Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong hàng ghế khách quý đã tràn ngập khói lửa.
Đám người hộ hoa sứ giả Khô Lâu đại đế, Phương Vân, đại văn hào Sở Vân Phi hoảng hốt.
"Làm sao bây giờ? Khuynh Thành quả nhiên bị đám thần ma này coi trọng!"
"Ta biết ngay mà, dung nhan xinh đẹp của Khuynh Thành đến cả thần ma cũng trốn không thoát, ánh mắt của bọn họ vô cùng sắc bén!"
"Nếu như bọn họ muốn cướp Khuynh Thành đi thì chúng ta làm sao bây giờ, không ngăn được!"
"Không ngăn được cũng phải ngăn, chẳng lẽ ngươi bằng lòng nhìn thấy nữ thần của mình nằm trong lồng ngực người khác hay sao?"
"Chết cũng không bằng lòng! Chúng ta nhất định phải đoàn kết lại!"
"Ta hận, ta hận tại sao mình lại nhỏ yếu như vậy, không bảo vệ được Khuynh Thành!"
...
Lâm Bắc Phàm cười ha hả nhìn khắp toàn trường, nhìn đám hộ hoa sứ giả thất kinh, lại nhìn một đám thần ma hai mắt phát xanh, còn có ngàn vạn khán giả toàn trường bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo...
Tâm tình thoải mái đến nỗi không thể hình dung.
Sợ bị thần ma nhìn ra manh mối, Lâm Bắc Phàm vẫn đích thân dùng nguyên thần xuất thủ, trợ giúp Diệp Khuynh Thành che lấp thiên cơ, chặt đứt cổ kim, ngay cả Thánh Nhân cũng không nhìn ra.
Hiện tại, rất nhiều thần ma đều trốn không thoát, ha ha...
Lại nhìn người xung quanh, Thương Nghiệp chi thần, Tà Quân rõ ràng thất thần trong chốc lát, hai mắt Cửu U đệ nhất thiếu nhìn thẳng về phía trước, di động theo thân ảnh Diệp Khuynh Thành, tràn ngập dục vọng mãnh liệt.
Lâm Bắc Phàm cười ha hả, Cửu U đệ nhất thiếu này hình như là một lão sắc quỷ, nữ nhân đã có tới mấy trăm.
Đây là mấy chục vạn năm trước, hiện giờ không biết đã có bao nhiêu người.
"Chư vị, các ngươi cảm thấy Khuynh Thành thế nào, có hợp mắt không?" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt hỏi.
"Diệp Khuynh Thành không hổ là mỹ nữ đệ nhấ vạn giới, khuynh quốc khuynh thành khuynh vạn giới, danh bất hư truyền, thật là danh bất hư truyền!" Thương Nghiệp chi thần lớn tiếng tán thưởng, không che giấu chút nào.
"Không tệ không tệ..." Tà Quân gật đầu, bởi vì vừa rồi đã nhận được "cảnh cáo" của mấy lão bà gửi tới cho nên tương đối thu liễm.
Nhưng Cửu U đệ nhất thiếu lại không có gì cần cố kỵ.
Hắn cười ha hả như điên: "Đẹp! Thực sự là quá đẹp! Trong ngàn vạn nữ nhân của bản thiếu, không một ai có thể so sánh với nàng!"
"Ngươi có nhiều nữ nhân như vậy?" Mí mắt Lâm Bắc Phàm giật giật.
Hắn đã sớm biết Cửu U đệ nhất thiếu có rất nhiều nữ nhân, nhưng không ngờ lại nhiều như vậy, có giải quyết được không?
"Có thể không nhiều sao, đều là hắn giành được, vừa coi trọng liền chiếm đoạt, hoàn toàn là hành vi cường đạo!" Tà Quân liếc mắt nói.
Hắn tuy tà nhưng vẫn rất coi trọng tình cảm.
Nữ nhân mà hắn không có cảm tình có cởi hết đứng trước mặt hắn, hắn cũng sẽ không động tâm.
Cho nên vô cùng không vừa mắt với hành động vừa coi trọng liền cưỡng đoạt, máy nhân giống hình người Cửu U đệ nhất thiếu này.
"Không đúng, còn có một phần là tự tiến cử làm gối đầu! Không còn cách nào, bản đại thiếu chính là có mị lực, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng như vậy, cản cũng không cản được!" Cửu U đệ nhất thiếu dương dương tự đắc.
Lâm Bắc Phàm yên lặng móc ra mấy cái mũ xanh đưa cho hắn, nói: "Có lẽ từng này không đủ, về sau ta lại gửi cho ngươi thêm mấy ngàn cái!"
Cửu U đệ nhất thiếu: "..."
Tà Quân bên cạnh cười nhạo, ngay cả Thương Nghiệp chi thần cũng có chút không khống chế nổi vẻ mặt.
Cửu U đệ nhất thiếu nghiến răng: "Cút!!!"
Lại nhìn một hồi, Cửu U đệ nhất thiếu càng thêm mê mẩn, vỗ Lâm Bắc Phàm nói: "Lâm Bắc Phàm, nàng là nữ nhân của ngươi sao?"
Lâm Bắc Phàm sợ run cả người: "Không phải, tuyệt đối không phải, vĩnh viễn cũng không có khả năng!"
"Nữ nhân đẹp như vậy thế mà ngươi lại chướng mắt?" Tà Quân kinh ngạc.
"Ai, không có cách nào, trong nhà có mấy mỹ kiều thê nhìn chằm chằm, khó khăn!" Lâm Bắc Phàm lắc đầu, vẻ mặt tiếc nuối.
Tà Quân tràn đầy đồng cảm gật đầu một cái.
"Nếu nàng đã không phải nữ nhân của ngươi thì bản thiếu sẽ không khách khí." Cửu U đệ nhất thiếu vỗ tay cười to: "Bản thiếu đã coi trọng Diệp Khuynh Thành, chuẩn bị lấy nàng về nhà, làm ta nữ nhân thứ... Bao nhiêu?"
Cửu U đệ nhất thiếu rơi vào trầm tư.
Người xung quanh đổ mồ hôi như thác.
Cửu U đệ nhất thiếu lại lần nữa cười to: "Mặc kệ, tóm lại là nữ nhân của ta là được!"
Đám người: "..."
"Không chỉ Khuynh Thành đẹp, tiểu nữ tử đáng yêu phía sau Khuynh Thành cũng không tệ, bản thiếu vô cùng yêu thích, vậy ta sẽ cố gắng ăn sạch cả lớn lẫn nhỏ! Ha ha..." Cửu U đệ nhất thiếu càng nói càng hăng say, hệt như chuyện dễ như trở bàn tay.
Lâm Bắc Phàm đổ mồ hôi.
Tiểu nữ tử phía sau Diệp Khuynh Thành chính là Loạn Mã được mang ra ngoài rèn luyện, thế mà cũng bị Cửu U đệ nhất thiếu coi trọng.
Đây là mua 1 tặng 1 sao?
Coi trọng một đại lão giả nữ, tặng thêm một cái manh muội có đại điểu?
"Đệ nhất thiếu à, xem ra ngươi có rất nhiều đối thủ..." Tà Quân chỉ những thần ma sáng ngời hai mắt xung quanh.
"Ai dám đánh chủ ý lên nữ nhân của ya ta giết kẻ ấy!" Cửu U đệ nhất thiếu tỏa ra sát khí.
Một vài thần ma hơi yếu sợ hãi, thu lại lòng mơ ước.
Nhưng một vài thần ma cường đại đều không sợ sệt, còn phóng ánh mắt khiêu khích qua.
Lâm Bắc Phàm cười ha ha: "Cửu U đệ nhất thiếu theo đuổi Diệp Khuynh Thành và Loạn Mã kia, ta vô cùng ủng hộ. Nhưng mà bọn họ là nhân viên của tức phụ nhà ta, cũng tính là người một nhà, ít nhiều gì ta cũng phải chiếu cố bọn hắn. Ngươi muốn theo đuổi bọn họ thì không được cưỡng ép, nhất định phải đả động tới chân tâm bọn họ, khiến cho người ta cam tâm tình nguyện mới được!"
Cửu U đệ nhất thiếu nhíu mày: "Theo đuổi một nữ nhân phiền phức bao nhiêu, từ trước đến nay ta đều là coi trọng liền cướp đoạt, trở về liền lên giường!"
Đám người: "..."
Cửu U đệ nhất thiếu, quả nhiên dũng mãnh!
.... .
"Được thôi, nể mặt Lâm Bắc Phàm ngươi, lần này ta không cưỡng ép, sẽ đi chơi trò yêu đương một hồi!" Cửu U đệ nhất thiếu mặt mày hớn hở, trên mặt treo vẻ dương dương tự đắc: "Ta không tin mị lực của Cửu U đệ nhất thiếu ta không chinh phục được một nữ nhân!"
"Đa tạ Cửu U đệ nhất thiếu!" Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm.
Diệp Khuynh Thành, Loạn Mã, ta chỉ có thể giúp các ngươi đến đây, hi vọng các ngươi có thể tìm được hạnh phúc của bản thân.
Ai, không có cách nào, khuyết điểm lớn nhất của ta chính là thích giúp người ta hoàn thành ước vọng.
Cuối cùng tiết mục biểu diễn cũng kết thúc.
Lý Tử Thanh dùng tiếng ca chinh phục toàn trường, Diệp Khuynh Thành dùng vẻ đẹp chinh phục nam nhân vạn giới, bao gồm vô số thần ma, Loạn Mã lần đầu lên sân làm cho người khác sáng cả hai mắt, tiết mục của Thiên Hoàng ca kịch viện gặt được thành công lớn!
Nhân vật chính Diệp Khuynh Thành vô cùng cao hứng, theo biểu hiện vừa rồi, hắn có thể đột phá lên nhất giai!
Đồng thời cũng cảm thấy có hàng trăm ánh mắt kinh khủng đặt trên người mình!
Những ánh mắt kia hận không thể lột sạch hắn, thật đáng sợ!
Lý Tử Thanh biến sắc: "Khuynh Thành, Lâm Bắc Phàm vừa mới truyền tin đến, nói là có rất nhiều thần ma coi trọng ngươi, muốn bắt ngươi về làm lão bà! Kẻ mạnh nhất trong đó là Cửu U đệ nhất thiếu, thần ma tam giai đỉnh phong!"
"Cái gì?!" Diệp Khuynh Thành chấn kinh.
Khô Lâu đại đế, đại văn hào Sở Vân Phi chạy tới, đồng thanh nói: "Khuynh Thành, chúng ta sẽ bảo hộ ngươi!"
Bây giờ phải đối mặt với thần ma, các ngươi có tác dụng gì?
Trong lòng Diệp Khuynh Thành bi thương, mệnh của ta sao lại khổ như vậy!