Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 761 - Chương 761. Sự Cố Ngoài Ý Muốn Trong Buổi Hòa Nhạc

Chương 761. Sự cố ngoài ý muốn trong buổi hòa nhạc Chương 761. Sự cố ngoài ý muốn trong buổi hòa nhạc

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên ngoài diễn xướng hội, đại bảo kiếm đang giằng co với hộ vệ của ca kịch viện.

Đại bảo kiếm hô to: "Rốt cuộc ngươi có để ta đi vào hay không, ta muốn vào xem Khuynh Thành nữ thần!"

Đức thúc ngăn ở phía trước, mặt không đổi sắc nói: "Ngươi không có vé vào cửa, không thể đi vào!"

Đại bảo kiếm lại hô to: "Ta là chí tôn thần kiếm, kiếm đệ nhất thiên hạ, vào xem một buổi hòa nhạc mà còn cần vé vào cửa à?"

"Đó là tất nhiên, dù là thần ma muốn vào thì cũng phải có vé!" Đức thúc kiêu ngạo ngẩng cao đầu, bây giờ sau lưng bọn họ có cộng chủ làm chỗ dựa, thần ma đến cũng không cần sợ, lực lượng vô cùng hùng hậu.

"Ngươi có tin ta tức giận không?"

"Ngươi giận một cái thử xem? Cẩn thận cộng chủ trấn áp ngươi!" Đức thúc dọa hắn.

Đại bảo kiếm muốn hỏng mất, hắn sợ nhất là cộng chủ, thân kiếm bị đánh gãy mấy chục lần đến bây giờ vẫn còn đau, ký ức vẫn còn nguyên như ngày hôm qua.

"Ngươi chờ đó, ta nhất định sẽ vào được!" Đại bảo kiếm thở hồng hộc bay đi mất.

...

Vẻ đẹp của Diệp Khuynh Thành còn vượt qua âm dương, chinh phục cả đám lão quỷ ở dưới địa phủ.

Trong viện dưỡng lão địa phủ, một đám lão quỷ đang nói chuyện với nhau.

"Nghe quỷ mới tới nói hôm nay là buổi hòa nhạc của Diệp Khuynh Thành, nhớ mười mấy năm trước ta từng tham gia một buổi hòa nhạc của Diệp Khuynh Thành, từ đó về sau ta liền bị vẻ đẹp của nàng cuốn hút, trở thành fan hâm mộ của nàng, đáng tiếc ta đã chết, âm dương cách biệt, không còn cơ hội đi nghe buổi hòa nhạc của nàng nữa!" Một lão quỷ lắc đầu thở dài.

Lão tổ Từ gia cười ha ha: "Tôn lão đầu, không ngờ ngươi già như vậy mà vẫn còn theo đuổi minh tinh! Ngươi đang trâu già gặm cỏ non đấy, người già nhưng tâm không già, thân tử nhưng tình bất diệt, bội phục bội phục!"

Lão quỷ được gọi là Tôn lão đầu kia tức giận: "Vậy cũng phải ăn được mới nói, ta muốn ăn người ta còn không cho đây!"

"Ngươi quả thực không ăn được, phía sau còn có vô số thiên kiêu đang đứng xếp hàng kìa!"

"Nhìn ngươi thế này đợi đến chết cũng không có cơ hội!"

...

Đám lão quỷ cười ha ha.

Lão kiếm thần lại có chút nghe không hiểu, nghi ngờ hỏi: "Diệp Khuynh Thành là ai?"

"Lý lão đầu, ngươi đến từ thế giới khác nên có thể vẫn chưa biết, Diệp Khuynh Thành này không chỉ là mỹ nữ đệ nhất thế giới chúng ta mà còn là mỹ nữ đệ nhất vạn giới, thực sự quá xinh đẹp, ta cũng không biết phải hình dung thế nào, ngươi tới nhìn đi!"

Lão tổ Từ gia cười đưa video của Diệp Khuynh Thành cho lão kiếm thần xem.

Lão kiếm thần nhìn rồi gật đầu: "Quả thật rất đẹp!"

"Đúng không!" Lão tổ Từ gia cười nói: "Hiện tại ta cũng thành fan hâm mộ của nàng rồi, mỗi một bài hát của nàng ta đều thích nghe, còn đưa nó vào múa quảng tường, cùng mọi người vui vẻ nhảy múa!"

"Không ổn, chúng ta dùng nhạc của Diệp Khuynh Thành để múa quảng trường, sau nàng mở hòa nhạc mà chúng ta lại không chúc mừng?"

Lão tổ Từ gia búng tay một cái, vạn giới nhân viên chuyển phát nhanh Hoàng Du Long xuất hiện.

"Từ lão tổ, có hàng chuyển phát nhanh gì cần ta chuyển đi sao?"

Lão tổ Từ gia giao rất nhiều đồ vật quý báu mình cất giữ đã lâu cho Hoàng Du Long, trịnh trọng nói: "Hoàng tiên sinh, làm phiền ngươi đưa cho Diệp Khuynh Thành ở nhân gian, cứ nói đây là món quà nhỏ fan hâm mộ của nàng ở âm gian đưa cho nàng, hi vọng nàng thích!"

Chúng lão quỷ khiếp sợ nói: "Lão Từ, đây chính là trân phẩm của ngươi, ngươi bỏ đi được à?"

"Không có chuyện gì, cùng lắm thì lại tới đào bảo mua đồ mới!"

Ở đại viện Từ gia, tộc trưởng Từ gia Từ Lương Tài đang ăn dưa muối với bánh bao bỗng hắt xì hơi một cái, lẩm bẩm nói: "Cảm giác có chuyện không tốt sắp sửa xảy ra!"

...

Sau mấy bài hát, bầu không khí ở hiện trường buổi hòa nhạc đã đạt đến đỉnh cao.

Toàn trường đều đang hô to "Khuynh Thành nữ thần", thanh âm vô cùng vang dội, tiếng này nối tiếp tiếng kia, tất cả đều điên cuồng.

Diệp Khuynh Thành nở một nụ cười xinh đẹp, lập tức khiến một đống người mê say.

Đúng lúc này, một kiếm quang phá không bay xuống từ trên trời, hô to: "Khuynh Thành nữ thần, đại bảo kiếm ta đến đây! Đến ôm ta một cái!"

Sau đó trực tiếp xông lên sân khấu, muốn được tiếp xúc với Diệp Khuynh Thành trong khoảng cách gần.

Trong lúc nhất thời, cả đám người đều nổi giận.

"Đại bảo kiếm đáng chết muốn nhúng chàm nữ thần của chúng ta, đừng mơ tưởng!"

"Một thanh kiếm thô bỉ như vậy không xứng tới gần Khuynh Thành nữ thần, xem ta bắt lấy hắn đây!"

"Mau đánh hắn xuống, đừng để hắn làm bẩn sân khấu!"

"Thiên hạ này làm sao lại có một thanh kiếm tiện tới vậy chứ?"

...

Nhưng là chí tôn thần kiếm, tốc độ của đại bảo kiếm quá nhanh, chỉ trong chớp mắt đã phóng lên sân khấu, đi tới trước mặt Diệp Khuynh Thành tỏa ra khí tức thô bỉ, tiện khí bức nhân.

Nhưng Diệp Khuynh Thành không hề sợ hãi, ngược lại còn nóng lòng muốn thử, trong đôi mắt xinh đẹp toát lên cảm giác hào hùng: "Bây giờ ta đã là chí tôn, đám nam nhân các ngươi đừng mơ có được ta, dù là kiếm thì cũng như vậy!"

Diệp Khuynh Thành lập tức thi triển tuyệt kỹ, một chiêu Cầm Nã Thủ nắm lấy chuôi kiếm của đại bảo kiếm đang bay tới, sau đó kết hợp thành một vũ điệu múa kiếm lộng lẫy xa hoa, hàng phục đại bảo kiếm trong tay.

Đám người không nhịn được vỗ tay khen hay.

Bấy giờ có thanh âm thô bỉ vang lên: "Đây là tay của Khuynh Thành, thật là ấm áp nhẵn mịn..."

Vừa nói lại vừa cọ, thoạt nhìn vô cùng hưởng thụ.

"Biến thái!" Diệp Khuynh Thành ghét bỏ vứt thanh kiếm rách kia xuống, cảm giác tay bị vấy bẩn.

Đại bảo kiếm bay lên, cực độ vui sướng nói: "Khuynh Thành nữ thần, ta quyết định rồi, ta muốn nhận ngươi làm chủ, trở thành kiếm tùy thân của ngươi, chúng ta vĩnh viễn không chia tách! Tới đây đi, thân ái!"

Thế là vọt tới muốn nhỏ máu nhận chủ.

Diệp Khuynh Thành bị dọa đến mức chạy thục mạng: "Không được qua đây, cái thanh kiếm thô bỉ nhà ngươi! Cút ngay cho ta!"

Đại bảo kiếm mặt dày, vừa đuổi theo vừa gọi: "Khuynh Thành đừng xấu hổ, ta chính là thần kiếm đệ nhất thiên hạ đấy! Người khác xin ta nhận chủ ta còn không muốn kìa, ta chỉ làm đại bảo kiếm của ngươi! Ta chỉ nguyện làm bảo bảo của ngươi!"

"Cút! Ta có chết cũng không cho ngươi nhận chủ!" Diệp Khuynh Thành lại chạy nhanh hơn, vừa chạy vừa nghĩ nếu quả thật bị thanh kiếm rách này nhận chủ, nửa đời sau của mình sẽ bị thanh kiếm rách thô bỉ này bám riết không buông, ý định tự tử cũng đã có.

Đám fan hâm mộ nam có mặt ở đây đều nổi giận.

Thế mà lại ngay trước mặt bọn họ tìm Khuynh Thành nhận chủ?

Quả thực là không biết lý lẽ, dù hắn là một thanh kiếm thì cũng có cảm giác mình bị đội nón xanh.

"Đại bảo kiếm đáng chết, đừng có quấn lấy Khuynh Thành nhà ta!" Khô Lâu đại đế thực lực mạnh nhất cũng là người ra tay nhanh nhất, từ phía sau đuổi theo bắt được đại bảo kiếm, không cho hắn tiếp cận Diệp Khuynh Thành.

"Khuynh Thành, ta tới đây! Dù là Khô Lâu cũng không thể ngăn cản được lòng ta theo đuổi ngươi!" Đại bảo kiếm vút một tiếng bắn ra khỏi tay Khô Lâu đại đế, tiếp tục truy đuổi.

"Thanh kiếm chết tiệt kia không được chạy, dừng lại cho ta!" Sở bá vương Hạng Vũ cản ở phía trước.

Kết quả Bá Vương thương của hắn bị đại bảo kiếm một kiếm chặt đứt.

Sau đó lại có nhiều vị cường giả tiến lên, thế nhưng vẫn không ai ngăn cản được đại bảo kiếm.

Bình Luận (0)
Comment