Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu biết tin này đều tức giận đến xanh lét mặt mày.
"Là ai? Rốt cuộc là ai làm?"
"Thế mà lại hại ta vọt lên đệ nhất, ta sẽ cho hắn chết không yên thân!"
Bọn họ thở hồng hộc, nét mặt vặn vẹo.
Lâm Bắc Phàm nhìn mà thoải mái vô cùng, cho các ngươi lúc trước chê cười ta, bây giờ gặp báo ứng.
Nghĩ đến đây, Lâm Bắc Phàm liền cười ha ha.
"Ngươi cười cái gì?" Tà Quân liếc xéo, không vừa mắt.
"Đương nhiên là vui vẻ thay các ngươi rồi!" Lâm Bắc Phàm mặt mày hớn hở nói: "Hai vị khoanh tay đứng nhìn thế mà vẫn có thể lấy được thứ hạng thứ nhất thứ hai, đúng là Du Lượng* đương thời! Đào Bảo thương thành nếu rơi vào tay một trong hai người các ngươi, là bằng hữu ta cao hứng thay các ngươi, chúng ta làm 300 ly, thế nào?"
*Chu Du và Gia Cát Lượng
Cửu U đệ nhất thiếu giận dữ nói: "Cút! Cái tên hố hàng nhà ngươi! Việc này có phải là do ngươi làm hay không?"
Tà Quân cũng cả giận nói: "Có phải là do ngươi làm hay không? Mau nói thật cho ta!"
Lâm Bắc Phàm thề thốt phủ nhận: "Đừng có nói bậy, ta vẫn luôn ở dưới mí mắt hai ngươi, có thể làm được chuyện gì? Chỉ có thể nói đây là ý trời thôi, Đào Bảo thương thành nhất định sẽ rơi vào tay một trong hai người các ngươi, ta chúc mừng hai vị trước!"
Sau đó lại vui vẻ cười ra tiếng.
Sắc mặt Cửu U đệ nhất thiếu và Tà Quân càng đen hơn.
"Nhất định là có người cố ý hại ta, ta nhất định phải bắt được tên hỗn đản đáng chết này!"
"Không báo được thù này, ta không phải Cửu U đệ nhất thiếu!"
Hai người giận đùng đùng bỏ đi.
Lâm Bắc Phàm len lén truyền thanh cho Kim Bất Hoán, nói là có người đang tìm hắn, trước tạm thời trốn đi, về sau lại hành động.
Thế là đại thổ hào Kim Bất Hoán liền đi ẩn nấp, Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu không thể tìm thấy hắn.
Nhưng dựa vào thủ đoạn của bọn họ vẫn có thể tra ra người đó chính là Kim Bất Hoán, đến từ thế giới linh khí khôi phục, là bạn tốt của Lâm Bắc Phàm, mọi chuyện đã rõ ràng.
"Hay lắm, Lâm Bắc Phàm, thủ đoạn của ngươi quả nhiên ghê gớm, bội phục bội phục!" Tà Quân chắp tay.
"Ngươi cho rằng làm vậy là có thể thắng sao?" Cửu U đệ nhất thiếu cười lạnh.
"Ta không biết các ngươi đang nói gì!" Lâm Bắc Phàm chết cũng không thừa nhận.
"Không sao, ngươi thừa nhận cũng được, không thừa nhận cũng được, ta và Tà Quân đã thương lượng xong xuôi, nhất định phải đẩy ngươi lên vị thứ nhất, trở thành chủ nhân của Đào Bảo thương thành, ngươi cứ cam chịu số phận đi!" Cửu U đệ nhất thiếu cười lạnh liên tục.
"Ngươi cứ chờ hưởng thụ sự kinh khủng khi bị đào bảo chi phối đi!" Tà Quân nói.
Sau đó bọn họ phát huy quan hệ nhân mạch, mời đông đảo bằng hữu thần ma tới đây ăn cơm.
Còn tăng mạnh tuyên truyền, để cho mọi người biết rõ bên trong thiên đường mỹ thực có mỹ thực đệ nhất thiên hạ, tiếng ca đệ nhất thiên hạ, còn có mỹ nữ đệ nhất thiên hạ… Diệp Khuynh Thành.
Cứ vậy chưa đến mấy ngày, việc làm ăn của Thiên đường mỹ thực càng thêm sôi nổi, để được ngắm mỹ nữ đệ nhất vạn giới Diệp Khuynh Thành, gần như tất cả thần ma đều đến, mọi người vung tiền như rác, vô cùng hào phóng.
Nhất là Cửu U đệ nhất thiếu, liên tục trọng thưởng, còn kém viết trên đầu ba chữ ta có tiền.
Có vài thần ma cạnh tranh nhìn thấy việc làm ăn của nhà Lâm Bắc Phàm tốt như vậy, muốn phá đám, kết quả Tà Quân cả ngày lẫn đêm cản ở phía trước, một người giữ ải vạn người không thể qua, đánh tất cả thần ma muốn giở trò lùi trở về.
Thiên đường mỹ thực của Lâm Bắc Phàm lại đạt được hạng nhất, hơn nữa còn dẫn trước rất xa.
Kể từ đó, mặc dù thi đấu còn chưa kết thúc, Lâm Bắc Phàm đã gần như nắm chắc phần thắng.
Vẻ mặt Lâm Bắc Phàm đau khổ, bắt đầu lên án: "Tại sao các ngươi lại có thể như vậy? Các ngươi đây là chơi xấu, ảnh hưởng tới tính công bằng tranh tài, không tính! Ta muốn khiếu nại các ngươi!"
"Cho dù ngươi có khiếu nại tới chỗ lão Mã thì cũng vô dụng, bởi vì hắn cũng đồng ý làm như vậy!" Cửu U đệ nhất thiếu dương dương đắc ý.
"Cam chịu số phận đi, Lâm huynh đệ của ta!" Tà Quân cười ha ha.
Lại qua vài ngày, Thương Nghiệp chi thần mang theo một thần ma tuổi trẻ tới.
Vừa nhìn thấy Lâm Bắc Phàm liền lộ ra nụ cười thân thiết, chắp tay nói: "Việc làm ăn chỗ này thật náo nhiệt, vừa nhìn đã biết hạng nhất lần tranh tài này không phải ngươi thì chẳng còn ai khác, ha ha!"
Tà Quân ở bên cạnh phụ họa: "Không sai, danh hiệu đệ nhất này không thể là của ai khác ngoài cộng chủ!"
Cửu U đệ nhất thiếu nói: "Hiện tại đã có thể tuyên bố!"
"Vẫn chưa được, còn phải làm chương trình, không thể để cho những thần ma khác lạnh lòng!" Thương Nghiệp chi thần cười ha ha một tiếng: "Nhưng mà bây giờ đã chắc tám chín phần mười rồi, chúc mừng cộng chủ!"
"Ai, vừa tới cửa đã nói lời trái lương tâm như vậy, lòng dạ xấu xa!" Lâm Bắc Phàm cực kỳ đau khổ, đã từ bỏ giãy giụa, hai mắt vô thần nhìn về phía trước, mệt mỏi nói: "Lão Mã, ngươi tới tìm ta là có chuyện gì?"
"Ta dẫn một người tới cho ngươi!" Thương Nghiệp chi thần nói, kéo người trẻ tuổi sau lưng ra ngoài...
Lâm Bắc Phàm nhìn sang: "Vị này là..."
Thương Nghiệp chi thần giới thiệu: "Vị này là Trò Chơi chi thần, cũng được xưng là QQ chi thần, là một vị thần ma tam giai cường đại, cũng mang họ Mã như ta, nhưng nhỏ hơn ta, ngươi có thể gọi hắn một tiếng tiểu Mã. Hắn nghe nói thế giới linh khí khôi phục có hư giới, cho nên muốn ta dẫn tới tìm ngươi thương thảo chuyện mở rộng làm ăn trò chơi!"
"Trò Chơi chi thần?" Trong ánh mắt Lâm Bắc Phàm loé ra khí tức nguy hiểm: "Trước đó không lâu, ta vừa mới đập chết một tên!"
"Ta đã nghe nói, nhưng ta khác với hắn!" QQ chi thần nói: "Tuy chúng ta đều dùng trò chơi chứng đạo, nhưng trò chơi của hắn hầu hết là các trò có tính xâm lược, hơn nữa còn lấy việc xâm lược thế giới làm nhiệm vụ của bản thân. Còn ta thì khác, ta chỉ cung cấp một sân đấu, bên trên có đủ loại đủ dạng trò chơi, mời người trong vạn giới tới chơi, người càng nhiều lại càng tốt..."
QQ chi thần giới thiệu trò chơi của mình.
Thật ra cũng không khác mấy với trò chơi mà Trò Chơi chi thần trước đó cung cấp, nhưng nếu muốn chơi thì nhất định phải nạp tiền, chơi giỏi sẽ có phần thưởng đặc biệt, có thể lấy được đồ tốt trong trò chơi.
Chỉ là, chơi trò chơi của Trò Chơi chi thần là để xâm lược thế giới khác, còn chơi trò chơi của vị trước mắt này chỉ đơn giản là chơi trò chơi, chơi giỏi có phần thưởng, không có nhiều âm mưu quỷ kế như vậy.
"Bản thể của ta là một con chim cánh cụt, ra đời trong một vùng băng thiên tuyết địa, vô ý bước lên con đường tu luyện. Nhưng từ khi có ý thức đến nay, ta chỉ có một mình, băng tuyết mênh mông quá tịch mịch, quá cô độc, cho nên ta vô cùng khát vọng có huynh đệ tỷ muội, vô cùng khát vọng có bằng hữu, ta hi vọng mọi người có thể ở cùng nhau, mặc kệ cách xa bao nhiêu cũng có thể ở cùng nhau, kết thành đoàn hỗ trợ nhau, an ủi nhau, cho nên ta khai phá ra nhiều trò chơi, ta muốn thông qua trò chơi mà có thể kết giao với nhiều bằng hữu hơn nữa..."
QQ chi thần nêu cảm nhận nội tâm của mình cho mọi người, lý do vô cùng cao thượng.
Nhưng Lâm Bắc Phàm chỉ nghe ra mấy điểm sau:
Chơi trò chơi, phải nạp tiền!
Chơi giỏi, có phần thưởng!
Không chơi, không nạp tiền, ngươi không phải là bằng hữu của ta!