Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 775 - Chương 775. Thần Ma Đến!

Chương 775. Thần Ma đến! Chương 775. Thần Ma đến!

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Lâm Bắc Phàm giết rồi giết, cuối cùng cũng giết được hết tất cả con rối thế thân, đẩy người sở hữu hệ thống phản phái đường cùng.

Trong lòng Quang Minh hò hét: tên Nhân tộc Chí Tôn này rốt cuộc có thủ đoạn gì? Vì sao ta đã trốn nhiều lần như vậy rồi mà hắn vẫn có thể tìm ra?

Đúng lúc này, bên ngoài thế giới xuất hiện mấy thân ảnh cường đại, nhìn xuống thế giới đại thiên.

"Nơi này có một thế giới đại thiên, xem ra là mới thăng cấp chưa được bao lâu!"

"Thật là đúng lúc! A, có một nửa đã bị phá hủy, có vẻ đã Thần Ma khác giành trước!"

"Không sao hết, còn lại một nửa là đủ chia rồi!"

"Các vị đạo hữu hữu lễ, chúng ta nhất định phải đặt ra điều lệ phân chia thế giới đại thiên!"

"Nói có lý, tránh cho tổn thương hòa khí!"

...

Càng ngày càng có nhiều người tụ tập tới, số lượng cuối cùng đạt tới trên dưới 30 người, bọn họ đều nhìn xuống phía dưới, không hề che giấu sự tham lam của bản thân.

Đám người ở thế giới đại thiên run lẩy bẩy, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.

"Rốt cuộc bọn họ là ai, vì sao lại khủng bố đến thế?"

"Thoạt nhìn mỗi người đều không kém hơn Thiên Tà Thần, ánh mắt bọn họ thật là khủng khiếp, giống hệt như Tà Thần!"

"Thế giới của chúng ta còn giữ được không? Chúng ta nên làm gì đây?"

"Lần này thật sự xong đời rồi!"

...

"Tiêu Viêm ca ca, bọn họ... Bọn họ là ai?" Cổ Huân Nhi hỏi, nàng chỉ là một Đấu Thánh nho nhỏ, bây giờ đã bị luồng khí thế này chèn ép cho sắc mặt tái nhợt, gần như không đứng nổi.

"Bọn họ... Bọn họ là Thần Ma! Thần Ma giống như Thiên Tà Thần kia!" Tiêu Viêm cắn răng.

"Vậy thế giới của chúng ta..."

"Có bọn Lâm huynh ở đây, nhất định sẽ giữ được, ta thề!" Viêm Đế Tiêu Viêm kiên định.

Nhưng hai tay hắn lại siết vào thật chặt, trong lòng dâng lên cảm giác bất lực, thống hận mình tại sao lại nhỏ yếu như vậy, tại sao không thể đối đầu với Thần Ma, phải ký thác hy vọng lên người khác.

Người sở hữu hệ thống phản phái Quang Minh mừng rỡ trong lòng, cuối cùng bọn họ cũng đến.

Đây chính là một trong những con át chủ bài hắn sắp xếp ở sau cùng, chính là để phòng ngừa bị Lâm Bắc Phàm truy sát, bọn họ có thể kéo dài thời gian chạy trốn cho hắn, đồng thời còn có thể hủy diệt thế giới đại thiên, một công đôi việc.

Chỉ là không ngờ bọn họ lại đến hơi muộn, làm hại hắn tổn thất mấy con rối thế thân.

Nhưng nghĩ đến thu hoạch sau cùng, tất cả đều đáng giá.

Lúc này, Lâm Bắc Phàm đã xuất hiện ở trước mặt hắn, nói: "Trông ngươi rất là vui vẻ, những Thần Ma kia là do ngươi dẫn tới?"

"Không sai! Lúc đầu ta cũng không muốn như vậy, bởi vì số điểm kiếm được khi mượn tay người khác không quá nhiều, tất cả đều là do ngươi dồn ép ta không buông, để giữ mạng ta không thể làm gì khác hơn ngoài làm vậy!" Người sở hữu hệ thống phản phái Quang Minh ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nói: "Chí Tôn, lần này cứ coi như ngươi thắng, đợi đến lúc tay quay trở lại, chính là ngày ngươi mất mạng!"

Sau đó cầm lấy một thanh đao, đâm chết bản thân.

Đây là chiêu cuối của hắn, con rối thế thân cuối cùng của hắn bị hắn vứt vào trong vạn giới, hiện tại cũng không biết đã lạc vào thế giới nào rồi, chính là để phòng ngừa Nhân tộc Chí Tôn tìm đến.

Chỉ cần hắn vừa chết, tất cả manh mối sẽ đứt gãy.

Có thể nói là hắn đã phí hết tâm tư để chạy trốn giữ mạng.

"Ngươi trốn không thoát đâu, ta đã gặp được ngươi rồi thì ngươi chắc chắn phải chết." Lâm Bắc Phàm chớp hai mắt, sau đó vỗ ra một chưởng, một chưởng này xuyên qua thời không, xuyên qua vạn giới, đánh vào người sở hữu hệ thống phản phái Quang Minh vừa trùng sinh ở một thế giới đại thiên khác, đánh nát hệ thống trên người hắn, bắt hắn trở về.

Thế là cuộc truy sát dài đến 20 năm cuối cùng cũng kết thúc.

Bên trong thế giới, Thiên Tà Thần và Diệp Thiên Đế tách ra, Thiên Tà Thần nhìn vô số hình chiếu Thần Ma bên trên, sắc mặt âm trầm nói: "Thế giới này thuộc về ta, các ngươi hãy mau rời đi!"

"Ngươi chỉ tớ sớm hơn một bước mà thôi, dựa vào cái gì mà nói thế giới này là của ngươi?" Một vị Thần Ma không có hình dạng cụ thể châm chọc khiêu khích: "Hơn nữa thế giới này đã bị hủy diệt hơn phân nửa rồi, là do ngươi ra tay chứ gì! Ngươi đã ăn được món chính thì chí ít cũng phải cho chúng ta uống mấy ngụm canh, nếu không dù ta đáp ứng, những Thần Ma khác cũng không đáp ứng!"

"Không sai, ngươi không có tư cách chia cắt thế giới nữa, mau chóng rút lui đi, bằng không Chiến phủ ta sẽ không khách khí!" Một vị Chiến Thần mặc chiến giáp nói, trên tay hắn là một cây búa khổng lồ, đó là một tiên khí, từng tắm qua máu Thần Ma.

"Đạo hữu, mời rời đi, chẳng lẽ ngươi muốn bần đạo động thủ hay sao?" Một vị tiên nhân tiên phong đạo cốt nói.

...

Bọn họ ngươi một lời ta một câu, hồn nhiên coi thế giới này như là miếng bánh ngọt của mình.

Về phần cường giả bên trong thế giới này, ai thèm để ý?

Chưa tới Thần Ma đều là giun dế, không có tư cách gì.

"Các ngươi... Hừ!" Lúc này trong lòng Thiên Tà Thần đã tức muốn bùng nổ, nhưng nhìn thấy đằng kia nhiều Thần Ma như vậy, chỉ đành nén sự phẫn nộ này xuống dưới đáy lòng, lạnh giọng nói: "Muốn chia cắt thế giới này thì cũng được, các ngươi có nhìn thấy hai người kia không? Bọn họ cũng là Thần Ma, muốn bảo vệ thế giới này, muốn chia cắt thế giới thì trước hết đi hỏi bọn họ đi!"

Thiên Tà Thần giá họa Giang Đông. (giá họa cho người khác, tìm người khác gánh tội thay)

"Hóa ra vẫn còn hai kẻ..."

Chúng Thần Ma đồng loạt nhìn sang, một cỗ khí thế áp bách kinh người phóng về phía hai người Diệp Thiên Đế và đạo sĩ bất lương.

"Chỉ là hai Thần Ma nhất giai, chẳng lẽ còn dám ngăn cản chúng ta?"

"Nghiền ép hết chúng, xem ai dám làm càn?"

"Này, hai người các ngươi thức thời thì cút ngay, nếu không mất mạng ngay tại chỗ cũng đừng trách chúng ta!"

...

Thần Ma đưa ra lời cảnh cáo.

"Xong đời, xong đời, lão đạo ta bây giờ thật sự xong đời rồi!" Đạo sĩ bất lương tố khổ: "Lúc đầu ta cho rằng đây chỉ là một nhiệm vụ nhàn nhã, làm sao mà ngờ lại có nhiều Thần Ma xuất hiện như vậy, 100 cân thịt mỡ của lão đạo ta đây sẽ phải nằm lại chỗ này rồi!"

"Ngươi dù gì cũng là một Thần Ma, lại còn là địa phủ chi chủ nữa, sợ cái gì?" Diệp Thiên Đế bó tay.

"Địa phủ chi chủ mới sợ chết đó, người khác chết ta có thể siêu độ giúp hắn, nhưng ta chết đi thì ai siêu độ ta? Cộng chủ ngươi mau tới đây đi, chúng ta sắp xong đời rồi!" Đạo sĩ bất lương kêu lên.

Diệp Thiên Đế: "..."

Còn chưa đánh đã kêu cha gọi mẹ, ngươi có thể là người sợ chết nhất trong các Thần Ma rồi đấy.

Diệp Thiên Đế thì không sợ, từ khi trở thành Thần Ma đến nay, hắn vẫn chưa giao thủ với đối thủ cùng cấp lần nào, Thiên Tà Thần trước đó nhiều nhất chỉ tính là làm nóng người, lúc này hắn có thể thống khoái đại chiến một phen.

Diệp Thiên Đế và đạo sĩ bất lương không thể không đứng ra, dùng chân thân vượt giới mà đến, đối phó với Thần Ma.

Quần áo trên thân Diệp Thiên Đế không gió vẫn lay động, xung quanh khắc đạo văn, giống như một vị Chiến Thần thời Thái Cổ, uy phong lẫm liệt: "Muốn chia cắt thế giới? Phải hỏi Diệp Thiên Đế ta trước, thế giới này ta chắc chắn phải bảo vệ!"

"Các ngươi muốn đánh thì đánh hắn đi, ta chỉ là người qua đường!" Đạo sĩ bất lương bán đứng đồng đội.

Diệp Thiên Đế: "..."

"Cả hai đều đáng chết!" Chiến Thần hung uy hiển hách.

Bình Luận (0)
Comment