên với kiếm của ta, hắn nói ta làm bẩn danh tự này của kiếm, chưa thể giết chết tiên nhân thì không cho ta dùng thanh kiếm này, thế là phong ấn kiếm của ta lại!" Trương Tiểu Phàm bất đắc dĩ nói.
"Xin ngươi nén bi thương!" Lý Tiêu Dao bay trở lại.
Kể từ đó, các kiếm khách cường đại trong thiên hạ hội tụ lại cùng nhau, tranh đoạt thiên hạ đệ nhất kiếm!
Đúng lúc này, trong địa phủ xuất hiện một lão quỷ.
"Nơi này chính là địa phủ sao? Cảm giác không giống như trong tưởng tượng lắm..." Đây là Dương Cừu lão quỷ ăn mặc rách rưới, thoạt nhìn vô cùng lôi thôi, răng ố vàng không chỉnh tề.
Hắn đi trên Hoàng Tuyền lộ bằng phẳng rộng rãi, nhìn Vong Xuyên hà trong vắt phía xa, hoa bỉ ngạn tươi đẹp, còn có một đám lão quỷ đang nhảy có tiết tấu theo vũ đạo nào đó, cảm giác mọi thứ đều rất mới lạ.
Nếu như không phải xung quanh tràn đầy quỷ khí, cũng có rất nhiều quỷ hồn thì hắn đã cho rằng mình đến nhầm nơi rồi.
"Thế này cũng tốt, khởi đầu mới! Có lẽ ta có thể tìm thấy nàng..."
Lúc nói ra chữ "nàng", hai con mắt đục ngầu của hắn tràn ngập ảm đạm, nhưng cũng cất giấu một chút chờ mong.
Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng tụ: "Kiếm ý! Nhiều kiếm ý xa lạ cường đại như vậy, mỗi một cái đều không kém hơn ta, thế mà ta lại xuyên qua âm dương đi tới địa phủ!"
Còn có một thanh kiếm thần, một thần kiếm cả thế gian hiếm thấy!
"Chẳng lẽ đã qua vô số năm, có kiếm thần mới sinh ra?"
Trong lòng hắn nổi lên gợn sóng, mặc dù đã buông xuống tất cả, gỡ bỏ khúc mắc, nhưng hắn vẫn chấp nhất với kiếm như trước!
....
Hắn bỗng nhiên muốn đi xem, đó là một thanh kiếm thế nào?
Đám kiếm khách này rốt cuộc là ai?
Một kiếm ý cường đại bạo phát ra từ trên người hắn, xuyên qua âm dương chi môn, xé ra một cái khe hở!
Hắn đi vượt qua, tới Giang Nam thành.
Luồng kiếm ý cường đại này đã làm kinh động những người có mặt, cũng kinh động đến kiếm khách trên trời.
"Đây là ai? Trên đời này thế mà còn có người có kiếm ý sánh ngang với kiếm tiên kiếm thánh?"
"Trời ạ, kiếm của ta đang kêu to!"
"Rốt cuộc hắn là vị kiếm khách nào? Vì sao ta chưa từng nghe qua?"
...
Các kiếm khách đều đưa mắt nhìn xuống.
Kiếm ma Độc Cô Cầu Bại gật đầu: "Kiếm ý rất tốt, nhưng thực lực vẫn có chút chênh lệch!"
Trương Tam Phong vuốt râu nói: "Chỉ có thực lực Thiên Nhân nhất giai, lại phát huy ra được kiếm ý của chí tôn, tương lai có hy vọng đắc đạo! Chúng ta lại có thêm một vị đạo hữu, thật đáng mừng!"
Lý Tiêu Dao ngạc nhiên: "Hắn... Hình như là quỷ?"
...
Lúc này, lão quỷ Dương Cừu cũng đang vô cùng kinh ngạc nhìn xung quanh.
Bởi vì hắn phát hiện thế giới này có rất nhiều cường giả, tu vi không kém hơn hắn lại có tới hơn vạn người? Thực lực kém hơn hắn một chút cũng không ít, từ bao giờ cường giả giống như hắn lại nhiều như rau cải trắng vậy?
Còn có rất nhiều cảnh giới hắn không thể nhìn ra, nhưng khí thế lạu làm cho người ta hít thở không thông, thực lực khẳng định mạnh hơn hắn.
Tại sao ta mới đi tới địa phủ một chuyến, thế giới đã thay đổi rồi?
"Đây là thế giới cũ của ta sao?" Lão quỷ Dương Cừu ngơ ngác.