Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 765 - Chương 765. Tàn Phá Thế Giới Đấu Phá

Chương 765. Tàn phá thế giới đấu phá Chương 765. Tàn phá thế giới đấu phá

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

"Hoàng Du Long tiên sinh, thư lần này muốn gửi tương đối nhiều, làm phiền ngươi!" Viêm đế Tiêu Viêm trịnh trọng nói.

"Không thành vấn đề, ta nhất định sẽ giao hết toàn bộ, nhớ đánh 5 sao khen ngợi!" Vạn giới nhân viên chuyển phát nhanh Hoàng Du Long ra thủ thế OK, sau đó biến mất ngay trước mặt Tiêu Viêm.

...

Trong thế giới đấu phá, trải qua 10 năm rung chuyển, bây giờ khắp nơi tàn tạ, sinh linh đồ thán.

Mọi thế lực đều sụp đổ, mấy đại cổ tộc đều bị nhổ tận gốc, số người còn sống không bằng nổi ba thành 10 năm trước, trong đó cường giả gần như đều bị giết sạch, kẻ yếu đều biến thành nô lệ, bị Hồn điện và người Hồn tộc sai sử.

Đương nhiên còn có một số cường giả còn sót lại, nhưng cũng chỉ có thể chạy nạn tứ phía, ẩn núp trong lo sợ, bởi vì chỉ cần vừa ló đầu ra là bọn họ sẽ bị Hồn điện đóng đinh, không còn vinh quang như xưa.

Ngay cả thánh giả cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn, sống không bằng chó.

Ai cũng không ngờ một thế giới đấu phá to lớn lại bị hủy trong tay một người tên là Quang Minh ác ma.

Hồn tộc trở thành răng nanh của hắn, nối giáo cho giặc.

Lúc này, sâu trong khu rừng lớn ở thế giới đấu phá, bên trong một sơn động dưới đất, có một đám người đang ẩn náu ở đó.

Trong đó có một nữ tử mặc áo xanh có vẻ phong trần mệt mỏi, quần áo cũng lấm tấm vết bẩn, nhưng dù vậy vẫn không thể che hết dung mạo thanh lệ của nàng, lúc này nàng đang tu luyện, bỗng một khí tức thánh giả cường đại lan tràn khắp xung quanh.

Có một nữ tử khác cũng đang tu luyện, trên thân dường như có xà hư ảnh, thoạt nhìn hết sức xinh đẹp.

Một nữ tử khác mặc y bào bạch sắc, thoạt nhìn vô cùng ôn nhu yên tĩnh, đang chậm rãi sắc thuốc.

Lại một nữ tử ung dung sang quý, trên thân tự mang khí tức cường giả, cũng đang tu luyện.

Còn có một nữ tử nữa tuy thực lực không mạnh, nhưng trên người lại mặc sườn xám hồng sắc, vô cùng xinh đẹp, đường cong đẫy đà.

Năm nữ nhân này chính là hồng nhan tri kỷ của Viêm đế Tiêu Viêm ở thế giới nguyên bản, Cổ Huân Nhi, Thải Lân, Tiểu Y Tiên, Vân Vận, Nhã Phỉ, chỉ sợ Tiêu Viêm có chết cũng không ngờ mấy hồng nhan tri kỷ của hắn sẽ tập hợp lại cùng một chỗ.

Trừ mấy người đó ra thì còn thân nhân của Tiêu Viêm, theo thứ tự là phụ thân của hắn Tiêu Chiến, hai vị huynh đệ ruột, cùng với mấy hậu bối kiệt xuất của Tiêu gia...

Bọn họ đều bị người Hồn tộc truy sát, cuối cùng nhờ có Tiêu Viêm mà tụ lại với nhau.

Lúc này, hai vị ca ca của Tiêu Viêm đã làm xong thịt nướng, Tiêu Chiến đứng lên kêu: "Huân Nhi, Thải Lân, thịt nướng đã xong rồi, các ngươi qua đây ăn chút gì đi!"

"Dạ, bá phụ!" Chúng nữ thu công, đều đi tới.

"Bá phụ, ta mang thuốc tới cho ngươi!" Tiểu Y Tiên bưng thuốc bước tới.

"Vất vả cho ngươi rồi, Tiểu Y Tiên!" Tiêu Chiến có chút mất sức nâng cánh tay phải của mình lêm, cái tay còn lại đã đứt.

Trước đó bọn họ bị người của Hồn điện truy đuổi, đại chiến một trận, cánh tay của hắn không cẩn thận bị cắt đứt. cuối cùng nếu không phải vận dụng bảo bối cứu mạng Tiêu Viêm để lại thì chỉ sợ hắn đã mất luôn mạng rồi.

Trên thực tế, mấy người bọn họ có thể sống sót đến tận giờ cơ bản đều nhờ đồ vật Tiêu Viêm gửi về.

Cũng bởi vì thế mà cuối cùng bọn họ mới tụ lại với nhau.

Thế nhưng đào vong lâu như vậy rồi, bọn họ cũnh sắp cùng đường bí lối, không nhìn thấy một chút hy vọng nào, không biết khi nào khoảng thời gian như thế này mới kết thúc.

Đám người yên lặng ăn đồ ăn, không nói gì.

Cổ Huân Nhi chỉ ăn vẻn vẹn một miếng, sau đó nói: "Ta ăn no rồi, trở về tu luyện!"

"Huân Nhi, tốt xấu gì cũng ăn nhiều thêm chút đi, những ma thú này có thể giúp ngươi bồi bổ khí huyết! Dù ngươi muốn báo thù thì cũng phải ăn no mới có sức lực báo thù!" Tiêu Chiến nói.

Huân Nhi kéo ra một nụ cười miễn cưỡng: "Bá phụ ngươi không cần khuyên ta, ta thực sự đã ăn no rồi!"

Sau đó trở về đến chỗ cũ tiếp tục tu luyện.

"Ai!" Tiêu Chiến đau lòng thở dài, không khuyên bảo nữa.

Trong số tất cả mọi người ở đây, người thảm nhất chính là Cổ Huân Nhi.

Được coi là thế lực mạnh nhất trong thế giới đấu phá, Cổ tộc bị Hồn tộc nhắm thẳng vào, chịu đả kích nghiêm trọng, tất cả tộc nhân đều bị giết chết, thánh giả đỉnh cao không một ai thoát nạn, Cổ Huân Nhi là được phụ thân hy sinh che chở cho nên mới trốn thoát được.

Đây là mối thù diệt tộc, tính mạng của mấy ngàn vạn tộc nhân!

Còn cả người thân của nàng cũnh mất mạng!

Nàng còn bị truy đuổi bốn phương, suýt bỏ mạng trong thiên nhai, thân phận địa vị từ trên trời rơi xuống đất!

Huyết hải thâm cừu như vậy, sao có thể không báo?

Cho nên Cổ Huân Nhi không làm gì liền tu luyện, điên cuồng tu luyện, nằm mơ cũng muốn báo thù.

Còn Tiêu tộc của hắn tuy cũng không khác mấy với diệt tộc, nhưng ít ra hai đứa con trai đều khỏe mạnh, hy vọng của Tiêu gia vẫn còn, vẫn có cơ hội đông sơn tái khởi.

Tất cả đều dựa vào nhi tử thần bí không biết đang tu luyện ở nơi nào.

Nếu như không có đồ hắn gửi về, chỉ sợ Tiêu gia sẽ không còn một ai sống sót.

Trước kia Tiêu Chiến còn có chút phòng bị với Cổ Huân Nhi, nhưng bây giờ sớm chiều ở chung lâu như vậy rồi, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, tình cảm sâu sắc, hắn đã sớm xem nàng như là con dâu nhà mình để đối đãi.

Nhìn thấy con dâu nhà mình giống như một cái xác không hồn chỉ biết tu luyện bất kể ngày đêm, trong lòng tất nhiên tràn ngập lo lắng, nhưng lại không thể nói ra được lời nào an ủi, bởi vì nếu là hắn gặp phải tình huống như vậy, sợ rằng sẽ càng thêm điên cuồng.

Ăn xong, tất cả mọi người đều không nói gì.

Có người yên lặng trở về tu luyện, có người thu dọn đồ đạc, thực sự không có gì hay để hào hứng.

Lúc này, Tiểu Y Tiên đang hai tay ôm chân ngồi xổm, tự lẩm bẩm: "Cũng không biết Tiêu Viêm bây giờ thế nào rồi?"

Tuy giọng nàng nhỏ, nhưng ở trong sơn động an tĩnh này lại phá lệ rõ ràng.

Cổ Huân Nhi, Thải Lân đang tu luyện đều dừng lại, Vân Vận và Nhã Phỉ đều buông mắt xuống, thần sắc ảm đạm.

Thật lâu sau, Tiêu Chiến mới cười khổ nói: "Hắn sống thế nào chúng ta đều không biết, nhưng ít nhất an toàn hơn chỗ này của chúng ta! Hắn nói với ta trong thư là thế giới hắn đang ở quá xa xôi, nhất thời không thể về được. Hắn không về được, Hồn tộc cũng không thể tới được chỗ của hắn, cho nên ta tình nguyện cả một đời đều không nghe thấy tin tức của hắn, có lẽ đây mới là tin tức tốt nhất!"

Đám người đều im lặng gật đầu, đây là điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy an ủi.

Sau đó trong sơn động lại một lần nữa chìm vào trong yên tĩnh.

Đúng lúc này, trước mặt Tiêu Chiến xuất hiện gợn sóng không gian, một thanh niên mặc hoàng mã quái treo nụ cười mỉm trên mặt bước ra: "Xin chào ngài Tiêu Chiến! Đây là chuyển phát nhanh của ngài, mời ký nhận!"

Cổ Huân Nhi và Thải Lân thực lực mạnh nhất đều tưởng rằng địch nhân đuổi tới, lập tức phát động thế công như lôi đình, rút kiếm ra dốc toàn lực đâm tới.

Kết quả con ngươi co rụt lại, kinh hô: "Là ngươi!"

Bình Luận (0)
Comment