Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 756 - Chương 756. Đại Bảo Kiếm Và Lão Kiếm Thần

Chương 756. Đại bảo kiếm và lão kiếm thần Chương 756. Đại bảo kiếm và lão kiếm thần

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Thấy đối phương không trả lời, đại bảo kiếm không hài lòng, nói tiếp: "Này, đang nói chuyện với ngươi đấy, rốt cuộc ngươi có nghe không? Mặc dù nhìn ngươi đã già đến rụng răng, lại còn là kẻ tàn phế, nhưng cũng không đến mức không nghe thấy bất cứ thứ gì chứ... Có phải ta vừa bảo ngươi có thể làm người hầu của ta nên ngươi cao hứng đến mức quên nói chuyện rồi không? Oa ha ha, ta hoàn toàn có thể hiểu..."

Lão kiếm thần: "..."

Nhìn thanh kiếm nói nhảm hết bài này đến bài khác, vừa ti tiện vừa tự đại kia, lão kiếm thần cảm thấy như mình bị lừa.

Rất muốn giáo huấn hắn một trận, nhưng phát hiện thực lực không địch nổi.

Thế là không nói lời nào quay đầu đi, làm như chưa từng có mặt ở đây.

Đại bảo kiếm đuổi theo, thao thao bất tuyệt: "Này này này, ta đang hỏi ngươi đấy, đừng có đi..."

Lúc này, đầu trâu mặt ngựa tiến đến, đầu trâu nói: "Tiền bối, tuy tu vi kiếm đạo của ngươi làm cho người ta bội phục, nhưng ngươi bây giờ là một quỷ hồn, không thể ở lại dương gian, trở về âm phủ cùng với ta đi."

Lão kiếm thần cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện: "Đi đi đi, chúng ta đi mau, ta không muốn nhìn thấy thanh kiếm rách này nữa!"

Đại bảo kiếm tức giận, ánh kiếm trên người đều lóe ra, hóa thành lửa giận: "Ngươi ăn nói kiểu gì đấy? Có ai lại nói chuyện với chủ nhân như vậy? Bây giờ ngươi lập tức quỳ xuống dập đầu xin lỗi, khẩn cầu đại bảo kiếm vĩ đại không gì không thể cũng chính là ta tha thứ mau, không xin lỗi là ta sẽ tức giận!"

"A, ở đó có một đại mỹ nữ không mặc quần áo!" Lão kiếm thần kêu to.

Đại bảo kiếm lập tức quay đầu nhìn: "Ở đâu ở đâu!"

Kết quả chẳng thấy bất cứ thứ gì hết, quay lại cũng không còn thấy lão kiếm thần với đầu trâu mặt ngựa đâu, thế mới biết mình bị lừa.

Hắn lập tức nổi trận lôi đình: "Kiếm nô đáng chết! Dám lừa chủ! Lần sau gặp lại ta sẽ không tha cho ngươi!"

Mắng xong liền tự mình trôi đi.

Bên trong Địa phủ, lão kiếm thần đi theo đầu trâu mặt ngựa tới Diêm Vương điện.

Diêm Vương gia lật Sinh Tử bộ ra, phát hiện bên trên không có ghi chép về lão kiếm thần, càng thêm khẳng định hắn là thiên kiêu ở vạn giới.

Những thiên kiêu tới đây trước kia đều là người, thế mà giờ lại có một quỷ.

Chẳng lẽ là bởi vì địa phủ sáng lập, cho nên quỷ ở thế giới khác cũng có thể đi tới?

Tình huống như vậy thực sự phải báo cáo lại cho Minh tôn.

Trên Sinh Tử bộ không có ghi chép gì, mà thân phận của đối phương lại tương đối đặc biệt, phương án xử lý phải thảo luận kỹ.

Thật ra phương án xử lý đơn giản chỉ có hai loại, một loại là đầu thai chuyển thế để làm người, một loại khác là lưu lại địa phủ, giúp sức cho địa phủ, hoặc thuần túy là coi như người của Địa phủ mà giữ lại.

Là một thành viên của Thập Điện Diêm La, cốt cán của địa phủ, Diêm Vương gia phải suy nghĩ nhiều hơn.

Địa phủ mới sáng lập chưa được bao lâu, thực lực nổi trội ngoài Thần Ma Minh tôn ra thì những người còn lại đều bình thường không có gì đặc biệt, mạnh nhất cũng cùng lắm là đại tôn, hàng ngũ chí tôn khuyết thiếu nghiêm trọng.

Có thể nói Địa phủ - mặt đối lập của dương gian có, âm phủ thống trị toàn bộ vùng đất lục đạo luân hồi chi có thực lực thực sự quá yếu, thậm chí còn kém hơn cả một học viện của dương gian.

Cũng đâu thể gặp chuyện gì lại bảo Minh tôn ra tay được, làm như vậy chẳng phải chứng tỏ tất cả bọn họ đều là phế vật hay sao?

Cho nên Diêm Vương gia động tâm, không muốn để cho vị thiên kiêu vạn giới này đi đầu thai, mà muốn hắn ở lại trong địa phủ nhậm chức nào đó, trở thành một phần lực của địa phủ.

Theo sự lý giải của hắn đối với kiếm đạo, trong tương lai nhất định có thể trở thành kiếm đạo chí tôn.

Diêm Vương gia hỏi: "Các hạ chính là Lý Thuần Cương?"

"Có chuyện gì vậy Diêm Vương gia?" Lão kiếm thần vươn bàn tay vẫn còn nguyên ra, vừa móc cứt mũi vừa hỏi, cuối cùng còn móc ra được một đống.

Diêm Vương gia với mấy quỷ sai đều ghét bỏ, không đành lòng nhìn thẳng.

"Bản vương dự định..." Diêm Vương gia muốn nói chuyện, bỗng phát hiện lão kiếm thần đằng trước cầm cứt mũi trên tay búng ra phía sau, tiện tay bôi lên người một cái, sau đó lại tiếp tục móc cứt mũi, móc ra được đống thứ hai.

Diêm Vương gia nhắm mắt lại, bởi vì hắn lại một lần nữa cảm thấy ghét bỏ, lần này còn thật sự muốn ói.

Trong lòng có ngàn vạn chữ muốn nói, thực sự không thể tin được cái người lôi thôi mất vệ sinh, thích đào cứt mũi trước mắt lại chính là cường giả có thể cùng so kiếm ý với 4 vị kiếm khách mạnh nhất đương thời mà không rơi vào thế hạ phong.

Chờ hắn móc xong cứt mũi rồi, Diêm Vương gia mới nói: "Bản vương dự định sắp xếp cho ngươi một công việc, ngươi có thể tu luyện trong địa phủ tích lũy công đức, tu quỷ tiên chi đạo, đắc đạo thành tiên!"

"Không đầu thai chuyển thế sao?" Lão kiếm thần sững sờ.

Diêm Vương gia nói: "Ngươi là một nhân tài, bản vương yêu quý nhân tài, địa phủ cũng cần nhân tài, đầu thai thì thật quá đáng tiếc!"

"Thế thì tốt!" Lão kiếm thần cười.

Đầu thai hay không không quan trọng, không đầu thai cũng chẳng sao hết, đây chính là lòng dạ của một vị kiếm thần, nhìn thoáng, cầm được thì cũng buông được, nhưng có thể không chết thì hắn vẫn khá vui vẻ, nói không chừng có thể tìm được nàng ở trong địa phủ...

"Nhưng mà ngoại trừ kiếm ra thì ta chẳng biết gì hết!"

Diêm Vương gia nói: "Không sao, chỉ là một chức quan nhàn tản mà thôi, nhiệm vụ của ngươi chủ yếu là tu luyện, càng mạnh càng tốt!"

Lão kiếm thần hiểu rõ dụng ý của Diêm vương, nhưng hắn cũng không cự tuyệt.

"Lão hủ mới đến, chưa mấy quen thuộc với chỗ này, còn xin Diêm vương chỉ giáo!" Lão kiếm thần nghiêm mặt.

"Rất vui lòng!" Diêm Vương gia cười.

Tuy người trước mắt có thực lực không bằng hắn, nhưng tiềm năng lại quá lớn, tương lai chắc chắn có thể vượt qua hắn, hiện tại kết giao trước lo khỏi hoạ.

Sau một cuộc nói chuyện trắng đêm, lão kiếm thần cuối cùng đã có thể khẳng định mình không còn ở thế giới cũ nữa.

Đây là một thế giới đại thiên, linh khí hồi phục, tràn ngập cơ duyên.

300 năm trước linh khí khôi phục, sau đó lại thêm 4 lần linh khí dâng lên, cuối cùng thăng cấp từ một thế giới bình thường lên làm thế giới đại thiên, một đại thế giới có thể sinh ra thần ma.

Thế giới này vô cùng thần kỳ, ngoại trừ việc có vô số cơ duyên ra thì sau mỗi một lần linh khí dâng lên đều sẽ có thiên kiêu từ vạn giới đến, lưu lại truyền thuyết trong thế giới này, long xà khởi lục, chấp chưởng phong vân.

Còn hắn thì cũng tới đây như thế.

Ở thế giới này có vô số cường giả, Thiên Nhân không bằng chó, Siêu Phàm đi đầy đất!

Ngay cả tu luyện tới chí tôn cũng không dám xưng mạnh nhất, bởi vì còn có mấy vị thần ma thiên kiêu trấn áp thiên hạ, bễ nghễ vạn giới!

Hơn nữa còn có thế giới cộng chủ kinh khủng nhất, giết thần ma như giết chó, uy chấn vạn giới!

Cảm xúc lão kiếm thần chập trùng, chưa từng ngờ bản thân chết đi lại có thể tới một thế giới phong phú như vậy.

"Tạo hóa trêu ngươi, nếu đến sớm 60 năm thì ta đã không nhịn nổi thử kiếm thiên hạ rồi!" Lão kiếm thần lắc đầu cười khổ, bởi vì không có nếu như.

60 năm trước kiếm là quan trọng nhất!

60 năm sau, người là quan trọng nhất!

Thế nhưng kiếm buông xuống còn có thể cầm lên, người chết rồi có thể tìm về không?

Cho nên, lão kiếm thần hỏi vấn đề mình muốn biết nhất.

Bình Luận (0)
Comment