Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong phút chốc, các nàng đều nhận ra người trước mắt chính là người đưa hàng chuyển phát nhanh mười mấy năm trước, lập tức thu kiếm về.
Ra chiêu thu chiêu đều chỉ trong giây lát, hết sức nguy hiểm.
Vạn giới nhân viên chuyển phát nhanh Hoàng Du Long vỗ ngực nói: "Làm ta giật cả mình! Ta đưa chuyển phát nhanh vài chục năm, chưa từng xảy ra tình huống vừa gặp mặt đã bị người khác chém, hôm nay cuối cùng cũng gặp phải một lần!"
"Ngươi... Ngươi là người mười mấy năm trước đưa chuyển phát nhanh cho chúng ta?" Cổ Huân Nhi hỏi, trong giọng nói có ẩn chứa sự run rẩy.
Tuy người trước mắt không để lộ ra một chút tin tức nào, nhưng nàng biết rõ người nhờ cậy hắn chính là Tiêu Viêm ca ca.
Bây giờ hắn lại lần nữa xuất hiện, chứng tỏ Tiêu Viêm truyền tin tới.
"Ngươi là tiên sinh chuyển phát nhanh mười mấy năm trước sao? Có phải Viêm Nhi chuyển thư gì không, mau đưa cho ta!" Tiêu Chiến cũng nhận ra người này, lập tức đứng lên, kích động nói.
"Có phải là ngươi mang tin tức của hắn đến không?" Thải Lân truy hỏi.
...
Những người khác đều vây quanh Hoàng Du Long, hết sức kích động.
"Ồ, ngươi ở đây à, ngươi cũng vậy... A, các ngươi đều ở đây, thật sự quá tốt, tránh cho ta phải chạy nhiều thêm mấy chuyến!" Hoàng Du Long hết sức mừng rỡ, sau đó lấy một đống quà và thư gửi ra từ trong không gian giới chỉ, theo thứ tự phân phát cho mỗi người.
"Đây là của ngươi, phiền ký nhận!"
"Đây là của ngươi..."
...
Tất cả mọi người cầm được thư đều lập tức mở ra.
Tiêu Chiến nắm chặt thư, hai mắt nhắm lại, nước mắt chảy ra từ trong hốc mắt, thanh âm có chút nghẹn ngào: "Đây... Đây là thư của Viêm Nhi, hắn nói với ta là hắn vẫn mạnh khỏe, cũng sắp trở về rồi!"
Cổ Huân Nhi vô cùng kích động, khuôn mặt cuối cùng cũng có cảm xúc: "Tiêu Viêm ca ca, ngươi không xảy ra chuyện gì, thật là quá tốt!"
Trong mắt Thải Lân có hơi nước: "Hắn... Vẫn tốt..."
Hai mắt Tiểu Y Tiên cũng lấp lánh ánh nước, cười: "Cái tên hỗn đản này biến mất lâu như vậy, bây giờ mới nghĩ đến việc trở về!"
Vân Vận rơi nước mắt: "Hắn còn nhớ đến ta..."
Nhã Phỉ cười: "Tên hỗn đản này bỏ đi lâu như vậy, ăn nói ngọt hơn nhiều!"
...
Bầu không khí vốn u buồn nhờ có tin tức của Tiêu Viêm mà đã trở nên sống động hơn nhiều.
"Cha, rốt cuộc Viêm Nhi nói gì trong thư mà khiến ngươi kích động đến vậy, nhanh cho chúng ta xem với!" Hai huynh đệ của Tiêu Viêm ở bên cạnh vò đầu bứt tai, muốn biết thực hư rõ ràng.
"Cút sang một bên! Đây là cho ta, không phải cho các ngươi!" Tiêu Chiến cười quát lớn, sau đó chắp tay cung kính nói: "Hoàng tiên sinh, làm phiền ngươi đã đưa tới tin tức quan trọng như vậy cho chúng ta, chúng ta vô cùng cảm kích! Đáng tiếc hàn xá đơn sơ, không thể chiêu đãi Hoàng tiên sinh được, thực sự hổ thẹn trong lòng!"
Hoàng Du Long cẩn thận quan sát mấy người này, Tiêu Chiến mất đi một cánh tay, đến bây giờ vẫn đang chảy máu, đầu tóc rối bời, còn có thêm rất nhiều tóc trắng, thoạt nhìn già hơn rất nhiều.
Mấy nữ tử khác tuy vẫn diễm lệ như cũ nhưng trông vô cùng mỏi mệt, sắc mặt tái nhợt, bớt đi nụ cười.
Lại nhìn xung quanh một chút, thế mà lại là một sơn động âm u ẩm ướt.
Hoàng Du Long kinh ngạc: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, làm sao các ngươi... Các ngươi lại trở nên nghèo túng như vậy?"
"Một lời khó nói hết!" Tiêu Chiến thở dài, sau đó cười nói: "Nếu Hoàng tiên sinh có hứng thú thì lão phu sẽ kể tường tận."
"Cung kính không bằng tuân mệnh!" Hoàng Du Long nói.
Tiếp đó Tiêu Chiến kể lại sự việc xảy ra ở thế giới đấu phá cho Hoàng Du Long.
Hoàng Du Long thật không ngờ mới chỉ qua mười năm mà thế giới đấu phá đã xảy ra thay đổi long trời lở đất như vậy.
Một kẻ tà ác tự xưng là Quang Minh chi chủ hủy hoại toàn bộ thế giới, nhổ hết tất cả thế lực vốn có ở nơi đây, giết sạch tất cả tu luyện giả, sau đó lại nhét tất cả chủng tộc nhân loại vào trong phạm vi thống trị của Hồn tộc.
Hoàng Du Long không khỏi nhớ tới thế giới linh khí khôi phục của hắn.
Nếu như không phải có thế giới cộng chủ dẫn đầu các thiên kiêu bảo hộ thế giới, trục xuất ngoại tộc, chống lại cường giả ngoại vực thì chỉ sợ thế giới của bọn họ đã sớm như thế giới đấu phá hiện giờ.
"Ta rất tiếc với chuyện các ngươi gặp phải!"
"Thế giới này quá nguy hiểm, đối với chúng ta, có thể sống một ngày là thêm ngày." Tiêu Chiến tình chân ý thiết nói: "Cho nên lão phu hy vọng Hoàng tiên sinh giúp chúng ta giấu giếm tình huống ở đây, sau khi ngươi trở về ngươi hãy nói với Viêm Nhi là cứ ở lại đó an tâm tu luyện, không nên quay về. Trở về cũng chỉ là dâng mạng cho người ta thôi, không về chúng ta mới có thể an tâm, xin nhờ Hoàng tiên sinh!"
"Đúng vậy, ngươi bảo Tiêu Viêm ca ca đừng nên quay lại, cứ nói tất cả mọi người ở đây đều mạnh khỏe!"
"Hắn sống tốt là chúng ta an tâm rồi!"
"Xin nhờ Hoàng tiên sinh, ngươi phải giúp chúng ta giấu chuyện này đi!"
...
Đám người rối rít khuyên bảo.
Vạn giới nhân viên chuyển phát nhanh Hoàng Du Long ngơ nhác, há hốc mồm: "Có phải các ngươi có hiểu lầm gì về Viêm Đế không vậy?"
"Viêm Đế?" Đám người nghi hoặc.
"Chính là Tiêu Viêm, hắn đã tu luyện thành Chí Tôn, xét theo đẳng cấp ở thế giới các ngươi thì hiện giờ hắn là Đấu Đế!"
"Đấu Đế? Tiêu Viêm?" Đám người kinh hô, không thể tin được.
"Không sai, hơn nữa còn là một Đấu Đế vô cùng cường đại! Hình dung như thế nào đây..." Hoàng Du Long chìm vào suy tư, sau đó hắn vỗ đầu một cái, lập tức phát ra khí thế trên người.
Tất cả mọi người lập tức bị cỗ khí thế này ép cho nói không ra lời, bao gồm cả Cổ Huân Nhi và Thải Lân đã là Đấu Thánh.
"Ngươi, ngươi... Cũng là Đấu Đế?" Cổ Huân Nhi trợn mắt ngoác mồm.
Nàng là một công chúa Cổ tộc có kiến thức, đã được chứng kiến khí thế của đệ nhất cường giả ở Cổ tộc, cũng chính là phụ thân nàng, nhưng cũng không có cảm giác áp bách mạnh tới vậy, quả thực là khác nhau một trời một vực, không thể so sánh.
Hơn nữa thực lực của nàng bây giờ đã khác xưa, là một Đấu Thánh cường đại, chỉ có Đấu Đế là có thể dựa vào khí thế liền chèn ép cho nàng không còn sức lực phản kháng mà thôi.
Hoàng Du Long nói: "Không sai, ta cũng là Chí Tôn, cũng chính là Đấu Đế trong thế giới các ngươi!"
Đám người nghe thấy vậy đều lập tức xụi lơ, sắc mặt tái nhợt.
Đấu Đế tới đưa chuyển phát nhanh cho bọn họ...
Thật mừng rỡ thật dọa người, có phải không?
Hoàng Du Long thu hồi khí thế, nói: "Nhưng mà thực lực như ta ở trước mặt Viêm Đế cũng chỉ là hạng tép riu. Viêm Đế cao hơn ta tận hai cấp bậc, sử dụng dị hỏa vô cùng điêu luyện, miểu sát ta dễ như trở bàn tay!"
Đám người lại lần nữa giật nảy mình.
Tiêu Viêm luôn khiến bọn họ phải lo lắng thế mà đã lớn mạnh tới vậy rồi, ngay cả Đấu Đế cũng có thể miểu sát!
"Viêm Nhi!" Tiêu Chiến kêu thành tiếng.
"Tiêu Viêm ca ca!" Cổ Huân Nhi hai tay che miệng, cực độ kinh hỉ.
"Ngoài ra Viêm Đế còn có rất nhiều bằng hữu Chí Tôn, mỗi một người đều không kém hơn hắn, sau lưng còn có thế giới cộng chủ vô cùng kinh khủng ngay cả Thần Ma cũng có thể miểu sát làm chỗ dựa, vậy nên các ngươi căn bản không cần lo lắng tới sự an nguy của hắn, cứ trực tiếp nói cho hắn biết sự thật, hắn sẽ nhanh chóng chạy về giải cứu thương sinh!"
"Vậy thì..." Tiêu Chiến đứng lên, cung kính cúi đầu: "Phiền Hoàng tiên sinh!"
"Phiền Hoàng tiên sinh!" Những người khác trăm miệng một lời.