Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Có mấy hình chiếu Thần Ma đáp xuống, bao vây Lâm Bắc Phàm ở chính giữa.
Những Thần Ma này tuy không đạt tới tam giai, nhưng tất cả đều là nhị giai, xét về thực lực thì là một nhóm khá mạnh.
"Các ngươi đang uy hiếp ta?" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt.
"Không phải uy hiếp, mà là hợp tác, hợp tác mới có thể cùng có lợi, thêm một người bạn dù sao cũng tốt hơn so với thêm một kẻ địch!" Thần Ma Robust khuyên nhủ, chưa đến mức bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn kết thù với một Thần Ma tam giai.
"Không sai, vị Thần Ma đại nhân này, chúng ta có thể cho ngươi chọn trước, nhưng ngươi ăn thịt rồi thì chúng ta cũng phải uống được canh!" Lại có một vị Thần Ma khác nói.
"Thế giới vô cùng rộng lớn, chúng ta còn có rất nhiều cơ hội gặp mặt, cần gì phải kết thù vì một thế giới đại thiên vừa mới lên cấp chứ? Chính như Thần Ma Robust đã nói, thêm một bằng hữu dù sao cũng tốt hơn so với thêm một kẻ địch!" Thần Ma thứ ba nói.
...
Trong các Thần Ma, cường giả vi tôn.
Nhưng dính đến cơ duyên thì dù đối thủ là cường giả bọn họ cũng dám tranh, bởi vì cơ duyên đều là tranh đoạt mới có được.
Ngươi không tranh, chỉ có nước tụt lại phía sau.
Đại chiến Thần Ma trên trời cũng dừng lại, hai bên đều theo dõi cuộc đàm phán này.
Phần lớn cường giả ở thế giới đại thiên cũng đang chú ý tới cuộc đàm phán.
Nếu như thế giới đại thiên nhất định sẽ bị xâm chiếm thì bọn họ bằng lòng để cho Lâm Bắc Phàm thống trị, dù sao hắn cũng là người thuộc phe Viêm Đế Tiêu Viêm, cuộc sống hẳn là không quá kém dưới sự thống trị của hắn.
Đồng thời trong lòng bọn họ còn tràn đầy cảm giác bất lực, thế mà bọn họ lại phải ký thác vào cường giả nhân từ đến từ bên ngoài thế giới.
Tất cả đều là do không có thực lực!
Tụt lại phía sau chỉ có nước chịu đánh!
"Các ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta, hoặc là cút, hoặc là chết!" Lâm Bắc Phàm phất tay, hắn không biết đã giết chết bao nhiêu Thần Ma rồi, mạnh hơn bọn họ cũng phải tới hơn mười cái, ngay cả hình chiếu của Thánh Nhân cũng đã từng giết, tại sao phải bàn điều kiện với một đám yếu ớt này?
"Ha ha, lời này của Lâm huynh rất hợp ý ta!" Diệp Thiên Đế cười ha ha.
"Xong rồi, xong rồi, lại muốn đánh, sao lại xui xẻo như vậy chứ?" Đạo sĩ bất lương bày ra vẻ mặt cầu xin: "Cộng chủ, chờ lát nữa bắt đầu đánh ngươi phải bảo vệ ta đất, địa phủ không thể không có ai cai quản!"
Chúng Thần Ma nổi trận lôi đình.
"Không biết điều, đã tốt bụng khuyên bảo rồi mà ngươi không nghe, vậy thì đừng trách chúng ta vô tình!"
"Đao kiếm không có mắt, ngươi tự giải quyết cho tốt!"
"Chúng ta đã tận đạo nghĩa, chớ trách chúng ta!"
...
Đúng lúc này, có một vị Thần Ma trong đó nhíu mày, hắn thấy Lâm Bắc Phàm có chút quen mắt, luôn có cảm giác hình như đã từng gặp qua ở đâu rồi.
Hắn là một vị Thần Ma khá cẩn thận, bình thường vô cùng để ý tới tin tức về Thần Ma, nên hắn biết rõ Thần Ma nào là có thể đắc tội, Thần Ma nào lại không thể đắc tội, làm vậy thì có thể sống lâu hơn một chút.
Người trước mắt gây cho hắn một cảm giác quen thuộc, hắn lại cẩn thận quan sát, không khỏi lộ vẻ sợ hãi, bị dọa đến mức lùi về sau mấy bước, mặt mũi trắng bệch: "Ngươi ngươi ngươi... Là Nhân tộc Chí Tôn?"
"Nhân tộc Chí Tôn?"
"Cái gì là Nhân tộc Chí Tôn, ngươi đang nói gì?"
...
Chúng Thần Ma không hiểu.
"Ai da, chính là Nhân tộc Chí Tôn đến từ thế giới linh khí khôi phục kia, giết cho chúng thần sợ hãi!" Vị Thần Ma đó kêu lên.
Lúc này, cuối cùng chúng Thần Ma đã ngộ ra, ai nấy đều bị dọa cho thất kinh.
"Hắn hắn hắn... Hắn chính là Nhân tộc Chí Tôn!"
"Làm sao hắn lại tới đây?"
"Người ta đâu có tới, người ta chỉ phái hình chiếu tới thôi!"
"Vậy cũng rất đáng sợ!"
"Thế mà vừa rồi ta lại uy hiếp hắn?"
"Giết Thần Ma không chớp mắt!"
...
Ngay cả Thần Ma tam giai Robust cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Là Thần Ma tam giai, vòng bằng hữu của hắn trải rộng khắp vạn giới, tin tức càng thêm linh thông, Nhân tộc Chí Tôn vừa mới đột phá Thần Ma đã có thể giết Thần Ma như giết chó, tam giai chỉ tiện tay vung lên là có thể giết, cường hãn vô cùng.
Ngay cả hình chiếu của Hỗn Độn Thần Ma cũng có thể giết, đến bây giờ hắn vẫn sống rất tốt, từ đó có thể thấy hắn dũng mãnh tới cỡ nào.
Dạng Thần Ma trâu bò này bình thường bọn họ đều sợ tránh còn không kịp, kết quả vừa rồi hắn lại đắc tội người ta, trong lòng Thần Ma Robust hiện lên một chút hối hận, sớm biết vậy thì vừa rồi đã không ra vẻ ta đây.
"Diệp Phàm, bây giờ cộng chủ đã mạnh như tới nỗi người khác vừa nghe đến thanh danh của hắn là bị dọa thảm rồi sao?" Đạo sĩ bất lương hỏi.
"Nếu không thì ngươi cho rằng tại sao thế giới linh khí khôi phục lại bình yên như vậy, đó đều là do Lâm huynh giết Thần Ma đến mức tất cả bọn họ đều sợ hãi, mấy trăm Thần Ma đã đổ máu ở thế giới linh khí khôi phục rồi!" Diệp Thiên Đế tức giận nói.
Sau khi trở thành Thần Ma, hắn càng thêm sâu sắc cảm nhận được sự kinh khủng của Lâm Bắc Phàm.
Tuy hai người bọn họ cùng là Thần Ma nhất giai, nhưng bất luận là về phương diện thân thể, tinh thần hay thuật pháp Lâm Bắc Phàm đều đã tu luyện đến cực hạn, toàn thân không có một chút nhược điểm nào, kín kẽ không lỗ hổng.
Hơn nữa trong cơ thể hắn còn có thế giới sinh ra, không ngừng cung cấp lực lượng cho hắn.
Điều kinh khủng nhất là lĩnh ngộ của Lâm Bắc Phàm đối với thiên địa phù văn và pháp tắc quá sâu, hắn tu hơn 90 vạn năm cũng khó khăn lắm mới sờ được tới một chút da lông của pháp tắc, đối phương lại đã hạ bút thành văn, sáng tạo ra đủ loại thần thông.
Chênh lệch giữa hai người còn xa hơn cả giữa trời và đất.
Nếu như đại chiến một trận, hắn chắc chắn sẽ bị miểu sát, đến chết thế nào cũng không biết.
Bên trong thế giới đại thiên.
"Viêm Nhi, nhìn Thần Ma bên trên hình như rất sợ bằng hữu của ngươi..." Tiêu Chiến hỏi.
Tiêu Viêm cười khổ, được coi là bằng hữu của hắn quả thật là niềm vinh hạnh.
Nhưng là địch nhân với hắn thì tự cầu nhiều phúc đi.
Dù là ai được chứng kiến trận mưa máu Thần Ma kia cũng đều sẽ sợ, hắn còn giống Thần Ma hơn cả Thần Ma.
"Hiểu lầm! Tất cả đều là hiểu lầm! Chúng ta không ngờ nơi đây lại là địa bàn của Nhân tộc Chí Tôn, vừa rồi thực sự làm phiền rồi, bây giờ chúng ta sẽ đi! Lập tức đi ngay!" Thần Ma Robust cười nịnh nọt nói.
"Không sai, tất cả đều là hiểu lầm thôi, Nhân tộc Chí Tôn, lần này là chúng ta sai, chúng ta sẽ lập tức đi ngay, lần sau sẽ tới nhận lỗi với ngươi!" Lại có một vị Thần Ma cười nói, trên mặt tràn đầy nịnh nọt.
"Thật có lỗi, chúng ta sẽ rời đi!" Vị thứ ba Thần Ma nói.
...
Sau đó hoảng hốt bỏ chạy.
"Cho tới giờ ta đều không cho rằng đây là hiểu lầm!" Lâm Bắc Phàm vỗ ra một chưởng, đánh chết Thần Ma chạy xa nhất, máu Thần Ma văng tung tóe.
"Kẻ nào đi, ta giết kẻ ấy!" Lâm Bắc Phàm hung uy hiển hách.
Ngay cả Thần Ma tam giai Robust cũng bị dọa thảm, chỉ là hình chiếu thôi mà đã kinh khủng tới vậy, nếu như chân nhân đến thì phải làm sao bây giờ?
Tất cả Thần Ma còn lại đều bị dọa sợ, sắc mặt trắng bệch như tờ.
Đây quả nhiên là tác phong của Nhân tộc Chí Tôn, động một chút là ra tay giết người, một kẻ cũng không thể chạy thoát.