Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
"Vì sao chứ lão bản?" Ngụy Lai khó hiểu nói: "Ngươi bày linh phù ở đây chính là để lấy ra bán mà. Ta cảm thấy bên trên linh phù của ngươi tràn đầy linh vận, ta rất thích, tại sao ngươi lại không bán?"
"Cảm tạ ngươi đã quan tâm, nhưng vừa rồi ta bị người khác phủ nhận, tâm tình khó chịu, cho nên không muốn bán!"
Ngụy Lai: "..."
Cộng chủ, ngươi thật tùy hứng!
Ngụy Lai vỗ ngực, vô cùng thổ hào nói: "Lão bản, nhưng mà ta thực sự rất thích linh phù của ngươi, ngươi cứ bán cho ta đi! Yên tâm, tiền không phải vấn đề!"
Theo truyền thuyết, lúc này cộng chủ còn chưa quật khởi, cũng chưa bắt đầu hợp tác với Kim Bất Hoán, bây giờ chính là lúc hắn đang thiếu tiền, là thời cơ tốt nhất để mua hết linh phù, dù có tốn thêm ít tiền cũng không cần phải tiếc.
Dù sao chỉ cần cầm về tương lai là có thể kiếm được gấp bội.
Lâm Bắc Phàm cuối cùng cũng nhả miệng: "Được rồi, đồng học, xét thấy ngươi thành tâm như thế, những linh phù này liền bán cho ngươi."
"Thật sao?" Ngụy Lai mừng rỡ.
Lâm Bắc Phàm rất hào khí: "Chúng ta đừng đôi co, một tấm phù 10 vạn, thế nào?"
Ngụy Lai: "..."
Một tấm phù 10 vạn, sao ngươi không đi cướp luôn đi? Tất cả tiền tài trên người hắn cộng vào cũng chỉ có thể mua được năm tấm, tuy cũng có thể kiếm lời, nhưng luôn cảm thấy đặc biệt khó chịu, hắn xuyên việt một lần dễ dàng sao?
"Lão bản, có thể bớt một chút được không? 10 vạn một tấm, thật sự quá đắc!" Ngụy Lai bày ra vẻ mặt cầu xin.
"Vừa rồi không phải ngươi nói tiền không phải vấn đề sao?"
Ngụy Lai: "..."
Này thì nhanh miệng, hắn thật muốn đánh miệng mình!
"Nhưng ta không ngờ phù của ngươi lại đắt như vậy, một tấm phù 10 vạn... Chẳng lẽ ngươi cố ý lừa ta?"
Lâm Bắc Phàm rất thẳng thắn gật đầu, dùng ngữ điệu trìu mến nói: "Cuối cùng ngươi cũng nhìn ra rồi, ta đúng là chuyên môn lừa ngươi. Hiếm khi đụng phải kẻ không có não như ngươi, tại sao ta lại không bán giá cao? Ta không ngu."
Ngụy Lai: "..."
Lời này, không có gì bào chữa!
Cuối cùng, Ngụy Lai dỗ ngon dỗ ngọt tận tình khuyên bảo, Lâm Bắc Phàm liền không tăng giá nữa.
Không lâu sau có một thiếu nữ chung linh dục tú mang theo ý cười bay vào, ôm cánh tay Lâm Bắc Phàm.
"Phàm ca ca, ta tới thăm ngươi, ngươi có vui hay không?"
Ánh mắt Ngụy Lai sáng lên, đây không phải là nữ thần Nguyệt Quang, viện trưởng tương lai của Giang Nam học viện Lâm Vi Vi sao? Là thanh mai trúc mã với thế giới cộng chủ, về sau cả hai cũng thuận lý thành chương trở thành một đôi người yêu.
Lâm Bắc Phàm cũng sáng mắt lên, Vi Vi lúc này đúng là vừa ngây thơ vừa ngon miệng.
Phía sau có một đám người đi theo nàng, đó là đồng đội của nàng, trong đó có một võ giả mặc hắc y đặc biệt dễ thấy, nhìn thấy Lâm Vi Vi và Lâm Bắc Phàm dán sát nhau như vậy, sắc mặt rất khó coi.
Hai mắt Ngụy Lai lại lần nữa sáng lên, đây không phải là kiếm thánh La Thiên Quân sao?
Trông thực sự quá trẻ, đồ mặc trên người cũng vô cùng mộc mạc, thực lực còn kém hơn cả hắn, nhưng cũng đã hiện phong mang.
Lại nhìn sắc mặt kiếm thánh, vô cùng khó coi, lúc nhìn Lâm Vi Vi lại có thêm một chút tình ý, lúc nhìn cộng chủ thì tràn đầy địch ý.
Ngụy Lai giật mình, chẳng lẽ nội dung cốt truyện hai vị thiên kiêu tranh giành tình nhân sắp diễn ra?
Theo ghi chép lịch sử, mặc dù đây chỉ là một chuyện nhỏ không thể nhỏ hơn, nhưng lại được gọi là "trước bình minh", diễn ra trước sự kiện lịch sử trọn đại là cộng chủ bắt đầu quật khởi, triển lộ phong mang.
Cũng bắt đầu từ ngày này, từ sự kiện này, thế giới cộng chủ đã thể hiện ra thiên phú phù văn không gì sánh kịp, cường thế đánh bại kiếm thánh La Thiên Quân, đi lên con đường bảo vệ thế giới.
Trong lòng Ngụy Lai có chút kích động, mong đợi nội dung cốt truyện phát triển.
Nội dung cốt truyện này bắt đầu khá thông thường ấm áp, nữ thần Nguyệt Quang Lâm Vi Vi biết chuyện cộng chủ đã đột phá đến tứ giai, trở thành phù sư tứ giai nên vô cùng vui vẻ, vô cùng kiêu ngạo.
Nhưng kiếm thánh La Thiên Quân lại không vui, hắn khinh bỉ Lâm Bắc Phàm, nhỏ giọng nói: "Mười tám tuổi mới đột phá đến tứ giai, quả thực là đồ vô dụng!"
Ngụy Lai có chút khó chịu, cộng chủ chỉ mới đột phá đến tứ giai thì có sao, người ta chỉ điệu thấp mà thôi, trước đây hoàn toàn là điệu thấp.
Nếu như cộng chủ thể hiện ra thực lực chân chính, hắn có thể miểu sát ngươi dễ dàng.
Lúc này hắn lại càng thêm bội phục cộng chủ, dù có thực lực mạnh mẽ nhưng vẫn điệu thấp làm người bình thường, Nếu như hắn có thực lực thì đã sớm thể hiện ra rồi, làm gì lại cam nguyện vùi trong một căn phòng nhỏ chứ?
Lúc này, hắn vô cùng chờ mong cộng chủ vả mặt kiếm thánh, hung hăng vả!
Sau đó để ủng hộ cộng chủ, nữ thần Nguyệt Quang quyết định mua lại linh phù của Lâm Bắc Phàm. La Thiên Quân là tình địch không thể nhìn nổi, đứng ra ngăn cản Lâm Vi Vi, quát tháo cộng chủ.
"Lâm Bắc Phàm, ngươi lừa gạt một tiểu nữ hài là có ý gì? Ngươi lợi dụng tấm lòng của Vi Vi đối với ngươi để lừa tiền lại lừa tình nàng. Ngươi nhất định chính là một kẻ cặn bã!"
Lời này hơi quá đáng, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Ngay cả sắc mặt Ngụy Lai cũng trở nên khó coi, hắn đứng về phía cộng chủ, người đến từ tương lai như hắn là hiểu rõ nhất hiệu quả và giá trị của những linh phù này, bán rẻ như vậy là quá nhân nhượng rồi, thế mà kiếm thánh vẫn dây dưa không bỏ, thật quá đáng.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm nói: "Ta không lừa gạt Vi Vi."
"Không có?" La Thiên Quân cười lạnh: "Một tấm linh phù tứ giai mà ngươi bán tận 3000 linh tệ, không phải lừa gạt thì là gì? Ta chưa từng thấy ai bán linh phù đắt như vậy, dù là phù sư Siêu Phàm cũng không bán đắt đến thế, ai mua kẻ đó là đồ ngu!"
"Vậy chỉ có thể nói là ngươi kiến thức nông cạn, đọc ít sách vở." Nụ cười trên mặt Lâm Bắc Phàm nhạt đi: "Nếu như ta bán được thì thế nào?"
"Hừ, nếu như ngươi bán được, La Thiên Quân ta sẽ nuốt kiếm ngay tại chỗ!" La Thiên Quân lập flag.
"Ha, đồ ngu đứng xem trò vui đã lâu đằng kia, một tấm linh phù của ta ta bán cho ngươi 1 vạn, ngươi có mua hay không?"
Ngụy Lai ngơ ngác, sau khi xác nhận hắn thật sự đang nói chuyện với mình, bèn mừng rỡ trong lòng, cơ hội hiếm có khó tìm, bèn không chút do dự gật đầu: "Mua, ta đều mua!"
Sau đó móc ra tất cả linh tệ đẩy tới trước mặt Lâm Bắc Phàm, vô cùng gấp gáp.
La Thiên Quân: "..."
Đám người: "..."
Lâm Bắc Phàm giang tay ra: "Ngươi xem, một tấm 1 vạn cũng có người mua, ta bán 3000 đã là giá thấp rồi."
La Thiên Quân: "..."
Sau đó chỉ nghe thấy keng một tiếng, Lâm Bắc Phàm rút ra một thanh kiếm, đưa tới trước mặt La Thiên Quân.
"Kiếm này mới vừa rút ra, vẫn còn nóng hổi, nuốt đi!"
La Thiên Quân: "..."