Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế là đại chiến Thần Ma nổ ra.
Lúc này Diệp Thiên Đế sử dụng chân thân Thần Ma, hắn anh minh thần võ, vô cùng vĩ đại, dù mới trở thành Thần Ma không lâu nhưng đã có thể bễ nghễ thiên hạ, liên tục đánh ra Thiên Đế Quyền, dư chấn rung chuyển tứ phương, thế giới trung thiên phổ thông hủy diệt chỉ trong phút chốc.
"Oanh" "Oanh"...
Mấy vị Thần Ma nhất giai trực tiếp bị đánh lùi, chỉ có Thần Ma nhị giai mới có thể gian nan tiến lên, đọ sức với Thiên Đế.
Đối mặt với sự vây công của đám người này, Thiên Đế đánh đến muốn phát điên, cực kỳ hung tàn.
Quần áo trên thân đều bị nhiễm đỏ, tất cả đều là máu của Thần Ma khác.
Đây là trận chấn đầu tiên từ khi hắn trở thành Thần Ma, hắn muốn đánh ra uy phong của Thiên Đế, trấn áp tất cả kẻ địch trên thế gian!
Đạo sĩ bất lương mặc dù không mạnh như Diệp Thiên Đế, nhưng lại có thủ đoạn quỷ dị, hắn cầm Sinh Tử bộ đã tiến hóa thành tiên khí trong tay, chỉ về phía mấy Thần Ma, thay Diệp Thiên Đế kéo thêm mấy vị Thần Ma tới.
Bên trong thế giới đại thiên, cả đám người nhìn mà than thở, đây mới thật sự là thần chiến, trận chiến hình chiếu ban nãy cùng lắm chỉ là trò trẻ con mà thôi.
Chỉ cần một chút dư chấn rơi xuống cũng đã có thể hủy đi một mảnh đại lục.
"Ta khi nào... Khi nào mới có thể trở nên mạnh như vậy?" Võ Tổ Lâm Động nhìn trận đại chiến trên trời, mê mẩn ước mong.
"Ta nhất định phải trở thành Thần Ma!" Ánh mắt Viêm Đế Tiêu Viêm kiên định.
Thiên Tà Thần ở trong thế giới đại thiên nhìn mà hãi hùng khiếp vía, hóa ra Diệp Thiên Đế trước đó đối chiến với hắn mà không rơi vào thế hạ phong lại mạnh như vậy, nếu như hai người bọn họ mà đại chiến ở bên ngoài thế giới, có khi chưa tới mấy hiệp hắn đã bị đánh chết rồi.
Bây giờ người của cả hai phe hắn đều không đắc tội nổi, bắt đầu cân nhắc chuyện rút lui.
Chỉ cần còn núi xanh, lo gì không có củi đốt.
Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm khoan thai tới muộn, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nói: "Ta mới rời khỏi một hồi đã đánh nhau rồi?"
"Lâm huynh, vừa rồi ngươi đi đâu? Chẳng lẽ là trốn ở phía sau xem kịch vui?" Tiêu Viêm hỏi.
"Làm sao có thể, ta là loại người không có phẩm chất như vậy sao?" Lâm Bắc Phàm phủ nhận.
Tiêu Viêm vô cùng nghi ngờ.
"Thật ra là ta đi bắt một người, đệ muội à, đây là lễ vật gặp mặt ta đưa cho ngươi, xin vui lòng nhận cho!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt ném người sở hữu hệ thống phản phái Quang Minh ra.
Lúc này người sở hữu hệ thống phản phái cực kỳ thê thảm.
Thứ hắn trông cậy vào nhất - hệ thống phản phái, đã bị Lâm Bắc Phàm đánh nát, tu vi cả đời của hắn cũng bị Lâm Bắc Phàm phế bỏ, hiện giờ ngoại trừ vẫn còn dạng người ra thì hắn chẳng còn lại gì nữa.
"Là ngươi... Quang Minh chi chủ!" Cổ Huân Nhi nghiến răng nghiến lợi, móc kiếm ra đâm vào người hắn, sau đó rút ra tiếp tục đâm vào.
Tiêu Chiến cũng rút kiếm ra, nhưng chỉ đâm một đao, xem như là báo thù cho các tộc nhân.
Chỉ có Cổ Huân Nhi là vô cùng điên cuồng, bởi vì phụ thân cùng với mấy ngàn vạn tộc nhân của nàng đều chết trong tay Quang Minh, hận ý với tên này ngút tận trời cao, cho nên vẫn liên tục đâm vào, giết Quang Minh đến mức máu thịt be bét.
Trong quá trình này, Quang Minh không hề phản kháng, cảm giác mất đi tất cả cực kỳ đau khổ.
"Lâm huynh, đa tạ!" Tiêu Viêm chắp tay.
"Chút lòng thành mà thôi!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha.
Đúng lúc này bỗng nhiên có người hô to: "Thiên Tà Thần muốn chạy trốn!"
Nhìn theo hướng đó, Thiên Tà Thần hủy diệt một nửa thế giới đại thiên đã chạy trốn ra bên ngoài thế giới.
"Lâm huynh, mau giết hắn!" Tiêu Viêm kêu.
"Yên tâm, hắn không chạy thoát được, cứ cho hắn chạy thêm một hồi để biết cái gì gọi là tuyệt vọng!"
"Nhưng ngươi chỉ là hình chiếu..."
"Dù là hình chiếu, ta vẫn có thể giết hắn như thường!"
Lâm Bắc Phàm vỗ ra một chưởng, một chưởng này xuyên qua trăm triệu vạn dặm, đánh vào người Thiên Tà Thần, lóe lên vô vàn quang mang, ngay cả Tà tộc xung quanh cũng bị diệt sạch, không còn tồn tại.
Đám người kinh hãi, tai họa lớn Thiên Tà Thần bị trấn áp trong thế giới đại thiên hơn 4 vạn năm, cứ chết đi như vậy?
Bị một người trẻ tuổi bình thường không có gì đặc biệt này một chưởng vỗ chết?
Vừa rồi Thần Ma kia đánh lâu như vậy cũng không thể giết chết được hắn, kết quả người trẻ tuổi này chỉ cần một chưởng đã đánh chết?
Ánh mắt mọi người nhìn Lâm Bắc Phàm lập tức trở nên khác biệt, đây tuyệt đối là một vị cường giả.
"Viêm Nhi, vị tiền bối này... Vị tiền bối này thật sự chỉ là Thần Ma?" Tiêu Chiến cẩn thận từng li từng tí nói.
Các cường giả xung quanh đều vểnh tai nghe.
"Hắn quả thực là Thần Ma, là Thần Ma giống như Thiên Tà Thần." Tiêu Viêm gật đầu.
"Thế nhưng tại sao cùng là Thần Ma mà hắn lại mạnh như vậy?" Tiêu Chiến tiếp tục hỏi.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm vừa vặn nhìn qua, lộ ra một nụ cười mỉm thân thiện.
Tiêu Chiến bị dọa đến nỗi mềm chân, cảm thấy nụ cười mỉm này giống như "lời cảnh cáo của đại lão".
"Nói rất đúng, Lâm huynh ở trong Thần Ma cũng là vô cùng cường đại, hắn đã giết rất nhiều Thần Ma, tới tận mấy trăm người, vừa rồi chẳng qua chỉ là thao tác bình thường thôi, không nên kinh ngạc!"
Mọi người đều im lặng, việc này mà có thể không khiến người ta kinh ngạc sao?
Cả một đời bọn họ đều không thể tu luyện tới Thần Ma, kết quả người ta đã giết Thần Ma như chơi, chênh lệch lớn ngang trời.
Nếu như bọn họ biết đây chỉ là một hình chiếu, không phải chân thân, sợ rằng sẽ càng thêm sửng sốt.
Cái chết của Thiên Tà Thần khiến cho các Thần Ma khác chú ý.
Có thể miểu sát Thần Ma thì chắc chắn không phải nhân vật đơn giản, dù đối phương chỉ là Thần Ma nhất giai, nhưng muốn miểu sát Thiên Tà Thần thì chí ít cũng cần có thực lực tam giai, mà Thần Ma tam giai ở trong vạn giới đã có thể coi là cường giả đỉnh cao.
Cũng chỉ có Tiên Thiên Thần Ma và Hỗn Độn Thần Ma là có thể chèn ép bọn họ, thế nhưng hai loại đại lão đó vốn vô cùng ít ỏi, vô số kỷ nguyên đều ẩn trong thời gian trường hà để tu luyện, rất khó gặp.
Cho nên cường giả du tẩu trong vạn giới thông thường đều là chỉ Thần Ma tam giai.
Nơi này có một vị Thần Ma tam giai xuất hiện, khiến cho người ta không thể không thận trọng.
Bọn họ quan sát Lâm Bắc Phàm thật kỹ, lại phát hiện hắn mới chỉ là một hình chiếu mà thôi, trong lòng càng thêm kiêng kỵ.
Hình chiếu mà đã có thể miểu sát Thần Ma nhất giai, Thần Ma này nhất định là nhân vật mạnh nhất trong số các Thần Ma tam giai, tốt nhất không nên đắc tội.
"Đạo huynh hữu lễ, tại hạ là Robust!" Một vị hình chiếu có hình người đáp xuống, cười ha hả nói.
Hắn là một Thần Ma tam giai, cũng là Thần Ma tam giai duy nhất trong trận chiến Thần Ma này, đại biểu đi qua ân cần thăm hỏi cường giả.
"Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?" Lâm Bắc Phàm nhấc mắt, hỏi.
"Ta tới tìm đạo hữu trao đổi về chuyện chia cắt thế giới đại thiên." Robust Thần Ma nói: "Căn cứ theo quy tắc giữa các Thần Ma, ai phát hiện ra thế giới đại thiên trước thì người đó sẽ có quyền sở hữu nó, nếu như cùng nhau phát hiện thì sẽ có quyền sở hữu ngang nhau. Người có thực lực mạnh có thể được chia phần nhiều nhất, đạo hữu là người mạnh nhất, có thể ưu tiên chọn lựa, ngươi thấy thế nào?"
Lâm Bắc Phàm nhíu mày: "Tại sao phải chia cắt? Ta nhất định muốn bảo vệ thế giới này, các ngươi từ đâu đến thì cút về chỗ đó đi!"
"Đạo hữu muốn hưởng một mình hay sao? Ngươi nên biết hai quyền khó địch bốn tay, chiếm một mình luôn luôn không tốt, hy vọng đạo hữu cân nhắc thêm!" Hai mắt Thần Ma Robust hơi híp lại, trong giọng nói có chứa sự uy hiếp.
Mặc dù đối phương rất mạnh nhưng hắn cũng không yếu.
Nếu như đánh thật, cho dù không thể thắng cũng có thể giữ cho không bại trận, bởi vì sau lưng hắn còn có rất nhiều Thần Ma.