Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 789 - Chương 789. Có Người Xuyên Việt Trở Lại Quá Khứ?

Chương 789. Có người xuyên việt trở lại quá khứ? Chương 789. Có người xuyên việt trở lại quá khứ?

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Ngoại trừ mấy vị thần ma mới đột phá ra, có một vài người đột phá nữa.

Ví dụ như chuyển thế của Hồng Đế mà Lâm Bắc Phàm vẫn một mực âm thầm để ý, sau khi có được hệ thống đánh quái thăng cấp hắn đã tu luyện tới chí tôn, chưa tới 20 tuổi đã tu luyện đến chí tôn, vô cùng ghê gớm.

Ngoại trừ có hệ thống phụ trợ ra, bản thân hắn cũng phải có thiên phú và nghị lực siêu phàm thì mới có được thành tựu lớn như vậy.

Cùng ngày trở thành chí tôn, hắn báo tin tức này cho Lâm Bắc Phàm.

"Quản gia, ngươi ở đâu?" Hồng kêu gọi trong hệ thống.

"Có chuyện gì?" Lâm Bắc Phàm hiện ra, vươn vai một cái, thoạt nhìn vô cùng lười nhác.

Hồng khoa tay múa chân, kích động nói: "Quản gia, bây giờ ta đã trở thành chí tôn, chí tôn vô cùng cường đại!"

"Ừm, ta biết!" Khóe môi Lâm Bắc Phàm ngậm lấy ý cười, vô cùng vui mừng.

Có thể nói hắn đã nhìn hài tử này từ bé đến lớn, mới chưa đến hai tuổi đã vô cùng hiểu chuyện, chống đỡ gia đình chiếu cố mẹ già bệnh nặng.

Tận đến khi hắn hóa thân thành hệ thống, dẫn Hồng lên con đường tu luyện.

Gần hai mươi năm trôi qua, hiện giờ hắn trưởng thành, trở thành một đứa trẻ to xác, một nam tử hắn đỉnh thiên lập địa, một thiếu niên đức trí thể mỹ cực khổ phát triển toàn diện.

Trên đoạn đường trưởng thành này, bệnh của mẫu thân hắn được chữa khỏi, cũng đi lên con đường tu luyện, đang thu xếp cho hắn một đứa con dâu, những người xung quanh đã từng trợ giúp hắn cũng nhờ có hắn mà được cải thiện, sống vô cùng tốt.

Còn quen biết rất nhiều hảo bằng hữu, chuẩn bị sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại trường dạy học, dùng những gì mình học được hồi báo cho xã hội.

Có thể nói là tiền đồ Hồng rộng lớn, gia đình hòa thuận, một đời viên mãn.

Lâm Bắc Phàm cảm thấy mình có thể rời đi rồi, thế là nói: "Hồng, được thấy ngươi trưởng thành, trở thành nam nhi đỉnh thiên lập địa thế này, ta cảm thấy rất vui mừng, đã tới lúc chúng ta phải chia tay."

Hồng kinh hãi, vội hỏi: "Quản gia, tại sao ngươi phải rời đi? Là ta làm gù không tốt sao? Ta lập tức thay đổi!"

Trong cuộc sống của Hồng, Lâm Bắc Phàm là một nhân vật vô cùng quan trọng, hệ thống là quản gia, sư phụ, cũng là phụ thân...

Có rất nhiều chuyện không thể kể rõ với mẫu thân, nhưng lại có thể nói với Lâm Bắc Phàm, hơn nữa mặc dù Lâm Bắc Phàm là hệ thống quản gia, nhưng thật ra cũng không mấy quản hắn, ngược lại còn giúp hắn không ít.

Có thể nói là Hồng đã coi Lâm Bắc Phàm thành người thân hắn tin tưởng nhất ngoài mẫu thân.

Bỗng nhiên nghe thấy hắn muốn rời đi nên vô cùng lo lắng.

Lâm Bắc Phàm mỉm cười, vươn tay ra sờ đầu Hồng, cảm giác giống như khi còn bé, nói: "Ta rời đi là bởi vì ngươi đã làm rất tốt, không cần hệ thống, cũng không cần ta nữa, ngươi có thể tự làm chủ cuộc đời của mình!"

Hồng lắc lắc đầu, nước mắt đảo quanh hốc mắt: "Không! Ta cảm thấy ta vẫn còn chưa đủ tốt, ta vẫn cần ngươi và hệ thống..."

"Ngươi đã không cần! Ngươi đã đủ cường đại rồi, hệ thống cùng lắm chỉ là thứ đồ dệt gấm thêm hoa, có hay không cũng không đáng kể! Cho nên ta đi đây, tương lai gặp lại!" Lâm Bắc Phàm phất tay, thân ảnh dần nhạt đi.

"Quản gia, về sau ta muốn gặp ngươi, ta đi đâu tìm ngươi?" Hồng lớn tiếng nói.

"Không cần đi tìm, thật ra ta chưa bao giờ rời đi!"

"Keng! Hệ thống bắt đầu tháo dỡ, 1%, 2%, 3%..."

Hồng muốn giữ lại, không cho hệ thống tháo dỡ, nhưng thực lực chí tôn của hắn ở trước mặt hệ thống vô cùng nhỏ bé, chỉ có thể nhìn hệ thống dần rời đi, không cách nào giữ lại.

"100%! Hệ thống tháo dỡ thành công!"

Hồng vô lực ngồi dưới đất, thất vọng mất mát.

Cảm giác này thật giống như năm đó khi hắn sắp mất đi mẫu thân.

Hồng vô cùng uể oải: "Ta quả nhiên vẫn còn quá yếu, ngay cả quản gia cũng không thể giữ lại, chuyện gì cũng không làm được! Ta nhất định phải trở nên càng thêm cường đại, ta nhất định phải tìm được quản gia!"

Lúc này hắn đã có động lực mới.

Một bên khác, Lâm Bắc Phàm cũng có chút thương cảm.

Mặc dù nói Hồng xem như là học sinh của hắn, kỳ thực chưa bao giờ rời đi, nhưng một mối liên hệ khác đã đứt gãy.

Chim cuối cùng phải bay cao, có hắn ở đó, Hồng sẽ luôn ỷ lại, gây bất lợi cho tu hành.

Cường giả không cần ỷ lại, cường giả chỉ dựa vào bản thân!

Về sau, năm tháng thay đổi, im lặng nhìn hắn trưởng thành là tốt rồi!

Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm giật mình: "Có người trở lại quá khứ?"

...

Thời gian về tới hơn 20 năm trước... . .

Khi đó còn chưa tới lần thứ tư linh khí dâng lên, thiên kiêu chân chính còn chưa quật khởi, Lâm Bắc Phàm vẫn là một phù sư nho nhỏ, mở một tiểu điếm bán linh phù, miễn cưỡng duy trì cuộc sống...

Lúc này, một thanh niên đi tới khu học nhân của Giang Nam học viện, thần sắc vô cùng kích động: "Nơi này chính là Giang Nam học viện hơn hai mươi năm trước sao? Trông rất cũ nát, cũng rất nhỏ! Thế nhưng ai có thể ngờ tới, chưa đến 10 năm sau nơi này liền thành nơi thiên kiêu của thế giới linh khí khôi phục tỏa sáng chói lọi, cho ra đời bao nhiêu thiên kiêu? Ngay cả thế giới cộng chủ cũng ở chỗ này!"

Thanh niên vẫn không thể tin được vào tất cả những gì mình thấy trước mắt.

Lúc đầu hắn chỉ ôm thái độ thử một lần, kết quả thật sự thành công.

Thanh niên nắm chặt nắm đấm: "Thế là ta đã thực sự trở về quá khứ, về tới Giang Nam học viện trước lần thứ tư linh khí dâng lên! Thật là... Quá tốt!"

Thanh niên này tên là Ngụy Lai, vốn là một tu luyện giả phổ thông trong thế giới linh khí khôi phục.

Phổ thông bao nhiêu thì, đến bây giờ vẫn còn dừng ở cảnh giới Phàm Nhân.

Thế nhưng có một ngày, khi hắn ra đi tìm cơ duyên, bị một vệt sáng nhập vào trong thân thể.

Về sau hắn mới biết thực ra vệt sáng đó là một pháp tắc thời gian không trọn vẹn thời, sau khi một thế giới trung thiên sụp đổ, pháp tắc thời gian không trọn vẹn kia lại không tiêu tán, mà không hiểu sao trôi tới thế giới linh khí khôi phục, vừa lúc tiến vào thân thể hắn, hòa làm một thể với hắn.

Pháp tắc thời gian không trọn vẹn chỉ có một công năng, đó là có thể cho hắn xuyên việt trở lại quá khứ.

Thực lực càng mạnh thì lại càng có thể xuyên về xa hơn, thời gian có thể ở lại cũng càng dài.

Mà thay đổi quá khứ là có thể tái tạo hiện tại!

Tái tạo hiện tại là có thể sáng tạo tương lai!

Chức năng này tuy đơn giản, nhưng lại quá mức cường đại!

Lúc ấy Ngụy Lai liền kích động, đây là cơ duyên, thiên đại cơ duyên!

Từ xưa đến nay, có mấy người có thể xuyên qua?

Theo hắn biết, hình như trước mắt chỉ có một mình thế giới cộng chủ!

Mà hắn đã trở thành đệ nhất cường giả của thế giới, vô thượng cường giả giết thần ma đến mức tất cả đều sợ hãi!

Trước kia hắn không dám hy vọng xa vời, hiện tại hắn đã có cơ hội trở thành người giống như cộng chủ!

Bình Luận (0)
Comment